Oneshot Chanbaek Anh Van O Day
"Hạnh phúc đôi khi đơn giản chỉ là 2 người ở cạnh bên nhau,cùng nhau cười,cùng nhau khóc. Nhưng sao điều đó bây giờ đối với em xa vời quá"••••"Baekhyun,em dừng lại đi. Đừng tự hành hạ bản thân mình nữa"Park Chanyeol khổ sở nhìn người mình yêu đang đắm chìm trong men rượu. Mặc kệ cho anh có khuyên nhủ bao nhiêu cậu vẫn tiếp tục uống, đồ ngốc đó tính như vậy đến khi nào? "Chanyeol à..hức..hôm nay là sinh nhật an..hức..chúng ta cùng uống để chúc mừng nào.." Baekhyun nhấp ngụm rượu rồi tiếp tục tỉ tê "Đồ đáng ghét nhà anh..hức..sao lại bỏ em một mình.. có biết là em nhớ anh lắm không?? Có khi em muốn chết theo anh cho rồi" Chanyeol ngồi xuống bên cạnh cậu"Ngốc,anh có đáng cho em làm vậy không? Dù gì chuyện cũng đã xảy ra rồi, em có làm vậy anh cũng đâu sống lại được!!" anh vuốt nhẹ mái tóc cậu. Mặc kệ cho cậu có cảm nhận được hay không"Hức...ông xã à....anh biết không?? Em đã rất hạnh phúc khi được ở bên cạnh anh. Chúng ta trải qua 3 năm quen biết, 6 năm yêu nhau ,3 năm chia tay rồi 2 tháng chuẩn bị kết hôn. Vậy mà tại sao? Tại sao vậy? Chúng ta mới chỉ kết hôn 1 ngày thôi mà.. hức..Park Chanyeol!!! Tại sao vậy?? Anh trả lời tôi đi!! Tại sao??" Baekhyun nói trong nước mắt. Giọng cậu hiện giờ đã nghẹn ứ lại,hơi thở phát ra toàn mùi men rượuCậu lịm dần lịm dầm rồi chìm vào giấc ngủPark Chanyeol bất lực nhìn tên ngốc đang ngủ say kia. Phải,là do anh không tốt. Anh và cậu mới chỉ kết hôn chưa đầy 2 ngày thì anh đã nhận nhiệm vụ đi bắt tên trọng phạm. Kết quả bị tên đó bắn chết"Chồng...đừng đi" Baekhyun thều thào trong cơn mơ"Anh đây anh đây" Chanyeol theo thói quen ôm lấy cậu rồi sực nhớ ra bản thân mình đã không còn khả năng đó. Nén giọt nước mắt,anh chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu như vậy#Lại một ngày nữa trôi qua#Baekhyun vẫn chìm đắm trong men rượu"Dừng lại đi em" Chanyeol chán nản ôm lấy cậu"Chanyeol,là anh đúng không? Anh đang ở đây đúng không? Anh vừa mới ôm em đúng không?" Baekhyun chợt thét lênLàm sao mà em ấy biết được?"Trả lời em đi Chanyeol,đừng im lặng như vậy? " cậu gào lên trong nước mắt RẦM
cánh cửa phòng bị đạp tung ra,thu hút sự chú ý của Park Chanyeol Đó không phải Oh Sehun sao?"Baekhyun!!Baekhyun!! Em có sao không?" Oh Sehun chạy tới ôm lấy Baekhyun "Đừng im lặng như vậy mà" Baekhyun nằm trong lòng Sehun mà nức nở"Không sao rồi,tìm được em rồi. Không sao rồi" Sehun tựa đầu mình lên đỉnh đầu cậu rồi thỏ thẻPark Chanyeol đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng đó mà lòng rối như tơ vòOh Sehun đã yêu Baekhyun từ khi cả 3 còn học đại họcLiệu anh có yên tâm gửi cậu cho hắn được không? Đành phải để thời gian chứng minh thôi ___________Cũng đã 1 năm trôi qua. Baekhyun cũng đã dần thoát ly với bóng đêm và men rượu "Baekhyun à,ra ăn cơm nào" "Ân""Em ăn món này đi,món em thích đó" "Cảm ơn anh Sehun,1 năm qua em làm phiền anh nhiều quá" Baekhyun giương mắt nhìn Sehun"Tất cả là anh tự nguyện. Baekhyun...anh thực sự đã yêu em. Em có thể cho anh một cơ hội được không?" Sehun nắm lấy tay cậu,ánh mắt tràn ngập chân thànhBaekhyun rụt tay khỏi tay anh "Em xin lỗi, em vẫn chưa thể quên được Chanyeol. Cho em thêm một ít thời gian nhé" "Bao lâu anh cũng chờ" "Baekhyun,đồ ngốc này!! Sao không quên anh đi?Oh Sehun là người tốt, anh chỉ yên tâm giao em cho anh ta thôi" Park Chanyeol ngồi bên mà cạnh vuốt khuôn mặt cậu_______#2 năm nữa lại trôi qua#"Bà xã,thực sự phải sang Pháp sao?anh chỉ muốn sống ở Hàn Quốc thôi" Oh Sehun nhìn Byun Baekhyun mà mếu máo"Không được, em đã chuyển công tác sang bên đấy rồi, nếu không sang thì anh ở đây một mình đi" Byun Baekhyun giận dỗi xách vali đi trước"Vợ à...đợi anh" Oh Sehun hối hả chạy theo sau Park Chanyeol đứng từ xa nhìn 2 người hạnh phúc lòng liền trở nên ấm ápOh Sehun,nhớ chăm sóc cho cậu ấy dùm tôiByun Baekhyun Nếu lỡ sớm mai em thấy lồng ngực đau nhói vì nhớ anh Đừng khóc nhé,vì anh luôn ở bên cạnh em Chanyeol mỉm cười rồi tan biến vào không khí__________END
cánh cửa phòng bị đạp tung ra,thu hút sự chú ý của Park Chanyeol Đó không phải Oh Sehun sao?"Baekhyun!!Baekhyun!! Em có sao không?" Oh Sehun chạy tới ôm lấy Baekhyun "Đừng im lặng như vậy mà" Baekhyun nằm trong lòng Sehun mà nức nở"Không sao rồi,tìm được em rồi. Không sao rồi" Sehun tựa đầu mình lên đỉnh đầu cậu rồi thỏ thẻPark Chanyeol đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng đó mà lòng rối như tơ vòOh Sehun đã yêu Baekhyun từ khi cả 3 còn học đại họcLiệu anh có yên tâm gửi cậu cho hắn được không? Đành phải để thời gian chứng minh thôi ___________Cũng đã 1 năm trôi qua. Baekhyun cũng đã dần thoát ly với bóng đêm và men rượu "Baekhyun à,ra ăn cơm nào" "Ân""Em ăn món này đi,món em thích đó" "Cảm ơn anh Sehun,1 năm qua em làm phiền anh nhiều quá" Baekhyun giương mắt nhìn Sehun"Tất cả là anh tự nguyện. Baekhyun...anh thực sự đã yêu em. Em có thể cho anh một cơ hội được không?" Sehun nắm lấy tay cậu,ánh mắt tràn ngập chân thànhBaekhyun rụt tay khỏi tay anh "Em xin lỗi, em vẫn chưa thể quên được Chanyeol. Cho em thêm một ít thời gian nhé" "Bao lâu anh cũng chờ" "Baekhyun,đồ ngốc này!! Sao không quên anh đi?Oh Sehun là người tốt, anh chỉ yên tâm giao em cho anh ta thôi" Park Chanyeol ngồi bên mà cạnh vuốt khuôn mặt cậu_______#2 năm nữa lại trôi qua#"Bà xã,thực sự phải sang Pháp sao?anh chỉ muốn sống ở Hàn Quốc thôi" Oh Sehun nhìn Byun Baekhyun mà mếu máo"Không được, em đã chuyển công tác sang bên đấy rồi, nếu không sang thì anh ở đây một mình đi" Byun Baekhyun giận dỗi xách vali đi trước"Vợ à...đợi anh" Oh Sehun hối hả chạy theo sau Park Chanyeol đứng từ xa nhìn 2 người hạnh phúc lòng liền trở nên ấm ápOh Sehun,nhớ chăm sóc cho cậu ấy dùm tôiByun Baekhyun Nếu lỡ sớm mai em thấy lồng ngực đau nhói vì nhớ anh Đừng khóc nhé,vì anh luôn ở bên cạnh em Chanyeol mỉm cười rồi tan biến vào không khí__________END
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com