Pang Chiu 3 Hsr X Reader
Waring:spoil cốt truyện
Ooc
_____________________________________
"Kakavasha" cái tên ấy nghe thật quen thuộc nhưng em lại chẳng thể nhớ nổi đó là hình bóng của ai, thứ em nhớ duy nhất là cái cảm giác ấm áp mà cái tên ấy mang lại. Lục lọi trong những mảnh kí ức mơ hồ của em về hành tinh quê hương từng bị hủy diệt , trở thành kẻ lưu lạc sứ người đến cả việc làm nô lệ cho những tên bẩn thỉu trong mắt em.. Tất cả đều chung nghịch cảnh với chàng trai ấy.
_______________________________________ Aeon dường như cũng thấu được những vết ố còn đau rát bởi quá khứ của em mà đã ban cho em một con đường để trở thành nhà khai phá phiêu bạt cùng đội tàu astral và vùng đất em đặt chân đến chính là " Penacony-vùng đất của những giấc mơ " Đó dường như chẳng phải cái tên đặt cho suông miệng khi chính tại nơi này, sợi dây định mệnh của chính bản thân em được thắt chặt hơn nữa. Bị tách ra khỏi đội tàu khi lần đầu đặt chân đến, em đã lang thang và vô tình đến một sòng bạc, nơi ánh mắt em vô tình đụng phải hình bóng quen thuộc. Mái tóc đó, màu mắt đó và thậm chí cả nụ cười ấy nữa , anh đã khiến trái tim đã úa tàn của em một lần nữa cảm nhận dòng chảy ấm áp mà đập mạnh mẽ hơn bao giờ hết. "Chà, cô đây chẳng phải thành viên trong đội tàu Astral đó sao?Hân hạnh được gặp mặt"
Âm sắc quen thuộc của anh đã khiến em tỉnh khỏi những dòng suy nghĩ, nhìn lại lần nữa em mới giật mình mà nuốt nước bọt, chưa bao giờ tâm trí em trở nên rối bời hơn ngay lúc này nên chỉ biết lắp bắp nói ra vài tiếng ập ừ-"Ừ... Tôi... Tôi là [...], hâ... Hân hạnh...được gặp cậu""Aventurine" cái tên nghe thật lạ lẫm với em khi cậu ta giới thiệu cùng một nụ cười xã giao. "Aventurine" tên của một loại cẩm thạch mang lại cho người ta sự may mắn, một chúc phúc thần kì cho những kẻ chẳng được thần linh ban phước. Có lẽ anh ta cũng đã nhận ra em, cô gái anh từng khao khát muốn được bảo vệ, khao khát muốn được"yêu" nhưng dù vậy sứ mệnh do công ty cử đến đây chẳng phải là tìm lại người thân nên anh đã âm thầm gạt bỏ đi những cảm xúc đơn thuần ấy mà chấp hành nhiệm vụ. "... ""Aventurine... "
_________________________________________
Trùng phùng đó là ước mơ quá đỗi xa vời của em cũng như Kakavasha nhưng giờ đây sợi dây vận ấy lại được gắn kết chặt chẽ hơn bao giờ hết khi em cùng đội tàu Astral và vị khách vô danh Archeron tiến sâu vào bên trong công viên giải trí để ngăn chặn ý đồ hủy diệt Penacony của công ty IPC.
Bàng hoàng nhất lúc này chính là em khi nhìn thấy cậu bé năm nào giờ đây lại toàn những tham vọng làm mờ mắt mà bất chấp tính mạng kích hoạt đá Aventurine và vào thể chiến đấu. Em nhue bị thứ gì đó ngăn cản việc cầm vũ khi lên để song hành đánh bại Aventurine cùng đội tàu Astral. Chẳng lẽ đấy gọi là con tim sao? Nhưng đội tàu cũng không đòi hỏi gì thêm khi nhận thấy gương mặt có chút tối đi của em và dặn em đứng ở trong góc chờ đợi mọi chuyện kết thúc.
Sau khi xong chuyện lĩnh trọn đủ một đao của Archeron.Đội tàu đã quay trở lại để tìm hiểu sâu hơn về ý đồ của Sunday và nghỉ ngơi sau cuộc chiến. Nhưng... Chỉ có em là ở lại, nhìn anh nằm dài trên đống đổ vỡ, khao khát được chợp mắt nghỉ ngơi. Em đã quyết định rồi... Em... Sẽ không lảng tránh nữa, bước tới gần anh khi ngồi xuống bên cạnh nơi anh đang nằm, em không dám nhìn thẳng vào mắt anh mà chỉ nhìn vào bầu trời đã rách ra bởi cú chảm kiếm của Archeron, miệng khẽ thì thầm
"Kakavasha... "
Câu nói đó khiến Aventurine không khỏi giật mình, dù đang trong trạng thái kiệt sức nhất nhưng anh vẫn cố gắng khó khăn để ngồi dậy bên cạnh em khi tay anh đột ngột ôm lấy eo em kéo em vào cánh tay của anh khiến trái tim em như có cả đàn bướm đang bay trong đó mà nhảy múa.
-"Ha... Tôi đoán không sai... Em chính là [...] đó sao?Gặp lại em ở đây quả là một cơ duyên to lớn"
Anh mỉm cười. Phải rồi, chính là nụ cười ấy, nụ cười đã khiến em nhận ra rằng "lí tưởng sống của em... Là Aventurine" Không thể diễn tả hết cảm giác đột ngột đến khó thở này, em chỉ biết đánh trống lảng qua việc băng bó cho anh. Đó là thứ em rành nhất khi trở thành thành viên của đội tàu, từng lớp vải được cuốn quanh vết thương khi em tập trung vào nó cố gắng sao không để anh đau trong khi Aventurine vẫn thích thú nhìn gương mặt siêu dễ thương của em ngay lúc này.
"Aww, mèo con à, anh đau quá, có gì giúp anh đỡ đau không?"
Anh rên rỉ trêu chọc, cái trò làm nũng em đã thấy rất nhiều lần trước đây nhưng hôm nay là lần đầu được gặp lại nên em có cảm giác... Yêu quá...(◍•ᴗ•◍)
Em ngẩng mặt lên để lấy thêm chút đồ nhưng đã bị Aventurine ngăn lại bằng việc lấy tay ngón trỏ cài ngón cái ôm lấy cằm em mà đột ngòi tiếng lại gần , áp môi anh và môi em một nụ hôn.
"Tôi yêu em"
_________________________________________
Words :1167
Lười quasaaaaaaaaaaaaa,
Có idea what if nào hay hoặc char nào simp thì bơm vào cho tui bú fame ra chap mới vớiiiiii. .·´¯'(>▂<)´¯'·.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com