gr chat: kẻ thua tình trường
(hwh, ssw, chj -> rms)
---------------
"au! đau đấy hyeonjunie!" ryu minseok ôm cái trán vừa bị moon hyeonjun cốc nhẹ, trề môi hai mắt trừng to lên án nhìn chằm chằm gương mặt đang mỉm cười nhìn mình."sao nào, tao đánh sai hả? mải nhắn tin quá đến nơi rồi cũng không biết, giờ tao mà đưa em sang trung quốc bán chắc em cũng chẳng biết đâu đấy nhỉ? tin người quá vậy?" moon hyeonjun chống tay lên tay lái, hai mắt chăm chú nhìn gương mặt nhăn nhó của người trẻ con bên cạnh, phì cười bất lực."bởi vì người đang chở tớ là moon hyeonjun mà." ryu minseok tự nhiên như không sắp xếp đồ đạc chuẩn bị xuống xe, vừa gấp gọn chiếc áo da ướt nhẹp vừa bị moon hyeonjun vứt bừa xuống sàn xe, vừa vu vơ hỏi. "nãy cậu đến tìm tớ làm gì thế? trời mưa mà còn chạy sang chung cư tớ làm gì, ấm đầu hả?""còn dám trả treo với tao hả?" moon hyeonjun mới giơ tay định cốc đầu em tiếp thì em nhỏ đã nhanh như thoắt giơ hai bàn tay nhỏ xíu lên che kín vầng trán của mình nên hắn đành lắc đầu bất đắc dĩ dịch tay xuống nhéo nhéo chiếc má mềm, đáp. "mẹ tao đi du lịch pháp về rồi, mang cho em cả đống bánh kẹo với quần áo ấy, bảo tao sang chở em về nhà tao chơi, tiện thử quần áo cho mẹ tao ngắm, được chưa?""dì moon đã về rồi hả?" ryu minseok hai mắt sáng rực nhìn người đối diện, nhận được cái gật đầu của hắn thì lại ỉu xìu. "nhưng mà, bây giờ người tớ ướt sũng mất rồi, đợi tớ lên nhà tắm xong thì muộn lắm...""cũng tự biết cơ đấy." moon hyeonjun liếc em vừa châm chọc nói. "tao cũng không dám để mẹ gặp nhóc chuột lột đâu nhóc chuột lột ạ, mắc công mẹ lại mắng tao không biết chăm em. trước lúc đi đón em tao nhắn tin hẹn mẹ cuối tuần này rồi, mong con trai ruột mẹ moon dành thời gian cuối tuần theo đứa con ghẻ này về thăm mẹ nhé!""con trai ruột mẹ moon chấp nhận nha!" ryu minseok phì cười trước câu đùa như thật như không của moon hyeonjun. bản thân em cũng chẳng hiểu vì sao nữa, chỉ biết rằng từ ngày xửa ngày xưa dù moon hyeonjun là thiếu gia duy nhất của nhà họ moon thì người được mẹ moon cưng chiều hơn so với hắn luôn là em, hồi bé moon hyeonjun còn vì điều này mà nhiều lần tỵ nạnh với em, ấy vậy mà chẳng biết từ bao giờ, chính moon hyeonjun cũng lại bắt đầu săn sóc, sẵn sàng chiều theo mọi ý muốn của ryu minseok, thậm chí còn hơn tất cả mọi người xung quanh em.nhờ có moon hyeonjun, vậy nên dù ryu minseok lớn lên trong một gia đình chẳng mấy trọn vẹn nhưng em vẫn được tận hưởng một tuổi thơ đầy ắp yêu thương, trưởng thành như một chàng hoàng tử bé được bao bọc trong tòa tháp ngà, nhận sự bảo hộ của chàng cận vệ ánh trăng."hyeonjunie này..." moon hyeonjun chẳng hiểu trong mấy giây ngắn ngủi, cái đầu nhỏ xíu kia lại nghĩ ngợi linh tinh cái gì, tự nhiên hai mắt long lanh cún con của em chú mục vào hắn, mỉm cười thì thầm."có cậu bên cạnh tốt thật đấy."ryu minseok còn chưa nói xong thì một chiếc mũ lưỡi chai đột ngột rơi xuống đầu em che khuất đi tầm nhìn vốn đã mờ mịt trong xe, bàn tay trống trơn xuất hiện thêm một chiếc ô, trước mắt là một mảnh tối đen, giọng nói trầm ấm của moon hyeonjun vang lên bên tai em bỗng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết."giờ mới biết à? đi lên nhà đi, tắm nước ấm rồi ngủ sớm, mai mà ốm thì cả em và nó biết tay tao.""ò, vậy tớ lên nhé. cậu về nhà cũng nghỉ ngơi sớm đi.""ừm, lên phòng rồi thì nhắn tao.""về cẩn thận nha hyeonjunie.""không thích đấy, tao thích làm vua tốc độ cơ.""moon hyeonjun!!!"
‐---------------------------------------