Op Zolu Vo Oi Anh Yeu Em
Tác Long (Zoro) = anh
Lộ Phi (Luffy) = cậu
___________________________Hơi lạnh của gió len lõi vào từng tấc da thịt của cậu , mùa đông đã tớiĐã là 22hHôm nay cậu tan làm muộn , bước đi trên con hẻm vắng cậu hơi sợ vì nghe đồn nơi này có ma nên buổi tối k ai dám đi qua đây cảĐang đi bất cợt cậu nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ phía đằng sau . Chẳng lẽ nào......Cậu nhặt ngay khúc gỗ đang ở ngay bên cạnh chỗ cậu đứng quay đầu đập thật mạnh về phía sau
Anh gục xuống , ôm đầu trông rất đau đớnCậu hoảng sợ quay lại- Ôi trời ạ ! Tổng giám đốc
Cậu đỡ anh dậyThôi rồi số phận cậu....----Bệnh việnSau khi băng bó xong , anh nhồi gọn trên giường
Cậu cúi đầu xin lỗi rối rít- Tôi xin lỗi tôi k bt đó là anh mong anh độ lượng k chấp tiểu nhânAnh ngồi im lặng 1 hồi rồi cất tiếng.....- Vợ ơi !HẢ!!!!!!------ Bác sĩ anh ấy bị sao vậy
- À ngài ấy bị chấn động não nên bh ý thức của ngài ấy như 1 trẻ lên 3 vậy do va đập quá mạnhÔi trời ! Là do mình sao , má ơi cn sắp mất vc rồi
( tiếng lòng cậu đang kêu )Đang đau đớn suy nghĩ thì bổng 1 tiếng gọi ngọt ngào vang ra- Vợ ! Vợ ơi...Anh la lối um sùm làm cậu phải lậy đật chạy vào- Vợ ơi chúng ta về thôi- Vậy để tôi đưa anh về nhà nhé , anh đọc địa chỉ điAnh nghe vậy liền lắc đầu liên tục- K nhớ- Vậy sđtAnh vẫn lắc đầu- Về nhà đi vợ ! Căn nhà nhỏ 2 trái tim vàng đó !Hả về nhà mình sao nhưng thôi anh ta bị vậy chắc k sao đâu dù sao cx do mình màAnh ta ôm chặt lấy cậu thân hình vạm vỡ bao trùm lấy cậu nằng nặc đòi về nhà- Về nhà về nhà- Đc rồi về nhà thôiCậu vỗ về anh tự dưng lại đc 1 đứa em traiChợt khoé môi anh cong lên điệu cười 1 cách gian manh
_____________________________
Lộ Phi (Luffy) = cậu
___________________________Hơi lạnh của gió len lõi vào từng tấc da thịt của cậu , mùa đông đã tớiĐã là 22hHôm nay cậu tan làm muộn , bước đi trên con hẻm vắng cậu hơi sợ vì nghe đồn nơi này có ma nên buổi tối k ai dám đi qua đây cảĐang đi bất cợt cậu nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ phía đằng sau . Chẳng lẽ nào......Cậu nhặt ngay khúc gỗ đang ở ngay bên cạnh chỗ cậu đứng quay đầu đập thật mạnh về phía sau
Anh gục xuống , ôm đầu trông rất đau đớnCậu hoảng sợ quay lại- Ôi trời ạ ! Tổng giám đốc
Cậu đỡ anh dậyThôi rồi số phận cậu....----Bệnh việnSau khi băng bó xong , anh nhồi gọn trên giường
Cậu cúi đầu xin lỗi rối rít- Tôi xin lỗi tôi k bt đó là anh mong anh độ lượng k chấp tiểu nhânAnh ngồi im lặng 1 hồi rồi cất tiếng.....- Vợ ơi !HẢ!!!!!!------ Bác sĩ anh ấy bị sao vậy
- À ngài ấy bị chấn động não nên bh ý thức của ngài ấy như 1 trẻ lên 3 vậy do va đập quá mạnhÔi trời ! Là do mình sao , má ơi cn sắp mất vc rồi
( tiếng lòng cậu đang kêu )Đang đau đớn suy nghĩ thì bổng 1 tiếng gọi ngọt ngào vang ra- Vợ ! Vợ ơi...Anh la lối um sùm làm cậu phải lậy đật chạy vào- Vợ ơi chúng ta về thôi- Vậy để tôi đưa anh về nhà nhé , anh đọc địa chỉ điAnh nghe vậy liền lắc đầu liên tục- K nhớ- Vậy sđtAnh vẫn lắc đầu- Về nhà đi vợ ! Căn nhà nhỏ 2 trái tim vàng đó !Hả về nhà mình sao nhưng thôi anh ta bị vậy chắc k sao đâu dù sao cx do mình màAnh ta ôm chặt lấy cậu thân hình vạm vỡ bao trùm lấy cậu nằng nặc đòi về nhà- Về nhà về nhà- Đc rồi về nhà thôiCậu vỗ về anh tự dưng lại đc 1 đứa em traiChợt khoé môi anh cong lên điệu cười 1 cách gian manh
_____________________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com