TruyenHHH.com

Oneshot Chanbaek Cuong Buc Em Den Cung

Bạch Hiền hiện giờ muốn ngay lập tức rời khỏi Phác gia,cậu không muốn thấy mặt Phác Xán Liệt nữa.Vì sao? Hắn cách đây không lâu cưỡng bức cậu.Giờ nghĩ lại còn cảm thấy thật ghê tởm.Bản thân cậu cũng là con người ,tại sao không thể quang minh chính đại mà phản kháng?

Hắn uy hiếp cậu,hắn sẽ báo với cha hắn cậu là người quyến rũ,và đến lúc đó cậu có nói sự thật mọi người liệu sẽ tin sao? Còn mẹ cậu nữa,bà đã yếu lắm rồi,bà không thể chịu đựng tai tiếng nhục nhã đó.

Để rồi cậu mất đi "lần đầu tiên" với chính cậu chủ của mình...Cũng từ đó...cậu thật sự sợ hãi,cậu sợ nhìn thấy hắn,sợ phải bước vào căn phòng của hắn để hắn....phát tiết.

Như mọi hôm Phác Xán Liệt từ một quán Bar trở về.Hắn thật sự rất khó chịu, cha hắn bắt hắn phải tiếp quản công ty.Thực sự việc đó đối với hắn rất nhàm chán,cho dù có quăng đi 9/10 phần gia sản nhà hắn vẫn có thể ăn chơi thoải mái đến suốt đời cơ mà ,cần gì phải làm việc nữa.Nhưng chuyện này chưa hẳn đã làm cho hắn đau đầu như hiện tại,còn có...Hắn nhớ đến Biện Bạch Hiền,nhớ mùi hương trên cơ thể cậu ấy,nhớ gương mặt nhăn nhó câu dẫn của Bạch Hiền khi bị hắn áp dưới thân.Hắn đã tưởng chỉ cần có được thể xác cậu là đã mãn nguyện...nhưng không,hắn muốn chiếm hữu luôn cả trái tim và tâm trí cậu.Hắn tham lam muốn tất cả mọi thứ của Biện Bạch Hiền đều là của hắn.

Một mạch lái xe về căn biệt thự của mình.Hắn được Bạch Hiền đưa vào phòng ngủ.Bạch Hiền thấy hắn say  nên cũng có chút yên tâm , có lẽ hắn sẽ ngủ,sẽ không ức hiếp cậu.Biện Bạch Hiền đỡ hắn lên giường,tháo giày tất và cởi bộ vest ra cho hắn.Cử chỉ hết sức nhẹ nhàng mà đắp chăn cho Phác Xán Liệt.Xong xuôi đứng lên chỉnh sửa lại quần áo của bản thân cho ngay ngắn rồi quay bước ra ngoài.

Đột nhiên cánh tay bị nắm chặt,một lực mạnh phía sau kéo giật người cậu lại,Phác Xán Liệt áp cậu dưới thân,nhanh như chớp  nghiến hôn lên đôi môi cậu.Biện Bạch Hiền một giây trước còn không hiểu chuyện gì xảy ra giây sau đã bắt đầu hoảng hốt.

-Bạch Bạch,đừng sợ! -hắn phả hơi ấm nóng vào gương mặt cậu,song lại tiếp tục những việc đang dang dở với bờ môi.Biện Bạch Hiền liên tục lắc đầu,cậu không muốn phải hôn hắn,thực không muốn chút nào...Hắn mạnh tay bóp lấy hai gò má cậu giữ lại,tiếp đó đưa lưỡi mình vào thăm dò nơi ẩm ướt của người kia,nó sục soạn làm cả người hắn cùng Bạch Hiền một phen cũng nhốn nháo theo.Hắn một tay cố định hai tay của Bạch Hiền trên đầu,tay kia nhanh chóng xé toạt quần áo cậu vất xuống đất.Cả cơ thể trắng nõn xích lõa lập tức phơi bày ra trước mặt hắn.Bạch Hiền nhục nhã gào góc van xin hắn hãy tha cho mình nhưng hắn nào có quan tâm.Môi hắn rời khỏi bờ môi cậu liền di chuyển xuống phía cần cổ hôn ngân lưu lại những dấu đỏ như để đánh dấu chủ quyền.

Phác Xán Liệt đột nhiên ngồi thẳng dậy,tự mình cởi bỏ cái thắt lưng.Bạch Hiền hai tay tạm thời được bàn tay to lớn của Phác Xán Liệt buông tha lập tức bật người bò thật nhanh ra khỏi chiếc giường king size của hắn.Cậu chạy thật nhanh lại cánh cửa nhưng chân vấp phải cái áo của mình dưới sàn rồi tức thì ngã sõng xoài xuống nền đất lạnh.

Phác Xán Liệt tức giận,tiến lại phía Bạch Hiền ôm lên rồi ném mạnh cậu xuống giường.Đôi vai gầy của cậu run lên,Bạch Hiền lùi nhanh về góc tường,như phản xạ tự nhiên mà chắp hai bàn tay lại xoa xoa, miệng không ngừng lẩm bẩm như kẻ điên.

-Tha cho tôi...làm ơn...cậu chủ tha cho tôi...-đôi mắt cậu vì khóc to mà sưng húp - cậu chủ..tôi van...tôi xin...tha cho tôi...

Phác Xán Liệt ngây ngốc,cậu sợ hắn đến mức này sao?Đột nhiên cảm thấy ruột gan như quặn thắt,có phải bản thân đã quá ích kỷ?

-Bạch Bạch...em...tại sao tôi thật lòng với em mà em lại..
-Xin cậu chủ...làm ơn...tha!

Xán Liệt không để cậu nói hết câu vội tiến lại ôm lấy cậu,áp khuôn mặt ư nước của Bạch Hiền vào lồng ngực mình.

-Bạch Bạch cho anh?
Chỉ nghe hết câu Biện Bạch Hiền hoang mang lồng lộn dãy dụa.Hắn nhanh chóng lấy một viên thuốc nhấn vào miệng Bạch Hiền.Sau 5phút trật vật cựa quậy Biện Bạch Hiền bỗng thấy cả cơ thể nóng ran,ngứa ngáy khó chịu vô cùng.Phác Xán Liệt nhanh chóng đưa tay xuống sờ xoạng "cái đó" của cậu,sục mạnh từ gốc đến đầu khiến nó dựng thẳng lên.Nhìn thấy Bạch Hiền có phản ứng hắn phấn khích lên hẳn,xuân dược hắn cho cậu uống rốt cuộc đã có tác dụng,cái thứ trong quần hắn đang cương lên rất to.Hắn để Bạch Hiền nằm xuống giường rồi cúi xuống ngậm lấy cái đó của cậu liên tục đưa ra đẩy ra vô ở miệng mình.Biện Bạch Hiền tự nhiên cả cơ thể mềm nhũn,hay tay nắm chặt lấy ra giường.

-Agrrrrrr..... agrrrr.....agr...agr...... -cậu không còn tự chủ mà phát ra tiếng rên.Bây giờ phản kháng cũng không thể,nước mắt dàn dụa nơi hàng mi...thật bất lực...
-Hực!!!!!......-Bạch Hiền kêu lên khi cái đó như cương lên hết đát.Bụng dưới cậu nhói 1cú nhưng hình nhưng còn có xen lẫn khoái cảm ào ạt tràn về.Hai chân cậu run bần bật.Thật sự đầu óc Bạch Hiền hiện mù quáng,bất giác cậu nhấc mông cao lên ...muốn cái của mình vào thật sâu trong khuôn miệng ấm nóng của hắn [au:Bacon bị dạy hư rồi *mặt râm* =))] ...Khoái cảm của cậu đã lên tới đỉnh điểm,cậu cong người lên định xuất ra.
Phác Xán Liệt nhìn thấy biểu hiện của người bên trên,vội nhả "Hiền nhỏ" ra,tay bịt chặt nơi đầu khất...Nhìn biểu tình của cậu,hắn có chút hả hê,cuối cùng Bạch Bạch của hắn cũng đã được hắn làm cho có cảm giác...

-Muốn bắn? -giọng nói của hắn ồm đặc tràn đầy dục vọng.
-Cậu...cậu...chủ.....thả ....buông nó...- Bạch Hiền thều thào.Thật sự nếu bây giờ hắn cho cậu chạy cũng không biết cậu có còn đu ̉sức để chạy không nữa.
-Gọi Xán Xán,..tôi sẽ cho bắn...mau!!
Hắn một tay sục mạnh,tay kia vẫn bịt chặt đầu khất của Bạch Hiền.
-Tôi....Aaaaaaa.....tôi....Xá..Xán Xán....tôi...Xán xán.......
Chỉ cần có thế,hắn lập tức buông tay.Biện Bạch Hiền lập tức phóng nhanh chất lỏng trong suốt lên giường,cả cơ thể nhẹ nhõm mà thả lỏng ra đôi chút.Đang cư nhiên nhắm chặt mắt đột nhiên thân dưới truyền lên cơn đau dữ dội.Phác Xán Liệt cho một lúc 2 ngón tay đã có gel mà hắn chuẩn bị sẵn vào cúc huyệt cậu.Hắn đưa đẩy rồi tiếp tục cho vào ngón thứ 3.
-Đau.....ưưư...đ..a...u..

Bạch Hiền không ngừng uốn éo cơ thể.Cảm giác sẽ đau lắm,tý chốc sẽ còn đau hơn hiện tại gấp mấy lần.
Phác Xán Liệt không chịu được nữa,hắn tiến lên hôn lấy bờ môi cậu mà mút máp .Cả cơ thể cậu đang rất nhạy cảm,phía dưới 3 ngón tay vẫn là đang ra vào nơi cúc huyệt chật hẹp kia.Bạch Hiền khép hai chân lại liền bị hắn giang rộng ra.Phác Xán Liệt leo vào ngồi giữa hai chân cậu,tự tay kéo khóa quần của mình,một hơi kéo cả boxer ra,giải thoát cho nam căn nãy giờ đã cương đến phát đau.
Rút 3ngón tay ở cúc huyệt cậu,Phác Xán Liệt lập tức thay thế lỗ nhỏ đó bằng nam căn to lớn của mình.Hắn đẩy mạnh một cú,cả chiều dài ngập lút bên trong Bạch Hiền...
Biện Bạch Hiền co người,hai chân duỗi thẳng ra.Cơn đau đánh thẳng vào đại não,tay cậu nắm chặt lấy ra giường.Phác Xán Liệt thấy biểu hiện người bên dưới,trong lòng có điểm xót xa,hắn tạm dừng mọi hoạt động lại.Biện Bạch Hiền tuy đau nhưng có điểm khoái cảm.Cả cơ thể không tự làm chủ được nữa,bên trong người nhốn nháo không chịu chịu
-Động.....động....đi...độ..ng...làm ơn.... -Cậu thều thào đứt quãng,cơ thể như có một đàn kiến bò lung tung.
Phác Xán Liệt ngạc nhiên,sau cũng gạt sang một bên mà bắt đầu đưa đẩy.Toàn thân Bạch Hiền chuyển động theo hắn một cách mãnh liệt.
-Ah...ah....ha.....aaaaaa.......aaa.....
-Con mẹ nó! -Giọng Phác Xán Liệt khàn đục: -Chặt...nó quá..chặt...Bảo bối.Em...chặt quá...
Xán Liệt kê một cái gối dưới hông cậu,hai tay hắn chống xuống giường làm điểm tựa,hắn dứt khoát đâm thâm thật sâu
-AAAAAAAAAAAAAAAAA.....
Bạch Hiền trợn tròn mắt,nó chạm rồi,chạm chuẩn xác vào điểm G của cậu.
Phác Xán Liệt thấy cậu phản ứng mạnh mẽ hơn bèn hiểu ra.Hắn cứ nhắm tới điểm đó mà nhấp...nhấp liên hồi
-Arg.....Arg......Aaa...mạnh.. nữa...hức....
-Chết tiệt...
-Arg.......a ..a.....a....a......
Một lúc sau cậu nhóc của Bạch Hiền lại căng cứng,nó muốn phát ra.Nhưng hắn không cho,hắn bịt chặt đầu nhỏ của cậu,một hai là chờ cả hai cùng bắn...Càng lúc càng mãnh liệt,hắn cố nhấp lấy nhấp để,cuối cùng cũng buông tha để Bạch Hiền bắn nhanh chóng.Đồng thời hắn cũng xuất ra bên trong cặp mông trắng mẩy của cậu.Một dòng nóng ấm tràn ngập bên trong cậu còn có chảy ra cả bên ngoài,men theo bắp đùi non.
Phác Xán Liệt thỏa mãn nằm xuống cạnh cậu.Đưa tay ôm chặt con người xích lõa kia vào ngực mình.Bạch Hiền đã kiệt sức,không còn khả năng để vùng ra nữa.
-Bạch Bạch?Cho tôi cơ hội đi.....Tôi thật lòng.
Thật ra hắn cũng biết hôm nay nếu không phải do hắn cho cậu uống xuân dược vào thì tuyệt đối cậu sẽ không bao giờ đáp ứng chuyện quan hệ...Nhưng hắn thật lòng thích cậu,hắn muốn có cậu,muốn tất cả từ cậu.
-Đối với anh...tôi chỉ là công cụ phát tiết...Hơn nữa,tôi cũng biết tôi không có tư cách cho anh cơ hội gì cả.-Bạch Hiền nghẹn ngào trong nước mắt,đầu có chút dụi dụi vào lồng ngực Xán Liệt.
-Tin tôi...được chứ?Tôi thật lòng với em..
-Tôi với anh không cùng đẳng cấp? -Bạch Hiền vẫn nghẹn ngào.
-Em nhìn xem rốt cuộc tôi có quan tâm không?
-Nhưng...?
-Tôi chỉ hỏi lần nữa,rốt cuộc trong trái tim em,có vị trí cuả tôi?
-...
-Tôi là thật lòng với em,Biện Bạch Hiền,tôi đã không ăn chơi như trước,tôi không thèm đến bar,tôi...
-Có!!
-H..hả?
Biện Bạch Hiền không nói gì thêm,cố gượng dậy chủ động hôn lên môi hắn rồi lại rút vào chăn..Thật bất ngờ...
Bạch Hiền rốt cuộc đã có đủ can đảm để thú nhận.Sự thật là cậu rất yêu hắn...nhưng còn có rất sợ hắn.Cậu còn chưa hiểu được...rốt cuộc gạt bỏ sợ hãi,chấp nhận sự thật rằng cậu Thích hắn là đúng hay sai..chỉ biết cảm giác ghét bỏ hắn,đã từng đạt đến đỉnh điểm.
-Bạch Bạch! -giọng nói trầm thấp của hắn vang lên ổn định.
-Nae?
-Làm vợ tôi,được chứ?
-...
-Không việc gì phải sợ.
-Nhưng?
-Làm ơn đi!!!-Hắn ghì chặt cậu,tựa cằm mình lên đầu tóc mềm của đối phương.
-Vâng!!
Một tiếng sấm oai vệ như đánh ngang qua đầu hắn,hắn không nghe nhầm chứ?Không thể tin được,....Hắn mỉm cười thoải mái,cúi xuống hôn nhẹ con người bé nhỏ kia,từ giây phút này,hắn hạnh phúc nhất trên thế giới..
______
Phác Xán Liệt:Nói tôi cường bạo?Tôi chi cường bạo với cậu ấy...chỉ duy nhất Biện Bảch Hiền.Vì sao?Vì tôi ngu ngốc,cho rằng chỉ có cách đó em mới thuộc về tôi.

Biện Bạch Hiền:Nói tôi yếu đuối?Tôi chỉ sợ anh lại ức hiếp tôi,tôi chỉ sợ anh làm cho tôi phải ghét anh...Rốt cuộc...chúng ta..thực sự thuộc về nhau.....rồi.Hoàn hảo!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com