Tödliche Verführung
- 17:05 CN Ngày 28 Tháng 1 Năm 2024.
- Chạy nhanh 1 bộ đặc biệt để tặng quà sn cho ghệ.
- Rindou: Gã.
- Sanzu: Cậu. - Chúc ghệ và các đọc giả khác đọc vui.
_________________________- Mã chó nó! Mày làm ăn vậy à Rindou?Tiếng mắng chửi vang lên trong văn phòng của cậu, Rindou Haitani, con người có mái tóc màu tím oải hương cùng với một chút light xanh thẩm trên đỉnh đầu và đuôi tóc đang cúi gằm mặt trước mặt cậu. Gã là cấp dưới của cậu mặc cho có lớn hơn cậu 2 tuổi đi nữa, sau câu mắng chửi đó của cậu gã chỉ im lặng mà vẫn cúi mặt xuống nhìn thẳng dưới mũi giày mình càng làm cậu tức điên lên hơn. Cậu thẳng tay vứt đống giấy tờ giao dịch thất bại vào mặt gã, dù có lớn tuổi hơn nhưng thất bại trong công việc và là cấp dưới của cậu thì cậu chẳng nể nang gì. Cũng vì gã thất bại trong chuyến giao dịch này nên hại cậu bị người cậu coi là "Vua" mắng chửi cho một trận. - .. Muốn tao tìm tới thằng anh trai của mày tính sổ đúng chứ? Nghe đến đây gã không cúi mặt nữa ngẩng con ngươi màu tím sẫm của mình lên nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh ngọc của cậu, có thể thấy rõ con ngươi của gã gần như đã nổi lên một chút tơ máu xung quanh. Haha, dĩ nhiên rồi, ai đụng đến hay nhắc gì anh trai gã sẽ đều phản ứng rất gây gắt cho dù có là cấp trên Rindou gã cũng không ngại mà liều mạng với cậu. - Ran không liên quan. Câu trả lời chỉ ngắn gọn bốn chữ nhưng lại bao trọn cả chục con ác quỷ bên trong, sợ rằng nếu là kẻ khác thì không cần nhắc lần hai gã đã xé xác kẻ đó ra trăm mảnh rồi. Nhìn phản ứng của Rindou như vậy cũng khiến cậu có chút hứng thú mà vết sẹo hai bên khóe miệng khẽ nhếch lên một chút, có vẻ Ran rất quan trọng với gã thì phải. - Vậy lô hàng này mày tính sao đây? cũng ơn mày mà tao được "Vua" mắng yêu đấy.
- Giải quyết ngày mai, nếu vẫn không ký hợp đồng giao dịch được với Lão ta thì mày đừng trách.
- Lô này Phạm Thiên mình hời kha khá nên đừng để mất, tao không muốn phải ra tay với đồng nghiệp của mình. Vừa nói cậu vừa dùng ngón tay cái vuốt ve phần lưỡi kiếm sắt bén trước mặt gã nhưng cậu đâu biết có đe dọa giết gã, gã cũng chả sợ hãi đều gì, danh "thành viên cốt cán của Phạm Thiên" cũng đâu phải để trưng bày đâu chứ. - Đây là cơ hội cuối của mày. Cẩn thận. Hoặc chết. Dứt câu cậu liền chỉa mũi kiếm vào sát hình xăm nơi yết hầu của gã, Sanzu cứ nghĩ Rindou gã sẽ sợ hãi toát mồ hôi hột và sau đó vâng lời cậu như một con chó ngoan ngoãn gã đang nuôi nhưng ngược lại với sự mong chờ của cậu gã chả có phản ứng gì ngoài đứng nhìn mũi kiếm chỉa thẳng vào cổ mình. Có chút thất vọng mà vội thu thanh kiếm katana của mình lại rồi tiếp tục dùng ánh mắt khinh miệt nhìn gã. - Còn không lui? Nghe theo lời cậu, gã xoay người bỏ đi về phía cửa văn phòng đẩy nhẹ nó ra bước mũi giày ra ngoài rồi đóng cánh cửa lại một cách thô bạo khiến nó đập vào trong tạo nên một tiếng "Rầm" rõ lớn. - Cái thằng chó này!! Tức giận liền hét lớn chửi mắng gã, cánh cửa đấy ít nhất cũng tiền triệu mà gã đóng như vậy còn gì là cửa nữa chứ? Ngồi trên chiếc ghế tựa ngẩng đầu ra sau một chút, cậu khẽ nhắm nhẹ đôi mắt lại hưởng thụ khoảng thời gian yên ắng này. _____________________________"Rầm" Tiếng lớn lại tiếp tục phát ra từ cánh cửa khiến cậu có chút giật mình nhẹ mà mở to đôi mắt nhìn về phía cửa xem ai đã làm cửa phòng cậu đau. Thứ cậu nhìn thấy chả phải gã hay ai mà là tên thuộc hạ đã chạy bán sống bán chết đến để báo tin khẩn cho cậu. Nhìn tên thuộc hạ đang thở hồng hộc mà nản trí không ngừng. - Phổi mày yếu thì cần tao thay giúp không? không có lần 2 vì mày chả còn mạng sau lần 1 đâu.
- Nói nhanh. - Hộc... hộc-... n-ngài Sanzu... lớn chuyện rồi! - Chuyện? Cậu vừa hỏi vừa đứng dậy bước từng bước tiến mũi giày tới gần tên thuộc hạ đáng thương ấy, trên tay cũng không quên cầm theo thanh katana thân yêu của mình. Giơ thẳng tay ra nắm chặt lấy tóc tên đó mà kéo mạnh giật nó ra sau, cậu mở trừng con ngươi xanh ngọc lên nhìn tên thuộc hạ mà hỏi chuyện khiến nó run rẩy sợ hãi mà chả nói được gì ngoài ú ớ vài từ không rõ. Mất dần sự kiên nhẫn, cậu không nói gì mà buông tóc nó ra để nó nghĩ nó đã được buông tha nhưng không. Đây không phải ý của Sanzu cậu, No.2 Phạm Thiên sao lại buông tha người khác dễ như vậy được? Tay cầm chặt lấy thanh katana dùng lực đi một đường chéo từ bả vai nó xuống hông, một vệt máu to bắn ra đột ngột làm bẩn đi bộ suit cậu đang mặc một vài giọt còn bắn lên cả gần khóe môi cậu. Nhìn tên thuộc hạ của mình đang dần dần gục xuống ôm lấy vết thương hở đang chảy máu ra khắp sàn mà ánh mắt chẳng có chút thay đổi gì ngoài một sự lạnh nhạt. - Tao không có sự kiên nhẫn. Nói rồi cậu đẩy nhẹ cửa phòng bước ra bên ngoài, nhìn hai tên đàn em đang đứng hai bên cánh cửa văn phòng canh giữ mà hất nhẹ cằm vào bên trong tỏ ý muốn hai tên đó dọn dẹp sạch sẽ phần xác lẫn phần máu bên trong. - 2 tiếng.
- Không sạch thì tiếp theo là hai đứa mày. Dù là kẻ giết người không gớm tay nhưng cậu cũng là một người ưa sạch sẽ, bộ suit dính đầy máu này sớm gì cũng bị cậu cởi ra mà đem đốt đi cho xem, đã đâu phải là bộ đầu tiên nên cũng khá quen với cảnh này. Hai tên đàn em nghe cậu bảo thế cũng vâng vâng dạ dạ mà đi vào bên trong bắt đầu dọn dẹp thi thể của tên xấu số kia, đánh ánh mắt hài lòng nhìn hai tên đấy dọn dẹp sau đấy cũng bỏ đi đến căn phòng được gọi là "Phòng Họp Bang" của Phạm Thiên. Vừa bước chân vào bên trong thì một tiếng nói bất ngờ cất lên từ bên tai phải của cậu. - Chào. Bé yêu? Là giọng của gã, nhìn về hướng phát ra tiếng nói, gã chắc cũng đứng đó từ khá lâu rồi. - Mọi người đâu?
- "Vua" đâu? - Mày quên sao? hôm nay không họp. Cậu im lặng đứng đó dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn thẳng vào mắt gã. - Bẫy tao? Bất chợt Rindou lại bật cười sau câu hỏi đó của cậu, mẹ nó. No.2 Phạm Thiên mà lại dễ dàng bị gài như thế này sao? Cười được một lúc gã cũng không trả lời lại mà để cậu tự suy đoán câu trả lời, trong lúc cậu đang suy nghĩ về đáp án thì tay gã đã nhanh chóng bóp khóa cánh cửa văn phòng rồi. - Mày làm cái chó gì vậy? - Làm gì mày cũng tự đoán đi nhỉ? Thằnh cấp trên ngu dốt. Nói rồi gã liền lao tới nắm lấy hai cổ tay cậu mà siết chặt khiến cậu vì đau mà cũng làm rơi thanh katana xuống sàn, cậu biết chuyện gì sắp đến, biết rất rõ là đằng khác nhưng không thể ngăn cản nó được. - Rindou.. đừng, đây là phòng họp. - Thì sao? Dứt câu gã không chút ngần ngại một tay ôm chặt lấy eo cậu, một tay luồn vào chiếc suit dính đầy máu cậu đang mặc mà tác động nhẹ vào nhũ hoa của cậu khiến mặt cậu dần ửng đỏ lên vì ngượng, phần đầu nhũ cũng bắt đầu cương cứng lên vì bị gã động chạm.- Ha.. Rindou!! bỏ ra! - Mày chỉ là cấp trên của tao trong công việc thôi Sanzu à. Bàn tay đang ôm chặt lấy eo cậu cũng dần dần trượt xuống phía dưới mà xoa nắn lấy cặp mông căng tròn của cậu, bàn tay phía trên cũng bắt đầu chuyển qua ngắt véo đầu nhũ đáng thương ấy. - Hưmm... R-Rindou.. a~-.. dừng lại!.. Đáp trả cho lời cầu xin của cậu là hành động gã thẳng tay vén chiếc suit lên trên để lộ ra cả hai nhũ hoa, một bên đã bị trêu chọc cho cương cứng lên, một bên vẫn không được đụng chạm nên không cương lên mấy. Thấy vậy gã cũng đáp ứng cho bên đầu nhũ còn lại của cậu, cúi đầu xuống há miệng ngậm lấy bên nhũ hoa đáng thương bị bỏ rơi khiến cậu giật bắn mình lên vì nước bọt lành lạnh của gã chạm vào phần đầu nhạy cảm ấy. - Ah!.. hức-... c-con chó này... Miệng thì liếm láp nó, tay cũng không rảnh rỗi mà vuốt ve nhắt nhéo nó, phía trên thì gã dùng miệng và tay chăm sóc nhũ hoa của cậu, phía dưới gã dần dần luồn tay vào chiếc quần âu của cậu mà bóp nắn cặp mông đấy một cách thô bạo hơn khi nãy rất nhiều. Cậu muốn đẩy gã ra nhưng dù đã cố dùng sức đến nhường nào gã cũng không một chút xê dịch, cũng phải thôi, sức lực của cậu dần bị cạn kiệt vì cơn ham muốn tình dục đang ập tới dồn dồn bên trong sóng não của cậu kia mà. Đang hưởng thụ cảm giác sung sướng từ phía trên được Rindou mang đến thì bất chợt phía dưới mông cậu một cơn đau rát dần ập tới, cậu biết đó là gì. Hai ngón tay gã thô bạo đâm rút vào bên trong cậu không ngừng nghỉ, cố gắng nới lỏng nó ra hết sức có thể nếu không một lúc nữa người chịu đau đớn sẽ chỉ có cậu. - Ahh~... đ-đau quá... Rin-... dou, hức... Vừa rên rỉ phía dưới của cậu vừa siết chặt lấy ngón tay gã không cho nó tiếp tục ra vào bên trong mình, tư thế đứng như thế này càng khiến gã khó khăn ra vào ngón tay sâu bên trong cậu hơn, nghĩ ngợi một lúc gã đẩy mạnh cậu nằm xuống chiếc bàn dùng để họp bang. Nhả nhũ hoa đã sớm sưng tấy từ nãy giờ của cậu ra, gã nhẹ nhàng hôn lên trán đã vương đầy mồ hôi của cậu khẽ an ủi. - Thả lỏng ra nào tên cấp trên ngu dốt này, chẳng phải tối nào cũng làm sao? đây đâu phải lần đầu của mày đâu chứ. SanzuPhải rồi, sáng thì cậu là tên cấp trên đáng ghét của gã còn về đêm thì cậu lại biến thành con điếm ngoan ngoãn chỉ nghe lời mỗi gã mà dang rộng đôi chân bản thân mình ra cho gã tha hồ đâm rút vào bên trong mà thôi. Sau một lúc bình tĩnh cuối cùng cậu cũng thả lỏng bên dưới để gã có thể dễ dàng đút sâu ngón tay mình vào bên trong cậu hơn, mái tóc màu hồng nhạt của cậu bây giờ đã bị bết dính lại với nhau cũng vì mồ hôi tiết ra khi làm loại chuyện này với gã, đây lại còn làm trong phòng họp, nếu ai đó làm xong nhiệm vụ quay về mà tiến bước vào đây thì sẽ thấy tất cả mất. Nghĩ đến đây cậu liền dùng tay che mặt mình lại vì cơn ngại ngùng đã lên đến đỉnh điểm, mặt cậu bây giờ đã đỏ như trái cà chua chín, gã thấy vậy cũng có chút phì cười vì hành động đáng yêu này của cậu. Sau một lúc đâm rút ra vào bên trong cậu để nới lỏng thì gã chắc rằng cũng đủ rộng rồi, rút nhẹ hai ngón tay của mình ra khỏi hậu huyệt cậu, kéo khóa quần âu của mình xuống đặt cự vật thô to của mình lên cự vật nhỏ của cậu, sự trống rỗng phía dưới khiến cậu ngứa ngáy không thôi. Rút hai tay lại sau đó nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay gã mà ngỏ lời cầu xin. - Rin.. dou-... hưm, làm ơn... ngứa, bên trong muốn được mày.. lấp đầy~Nghe cái giọng điệu dâm đãng ấy ai mà chịu cho được cơ chứ? nhưng gã lại không muốn nhanh chóng ăn cậu ngay, gã muốn trêu chọc con thỏ nhỏ này đến khi nó phát điên lên mới thôi. Nghĩ là làm, gã cầm lấy cự vật mình dùng phần đầu khấc cọ sát vào miệng huyệt cậu lên xuống liên tục nhưng không có ý muốn đút vào, điều này khiến cậu khó chịu đến run người mà chỉ có thể cố nhích mông xuống để miệng huyệt nuốt một nửa phần đầu khấc của gã. - Ha... Thú vị, nhìn thấy cảnh tượng này ai mà chả muốn dập nát nó đúng chứ, gã cũng thế, không trêu chọc con thỏ nhỏ này nữa mà lần này gã thật sự đâm lút cán con quái vật của mình vào bên trong cậu. Cơn đau rát bất ngờ dồn tới trên dây thần kinh não bộ khiến cậu không kìm được mà rên lớn lên một tiếng rõ to, nếu có ai đó bên ngoài chắc chắn họ sẽ nghe được tiếng rên vừa vì cơn đau đớn vừa vì cơn khoái cảm của cậu. Gã giữ nguyên cự vật to khủng của mình ở bên trong vách thịt cậu để cậu có thể thích ứng dần dần sau đó mới động, trong lúc chờ đợi thì gã cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe mắt đã bắt đầu nhem nhuốc nước mắt của cậu rồi lại di chuyển xuống hôn lên hai vết sẹo bên hai khóe môi của cậu. Lúc này trông cậu thật đáng yêu và dâm dục làm sao, nếu không vì cậu chịu đau dở thì gã đã sớm dập nát cái lỗ háu ăn này của cậu rồi, khóe mắt liên tục chảy từng giọt nước xuống vì cơn đau rát, miệng cũng mở hé ra mà cố hô hấp từng ngụm không khí tránh chết vì ngạt, con ngươi thì trợn trừng lên phía trên trông dễ thương vô cùng đối với gã. Để yên được một lúc thì gã cũng dùng tay nắm lấy hông cậu mà rút cự vật mình ra rồi ấn mạnh hông cậu xuống cũng đồng thời thúc mạnh hông gã lên phía trên, hai thứ mạnh bạo va chạm vào nhau khiến cự vật của gã đã sâu lại càng sâu hơn bao giờ hết, phần bụng dưới của cậu dường như đã bị gồ lên khá to, có thể nhìn thấy hình dạng đầu khấc của gã bằng mắt thường. - Aghh!!... hức.. s-sâu.. hic... Rindou, đau~.. Môi gã khẽ nhếch lên một nụ cười trông khá biến thái. - Phải rồi, cầu xin lớn lên~.. tao chả nghe gì cả đồ điếm háu ăn. Gã vừa nói vừa thẳng tay tát mạnh vào cánh mông của cậu khiến nó in rõ nó dấu tay và còn đỏ ửng lên không hơn kém gì gương mặt của cậu bây giờ. Bàn tay to bự không ngừng tát những cú trời giáng xuống mông cậu, hông thì không ngừng thúc đẩy ngày một mạnh và sâu hơn vào bên trong vạch thịt non nớt của cậu. Dương vật nhỏ bé của cậu không chịu được cơn kích tình này mà cũng bắn thẳng lên bụng chính mình một dòng tinh dịch trắng đục, hông gã vẫn thúc điên cuồng nhưng ánh mắt lại nhìn vào đống tinh dịch đấy của cậu nhưng đang có suy nghĩ gì đó với nó. Gã dùng ngón chỏ quẹt một ít tinh dịch lên sau đó nhét ngón tay vào miệng cậu tỏ ý ép buộc cậu nuốt tinh dịch của chính mình, cậu cố phảng kháng nhưng bất thành chỉ đành uất ức nằm dưới thân gã mà nuốt từng giọt tinh dịch của mình xuống bụng. ____________________________- Haizz.. Cậu tức giận sau cái thở dài của gã mà dùng chân đạp mạnh vào người gã cũng không quên thèm theo một câu mắng chửi. - Thằng chó động dục!! con mẹ mày!! - Au-.. Gã vì bị cậu đạp không kịp bám trụ vào chân cậu mà rơi khỏi giường ngã xuống sàn nhà. Vừa xoa xoa cái mông đáng thương của mình gã vừa oán trách nói. - Do mày rên lớn quá còn gì!! Đúng vậy. Gã và cậu bị phát hiện khi sắp lên phần cao trào, trước sự ngạc nhiên và ngại ngùng của mọi người thì hai thân ảnh này chỉ có thể nhục nhã ôm chặt lấy nhau mà vùi đầu vào nhau cho đỡ ngượng. Đáng thương thật. ___________________________- Sinh Nhật Vui Vẻ Nhé Bé Yêu Của Tao.
- Drop nhanh có gì tối sửa tiếp.
- Bận rồi. Ựa!
- 19:26 CN Ngày 28 Tháng 1 Năm 2024.
- 2991 từ. ❤
- Chạy nhanh 1 bộ đặc biệt để tặng quà sn cho ghệ.
- Rindou: Gã.
- Sanzu: Cậu. - Chúc ghệ và các đọc giả khác đọc vui.
_________________________- Mã chó nó! Mày làm ăn vậy à Rindou?Tiếng mắng chửi vang lên trong văn phòng của cậu, Rindou Haitani, con người có mái tóc màu tím oải hương cùng với một chút light xanh thẩm trên đỉnh đầu và đuôi tóc đang cúi gằm mặt trước mặt cậu. Gã là cấp dưới của cậu mặc cho có lớn hơn cậu 2 tuổi đi nữa, sau câu mắng chửi đó của cậu gã chỉ im lặng mà vẫn cúi mặt xuống nhìn thẳng dưới mũi giày mình càng làm cậu tức điên lên hơn. Cậu thẳng tay vứt đống giấy tờ giao dịch thất bại vào mặt gã, dù có lớn tuổi hơn nhưng thất bại trong công việc và là cấp dưới của cậu thì cậu chẳng nể nang gì. Cũng vì gã thất bại trong chuyến giao dịch này nên hại cậu bị người cậu coi là "Vua" mắng chửi cho một trận. - .. Muốn tao tìm tới thằng anh trai của mày tính sổ đúng chứ? Nghe đến đây gã không cúi mặt nữa ngẩng con ngươi màu tím sẫm của mình lên nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh ngọc của cậu, có thể thấy rõ con ngươi của gã gần như đã nổi lên một chút tơ máu xung quanh. Haha, dĩ nhiên rồi, ai đụng đến hay nhắc gì anh trai gã sẽ đều phản ứng rất gây gắt cho dù có là cấp trên Rindou gã cũng không ngại mà liều mạng với cậu. - Ran không liên quan. Câu trả lời chỉ ngắn gọn bốn chữ nhưng lại bao trọn cả chục con ác quỷ bên trong, sợ rằng nếu là kẻ khác thì không cần nhắc lần hai gã đã xé xác kẻ đó ra trăm mảnh rồi. Nhìn phản ứng của Rindou như vậy cũng khiến cậu có chút hứng thú mà vết sẹo hai bên khóe miệng khẽ nhếch lên một chút, có vẻ Ran rất quan trọng với gã thì phải. - Vậy lô hàng này mày tính sao đây? cũng ơn mày mà tao được "Vua" mắng yêu đấy.
- Giải quyết ngày mai, nếu vẫn không ký hợp đồng giao dịch được với Lão ta thì mày đừng trách.
- Lô này Phạm Thiên mình hời kha khá nên đừng để mất, tao không muốn phải ra tay với đồng nghiệp của mình. Vừa nói cậu vừa dùng ngón tay cái vuốt ve phần lưỡi kiếm sắt bén trước mặt gã nhưng cậu đâu biết có đe dọa giết gã, gã cũng chả sợ hãi đều gì, danh "thành viên cốt cán của Phạm Thiên" cũng đâu phải để trưng bày đâu chứ. - Đây là cơ hội cuối của mày. Cẩn thận. Hoặc chết. Dứt câu cậu liền chỉa mũi kiếm vào sát hình xăm nơi yết hầu của gã, Sanzu cứ nghĩ Rindou gã sẽ sợ hãi toát mồ hôi hột và sau đó vâng lời cậu như một con chó ngoan ngoãn gã đang nuôi nhưng ngược lại với sự mong chờ của cậu gã chả có phản ứng gì ngoài đứng nhìn mũi kiếm chỉa thẳng vào cổ mình. Có chút thất vọng mà vội thu thanh kiếm katana của mình lại rồi tiếp tục dùng ánh mắt khinh miệt nhìn gã. - Còn không lui? Nghe theo lời cậu, gã xoay người bỏ đi về phía cửa văn phòng đẩy nhẹ nó ra bước mũi giày ra ngoài rồi đóng cánh cửa lại một cách thô bạo khiến nó đập vào trong tạo nên một tiếng "Rầm" rõ lớn. - Cái thằng chó này!! Tức giận liền hét lớn chửi mắng gã, cánh cửa đấy ít nhất cũng tiền triệu mà gã đóng như vậy còn gì là cửa nữa chứ? Ngồi trên chiếc ghế tựa ngẩng đầu ra sau một chút, cậu khẽ nhắm nhẹ đôi mắt lại hưởng thụ khoảng thời gian yên ắng này. _____________________________"Rầm" Tiếng lớn lại tiếp tục phát ra từ cánh cửa khiến cậu có chút giật mình nhẹ mà mở to đôi mắt nhìn về phía cửa xem ai đã làm cửa phòng cậu đau. Thứ cậu nhìn thấy chả phải gã hay ai mà là tên thuộc hạ đã chạy bán sống bán chết đến để báo tin khẩn cho cậu. Nhìn tên thuộc hạ đang thở hồng hộc mà nản trí không ngừng. - Phổi mày yếu thì cần tao thay giúp không? không có lần 2 vì mày chả còn mạng sau lần 1 đâu.
- Nói nhanh. - Hộc... hộc-... n-ngài Sanzu... lớn chuyện rồi! - Chuyện? Cậu vừa hỏi vừa đứng dậy bước từng bước tiến mũi giày tới gần tên thuộc hạ đáng thương ấy, trên tay cũng không quên cầm theo thanh katana thân yêu của mình. Giơ thẳng tay ra nắm chặt lấy tóc tên đó mà kéo mạnh giật nó ra sau, cậu mở trừng con ngươi xanh ngọc lên nhìn tên thuộc hạ mà hỏi chuyện khiến nó run rẩy sợ hãi mà chả nói được gì ngoài ú ớ vài từ không rõ. Mất dần sự kiên nhẫn, cậu không nói gì mà buông tóc nó ra để nó nghĩ nó đã được buông tha nhưng không. Đây không phải ý của Sanzu cậu, No.2 Phạm Thiên sao lại buông tha người khác dễ như vậy được? Tay cầm chặt lấy thanh katana dùng lực đi một đường chéo từ bả vai nó xuống hông, một vệt máu to bắn ra đột ngột làm bẩn đi bộ suit cậu đang mặc một vài giọt còn bắn lên cả gần khóe môi cậu. Nhìn tên thuộc hạ của mình đang dần dần gục xuống ôm lấy vết thương hở đang chảy máu ra khắp sàn mà ánh mắt chẳng có chút thay đổi gì ngoài một sự lạnh nhạt. - Tao không có sự kiên nhẫn. Nói rồi cậu đẩy nhẹ cửa phòng bước ra bên ngoài, nhìn hai tên đàn em đang đứng hai bên cánh cửa văn phòng canh giữ mà hất nhẹ cằm vào bên trong tỏ ý muốn hai tên đó dọn dẹp sạch sẽ phần xác lẫn phần máu bên trong. - 2 tiếng.
- Không sạch thì tiếp theo là hai đứa mày. Dù là kẻ giết người không gớm tay nhưng cậu cũng là một người ưa sạch sẽ, bộ suit dính đầy máu này sớm gì cũng bị cậu cởi ra mà đem đốt đi cho xem, đã đâu phải là bộ đầu tiên nên cũng khá quen với cảnh này. Hai tên đàn em nghe cậu bảo thế cũng vâng vâng dạ dạ mà đi vào bên trong bắt đầu dọn dẹp thi thể của tên xấu số kia, đánh ánh mắt hài lòng nhìn hai tên đấy dọn dẹp sau đấy cũng bỏ đi đến căn phòng được gọi là "Phòng Họp Bang" của Phạm Thiên. Vừa bước chân vào bên trong thì một tiếng nói bất ngờ cất lên từ bên tai phải của cậu. - Chào. Bé yêu? Là giọng của gã, nhìn về hướng phát ra tiếng nói, gã chắc cũng đứng đó từ khá lâu rồi. - Mọi người đâu?
- "Vua" đâu? - Mày quên sao? hôm nay không họp. Cậu im lặng đứng đó dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn thẳng vào mắt gã. - Bẫy tao? Bất chợt Rindou lại bật cười sau câu hỏi đó của cậu, mẹ nó. No.2 Phạm Thiên mà lại dễ dàng bị gài như thế này sao? Cười được một lúc gã cũng không trả lời lại mà để cậu tự suy đoán câu trả lời, trong lúc cậu đang suy nghĩ về đáp án thì tay gã đã nhanh chóng bóp khóa cánh cửa văn phòng rồi. - Mày làm cái chó gì vậy? - Làm gì mày cũng tự đoán đi nhỉ? Thằnh cấp trên ngu dốt. Nói rồi gã liền lao tới nắm lấy hai cổ tay cậu mà siết chặt khiến cậu vì đau mà cũng làm rơi thanh katana xuống sàn, cậu biết chuyện gì sắp đến, biết rất rõ là đằng khác nhưng không thể ngăn cản nó được. - Rindou.. đừng, đây là phòng họp. - Thì sao? Dứt câu gã không chút ngần ngại một tay ôm chặt lấy eo cậu, một tay luồn vào chiếc suit dính đầy máu cậu đang mặc mà tác động nhẹ vào nhũ hoa của cậu khiến mặt cậu dần ửng đỏ lên vì ngượng, phần đầu nhũ cũng bắt đầu cương cứng lên vì bị gã động chạm.- Ha.. Rindou!! bỏ ra! - Mày chỉ là cấp trên của tao trong công việc thôi Sanzu à. Bàn tay đang ôm chặt lấy eo cậu cũng dần dần trượt xuống phía dưới mà xoa nắn lấy cặp mông căng tròn của cậu, bàn tay phía trên cũng bắt đầu chuyển qua ngắt véo đầu nhũ đáng thương ấy. - Hưmm... R-Rindou.. a~-.. dừng lại!.. Đáp trả cho lời cầu xin của cậu là hành động gã thẳng tay vén chiếc suit lên trên để lộ ra cả hai nhũ hoa, một bên đã bị trêu chọc cho cương cứng lên, một bên vẫn không được đụng chạm nên không cương lên mấy. Thấy vậy gã cũng đáp ứng cho bên đầu nhũ còn lại của cậu, cúi đầu xuống há miệng ngậm lấy bên nhũ hoa đáng thương bị bỏ rơi khiến cậu giật bắn mình lên vì nước bọt lành lạnh của gã chạm vào phần đầu nhạy cảm ấy. - Ah!.. hức-... c-con chó này... Miệng thì liếm láp nó, tay cũng không rảnh rỗi mà vuốt ve nhắt nhéo nó, phía trên thì gã dùng miệng và tay chăm sóc nhũ hoa của cậu, phía dưới gã dần dần luồn tay vào chiếc quần âu của cậu mà bóp nắn cặp mông đấy một cách thô bạo hơn khi nãy rất nhiều. Cậu muốn đẩy gã ra nhưng dù đã cố dùng sức đến nhường nào gã cũng không một chút xê dịch, cũng phải thôi, sức lực của cậu dần bị cạn kiệt vì cơn ham muốn tình dục đang ập tới dồn dồn bên trong sóng não của cậu kia mà. Đang hưởng thụ cảm giác sung sướng từ phía trên được Rindou mang đến thì bất chợt phía dưới mông cậu một cơn đau rát dần ập tới, cậu biết đó là gì. Hai ngón tay gã thô bạo đâm rút vào bên trong cậu không ngừng nghỉ, cố gắng nới lỏng nó ra hết sức có thể nếu không một lúc nữa người chịu đau đớn sẽ chỉ có cậu. - Ahh~... đ-đau quá... Rin-... dou, hức... Vừa rên rỉ phía dưới của cậu vừa siết chặt lấy ngón tay gã không cho nó tiếp tục ra vào bên trong mình, tư thế đứng như thế này càng khiến gã khó khăn ra vào ngón tay sâu bên trong cậu hơn, nghĩ ngợi một lúc gã đẩy mạnh cậu nằm xuống chiếc bàn dùng để họp bang. Nhả nhũ hoa đã sớm sưng tấy từ nãy giờ của cậu ra, gã nhẹ nhàng hôn lên trán đã vương đầy mồ hôi của cậu khẽ an ủi. - Thả lỏng ra nào tên cấp trên ngu dốt này, chẳng phải tối nào cũng làm sao? đây đâu phải lần đầu của mày đâu chứ. SanzuPhải rồi, sáng thì cậu là tên cấp trên đáng ghét của gã còn về đêm thì cậu lại biến thành con điếm ngoan ngoãn chỉ nghe lời mỗi gã mà dang rộng đôi chân bản thân mình ra cho gã tha hồ đâm rút vào bên trong mà thôi. Sau một lúc bình tĩnh cuối cùng cậu cũng thả lỏng bên dưới để gã có thể dễ dàng đút sâu ngón tay mình vào bên trong cậu hơn, mái tóc màu hồng nhạt của cậu bây giờ đã bị bết dính lại với nhau cũng vì mồ hôi tiết ra khi làm loại chuyện này với gã, đây lại còn làm trong phòng họp, nếu ai đó làm xong nhiệm vụ quay về mà tiến bước vào đây thì sẽ thấy tất cả mất. Nghĩ đến đây cậu liền dùng tay che mặt mình lại vì cơn ngại ngùng đã lên đến đỉnh điểm, mặt cậu bây giờ đã đỏ như trái cà chua chín, gã thấy vậy cũng có chút phì cười vì hành động đáng yêu này của cậu. Sau một lúc đâm rút ra vào bên trong cậu để nới lỏng thì gã chắc rằng cũng đủ rộng rồi, rút nhẹ hai ngón tay của mình ra khỏi hậu huyệt cậu, kéo khóa quần âu của mình xuống đặt cự vật thô to của mình lên cự vật nhỏ của cậu, sự trống rỗng phía dưới khiến cậu ngứa ngáy không thôi. Rút hai tay lại sau đó nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay gã mà ngỏ lời cầu xin. - Rin.. dou-... hưm, làm ơn... ngứa, bên trong muốn được mày.. lấp đầy~Nghe cái giọng điệu dâm đãng ấy ai mà chịu cho được cơ chứ? nhưng gã lại không muốn nhanh chóng ăn cậu ngay, gã muốn trêu chọc con thỏ nhỏ này đến khi nó phát điên lên mới thôi. Nghĩ là làm, gã cầm lấy cự vật mình dùng phần đầu khấc cọ sát vào miệng huyệt cậu lên xuống liên tục nhưng không có ý muốn đút vào, điều này khiến cậu khó chịu đến run người mà chỉ có thể cố nhích mông xuống để miệng huyệt nuốt một nửa phần đầu khấc của gã. - Ha... Thú vị, nhìn thấy cảnh tượng này ai mà chả muốn dập nát nó đúng chứ, gã cũng thế, không trêu chọc con thỏ nhỏ này nữa mà lần này gã thật sự đâm lút cán con quái vật của mình vào bên trong cậu. Cơn đau rát bất ngờ dồn tới trên dây thần kinh não bộ khiến cậu không kìm được mà rên lớn lên một tiếng rõ to, nếu có ai đó bên ngoài chắc chắn họ sẽ nghe được tiếng rên vừa vì cơn đau đớn vừa vì cơn khoái cảm của cậu. Gã giữ nguyên cự vật to khủng của mình ở bên trong vách thịt cậu để cậu có thể thích ứng dần dần sau đó mới động, trong lúc chờ đợi thì gã cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe mắt đã bắt đầu nhem nhuốc nước mắt của cậu rồi lại di chuyển xuống hôn lên hai vết sẹo bên hai khóe môi của cậu. Lúc này trông cậu thật đáng yêu và dâm dục làm sao, nếu không vì cậu chịu đau dở thì gã đã sớm dập nát cái lỗ háu ăn này của cậu rồi, khóe mắt liên tục chảy từng giọt nước xuống vì cơn đau rát, miệng cũng mở hé ra mà cố hô hấp từng ngụm không khí tránh chết vì ngạt, con ngươi thì trợn trừng lên phía trên trông dễ thương vô cùng đối với gã. Để yên được một lúc thì gã cũng dùng tay nắm lấy hông cậu mà rút cự vật mình ra rồi ấn mạnh hông cậu xuống cũng đồng thời thúc mạnh hông gã lên phía trên, hai thứ mạnh bạo va chạm vào nhau khiến cự vật của gã đã sâu lại càng sâu hơn bao giờ hết, phần bụng dưới của cậu dường như đã bị gồ lên khá to, có thể nhìn thấy hình dạng đầu khấc của gã bằng mắt thường. - Aghh!!... hức.. s-sâu.. hic... Rindou, đau~.. Môi gã khẽ nhếch lên một nụ cười trông khá biến thái. - Phải rồi, cầu xin lớn lên~.. tao chả nghe gì cả đồ điếm háu ăn. Gã vừa nói vừa thẳng tay tát mạnh vào cánh mông của cậu khiến nó in rõ nó dấu tay và còn đỏ ửng lên không hơn kém gì gương mặt của cậu bây giờ. Bàn tay to bự không ngừng tát những cú trời giáng xuống mông cậu, hông thì không ngừng thúc đẩy ngày một mạnh và sâu hơn vào bên trong vạch thịt non nớt của cậu. Dương vật nhỏ bé của cậu không chịu được cơn kích tình này mà cũng bắn thẳng lên bụng chính mình một dòng tinh dịch trắng đục, hông gã vẫn thúc điên cuồng nhưng ánh mắt lại nhìn vào đống tinh dịch đấy của cậu nhưng đang có suy nghĩ gì đó với nó. Gã dùng ngón chỏ quẹt một ít tinh dịch lên sau đó nhét ngón tay vào miệng cậu tỏ ý ép buộc cậu nuốt tinh dịch của chính mình, cậu cố phảng kháng nhưng bất thành chỉ đành uất ức nằm dưới thân gã mà nuốt từng giọt tinh dịch của mình xuống bụng. ____________________________- Haizz.. Cậu tức giận sau cái thở dài của gã mà dùng chân đạp mạnh vào người gã cũng không quên thèm theo một câu mắng chửi. - Thằng chó động dục!! con mẹ mày!! - Au-.. Gã vì bị cậu đạp không kịp bám trụ vào chân cậu mà rơi khỏi giường ngã xuống sàn nhà. Vừa xoa xoa cái mông đáng thương của mình gã vừa oán trách nói. - Do mày rên lớn quá còn gì!! Đúng vậy. Gã và cậu bị phát hiện khi sắp lên phần cao trào, trước sự ngạc nhiên và ngại ngùng của mọi người thì hai thân ảnh này chỉ có thể nhục nhã ôm chặt lấy nhau mà vùi đầu vào nhau cho đỡ ngượng. Đáng thương thật. ___________________________- Sinh Nhật Vui Vẻ Nhé Bé Yêu Của Tao.
- Drop nhanh có gì tối sửa tiếp.
- Bận rồi. Ựa!
- 19:26 CN Ngày 28 Tháng 1 Năm 2024.
- 2991 từ. ❤
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com