70🌷
P207
JK: ê không biết nào Jimin về ha
SJ: nhắn nó mà nó mất tích rồi. Không biết nào về, chớ hơi lâu rồi đó
JK: có khi nào nó không về không mại
JM: ai nói tao không về
JK: ủa nghe giọng Jimin không mậy. Hay nhớ nó quá cái ảo giác ta
SJ: tao cũng nghe nè mậy. Trời ơi nhớ nó hóa điên hả ta
Jimin đi lại cốc đầu hai người ..
JM: điên hả, kí cái cho tỉnh nè đm
: Ủa...
Jungkook và SeokJin thấy cậu liền nhào tới
JK: đm mày về hồi nào vậy sao không báo anh em ra đón ba
SJ: đi về y chang mậy, như vong dị cha nội
JM: thì tính làm cho tụi mày bất ngờ chớ bộ
JK: bất tỉnh chớ bất ngờ cái đầu mày
SJ: sao ai kia nói hết hè mới về mà ta
JM: ở bên đó anh chán rồi nên đi về với các em đây
JK: nghe mắc ẻ vãi
SJ: e hèm...không biết bạn đây còn nhớ lúc bạn đi mình nói gì không nhỉ
JM: nhớ cha ơi cha.. Tao mà muốn né là tao ở Đức luôn rồi
JK: mới đi có lâu đâu mà mày ốm rõ luôn nè con ơi con
SK: bộ bển mày giảm cân hay gì sao ốm nhom vậy
JM: tao chỉ đi uống rượu với đi ngắm cảnh thôi chớ ăn uống gì nhiều đâu mà mập
JK: đm uống riết mày thành rượu ghiền rồi sao tụi tao nhậu lại
JM: chớ bình thường nhậu lại tao hả
SJ: mở miệng chi cho quê không
JK: rồi về thì lo mà giải quyết rõ đi, tụi tao cũng thắc mắc lắm nè
JM: nhậu đi rồi tao kể hai bây nghe là biết tại sao tao làm vậy à...
Hội khờ ôn khôn
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com