TruyenHHH.com

Outlaws Kookmin

Jungkook có thể cảm nhận được bản thân run rẩy. Anh không chính xác chắc chắn nếu các thớ cơ và các dây thân kinh của anh là những thứ duy nhất đang đơn độc run rẩy hay là nếu những đốt xương đang run rẩy bên trong bản thân anh. Cơn mưa đã lắng xuống từ vài phút trước, đã bị thế chỗ bởi gió, để lại một người đàn ông lạnh lẽo và đang run rẩy với những mối lo âu.

Nó đang ngứa ngáy. Cần phải chạy trốn.

Anh có thể cảm nhận được nó, sâu bên trong những ngóc ngách tăm tối nhất trong tâm trí của anh, bên trong cảm giác ngứa ngáy ngay trên đầu ngón chân anh, cảm giác khó chịu và buồn nôn trú ngụ trên thượng vị ổ bụng của anh. Nó ở mọi nơi xung quanh anh, sự âm u đang kéo xuống anh giống như một cơn bão trên bầu trời. Anh có thể cảm nhận được bản thân đang chết chìm, những bàn tay trơ trọi đang túm lấy bất cứ thứ gì để kéo bản thân anh vào bờ.

Ánh nhìn của sự đau thương và sự sợ hãi trong Jimin tiếp tục tái hiện lại đằng sau mí mắt của anh mỗi lần anh chớp mắt, cơn ác mộng in lên vết hằn trong não bộ của anh, từ chối việc để anh thở.

Anh muốn chạy đi. Anh muốn chạy đi thật xa nơi mà không một ai có thể tìm được anh. Nó giống như một giấc mộng tồi tệ.

Tất cả những anh muốn là được tỉnh dậy để Jimin nói với anh rằng nó tất cả chỉ là một giấc mộng tồi tệ.

Nhưng nó đã không như vậy. Jungkook không còn là một vài cậu sinh viên đại học, không còn là một vài lứa tuổi bình thường hai mươi tuổi gì đó điều mà dẫn đến một cuộc sống bình thường, và mặc dù sau tất cả mọi cố gắng của anh, sự thất bại đã trở thành người bạn đồng hành duy nhất cuối cùng trong danh sách chờ đợi.

Dù cho tất cả mọi sự cố gắng của anh để có một cuộc tình bình thường.

Jimin xứng đáng điều tốt đẹp hơn, đó còn nhiều hơn cả rõ ràng. Ngay từ khi bắt đầu, kể từ khi sau cái đêm định mệnh đó, Jungkook đã luôn luôn biết sâu bên trong rằng Jimin xứng đáng điều tốt đẹp hơn. Sự ích kỉ và khao khát của riêng anh là điều duy nhất ngăn anh khỏi chạy trốn.

Điều đó và tình yêu của anh dành cho Jimin.

Anh có thể bay tới đất nước khác, có thể thay đổi giấy tờ nhận dạng của anh, có thể cố gắng bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống trong sạch, nhưng Jungkook không thể sống với tội lội rằng bỏ lại Jimin đằng sau sau khi tống khứ điều này sang cậu. Jimin xứng đáng điều tốt hơn, chắc chắn là vậy.

Nhưng Jimin xứng đáng có được tình yêu và Jungkook đã có nhiều hơn anh nghĩ anh đã có thể có.

Anh không thể chạy trốn. Dù cho anh có muốn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com