Outlaws Kookmin
"Làm tình với em." Jimin thì thầm, mũi cọ vào cổ của Jungkook, thở hổn hển một chút khi cậu cảm nhận được những ngón tay của Jungkook di chuyển từ hông cậu đến cạp quần, chơi đùa với làn da ở chỗ xương chậu của cậu, ngay dưới cái khuy của quần jeans."A-"Những từ ngữ của Jungkook bị cắt đi bởi bản năng và âm thanh ồn ào của chiếc điện thoại đang rung của anh trên cái bàn gỗ của Jimin, phá hủy hoàn toàn những cảm xúc. Jimin cảm nhận được tiếng cười nhẹ thoát ra khỏi miệng của anh, thất vọng đang lớn dần trong lồng ngực của cậu. Nhưng ngoài điều đó ra, Jimin đã giữ im lặng cùng lúc những ngón tay của Jungkook đã rút ra khỏi cạp quần của cậu, trán đập mạnh vào cổ cậu cũng như một tiếng thở dài đã thoát ra khỏi miệng anh. "Xin lỗi 'Min. Anh phải kiểm tra.""Mn. Nhớ quay lại đây nhanh nhé." Jimin đáp lại, máu vẫn đang sôi với sự mong muốn và những khuấy động, dương vật vẫn cứng lên giữa hai chân cậu, sự ma mị của những ngón tay của Jungkook vẫn đang thiêu cháy làn da ở dưới xương chậu của cậu. Jungkook đã đánh rơi một nụ hôn xuống một bên cổ của cậu như một lời xin lỗi thầm lặng, rời khỏi căn phòng với chiếc điện thoại của anh vẫn đang reo lên trong tay khiến Jimin như muốn thở dài.Khi Jimin đã từng nói đến những khó khăn của cậu để hiểu được cuộc đời của Jungkook, một trong số đó thứ mà đã bị che đi nhiều nhất đối với cậu là nghề nghiệp của Jungkook. Cậu đã không có một ý tưởng nào khác nếu bạn trai của cậu chỉ học đại học hay làm những công việc tầm thường, nhưng cậu biết về công việc đã yêu cầu Jungkook rất nhiều, và còn cái thời gian làm việc kỳ quặc nữa.Cậu đã không phiền lúc ban đầu, nhưng vài tháng tiếp tục trôi qua, sự hiều kỳ của Jimin đã bắt đầu lớn dần và mạnh mẽ hơn, thậm chí còn hơn vậy nữa khi Jungkook lảng tránh đề tài như những tệ nạn. Jimin tin tưởng anh, biết rằng anh chắc chắn có lý do chính đáng để giấu nó đi bất kể là anh đang làm việc đi nữa, nhưng cậu vẫn luôn cảm thấy có một sự đau nhói nhẹ bất cứ khi nào Jungkook chuyển sang chủ đề khác, như thể anh không tin tưởng Jimin đủ để hé lộ lấy một mẩu thông tin."Min..."Đầu của Jungkook lấp ló đằng sau cánh cửa, biểu cảm đáng thương vẽ trên khuôn mặt anh. Jimin đã biết anh định nói gì trước khi Jungkook có cơ hội để mở miệng. "Có việc gấp?"Anh gật đầu, có lẽ một chút tội lỗi nữa."Đi đi, nó ổn mà. Dù gì thì em cũng cần phải học." Jimin mỉm cười, cố gắng trấn an bạn trai cậu, người kia bước vào phòng, điện thoại vẫn ở trên tay. Anh thở dài một chút, rõ là phiền phức cho dù cuộc điện thoại có là về cái gì đi chăng nữa, bước đi khi anh ở phía trước chiếc giường của Jimin, ngồi xuống trước mặt cậu, cẩn thận không làm nhàu giấy tờ của cậu."Tôi rất tiếc, em yêu. Tôi sẽ bù đắp cho em vào lần sau. Chúng ta sẽ đi ở nhà hàng mà chúng ta đã từng nhắc đến, hm? Em thấy thế nào?" Anh hỏi, hai tay áp mặt cậu và vỗ nhẹ lên gò má cậu."Hm, được mà. Nhắn cho em khi anh xong việc tối nay được chứ?""Tôi có thể ghé qua và mang thứ gì đó nếu em muốn?" Jungkook hỏi."Anh không cảm thấy mệt sao? Em muốn anh nghỉ ngơi. Và hai chúng ta biết ngủ sẽ không phải là danh sách cần - làm của chúng ta nếu anh ghé qua vào tối nay." Jimin cười tự mãn, thật khớp với cái biểu cảm của Jungkook."Thôi được, vậy, tôi sẽ ghé qua vào sáng ngày mai và chúng ta có thể có bữa sáng cùng nhau trước lớp học của em?""Nghe được đó chứ." Jimin trả lời, rướn người lên phía trước Jungkook để chiếm lấy đôi môi anh vào một nụ hôn mềm mại và nhẹ nhàng, nó đã sớm trở thành một cái gì đó sâu hơn, khoảnh khắc những ngón tay Jungkook len lỏi qua những sợi tóc của Jimin, kéo cậu gần hơn. Jimin khúc khích nhẹ nhàng trong nụ hôn, một tay đỡ lấy anh đang ngã xuống tấm đệm tay khác đặt lên mặt Jungkook, đẩy nhẹ để tách môi Jungkook ra. "Đi đi! Anh sẽ lại- Jungkook-" Jimin cười, môi đã kéo căng thành một nụ cười tươi để cắt đứt nụ hôn của Jungkook, người kia cuối cùng cũng cười theo."Đi làm đi, anh yêu." Jimin thì thầm, mặt cách mấy centimet với Jungkook, ngón cái gõ nhẹ lên má người kia, ánh mắt gán chặt lại với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com