Oneshot
Tôi có thể vì em mà tạo ra chiến tranh, cũng có thể vì em mà chấm dứt chiến tranh!Tôi có thể vì em mà vượt qua lời nguyền, tỉnh lại chỉ muốn bảo vệ em!
Đối với Kang Beom Hyun mà nói, trên đời này chỉ có hai người xứng đáng được nhận sự bảo vệ của anh, một là Kim Jong In, còn lại là Han Wang Ho.Cũng không hẳn bởi vì anh lạnh lùng, mà chẳng qua kết quả anh nhận được khi gắng sức bảo vệ những người khác quá cay đắng, khiến anh không muốn cũng không dám trải qua lần thứ hai. Hiện tại, anh chỉ cần người mà anh yêu nhất cùng bé con nhà anh an vui khỏe mạnh là được.Nhưng ông trời sao có thể chiều lòng người? Han Wang Ho vào sinh nhật mười sáu tuổi được Họa tinh chiếu trúng, bị đám người không biết phân biệt đúng sai đem đi làm vật hiến tế cho quỷ địa ngục. Sức của một mình Kang Beom Hyun không thể chống lại biển người, anh chỉ còn cách trơ mắt nhìn đứa nhỏ mới hôm qua còn háo hức vì sắp trưởng thành mà nay đã bị trói gô lại, bàng hoàng rơi xuống biển sâu.Tối hôm đó, Kang Beom Hyun bất chấp việc Kim Jong In còn chưa thức tỉnh, đem y rời khỏi ngôi làng mà hai người chung sống từ nhỏ, vĩnh viễn cũng không muốn quay về.Một năm sau, bởi vì sức mạnh hồi sinh của mình, Kang Beom Hyun nhanh chóng trở nên nổi tiếng, có rất nhiều người tìm đến nhờ anh giúp đỡ. Trong đó, phải kể đến bốn đứa nhỏ xấp xỉ tuổi Han Wang Ho: Kim Dong Ha, Kim Kwang Hee Moon U Chan và Kwak Bo Seong.Tuy chúng mới chỉ qua tuổi trưởng thành một năm, nhưng sức mạnh đã vượt qua ngưỡng mà một người bình thường có thể tưởng tượng, có thể nói là thiên tài cũng không ngoa. Ngay lúc Kang Beom Hyun còn đang âm thầm thán phục, Kim Dong Ha đã nói một câu "Làm phiền rồi!", sau đó cả bốn người liền ở lỳ tại nhà anh không chịu đi.Kang Beom Hyun ban đầu rất tức giận, nhưng sau khi chứng kiến thái độ của đám trẻ khi nhìn thấy Kim Jong In, anh liền nhắm mắt cho qua. Thật sự có rất ít người có thể bình tĩnh khi đối mặt với một con người đang bị "quỷ hóa", nếu bốn đứa kia không sợ, vậy cứ tùy ý chúng ở lại đi, anh cũng không cần một mình làm mọi việc nữa.Thời gian yên bình trôi qua hai năm, quỷ binh vẫn lẩn trốn nơi biển sâu bỗng dưng trở lại đất liền, gây ra một hồi sóng gió.Kang Beom Hyun nhìn đoàn người chạy loạn về hướng tây, suy nghĩ cả một đêm liền quyết định dọn nhà, di chuyển vào trung tâm châu lục.Thật ra, với sức mạnh của anh cộng với bốn vị thiên tài kia thì không cần phải sợ đám quỷ binh tôm tép, nhưng anh không muốn phải tham gia vào cuộc chiến không hồi kết này, cho nên dọn nhà vẫn là sự lựa chọn tối ưu.Quyết định xong, ngay sáng hôm sau, năm người mang theo một người đang ngủ đông "tây tiến", vừa đi vừa nhởn nhơ ngắm cảnh.Ngay vào lúc mọi người tưởng đến trung tâm châu lục sẽ được an toàn, tiền tuyến liền báo về một tin chấn động, Quỷ Vương xuất hiện rồi!Quỷ Vương, kẻ đứng đầu bách quỷ, trong cuộc chiến mười năm trước không hề lộ diện, nay lại hiện thân sớm như thế, có lẽ quỷ tộc thật sự muốn tận diệt loài người rồi. Kim Dong Ha vuốt ve thanh kiếm trong tay, nghe thấy lời đồn ngày càng phóng đại thì chỉ cười nhạt. Cho dù là mười Quỷ Vương đến đây, anh cũng không sợ, bởi vì anh là mạnh nhất! Nhưng Kwak Bo Seong thì không tự tin đến thế, cậu nhóc hàng ngày đều bám lấy Kang Beom Hyun mà thở dài, dần dà cũng khiến chính anh hình thành thói quen thở dài trước khi nói luôn.Hôm nay là một ngày nắng đẹp, Kang Beom Hyun đem cây thuốc ra sân phơi, sau đó bèn ngồi dưới tán cây bắt đầu giã thuốc. Tiếng chày gỗ vang lên đều đều, giống như thôi miên khiến anh mơ màng, sau đó khi tỉnh lại đã thấy bản thân lạc vào một thế giới tối đen.Một người xuất hiện, tiến lại gần Kang Beom Hyun, lạnh lùng quét mắt nhìn anh từ đầu đến chân, sau đó lạnh lùng hừ một tiếng.Người này có gương mặt rất đẹp, hai mắt đỏ như máu, trên đầu nổi bật cặp sừng hình xoắn ốc oai vệ, nhìn kiểu gì cũng giống Quỷ Vương trong lời đồn. Kang Beom Hyun hít sâu một hơi, muốn hỏi xem vì sao bản thân lại được chọn, nhưng chưa kịp mở miệng đã cảm thấy có một vòng tay ấm áp ôm lấy anh từ phía sau, sau đó thế giới xung quanh liền biến thành băng giá.Quỷ Vương khẽ mỉm cười, sau đó liền tan biến. Kang Beom Hyun cũng hoàn toàn tỉnh táo, mở mắt nhìn chày gỗ trong tay, ngẩn ngơ mãi vẫn chẳng thể bình tĩnh. Sau đó, anh xoay người, Kim Jong In vội vàng che đi mắt trái, nở nụ cười tươi roi rói với anh.Thở dài, Kang Beom Hyun kéo tay người kia ra, xoa mắt cho y, sau đó nhìn thẳng vào con ngươi màu đỏ mà vui vẻ cười. Kim Jong In, mười năm, cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!Kang Beom Hyun dùng một ngày để kể lại toàn bộ sự việc trong mười năm qua cho Kim Jong In nghe, khi nhắc đến Han Wang Ho thì không khỏi khóc nức nở. Dù đã ba năm trôi qua, ánh mắt kinh hoàng của bé con khi ấy chưa bao giờ biến mất, mà nó ngày càng được khắc sâu trong tâm trí anh, dày vò anh mỗi khi anh rảnh rỗi.Kim Jong In nghe xong thì mặt lạnh hẳn đi, siết chặt tay Kang Beom Hyun, nói đúng một câu: "Anh sẽ giết hết bọn họ!"Có lẽ là do một nửa dòng máu quỷ chảy trong người, Kim Jong In trở nên lạnh lùng tàn bạo hơn trước, y nói giết hết thì chính là giết hết. Toàn bộ dân làng năm đó, từ người già đến trẻ nhỏ, đều không thể sống!Kang Beom Hyun tận mắt chứng kiến thảm cảnh, không khỏi cảm thấy buồn nôn, nhưng lại không nôn ra cái gì. Anh dựa vào gốc cây, thẫn thờ nhìn bầu trời ngày càng tối, khe khẽ thở dài. Moon U Chan thấy anh như vậy thì xót, vươn tay nắm chặt lấy bàn tay đang run rẩy, âm thầm an ủi.Quỷ binh dưới sự dẫn dắt của Quỷ Vương nhanh chóng xâm chiếm một nửa châu lục, chuẩn bị chiếm đi vùng đất trung tâm.Kang Beom Hyun được Kim Jong In bảo bọc như đứa nhỏ, thờ ơ nhìn y giết từng người từng người một, sau đó lại giết từng con quỷ không ghê tay, mùi máu tanh nồng nặc. Ban đầu còn thấy dạ dày nôn nao, nhưng hiện tại đã quen rồi, thậm chí anh còn có thể đem đồ ăn ra ăn luôn được ấy chứ.Kim Kwang Hee nhăn mày nhìn hai anh nhà mình chìm trong biển xác, cuối cùng không chịu nổi mới rơi nước mắt. Cậu ta còn nhớ rất rõ, Kang Beom Hyun từng có nụ cười vô cùng ấm áp, vậy mà giờ đây anh lại mặt không đổi sắc ôm lấy Kim Jong In, cùng y xông ra chiến trường, giết đến điên cuồng.Quỷ Vương giương cánh bay lên cao, ngạo nghễ nhìn xuống, hai mắt đỏ như máu khóa chặt vào bán quỷ và con người bên dưới, nở nụ cười. Nếu hắn ta không nhớ nhầm, bán quỷ bên dưới trong trận chiến mười năm trước từng là một dũng sĩ, vì bảo vệ làng mà dính lời nguyền, "quỷ hóa".Rất thú vị đúng không? Một con người, một dũng sĩ từng hy sinh để bảo vệ con người, nay lại trở thành nửa người nửa quỷ, không kiểm soát được bản thân, dù là người hay quỷ đều giết không tha.Kwak Bo Seong diệt quỷ đến mỏi tay, bèn ngồi xuống nghỉ một lát, sau đó cậu nhóc liền nhìn thấy một cảnh tượng vĩnh viễn không thể quên.Giữa chiến trường đầy máu, có một cậu trai lang thang vô định. Cậu ta mặc đồ trắng, không đi giày, mái tóc đen nhánh ôm sát gương mặt non nớt xinh đẹp, nhưng đôi mắt lại vô hồn, trống rỗng đến lạ.Giống như xác chết vậy!Nhưng xác chết có thể đi lại sao? Kwak Bo Seong bị trí tò mò chi phối, không tự chủ được mà lại gần cậu trai kia, sau đó liền bị dọa sợ. Con ngươi màu xám nhạt, rõ ràng có di chuyển nhưng chẳng hề mang theo sinh khí, giống như sức sống của người này đột ngột bị hút sạch vậy.Chưa đợi Kwak Bo Seong nghiên cứu xong, Kang Beom Hyun đã từ xa chạy lại, vừa chạy vừa gào khóc đến thê thảm. Kim Jong In đi ngay sau anh, màu đỏ trong mắt trái đã nhạt bớt, gương mặt cũng ấm áp hơn nhiều.Cậu trai thấy người đến là Kang Beom Hyun thì nâng tay, ôm anh một cái, sau đó lại ôm Kim Jong In một cái, toàn bộ quá trình giống như con rối bị điều khiển, chẳng thể tìm ra thứ cảm xúc nào trên gương mặt cậu trai kỳ lạ.Kang Beom Hyun giúp bé con vén tóc ra sau tai, không thể ngừng khóc, không thể ngừng gọi một cái tên "Han Wang Ho!"Kim Jong In thì không kích động như Kang Beom Hyun, y chỉ từ tốn xoa đầu bé con, đồng thời cảnh giác nhìn xung quanh, bảo vệ hai người quan trọng nhất trong đời.Moon U Chan đứng từ xa thấy cảnh này không khỏi giật mình. Một Kang Beom Hyun đã từ bỏ niềm tin vào cuộc sống đột nhiên sống động trở lại. Một Kim Jong In đang điên cuồng đột nhiên trở nên bình tĩnh và ấm áp. Rốt cuộc, cậu trai kia là ai mà thần kỳ như vậy?Dùng sức sống của bản thân, đổi lấy sức sống của người khác...Con rối Han Wang Ho ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Quỷ Vương.Nếu anh còn tiếp tục hủy hoại hai người anh của tôi, tôi nhất định không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa!Quỷ Vương cười khẩy, đáp xuống cạnh Han Wang Ho, vòng tay ôm eo cậu muốn đem cậu đi, ai ngờ lại bị Kim Jong In cản lại.Quỷ Vương với bán quỷ...Họa tinh với Phúc tinh...Ác quỷ với dũng sĩ...Cuối cùng, Han Wang Ho vẫn bị Quỷ Vương mang đi mất. Không phải bởi vì Kim Jong In thua, mà bởi vì chính bé con muốn đi cùng hắn ta.Dùng sức sống của mình, đổi lấy một Quỷ Vương có tình cảm của con người, rốt cuộc là Han Wang Ho lời hay lỗ?Không một ai biết cả!Sau đó, quỷ binh rút quân về dưới biển sâu, con người trở lại cuộc sống an ổn như trước đây.Bốn đứa nhóc vẫn ở cùng Kang Beom Hyun, Kim Jong In cũng học được cách điều khiển sức mạnh của quỷ trong cơ thể.Quỷ Vương ôm con rối của mình vào lòng, hai mắt đỏ như máu nguy hiểm nheo lại, khóe miệng hơi giương cao.Em muốn gặp hai kẻ kia, tôi đã giúp em gặp được rồi! Từ bây giờ, em đừng hòng rời khỏi địa ngục của tôi lần nào nữa...Han Wang Ho, lúc em mười sáu tuổi, khi Họa tinh chiếu vào em, em đã được xác định chính là vật tế của tôi, là của một mình tôi...
Đối với Kang Beom Hyun mà nói, trên đời này chỉ có hai người xứng đáng được nhận sự bảo vệ của anh, một là Kim Jong In, còn lại là Han Wang Ho.Cũng không hẳn bởi vì anh lạnh lùng, mà chẳng qua kết quả anh nhận được khi gắng sức bảo vệ những người khác quá cay đắng, khiến anh không muốn cũng không dám trải qua lần thứ hai. Hiện tại, anh chỉ cần người mà anh yêu nhất cùng bé con nhà anh an vui khỏe mạnh là được.Nhưng ông trời sao có thể chiều lòng người? Han Wang Ho vào sinh nhật mười sáu tuổi được Họa tinh chiếu trúng, bị đám người không biết phân biệt đúng sai đem đi làm vật hiến tế cho quỷ địa ngục. Sức của một mình Kang Beom Hyun không thể chống lại biển người, anh chỉ còn cách trơ mắt nhìn đứa nhỏ mới hôm qua còn háo hức vì sắp trưởng thành mà nay đã bị trói gô lại, bàng hoàng rơi xuống biển sâu.Tối hôm đó, Kang Beom Hyun bất chấp việc Kim Jong In còn chưa thức tỉnh, đem y rời khỏi ngôi làng mà hai người chung sống từ nhỏ, vĩnh viễn cũng không muốn quay về.Một năm sau, bởi vì sức mạnh hồi sinh của mình, Kang Beom Hyun nhanh chóng trở nên nổi tiếng, có rất nhiều người tìm đến nhờ anh giúp đỡ. Trong đó, phải kể đến bốn đứa nhỏ xấp xỉ tuổi Han Wang Ho: Kim Dong Ha, Kim Kwang Hee Moon U Chan và Kwak Bo Seong.Tuy chúng mới chỉ qua tuổi trưởng thành một năm, nhưng sức mạnh đã vượt qua ngưỡng mà một người bình thường có thể tưởng tượng, có thể nói là thiên tài cũng không ngoa. Ngay lúc Kang Beom Hyun còn đang âm thầm thán phục, Kim Dong Ha đã nói một câu "Làm phiền rồi!", sau đó cả bốn người liền ở lỳ tại nhà anh không chịu đi.Kang Beom Hyun ban đầu rất tức giận, nhưng sau khi chứng kiến thái độ của đám trẻ khi nhìn thấy Kim Jong In, anh liền nhắm mắt cho qua. Thật sự có rất ít người có thể bình tĩnh khi đối mặt với một con người đang bị "quỷ hóa", nếu bốn đứa kia không sợ, vậy cứ tùy ý chúng ở lại đi, anh cũng không cần một mình làm mọi việc nữa.Thời gian yên bình trôi qua hai năm, quỷ binh vẫn lẩn trốn nơi biển sâu bỗng dưng trở lại đất liền, gây ra một hồi sóng gió.Kang Beom Hyun nhìn đoàn người chạy loạn về hướng tây, suy nghĩ cả một đêm liền quyết định dọn nhà, di chuyển vào trung tâm châu lục.Thật ra, với sức mạnh của anh cộng với bốn vị thiên tài kia thì không cần phải sợ đám quỷ binh tôm tép, nhưng anh không muốn phải tham gia vào cuộc chiến không hồi kết này, cho nên dọn nhà vẫn là sự lựa chọn tối ưu.Quyết định xong, ngay sáng hôm sau, năm người mang theo một người đang ngủ đông "tây tiến", vừa đi vừa nhởn nhơ ngắm cảnh.Ngay vào lúc mọi người tưởng đến trung tâm châu lục sẽ được an toàn, tiền tuyến liền báo về một tin chấn động, Quỷ Vương xuất hiện rồi!Quỷ Vương, kẻ đứng đầu bách quỷ, trong cuộc chiến mười năm trước không hề lộ diện, nay lại hiện thân sớm như thế, có lẽ quỷ tộc thật sự muốn tận diệt loài người rồi. Kim Dong Ha vuốt ve thanh kiếm trong tay, nghe thấy lời đồn ngày càng phóng đại thì chỉ cười nhạt. Cho dù là mười Quỷ Vương đến đây, anh cũng không sợ, bởi vì anh là mạnh nhất! Nhưng Kwak Bo Seong thì không tự tin đến thế, cậu nhóc hàng ngày đều bám lấy Kang Beom Hyun mà thở dài, dần dà cũng khiến chính anh hình thành thói quen thở dài trước khi nói luôn.Hôm nay là một ngày nắng đẹp, Kang Beom Hyun đem cây thuốc ra sân phơi, sau đó bèn ngồi dưới tán cây bắt đầu giã thuốc. Tiếng chày gỗ vang lên đều đều, giống như thôi miên khiến anh mơ màng, sau đó khi tỉnh lại đã thấy bản thân lạc vào một thế giới tối đen.Một người xuất hiện, tiến lại gần Kang Beom Hyun, lạnh lùng quét mắt nhìn anh từ đầu đến chân, sau đó lạnh lùng hừ một tiếng.Người này có gương mặt rất đẹp, hai mắt đỏ như máu, trên đầu nổi bật cặp sừng hình xoắn ốc oai vệ, nhìn kiểu gì cũng giống Quỷ Vương trong lời đồn. Kang Beom Hyun hít sâu một hơi, muốn hỏi xem vì sao bản thân lại được chọn, nhưng chưa kịp mở miệng đã cảm thấy có một vòng tay ấm áp ôm lấy anh từ phía sau, sau đó thế giới xung quanh liền biến thành băng giá.Quỷ Vương khẽ mỉm cười, sau đó liền tan biến. Kang Beom Hyun cũng hoàn toàn tỉnh táo, mở mắt nhìn chày gỗ trong tay, ngẩn ngơ mãi vẫn chẳng thể bình tĩnh. Sau đó, anh xoay người, Kim Jong In vội vàng che đi mắt trái, nở nụ cười tươi roi rói với anh.Thở dài, Kang Beom Hyun kéo tay người kia ra, xoa mắt cho y, sau đó nhìn thẳng vào con ngươi màu đỏ mà vui vẻ cười. Kim Jong In, mười năm, cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!Kang Beom Hyun dùng một ngày để kể lại toàn bộ sự việc trong mười năm qua cho Kim Jong In nghe, khi nhắc đến Han Wang Ho thì không khỏi khóc nức nở. Dù đã ba năm trôi qua, ánh mắt kinh hoàng của bé con khi ấy chưa bao giờ biến mất, mà nó ngày càng được khắc sâu trong tâm trí anh, dày vò anh mỗi khi anh rảnh rỗi.Kim Jong In nghe xong thì mặt lạnh hẳn đi, siết chặt tay Kang Beom Hyun, nói đúng một câu: "Anh sẽ giết hết bọn họ!"Có lẽ là do một nửa dòng máu quỷ chảy trong người, Kim Jong In trở nên lạnh lùng tàn bạo hơn trước, y nói giết hết thì chính là giết hết. Toàn bộ dân làng năm đó, từ người già đến trẻ nhỏ, đều không thể sống!Kang Beom Hyun tận mắt chứng kiến thảm cảnh, không khỏi cảm thấy buồn nôn, nhưng lại không nôn ra cái gì. Anh dựa vào gốc cây, thẫn thờ nhìn bầu trời ngày càng tối, khe khẽ thở dài. Moon U Chan thấy anh như vậy thì xót, vươn tay nắm chặt lấy bàn tay đang run rẩy, âm thầm an ủi.Quỷ binh dưới sự dẫn dắt của Quỷ Vương nhanh chóng xâm chiếm một nửa châu lục, chuẩn bị chiếm đi vùng đất trung tâm.Kang Beom Hyun được Kim Jong In bảo bọc như đứa nhỏ, thờ ơ nhìn y giết từng người từng người một, sau đó lại giết từng con quỷ không ghê tay, mùi máu tanh nồng nặc. Ban đầu còn thấy dạ dày nôn nao, nhưng hiện tại đã quen rồi, thậm chí anh còn có thể đem đồ ăn ra ăn luôn được ấy chứ.Kim Kwang Hee nhăn mày nhìn hai anh nhà mình chìm trong biển xác, cuối cùng không chịu nổi mới rơi nước mắt. Cậu ta còn nhớ rất rõ, Kang Beom Hyun từng có nụ cười vô cùng ấm áp, vậy mà giờ đây anh lại mặt không đổi sắc ôm lấy Kim Jong In, cùng y xông ra chiến trường, giết đến điên cuồng.Quỷ Vương giương cánh bay lên cao, ngạo nghễ nhìn xuống, hai mắt đỏ như máu khóa chặt vào bán quỷ và con người bên dưới, nở nụ cười. Nếu hắn ta không nhớ nhầm, bán quỷ bên dưới trong trận chiến mười năm trước từng là một dũng sĩ, vì bảo vệ làng mà dính lời nguyền, "quỷ hóa".Rất thú vị đúng không? Một con người, một dũng sĩ từng hy sinh để bảo vệ con người, nay lại trở thành nửa người nửa quỷ, không kiểm soát được bản thân, dù là người hay quỷ đều giết không tha.Kwak Bo Seong diệt quỷ đến mỏi tay, bèn ngồi xuống nghỉ một lát, sau đó cậu nhóc liền nhìn thấy một cảnh tượng vĩnh viễn không thể quên.Giữa chiến trường đầy máu, có một cậu trai lang thang vô định. Cậu ta mặc đồ trắng, không đi giày, mái tóc đen nhánh ôm sát gương mặt non nớt xinh đẹp, nhưng đôi mắt lại vô hồn, trống rỗng đến lạ.Giống như xác chết vậy!Nhưng xác chết có thể đi lại sao? Kwak Bo Seong bị trí tò mò chi phối, không tự chủ được mà lại gần cậu trai kia, sau đó liền bị dọa sợ. Con ngươi màu xám nhạt, rõ ràng có di chuyển nhưng chẳng hề mang theo sinh khí, giống như sức sống của người này đột ngột bị hút sạch vậy.Chưa đợi Kwak Bo Seong nghiên cứu xong, Kang Beom Hyun đã từ xa chạy lại, vừa chạy vừa gào khóc đến thê thảm. Kim Jong In đi ngay sau anh, màu đỏ trong mắt trái đã nhạt bớt, gương mặt cũng ấm áp hơn nhiều.Cậu trai thấy người đến là Kang Beom Hyun thì nâng tay, ôm anh một cái, sau đó lại ôm Kim Jong In một cái, toàn bộ quá trình giống như con rối bị điều khiển, chẳng thể tìm ra thứ cảm xúc nào trên gương mặt cậu trai kỳ lạ.Kang Beom Hyun giúp bé con vén tóc ra sau tai, không thể ngừng khóc, không thể ngừng gọi một cái tên "Han Wang Ho!"Kim Jong In thì không kích động như Kang Beom Hyun, y chỉ từ tốn xoa đầu bé con, đồng thời cảnh giác nhìn xung quanh, bảo vệ hai người quan trọng nhất trong đời.Moon U Chan đứng từ xa thấy cảnh này không khỏi giật mình. Một Kang Beom Hyun đã từ bỏ niềm tin vào cuộc sống đột nhiên sống động trở lại. Một Kim Jong In đang điên cuồng đột nhiên trở nên bình tĩnh và ấm áp. Rốt cuộc, cậu trai kia là ai mà thần kỳ như vậy?Dùng sức sống của bản thân, đổi lấy sức sống của người khác...Con rối Han Wang Ho ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Quỷ Vương.Nếu anh còn tiếp tục hủy hoại hai người anh của tôi, tôi nhất định không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa!Quỷ Vương cười khẩy, đáp xuống cạnh Han Wang Ho, vòng tay ôm eo cậu muốn đem cậu đi, ai ngờ lại bị Kim Jong In cản lại.Quỷ Vương với bán quỷ...Họa tinh với Phúc tinh...Ác quỷ với dũng sĩ...Cuối cùng, Han Wang Ho vẫn bị Quỷ Vương mang đi mất. Không phải bởi vì Kim Jong In thua, mà bởi vì chính bé con muốn đi cùng hắn ta.Dùng sức sống của mình, đổi lấy một Quỷ Vương có tình cảm của con người, rốt cuộc là Han Wang Ho lời hay lỗ?Không một ai biết cả!Sau đó, quỷ binh rút quân về dưới biển sâu, con người trở lại cuộc sống an ổn như trước đây.Bốn đứa nhóc vẫn ở cùng Kang Beom Hyun, Kim Jong In cũng học được cách điều khiển sức mạnh của quỷ trong cơ thể.Quỷ Vương ôm con rối của mình vào lòng, hai mắt đỏ như máu nguy hiểm nheo lại, khóe miệng hơi giương cao.Em muốn gặp hai kẻ kia, tôi đã giúp em gặp được rồi! Từ bây giờ, em đừng hòng rời khỏi địa ngục của tôi lần nào nữa...Han Wang Ho, lúc em mười sáu tuổi, khi Họa tinh chiếu vào em, em đã được xác định chính là vật tế của tôi, là của một mình tôi...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com