[PangBowen x LiuJiaLiang] Thiếu Niên
32.
Sáng sớm tinh mơ tại lớp A8 náo nhiệt bởi tiết 1 là tiết tự học.Chúng lại nháo nhào hết cả lên.Chẳng hiểu là bí thư có kiêm luôn lớp phó kỉ luật không mà sáng nào cũng phải gông cổ lên kêu cả lớp im lặng..."ÊEEEEEE!!!!BÂY BÉ CÁI MỒM COI.CHỢ ĐẦU MỐI HẢ!?"Cùng lúc đó ở phía cửa một cặp đôi trẻ đang tung tăng bước vào mà chẳng để ý người đứng chình ình trên bục giảng..."Này hai thằng ranh con.Đi trễ có biết vô chào hỏi ai không""Mày bảo ai ranh con hả thằng già kia" Đang khoác vai em yêu tung tăng tới lớp mà bị cắt ngang.Bàng Bác Văn cay lắm chứ đùaThấy Bác Văn căng như dây đàn Tề Vân Minh liền hạ tông giọng ..."Ủa anh Bàng hả trời ơi em tưởng 2 đứa ất ơ nào.Nhầm người thôi mà làm gì căng dữ dzay!?""Mày coi chừng tao đấy" Hắn lườm một cái rồi bỏ đi.Tề Vân Minh thấy hắn quay lưng liền dơ tay dọa đòi đấm.Cứ như học sinh tiểu học vậy..."Tớ qua trả tập toán cho Châu,cậu chờ tí nhé" Nói xong Gia Lương chạy vội đi.Bác Văn liền vọng theo:"Chạy từ từ thôi bé ơi mới đi lại được!!"Từ phía hành lang có tiếng vang vọng lại...:"Bàng Bác Văn cậu mau im miệng lại!!"Hắn cười hì hì rồi cũng đặt mông xuống ghế ngồi.Tề Vân Minh cùng Triệu Sơn Hà hóng hôm qua tới giờ liền quay xuống hỏi han tình hìnhTề Vân Minh dùng tay gõ gõ tượng trưng cho micro:"E hèm,tui xin phỏng vấn anh đây một chút về đêm hôm ấy như thế nào ạ!!!?""Cmn thơm phức"Vâng.Đó là câu trả lời rất thật lòng của Bàng Bác Văn......Chiều tan học hai bạn trẻ rủ nhau đi trung tâm thương mại dạo chơi.Đi được một lúc hắn muốn đi VS nên Lưu Gia Lương đứng ngoài đợi.Phía đối diện là một cửa hàng trang sức...cũng phải rồi,sắp sinh nhật mẹ em.Em cũng nên tặng gì đó chứ nhỉ...Ngắm nghía một hồi lâu em thấy ưng nhất cái lắc tay có hình cỏ 4 lá ở trên đó."Chị ơi cho em xem cái vòng đó được hông ạ" Gia Lương ngoan ngoãn chỉ vào cái vòng trong hộp kính."Có mua không?""??Chị hỏi vậy là ý gì""Tôi hỏi cậu có mua không mà xem.Lỡ như mang ra rồi mất mác gì ai đền nổi đây?""Này,chị bán hàng mà người ta muốn mua thì phải xem trước chứ.Khách hàng mà chị ăn nói kì vậy?""Cái vòng này 57 vạn.Cậu nhắm đền nổi không"Cô ta liếc Lưu Gia Lương một cái.Một vị khách ăn mặc sang trọng bước vào cô ta liền sáng mắt chạy qua chào đón.Trông như chó gặp chủ vậyLưu Gia Lương nhìn lại bộ đồ trên người mình.Ra là mặc đồ học sinh nên ả khinh thế đấy.Ghét thật sự!!"Này,làm gì đứng đực ra đấy vậy.Biết tao đi tìm nãy giờ không" Hắn chui đâu ra tới khoác vai em"Cậu có mang tiền không.Cho vay 56 vạn coi.Tớ mang có 1 vạn à""Gì vậy em.Mày làm gì mượn dữ vậy,nay đổ đốn cờ bạc hay gì rồi.Hư quá nha tí về tét mông""Vớ va vớ vẩn.Tớ muốn mua vòng tay cho mẹ""Đâu cái nào.Zì lựa cái xấu quắc dzậy" Hắn đứng trề môi chê.Coi chịu nổi không"Cái đó đẹp mà.Có cậu mới xấu quắc ấy""Rồi rồi đẹp,đẹp nhất trần đời luôn được chưa.Rồi giờ sao nữa" Hắn ôm eo người kia,chân mày nhếch lên muốn giục người ta nói gì đó phải như ý muốn của mình...Lưu Gia Lương chìa tay ra:"Cho vay tiền đi.Tí về chuyển khoản cho""Gọi một tiếng lão công.Anh đây liền mua hết cái tiệm này cho cưng" Tới rồi,cái mặt như mấy cha biến thái đầu đường xó chợ của hắn xuất hiện rồi!Gia Lương liền kéo đầu Bác Văn xuống chuẩn bị mở lời vào tai hắn:"Lão già mất nết có cho vay tiền không?Có thì nói một tiếng không thì cút!"Nói xong Gia Lương đẩy hắn ra,trên miệng còn cười toe toét.Bác Văn dỗi thật sự,nhưng mà vẫn mua đồ cho em nhé"Bà dì lấy tôi cái vòng này" Hắn kêu ả nhân viên khi nãy.Mặt ả bây giờ đang cau có như khỉ đýt đỏ,bởi khách hàng ăn mặc sang trọng kia chỉ vô xem rồi rời đi chẳng mua gì cả.Làm cô ta nói khô cả cổ họng..."Đã bảo rồi!?Có tiền không mà cứ đòi mua""Này bà dì?Ai dạy bà nói chuyện với khách hàng vậy!?" Bàng Bác Văn lần đầu thấy nhân viên kiểu này đó"Nãy giờ 2 đứa bây cứ lảng vảng trước tiệm.Bộ tính ăn cắp à?Học sinh bây giờ láo nhỉ""Gọi quản lý ra đây""Ranh con!Nghĩ mình là ai vậy,muốn gì được nấy....""Tôi bảo gọi quản lý ra đây!!"Ả chưa kịp nói hết câu thì hắn quát lên.Gia Lương đứng bên cạnh cũng giật mình.Nghe tiếng,quản lý từ trong kho bước ra."Cô là quản lý?Cửa hàng mình từ khi nào lại tuyển cái loại nhân viên quèn như này vào vậy!?"Thưa cậu chủ.Là do thiếu sót của tôi...chi nhánh này đang thiếu nhân sự nên tôi mới tuyển gấp như vậy.Mong cậu trọng lượng bỏ qua đừng báo cáo lại với ông bà chủ.Tôi sẽ khắc phục ngay""Đuổi cô ta rồi gói cái vòng này lại chuyển tới địa chỉ này.Làm việc vui vẻ vậy nha.Tạm biệt"Lúc cô gái kia hiểu toàn bộ sự việc cũng là lúc quản lý đưa tới cho cô ta tờ giấy nghỉ việc rồi.Công việc này thật sự rất tốt,việc nhẹ lương cao.Mất công tranh giành mới vào được vậy mà chỉ vì 2 thằng nhóc thôi mà mất trắng.Cô ta càng nghĩ càng tức..."Này,nhà cậu giàu thế.Cửa hàng đó cũng là của nhà cậu hả" Lưu Gia Lương cảm thấy kinh ngạc chuyện vừa diễn ra"Cái đó là của mẹ mở thêm ra.Cái cửa hàng đó chắc mới mở cửa đâu đây thôi""Oaaa ngưỡng mộ ghê.Ước gì mình cũng kiếm được chồng giàu.Sau đó cả ngày chỉ nằm phỡn ra chờ chồng đi làm mang tiền về.Nghĩ thôi đã thấy thích rồi""Bộ tao chưa đủ để mày bào hả.Ừ đúng rồi,mày nên đi kiếm thêm một thằng nhà giàu nữa.Xong để nó đi làm đem tiền về nuôi tao với mày.Lúc đó hai mình chỉ cần nằm ở nhà ôm nhau ngủ.Nghĩ thôi đã thấy thích rồi,Gia Lương nhỉ?""Tào lao là giỏi!!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com