Oneshot Hunhan Yeu Xa
Luhan : anh
Sehun : cậu-----------//----------Ngày anh đi cả thế giới của em như sụp đổKhông còn ai gọi em thức dậy vào mỗi sáng Không còn ai cùng em đi uống trà sữa Không còn ai nắm tay em cùg đi dạo vào mỗi tốiKhông còn ai cho tựa vào mỗi khi em buồn Và không còn ai koa thể thay thế anh trong tim em.....Luhan à ~_____________________________10 / 10 / 2014- Anh đi thật à _ cậu nói vs anh nhưng nét mặt hiện rõ buồn bã..- Ừ anh phải đi , anh sẽ gọi điện thườg xuyên cho em _ anh vừa ns vừa nhìn nét mặt không vui kia của cậu , anh bt cậu buồn nhưng trog lòng anh cũg khôg khác gì cậu , không còn đc ở cạnh tên nhóc lúc nào cũg trêu ghẹo anh , lâu lâu lại đạp anh xuống giườg không cho ngủ chung chỉ vì anh đi mua trà sữa mà không rủ cậu đi cùng......cậu như một đứa trẻ lúc nào cũg làm nũg vs anh ...- Em.....em....a..nh....đừg.....đi koa đc ko ?_ cậu rưng rưg nc mắt cậu muốn giữ anh lại , muốn anh ở cạnh cậu ...- Em đừg vậy chứ , Sehun cứg cõi thườg ngày đâu rồi hả ? Sao hôm nay em trẻ con vậy hả ? _ anh vừa cười cười vừa ns , anh lm vậy cũg chỉ muốn tâm trạg cậu khá hơn nhưg......- Đúng vậy , là em trẻ con , là em ngốc , kẻ ngốc đag cố giữ lấy người mình yêu ...._ nc mắt của cậu đã rơi , khiến anh ngơ người , đây là lần đầu tiên cậu khóc , lần đầu tiên cậu nói yêu anh......- Anh xin lỗi ...._ anh ko còn bt ns gì hơn ngoài từ xin lỗi vào lúc này ....." xin lỗi vì đã làm cậu khóc , xin lỗi vì không thể ôm cậu ngủ mỗi ngày , xin lỗi về tất cả " - Thôi anh đi đi , ko thì sẽ trễ giờ lên máy bay đó_ cậu trấn tĩnh mình 1 hồi mới ns đc 1 câu bảo anh đi , cậu cố ngăn cảm giác trog lòng của mk lại , cố ngăn giọt nc mắt đừg rơi .....- Anh sẽ rất nhớ em_ anh ns xog xoay người ra cửa chưa kịp mở cửa thì cậu đã chạy nhào tới ôm tấm lưng nhỏ bé của anh , cái ôm ấm áp chứa đựng sự tiếc nuối , nc mắt của anh và cậu đều rơi , ko thể đưa anh ra sân bay đc cậu cảm thấy koa lỗi nhưng chẳng còn lm khác đc ....Từ bây giờ anh và cậu ko còn đứg chung 1 sân khấu đc nữa , anh và cậu là 2 con người của 2 quốc gia khác nhau , cơ hội anh và cậu gặp nhau là rất hiếm ........Cuối cùng thì máy bay cũng cất cánh , anh ngồi trên máy bay nhìn chằm ra ngoài cửa máy bay lơ lửng giữa đám mây trắng xóa , khiến anh nhớ về cậu .....Dù chúng ta là 2 người của 2 đất nước khác nhau . Rồi sau này chúng ta sẽ ít gặp nhau .Nhưng như vậy có 1 thứ tình cảm luôn tồn tại giữa hai chúng ta là " yêu " . Một thứ tình yêu luôn tồn tại 1 khoảng cách chính là màn hình điện thoại , một thứ tình yêu không thể nắm tay không thể ôm không thể hôn , nhưng dù bất cứ đâu vẫn luôn nghĩ về nhau . Đúng vậy , là " YÊU XA " tình yêu ấy vẫn luôn tồn tại giữa 2 ta , Sehun anh yêu em , mãi mãi là em ....❤10 / 10 /2016 Cũg đã 2 năm kể từ lúc anh đi , trong suốt 2 năm qua , anh và cậu không hề bỏ qua 1 cuộc điện thoại nào cả call video mỗi ngày koa khi để từ tối đến tận sáng , họ chia sẽ lịch trình vs nhau và hôm nay.......- Anh nghe nói em đag đóng fim à _ giọng ns ấm áp vag lên từ chiếc màn hình nhỏ đag đặt trong phòng cậu...- Vâng , em koa chuyện vui muốn ns vs anh đây _ cậu cười toe toét - Chuyện gì ???_ anh ngạc nhiên khi thấy cậu cười tươi như vậy , cũng lâu lắm rồi anh mới thấy nụ cười ấy , từ trc tới giờ cậu lun gượn cười vẻ mặt koa vẻ ko vui- Bộ fim koa 1 vài cảnh quay ở Trung á , lúc ấy em sẽ cố sắp xếp để chúng ta có thể gặp nhau....- Thật ko ? Vậy thì tốt quá anh muốn ôm Sehun lắm rồi đây _ anh vui vẻ đáp lại cậu , cả 2 phấn khích cười nói đến tận 3h ság ms chợp mắt ...Ngày ấy cũg đến anh đag ngồi ở nhà xem tivi thì....* cốc cốc * - Vào đi _ đôi mắt vẫn dág vào tivi ....tiếng gõ cửa lại 1 lần nữa vag lên ..... * cốc cốc * - Ai vậy nè _ anh cau mày bc ra mở cửa 1 vóc dáng cao to wen thuộc đứg trc mặt anh , người đó ôm chặt anh vào lòng , anh hoàn toàn bất ngờ ......- Em nhớ anh.....nhớ anh nhìu lắm_ là cậu người con trai ngày nào đã đến , đã ôm anh cái ôm mà anh lun khao khát suốt 2 năm qua , ko kiềm đc cảm xúc nc mắt anh đã rơi giọt nc mắt rơi xuống chiếc áo sơmi trắng của cậu .....- Luhan của em đag khóc sao _ cậu cười chọc ghẹo anh , anh lấy tay đấm đấm nhẹ vào ngực cậu ....- Tên nhóc như cậu gan lớn lắm rồi , đến nhà tôi tùy tiện vậy , đág ghét ....._anh vẻ mặt nhăn nhó mỏ chu chu trách móc cậu , trog anh bây giờ đáng yêu , khiến cậu chỉ bt đứg nhìn anh mà cười ...- Em iu anh _ cậu ko ngần ngại áp môi mk lên môi anh nụ hôn kéo dài ko koa điểm dừng ....💋-----------THE_END ------------10/10/2014 => 10/10/2016Cũng đã 2 năm ngày Luhan rời EXO để hoạt động solo tại quê nhà , con dân ship hunhan như em đây rất pùn vì ko còn thấy 2 anh đi cùng nữa , nhưng mãi mãi Hunhan vẫn ở trog lòng em ...Em vt fic này mong muốn 1 ngày nào đó đc nhìn thấy 2 anh đi cùng nhau , hunhan ngày nào rồi cũg sẽ trở lại #HunhanforeverĐừng wên share + cmt + vote cho au nha
Sehun : cậu-----------//----------Ngày anh đi cả thế giới của em như sụp đổKhông còn ai gọi em thức dậy vào mỗi sáng Không còn ai cùng em đi uống trà sữa Không còn ai nắm tay em cùg đi dạo vào mỗi tốiKhông còn ai cho tựa vào mỗi khi em buồn Và không còn ai koa thể thay thế anh trong tim em.....Luhan à ~_____________________________10 / 10 / 2014- Anh đi thật à _ cậu nói vs anh nhưng nét mặt hiện rõ buồn bã..- Ừ anh phải đi , anh sẽ gọi điện thườg xuyên cho em _ anh vừa ns vừa nhìn nét mặt không vui kia của cậu , anh bt cậu buồn nhưng trog lòng anh cũg khôg khác gì cậu , không còn đc ở cạnh tên nhóc lúc nào cũg trêu ghẹo anh , lâu lâu lại đạp anh xuống giườg không cho ngủ chung chỉ vì anh đi mua trà sữa mà không rủ cậu đi cùng......cậu như một đứa trẻ lúc nào cũg làm nũg vs anh ...- Em.....em....a..nh....đừg.....đi koa đc ko ?_ cậu rưng rưg nc mắt cậu muốn giữ anh lại , muốn anh ở cạnh cậu ...- Em đừg vậy chứ , Sehun cứg cõi thườg ngày đâu rồi hả ? Sao hôm nay em trẻ con vậy hả ? _ anh vừa cười cười vừa ns , anh lm vậy cũg chỉ muốn tâm trạg cậu khá hơn nhưg......- Đúng vậy , là em trẻ con , là em ngốc , kẻ ngốc đag cố giữ lấy người mình yêu ...._ nc mắt của cậu đã rơi , khiến anh ngơ người , đây là lần đầu tiên cậu khóc , lần đầu tiên cậu nói yêu anh......- Anh xin lỗi ...._ anh ko còn bt ns gì hơn ngoài từ xin lỗi vào lúc này ....." xin lỗi vì đã làm cậu khóc , xin lỗi vì không thể ôm cậu ngủ mỗi ngày , xin lỗi về tất cả " - Thôi anh đi đi , ko thì sẽ trễ giờ lên máy bay đó_ cậu trấn tĩnh mình 1 hồi mới ns đc 1 câu bảo anh đi , cậu cố ngăn cảm giác trog lòng của mk lại , cố ngăn giọt nc mắt đừg rơi .....- Anh sẽ rất nhớ em_ anh ns xog xoay người ra cửa chưa kịp mở cửa thì cậu đã chạy nhào tới ôm tấm lưng nhỏ bé của anh , cái ôm ấm áp chứa đựng sự tiếc nuối , nc mắt của anh và cậu đều rơi , ko thể đưa anh ra sân bay đc cậu cảm thấy koa lỗi nhưng chẳng còn lm khác đc ....Từ bây giờ anh và cậu ko còn đứg chung 1 sân khấu đc nữa , anh và cậu là 2 con người của 2 quốc gia khác nhau , cơ hội anh và cậu gặp nhau là rất hiếm ........Cuối cùng thì máy bay cũng cất cánh , anh ngồi trên máy bay nhìn chằm ra ngoài cửa máy bay lơ lửng giữa đám mây trắng xóa , khiến anh nhớ về cậu .....Dù chúng ta là 2 người của 2 đất nước khác nhau . Rồi sau này chúng ta sẽ ít gặp nhau .Nhưng như vậy có 1 thứ tình cảm luôn tồn tại giữa hai chúng ta là " yêu " . Một thứ tình yêu luôn tồn tại 1 khoảng cách chính là màn hình điện thoại , một thứ tình yêu không thể nắm tay không thể ôm không thể hôn , nhưng dù bất cứ đâu vẫn luôn nghĩ về nhau . Đúng vậy , là " YÊU XA " tình yêu ấy vẫn luôn tồn tại giữa 2 ta , Sehun anh yêu em , mãi mãi là em ....❤10 / 10 /2016 Cũg đã 2 năm kể từ lúc anh đi , trong suốt 2 năm qua , anh và cậu không hề bỏ qua 1 cuộc điện thoại nào cả call video mỗi ngày koa khi để từ tối đến tận sáng , họ chia sẽ lịch trình vs nhau và hôm nay.......- Anh nghe nói em đag đóng fim à _ giọng ns ấm áp vag lên từ chiếc màn hình nhỏ đag đặt trong phòng cậu...- Vâng , em koa chuyện vui muốn ns vs anh đây _ cậu cười toe toét - Chuyện gì ???_ anh ngạc nhiên khi thấy cậu cười tươi như vậy , cũng lâu lắm rồi anh mới thấy nụ cười ấy , từ trc tới giờ cậu lun gượn cười vẻ mặt koa vẻ ko vui- Bộ fim koa 1 vài cảnh quay ở Trung á , lúc ấy em sẽ cố sắp xếp để chúng ta có thể gặp nhau....- Thật ko ? Vậy thì tốt quá anh muốn ôm Sehun lắm rồi đây _ anh vui vẻ đáp lại cậu , cả 2 phấn khích cười nói đến tận 3h ság ms chợp mắt ...Ngày ấy cũg đến anh đag ngồi ở nhà xem tivi thì....* cốc cốc * - Vào đi _ đôi mắt vẫn dág vào tivi ....tiếng gõ cửa lại 1 lần nữa vag lên ..... * cốc cốc * - Ai vậy nè _ anh cau mày bc ra mở cửa 1 vóc dáng cao to wen thuộc đứg trc mặt anh , người đó ôm chặt anh vào lòng , anh hoàn toàn bất ngờ ......- Em nhớ anh.....nhớ anh nhìu lắm_ là cậu người con trai ngày nào đã đến , đã ôm anh cái ôm mà anh lun khao khát suốt 2 năm qua , ko kiềm đc cảm xúc nc mắt anh đã rơi giọt nc mắt rơi xuống chiếc áo sơmi trắng của cậu .....- Luhan của em đag khóc sao _ cậu cười chọc ghẹo anh , anh lấy tay đấm đấm nhẹ vào ngực cậu ....- Tên nhóc như cậu gan lớn lắm rồi , đến nhà tôi tùy tiện vậy , đág ghét ....._anh vẻ mặt nhăn nhó mỏ chu chu trách móc cậu , trog anh bây giờ đáng yêu , khiến cậu chỉ bt đứg nhìn anh mà cười ...- Em iu anh _ cậu ko ngần ngại áp môi mk lên môi anh nụ hôn kéo dài ko koa điểm dừng ....💋-----------THE_END ------------10/10/2014 => 10/10/2016Cũng đã 2 năm ngày Luhan rời EXO để hoạt động solo tại quê nhà , con dân ship hunhan như em đây rất pùn vì ko còn thấy 2 anh đi cùng nữa , nhưng mãi mãi Hunhan vẫn ở trog lòng em ...Em vt fic này mong muốn 1 ngày nào đó đc nhìn thấy 2 anh đi cùng nhau , hunhan ngày nào rồi cũg sẽ trở lại #HunhanforeverĐừng wên share + cmt + vote cho au nha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com