P1 Tan The Song Sung Bach Tieu Trinh
Chương 131: Bao cao su.
Chương 132: Đánh nhau ẩu đảMấy ngày hôm trước mọi người còn vừa mới cảm thán về thời tiết, không có quần áo dày mặc. Hôm nay nhà kho liền đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, trực tiếp cho mấy cái thùng đựng hàng áo lông.Mọi người thoải mái chọn!Ba cô gái ở trong một cái thùng đựng hàng, hai mắt kim quang bắn ra bốn phía lại chọn lấy quần áo Đàn ông lại thành cửu vạn bốc từng thùng hàng chuyển vào xe Container.Trong lúc đó bọn họ lại cảm thán một câu, trong đội không có dị năng giả Lực lượng cũng thật sự rất bất tiện.“Đã tìm gần hết đồ cần thiết, xem ra đồ dùng thực phẩm quả nhiên ở trong kho hàng.” Hồ Hạo Thiên nhìn xem không nhiều thùng đựng hàng còn lại đưa ra kết luận.“Thế xe cua chúng ta cũng sẽ ở trong kho hàng?” Lưu Binh suy đoán.Nói như thế nào thì xe của Hồ Hạo Thiên cũng toàn là đồ tốt, chắc có lẽ không để tùy tiện đâu.Bạch Thất gật đầu: “Có khả năng.”Một đoàn người quyết định trở về nghỉ ngơi một đêm sau khi đã càn quét 35 nhà kho.Ở chỗ này hơn một tuần lễ, buổi tối mọi người cũng có tiết mục giải trí.Ba cô gái đắp mặt nạ, ngâm bồn tắm lớn.Các chàng trai lại đánh nhau ẩu đả!Mọi người sở hữu dị năng rồi, hiện tại mở rương hòm cũng không cần sử dụng dị năng, vì khiến cho dị năng tinh tiến nhất định phải tìm một loại phương pháp hao tổn song lại bổ sung, vì vậy Bạch Thất đề nghị: đối chiến.Bến tàu trống trải, hai người vừa đứng chính là một cái chiến trường.Thi đấu hữu nghị không cần đánh chết đánh cho tàn phế, có điểm dừng là được.Người bị coi là đối thủ đương nhiên là Điền Hải, cậu ta có dị năng cường đại, người lại chất phác phúc hậu, mỗi lần thấy thể lực của đồng đội hơi yếu tí thì sẽ dừng lại dị năng trong tay, lại còn giảng giải phá chiêu của mình như thế nào.Người đáng yêu như vậy , sao đồng đội không ưa thích cho được!Bên kia Điền Hải đối chiến với Hồ Hạo Thiên. Hồ Hạo Thiên tạo hạt cát thành gió xoay tròn lấy muốn phá giải cây gậy điện đang xèo xèo trên tay Điền Hải.Bên này Phan Đại Vĩ và Lưu Binh đặt cược: “Mấy người nói lần này Hồ đội sẽ tiếp được mấy chiêu?”Phan Đại Vĩ nhìn nhìn, lấy ra một cái lạp sường hun khói: “Năm chiêu!”La Tự Cường cũng móc ra một bao mì tôm: “Sáu chiêu!”Những người khác thi nhau lấy ra lương thực dự trữ của bản thân ra cược.“Ba chiêu!”“Tôi cá là bốn!”Một chiêu ở đấy chính là động tác nguyên vẹn của dị năng chứ không phải tay khẽ động liền được xưng là một chiêu.Như chiêu ‘Cuồng cát cuốn phong’ là do Hồ Hạo Thiên những ngày này chính mình nghiên cứu ra đấy.Trước tận thế, anh ta nghiên cứu làm sao công ty phát triển, sau tận thế anh ta nghiên cứu nguyên lý hạt cát và cũng đã thành công.Bạch Thất lôi kéo Đường Nhưc đứng ở một bên quan sát.Đường Nhược nhìn xem phía trước hình ảnh sét chạy cát bay , hỏi Bạch Thất: “Anh cảm thấy Hồ đội đỡ được mấy chiêu sẽ bại?”Bạch Thất nói: “Đại khái bốn chiêu.”Phan Hiểu Huyên nói: “Lúc bắt đầu một chiêu gục đến bây giờ bốn chiêu, tiến bộ rất lớn.”Đường Nhược gật đầu.Thật ra hệ Lôi của Điền Hải không yếu hơn nữa lại là cấp 2, ngay trước kia cậu dựa vào ý chí mà giết xa mấy km, là nguyên nhân chủ yếu dị năng tinh tiến.Quả nhiên Bạch Thất nói xong, Hồ Hạo Thiên thu dị năng, dừng tay nói: “Không được, vẫn không thể đánh được .”Điền Hải cũng thu lại gậy sét trong tay, đi tới rồi nói với Hồ Hạo Thiên: “Hồ đội, kỳ thật trước tiên anh có thể khiến hạt cát xuyên vào gậy sét của em sau đó lại tụ tập lại rồi cho em một kích.”Hồ Hạo Thiên đảo mắt vòng vòng, mô phỏng lời nói Điền Hải ở trong đầu thoáng một chút: “Đúng vậy, tại sao tôi không nghĩ ra , đợi tôi hồi phục dị năng, anh em mình lại thử một lần…” Cùng Điền Hải vừa đi vừa nói, ngồi xỗm trong ký túc xá nghiên cứu.Dư Vạn Lý thắng trận này, liền trực lấy lạp sường hun khói rồi gặm luôn.Kế tiếp đối chiến chính là Phan Đại Vĩ và La Tự Cường.Cũng may dị năng tuy theo như Ngũ Hành nhưng thực không có thuộc tính tương khắc gì.Đối với hệ Mộc, hiện tại Phan Đại Vĩ cũng phát minh một loại phương pháp đánh xa khác, liền là cầm cái ná cao su bắn ra hạt giống, lại lập tức dùng dị năng khiến cho hạt giống dài ra dây leo biến ra lưới lớn, hoặc là uốn éo thành một đoàn, trở thành công kích hình cầu.Tuy nhiên trận này ra, La Tự Cường áp chế Phan Đại Vĩ.Dù sao cục gạch cũng cứng hơn đầu gỗ nhiều.Hồ Hạo Thiên đầy dị năng, lại cùng Điền Hải đấu lại.Anh ta cũng là một người rất tài năng, chỉ cần không làm gì liền lôi kéo Điền Hải khoa tay múa chân.Quả nhiên, trong đội xe anh ta là người thứ nhất thăng cấp đấy.Thùng đựng hàng ở bên trong bao hàm tất cả, thậm chí bồn tắm lớn cũng có, vì vậy mọi người trong đoàn đội cũng đều đặt một cái tại gian phòng của mình, lần này Hồ Hạo Thiên thăng cấp cũng ngâm trong bồn tắm tiến hành đấy.Không có như Đường Nhược đầu đau muốn nứt, Hồ Hạo Thiên rất nhanh thăng cấp đến cấp 2.Mặc dù anh ta thăng cấp rồi nhưng lại nghĩ đến dị năng bà xã yêu nhà mình.Dương Lê thăng cấp dị năng, lại nói tiếp quả thật có chút khó khăn.Mọi người dị năng quá cường đại nên ít khi bị thương qua, Dương Lê không có cơ hội chữa trị.Với tư cách là chồng yêu Hồ Hạo Thiên vì vậy mỗi ngày tựmình cắt hai đao để cho Dương Lê đi trị liệu, cho dù không có thăng cấp, cũng có thể lại để cho hệ dị năng trị liệu tinh tiến hơn một chút, như thế nào đều muốn phòng ngừa vạn nhất.Buổi tối đối chiến rồi ngâm trong bồn tắm còn ban ngày là thời gian mở quà.Về sau bọn họ cũng theo kế hoạch đi nhà kho tìm kiếm ‘Kinh hỉ’ .Cái nhà kho thứ nhất không có tìm được, nhà kho thứ hai không có…Thẳng đến tìm được nhà kho thứ mười bảy cái, mở ra bên trong thùng đựng hàng cỡ lớn, mới nhìn thấy bên trong một chiếc xe thể thao mới tinh.“Bà mẹ nó, rốt cuộc tìm được rồi!” Lưu Binh kích động chạy tới trên sờ lên xe.
Loại này xe trước tận thế kia có giá trị hơn một ngàn trăm vạn, tận thế rồi, mặc dù không có dùng, sờ sờ nó, lại cảm thụ thoáng nhà giàu một tí.
Hồ Hạo Thiên nhìn nhìn xe này, lắc đầu: “Cái này không phải là của tôi, có lẽ ở phía sau.”
Đã có mục tiêu ,luôn tốt hơn tìm kiếm không chủ đích.
Rất nhanh, mọi người nhanh chóng tháo dỡ những chiếc thùng gỗ lớn.
Quả nhiên phát hiện tất cả đều xe hơi của Hồ Hạo Thiên.
Chứng kiến những từng chiếc xe sang trọng,La Tự Cường liền huýt sáo: “Thứ tốt ah, không hổ là đội trưởng Hồ của chúng ta”
Những chiếc xe Jeep tại tận thế trước kia đại khái hơi kém xe thể thao, nhưng hôm nay lại có tác dụng lắm đấy.
Bạch Thất bình thản xem xét đống xe phía trước, cũng gật đầu: ” Xe tốt.”
Hồ Hạo Thiên đi đến một cỗ xe Jeep trước mặt, một cục gạch ném tới, “Bộp” một tiếng, cục gạch không thể đập nát cửa sổ xe.
Bạch Thất thấy vậy, cũng quăng một thanh băng đao đi qua, lại là ‘Keng’ một tiếng, băng đao (*lưỡi trượt) bị đánh bay rồi.
Đường Nhược một cái vung tay, ra tinh thần lực ngưng tụ thật thể băng tinh, cũng không có thể ở trên cửa kính lưu lại cái gì.
“Chống đạn đấy.” Hồ Hạo Thiên thoả mãn vỗ vỗ chiếc xe này, ” Lúc đầu tôi đã có dự kiến trước đấy, có thể tìm ra nhiều xe hơi tốt như vậy.” Quả nhiên là thiên tài ah.
Dư Vạn Lý lấy một cây súng i-on từ trong túi áo mình ra .
Edit: Lymiu
Beta: Sakura
Nghỉ ngơi và hồi phục một đêm, sáng sớm ngày kế một đoàn người chờ xuất phát bò lên xe.Ngày hôm qua đi đã đủ xa, hôm nay lọc bỏ các thùng hàng chưa mở ngày hôm qua rồi lái xe đi tiếp.Phan Hiểu Huyên ngồi ở vị trí kế bên tài xế nhìn ra ngoài: “Mọi người nói xem quân đội đã hoàn thành nhiệm vụ nhà máy điện hạt nhân hay chưa?”“Chắc rồi, nhiều người như vậy mà.” Đường Nhược nói.“Ài, tớ…” Phan Hiểu Huyên quay người ra rồi ngó phía sau xe, “Đã hoàn thành, thế các cô gái kia sẽ phải trở lại căn cứ thành phố H rồi, cậu thấy chúng mình còn có cơ hội gặp được họ không?”Đường Nhược hơi khó hiểu: “Chúng mình gặp ai?”Phan Hiểu Huyên lộ ra vẻ mặt cậu biết đó , liếc mắt nhìn Bạch Thất rồi bĩu môi với Đường Nhược: “Chính là người đưa nước lần trước ý, đội trưởng hậu cần đoàn đội Tầm Mộng.”Đường Nhược suy nghĩ một chút thì đã hiểu ngay ý cô nói: “Như thể cậu rất muốn chúng mình gặp lại mấy cô kia không bằng .”“Hắc hắc…” Phan Hiểu Huyên thấy Đường Nhược lộ ra một nụ cười u ám mang theo bom, vì vậy quay người lại về phía trước luôn, “Chỉ nghĩ, chỉ nghĩ mà thôi.”Hai người nói xong thì xe dẫn đường ngừng lại.Điền Hải ra bên ngoài xem xét, cũng phát hiện ở đây ngày hôm qua Hồ Hạo Thiên đã đánh dấu trên đường rồi.Mọi người xuống xe, không có động tác dư thừa tiếp tục nhiệm vụ như ngày hôm qua mở hộp đồ ra.Hồ Hạo Thiên lại hủy đi một xe container miếng lót chuột, than thở: “Móa nó, nếu có cái máy dò xét, quét quét qua liền biết rõ bên trong có cái gì thì tốt rồi, nếu cứ như thế này chắc phát điên.”Hoa Hạ hàng hóa xuất khẩu và hàng hóa nhập khẩu đều được đóng gói cẩn thận, đừng nói bên ngoài thùng đựng hàng, mà ngay cả bên ngoài thùng các-tông đều không có bất kỳ quảng cáo nào.Cho nên, mọi người đối mặt toàn là rương vàng hòm tươi!Hôm nay Bạch Thất đã mang tất cả các file từ trong văn phòng ra rồi, anh mở ra tra nhìn một chút, từng tờ từng tờ nghiên cứu rất cẩn thận đấy…Hồi lâu sau, quay trở lại nhìn trang bìa này một chút, ngẩng đầu nói: “Xem không hiểu.”Mọi người: “…”Khốn!Rất muốn cho anh một thẻ mời địa ngục!Anh xem không hiểu thì nói không hiểu đi, lại còn tỉ mỉ nghiên cứu một lúc, đợi mọi người nghĩ anh hiểu rồi lại nói một câu xanh rờn ‘xem không hiểu’ là thế nào!Hồ Hạo Thiên tiếp nhận nhìn nhìn, lại ném xuống đất: “Đều là thương số thứ tự mà thôi, tất cả đều là chút ít số hiệu, chúng takhông biết số hiệu đại biểu cái gì nên xem không hiểu.”Lưu Binh cầm lên cũng mở ra: “Hồ đội, khẳng định xe của anh cũng có số hiệu, anh tìm xem số hiệu xe của anh chắc tìm được đấy.”Hồ Hạo Thiên nói: “Lúc trước mấy con số đó còn dài hơn cả CMND, tôi nào nhớ mấy thứ đó, toàn bộ quên hết.”Đã như vậy, cũng không có biện pháp, đành phải cứ tiếp tục tìm.Tinh thần lực của Đường Nhược chỉ có thể dùng để dò xét chung quanh xem động vật còn sống, còn những vật chết này thì không thể phân biệt được, cũng không thể giúp xem bên trong có cái gì.Hủy đi hủy đi vứt bỏ vứt bỏ, vứt bỏ vứt bỏ đi một chút…Hủy đi nhiều hơn, mọi người cũng lục lọi tìm ra một tí kinh nghiệm, chủ yếu là một ít kinh nghiệm dấu hiệu thương phẩm. Có nhiều thứ xem xét đã cảm thấy không phải bọn họ cần đấy, trực tiếp cũng không hủy đi, đi đến thùng hàng kế tiếp.Lần này mở ra thùng hàng toàn là đồ trang điểm nhập khẩu.Mấy người đàn ông không dùng đồ này, ngược lại các phái đẹp rất để ý những thứ này.Phan Hiểu Huyên cầm một hộp mặt nạ nhìn nhìn: “Trước kia bọn bạn tớ ở đại học tranh nhau mua cái mặt nạ này, rất nhiều người đến mua mà tay không ra về đấy.”Đường Nhược nói: “Nhưng bây giờ tận thế rồi, đoán chừng cũng không có ai muốn đâu?”Dương Lê lắc đầu nói: “Chưa hẳn, chắc chắn sẽ có người cần đấy, có chỗ có phụ nữ đều có thị trường, tầng giai cấp bần cùng không cần, trong căn cứ phụ nữ tầng giai cấp cao vẫn sẽ có nhu cầu đấy.”Dưới tình huống có điều kiện phụ nữ sẽ không bỏ mặc bản thân mình, muốn giữ gìn vẻ đẹp tuổi thanh xuân.Lưu Binh nhìn trong thùng có đống giấy này: ” Các chị có muốn lấy không?”Trong không gian Đường Nhược có thiệt nhiều đồ trang điểm rồi nên cô không cần.Phan Hiểu Huyên cầm mấy hộp cho vào không gian: “Lấy đủ mình dùng thôi, lấy nhiều làm gì.”Nhóm người mình mục đích chủ yếu là tìm đồ có thể ăn được.Từ sau khi phát hiện đồ trang điểm thì thùng hàng về sau toàn là những đồ dùng cần thiết trong cuộc sống.Nước gội đầu, sữa tắm, khăn mặt nhập khẩu…Rõ ràng còn trong một cái thùng đựng hàng tìm được bcs.Chắc loại bcs như này về sau không có mà dùng rồi.Vì vậy Bạch Thất chỉ vào từng thùng hàng đựng bcs nói với Đường Nhược: “Toàn bộ thu.”Đường Nhược: “…”Bạch Thất bình tĩnh dứt khoát, hoàn toàn không để ý ánh mắt người khác, nhưng mặt mỏng như Đường Nhược, ở trước mặt mọi người thu thùng hàng đựng bcs cũng thật sự rất ngại mà.Hồ Hạo Thiên ho một tiếng nói: “Tiểu Đường, thu đi.”Không cần chờ đến sau, bây giờ cũng cần dùng, nếu không hối hận không kịp.Chính mình cũng cần loại này, chưa kể đến trong đội ngũ có mấy thanh niên cũng sẽ dùng đến, khẳng định cũng phải cho bọn họ chuẩn bị lấy.Trước kia người khác muốn kết hôn, cha mẹ phải chuẩn bị sính lễ đồ cưới cho con cái.Còn mình…Hồ Hạo Thiên nghĩ tới ngày sau, Điền Hải hoặc Lưu Binh hoặc Phan Hiểu Huyên kết hôn.Một gánh lại một gánh bcs được mang ra, đặt ở trong sân rộng kết hôn, trước mặt phần đông khách mời, tôi Hồ Hạo Thiên hăng hái nói: Cái này chính là đồ cưới ( sính lễ? ) của cô cậu đấy, ngày sau vợ chồng nhất định phải đồng tâm, phải dùng tiết kiệm đấy!Tưởng tượng quá đà khiến cơ mặt Hồ Hạo Thiên run rẩy.Bên cạnh Dương Lê nhìn thấy, kỳ quái hỏi: “Hạo Thiên, anh làm sao vậy?”Hồ Hạo Thiên ôm ngực nói: “Không có việc gì, chỉ đột nhiên phát hiện mình làm bố đã quen, thật đáng sợ…”Ờ! Tận thế rồi, tiết tháo đều bị chơi hư mất!Đường Nhược không biết Hồ đội bổ não, vẻ mặt như :-( 囧 thu hết thùng bcs vào trong không gian.Trong khu đồ dùng sinh hoạt cũng có ga giường, chăn bông, đều thu hết vào.Hồ Hạo Thiên mang theo Hà vệ sĩ đi phụ cận trực tiếp lái xe Container tới, tập trung những đồ dùng không quá hạn ở cùng một chỗ, đặt ở bên trong một xe Container.Đến lúc đó lại để Hà vệ sĩ đi theo đằng sau đoàn xe là được.Một ngày như vậy lại như vậy đi qua, nhưng tốt hơn hôm qua nhiều, ít nhất không có tay không mà quay về.Đã có thu hoạch ngày hôm nay, mấy ngày kế tiếp, mọi người càng có hào hứng rồi.Gần như mỗi ngày đều có đồ đạc mình cần đến.Nhưng ở đây đồ đạc thật sự quá nhiều, bọn họ cũng không có nhiều không gian để mang, vì vậy cho cả đội mang đồ lên xe của đội, những thứ không cần thiết liền bỏ.Nhưng hôm nay lại để cho mọi người đã có phát hiện ngoài ý muốn. Đó chính là áo lông và áo khoác chuẩn bị xuất khẩu ra nước ngoài!Lúc đầu đoàn đội Tùy Tiện đi từ thành phố A , đoạn đường này đi một chút ngừng ngừng, trên đường cũng đi mất gần một tháng.Thời tiết hiện tại càng ngày kỳ quái, ban ngày phải mặc áo lông cừu rồi, mà buổi tối lại mặc áo không có tay. Khó bảo toàn mấy ngày nữa, mọi người phải mặc áo lông.Chương 132: Đánh nhau ẩu đảMấy ngày hôm trước mọi người còn vừa mới cảm thán về thời tiết, không có quần áo dày mặc. Hôm nay nhà kho liền đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, trực tiếp cho mấy cái thùng đựng hàng áo lông.Mọi người thoải mái chọn!Ba cô gái ở trong một cái thùng đựng hàng, hai mắt kim quang bắn ra bốn phía lại chọn lấy quần áo Đàn ông lại thành cửu vạn bốc từng thùng hàng chuyển vào xe Container.Trong lúc đó bọn họ lại cảm thán một câu, trong đội không có dị năng giả Lực lượng cũng thật sự rất bất tiện.“Đã tìm gần hết đồ cần thiết, xem ra đồ dùng thực phẩm quả nhiên ở trong kho hàng.” Hồ Hạo Thiên nhìn xem không nhiều thùng đựng hàng còn lại đưa ra kết luận.“Thế xe cua chúng ta cũng sẽ ở trong kho hàng?” Lưu Binh suy đoán.Nói như thế nào thì xe của Hồ Hạo Thiên cũng toàn là đồ tốt, chắc có lẽ không để tùy tiện đâu.Bạch Thất gật đầu: “Có khả năng.”Một đoàn người quyết định trở về nghỉ ngơi một đêm sau khi đã càn quét 35 nhà kho.Ở chỗ này hơn một tuần lễ, buổi tối mọi người cũng có tiết mục giải trí.Ba cô gái đắp mặt nạ, ngâm bồn tắm lớn.Các chàng trai lại đánh nhau ẩu đả!Mọi người sở hữu dị năng rồi, hiện tại mở rương hòm cũng không cần sử dụng dị năng, vì khiến cho dị năng tinh tiến nhất định phải tìm một loại phương pháp hao tổn song lại bổ sung, vì vậy Bạch Thất đề nghị: đối chiến.Bến tàu trống trải, hai người vừa đứng chính là một cái chiến trường.Thi đấu hữu nghị không cần đánh chết đánh cho tàn phế, có điểm dừng là được.Người bị coi là đối thủ đương nhiên là Điền Hải, cậu ta có dị năng cường đại, người lại chất phác phúc hậu, mỗi lần thấy thể lực của đồng đội hơi yếu tí thì sẽ dừng lại dị năng trong tay, lại còn giảng giải phá chiêu của mình như thế nào.Người đáng yêu như vậy , sao đồng đội không ưa thích cho được!Bên kia Điền Hải đối chiến với Hồ Hạo Thiên. Hồ Hạo Thiên tạo hạt cát thành gió xoay tròn lấy muốn phá giải cây gậy điện đang xèo xèo trên tay Điền Hải.Bên này Phan Đại Vĩ và Lưu Binh đặt cược: “Mấy người nói lần này Hồ đội sẽ tiếp được mấy chiêu?”Phan Đại Vĩ nhìn nhìn, lấy ra một cái lạp sường hun khói: “Năm chiêu!”La Tự Cường cũng móc ra một bao mì tôm: “Sáu chiêu!”Những người khác thi nhau lấy ra lương thực dự trữ của bản thân ra cược.“Ba chiêu!”“Tôi cá là bốn!”Một chiêu ở đấy chính là động tác nguyên vẹn của dị năng chứ không phải tay khẽ động liền được xưng là một chiêu.Như chiêu ‘Cuồng cát cuốn phong’ là do Hồ Hạo Thiên những ngày này chính mình nghiên cứu ra đấy.Trước tận thế, anh ta nghiên cứu làm sao công ty phát triển, sau tận thế anh ta nghiên cứu nguyên lý hạt cát và cũng đã thành công.Bạch Thất lôi kéo Đường Nhưc đứng ở một bên quan sát.Đường Nhược nhìn xem phía trước hình ảnh sét chạy cát bay , hỏi Bạch Thất: “Anh cảm thấy Hồ đội đỡ được mấy chiêu sẽ bại?”Bạch Thất nói: “Đại khái bốn chiêu.”Phan Hiểu Huyên nói: “Lúc bắt đầu một chiêu gục đến bây giờ bốn chiêu, tiến bộ rất lớn.”Đường Nhược gật đầu.Thật ra hệ Lôi của Điền Hải không yếu hơn nữa lại là cấp 2, ngay trước kia cậu dựa vào ý chí mà giết xa mấy km, là nguyên nhân chủ yếu dị năng tinh tiến.Quả nhiên Bạch Thất nói xong, Hồ Hạo Thiên thu dị năng, dừng tay nói: “Không được, vẫn không thể đánh được .”Điền Hải cũng thu lại gậy sét trong tay, đi tới rồi nói với Hồ Hạo Thiên: “Hồ đội, kỳ thật trước tiên anh có thể khiến hạt cát xuyên vào gậy sét của em sau đó lại tụ tập lại rồi cho em một kích.”Hồ Hạo Thiên đảo mắt vòng vòng, mô phỏng lời nói Điền Hải ở trong đầu thoáng một chút: “Đúng vậy, tại sao tôi không nghĩ ra , đợi tôi hồi phục dị năng, anh em mình lại thử một lần…” Cùng Điền Hải vừa đi vừa nói, ngồi xỗm trong ký túc xá nghiên cứu.Dư Vạn Lý thắng trận này, liền trực lấy lạp sường hun khói rồi gặm luôn.Kế tiếp đối chiến chính là Phan Đại Vĩ và La Tự Cường.Cũng may dị năng tuy theo như Ngũ Hành nhưng thực không có thuộc tính tương khắc gì.Đối với hệ Mộc, hiện tại Phan Đại Vĩ cũng phát minh một loại phương pháp đánh xa khác, liền là cầm cái ná cao su bắn ra hạt giống, lại lập tức dùng dị năng khiến cho hạt giống dài ra dây leo biến ra lưới lớn, hoặc là uốn éo thành một đoàn, trở thành công kích hình cầu.Tuy nhiên trận này ra, La Tự Cường áp chế Phan Đại Vĩ.Dù sao cục gạch cũng cứng hơn đầu gỗ nhiều.Hồ Hạo Thiên đầy dị năng, lại cùng Điền Hải đấu lại.Anh ta cũng là một người rất tài năng, chỉ cần không làm gì liền lôi kéo Điền Hải khoa tay múa chân.Quả nhiên, trong đội xe anh ta là người thứ nhất thăng cấp đấy.Thùng đựng hàng ở bên trong bao hàm tất cả, thậm chí bồn tắm lớn cũng có, vì vậy mọi người trong đoàn đội cũng đều đặt một cái tại gian phòng của mình, lần này Hồ Hạo Thiên thăng cấp cũng ngâm trong bồn tắm tiến hành đấy.Không có như Đường Nhược đầu đau muốn nứt, Hồ Hạo Thiên rất nhanh thăng cấp đến cấp 2.Mặc dù anh ta thăng cấp rồi nhưng lại nghĩ đến dị năng bà xã yêu nhà mình.Dương Lê thăng cấp dị năng, lại nói tiếp quả thật có chút khó khăn.Mọi người dị năng quá cường đại nên ít khi bị thương qua, Dương Lê không có cơ hội chữa trị.Với tư cách là chồng yêu Hồ Hạo Thiên vì vậy mỗi ngày tựmình cắt hai đao để cho Dương Lê đi trị liệu, cho dù không có thăng cấp, cũng có thể lại để cho hệ dị năng trị liệu tinh tiến hơn một chút, như thế nào đều muốn phòng ngừa vạn nhất.Buổi tối đối chiến rồi ngâm trong bồn tắm còn ban ngày là thời gian mở quà.Về sau bọn họ cũng theo kế hoạch đi nhà kho tìm kiếm ‘Kinh hỉ’ .Cái nhà kho thứ nhất không có tìm được, nhà kho thứ hai không có…Thẳng đến tìm được nhà kho thứ mười bảy cái, mở ra bên trong thùng đựng hàng cỡ lớn, mới nhìn thấy bên trong một chiếc xe thể thao mới tinh.“Bà mẹ nó, rốt cuộc tìm được rồi!” Lưu Binh kích động chạy tới trên sờ lên xe.
Loại này xe trước tận thế kia có giá trị hơn một ngàn trăm vạn, tận thế rồi, mặc dù không có dùng, sờ sờ nó, lại cảm thụ thoáng nhà giàu một tí.
Hồ Hạo Thiên nhìn nhìn xe này, lắc đầu: “Cái này không phải là của tôi, có lẽ ở phía sau.”
Đã có mục tiêu ,luôn tốt hơn tìm kiếm không chủ đích.
Rất nhanh, mọi người nhanh chóng tháo dỡ những chiếc thùng gỗ lớn.
Quả nhiên phát hiện tất cả đều xe hơi của Hồ Hạo Thiên.
Chứng kiến những từng chiếc xe sang trọng,La Tự Cường liền huýt sáo: “Thứ tốt ah, không hổ là đội trưởng Hồ của chúng ta”
Những chiếc xe Jeep tại tận thế trước kia đại khái hơi kém xe thể thao, nhưng hôm nay lại có tác dụng lắm đấy.
Bạch Thất bình thản xem xét đống xe phía trước, cũng gật đầu: ” Xe tốt.”
Hồ Hạo Thiên đi đến một cỗ xe Jeep trước mặt, một cục gạch ném tới, “Bộp” một tiếng, cục gạch không thể đập nát cửa sổ xe.
Bạch Thất thấy vậy, cũng quăng một thanh băng đao đi qua, lại là ‘Keng’ một tiếng, băng đao (*lưỡi trượt) bị đánh bay rồi.
Đường Nhược một cái vung tay, ra tinh thần lực ngưng tụ thật thể băng tinh, cũng không có thể ở trên cửa kính lưu lại cái gì.
“Chống đạn đấy.” Hồ Hạo Thiên thoả mãn vỗ vỗ chiếc xe này, ” Lúc đầu tôi đã có dự kiến trước đấy, có thể tìm ra nhiều xe hơi tốt như vậy.” Quả nhiên là thiên tài ah.
Dư Vạn Lý lấy một cây súng i-on từ trong túi áo mình ra .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com