Oneshot Bottom C R Cristiano Ronaldo Va Nhung Cau Chuyen Dang Yeuuuu
(Listen Music and Reading😍❤️🔥)
(Nghe nhạc và đọc nhé😍❤️🔥)
Trận giao hữu giữa Manchester United và AC Milan diễn ra trong không khí rực lửa tại Old Trafford. Cầu thủ hai đội lao vào từng pha bóng, không chỉ là kỹ thuật mà còn là cảm xúc. Thế nhưng, giữa cuộc chiến bóng đá ấy... lại xảy ra một chuyện rất nhỏ, rất riêng, mà không ai khác ngoài Cristiano Ronaldo mới biết.Chuyện là...Sau một pha va chạm nhẹ giữa cầu thủ hai bên, không khí trên sân nóng lên. Mọi người bu lại tranh luận, căng thẳng dâng cao. Và giữa mớ hỗn độn người đó... cậu thấy anh.Ricardo Kaká.Chàng tiền vệ người Brazil khoác áo trắng AC Milan đang đứng cách cậu vài mét. Anh không nói gì, chỉ nghiêng đầu nhẹ, ánh mắt chăm chú quan sát đồng đội. Nhưng trong mắt Cristiano... mọi thứ như chậm lại."Gì vậy trời ơi..." Cậu nuốt nước bọt. "Người thật đó hả? Sao nhìn giống mấy nam chính trong phim Hàn vậy..."Gương mặt ấy, sống mũi cao, môi mỏng nhẹ cong như thể cười, tóc bồng bềnh như gió vuốt... Tất cả kết hợp lại thành một combo khiến trái tim Cristiano nhảy nhót như phát sốt.Và thế là... cậu nhìn trộm.Một lần. Hai lần. Rồi ba lần.Nhưng đến lần thứ tư — Kaká bất ngờ quay lại.Chạm mắt.Ngay khoảnh khắc ấy... Cristiano đứng hình."Trời đất quỷ thần ơi!!" Cậu giật nhẹ cả người, vội quay ngoắt đi như chưa có gì xảy ra. Nhưng tai đỏ bừng, mặt nóng bừng, mắt đảo lia lịa, chân bước lùi về phía sau... đụng trúng cả đồng đội mà không hay."Cậu làm gì thế, Cris?" Một cầu thủ MU hỏi khẽ."Không... không có gì! Không nhìn ai hết nha! Không ai hết!!" Cậu phản ứng quá đà, khiến người kia phải cau mày khó hiểu.Cris tự lẩm bẩm: "Ổng thấy mình nhìn rồi... chắc ổng tưởng mình biến thái luôn quá..." rồi đưa tay che mặt. "Mình muốn biến mất... mình muốn tan vào cỏ..."— — — — — — — — — —Sau trận đấu, khi mọi người dần vào phòng thay đồ, Cristiano cố lỉnh đi nhanh, chỉ muốn trốn mặt Kaká càng xa càng tốt. Nhưng khi vừa rẽ qua hành lang..."Ê."Một giọng nói nhẹ nhàng cất lên sau lưng.Cristiano cứng người. Rất chậm rãi, cậu quay lại... Và đúng như cậu lo sợ. Là Kaká. Đang đứng dựa vào tường, áo thi đấu đã thay ra, chỉ còn chiếc áo thun trắng mỏng bó sát và gương mặt... vẫn y như lúc trên sân — điềm tĩnh và ấm áp."Anh... chào em." Kaká mỉm cười, đôi mắt hơi cụp xuống một cách dịu dàng."Dạ... em... ơ... chào... anh..." Cris lắp bắp như robot lỗi chương trình. "Sao ảnh nói chuyện với mình... Mình bối rối quá đi..."Kaká nhìn cậu, ánh mắt có chút trêu nhẹ. "Lúc nãy, em nhìn anh tới bốn lần. Không định giải thích hả?""Á á á trời ơi anh đếm luôn hả?!!" Cristiano thầm hét trong đầu, còn mặt thì đỏ như chín gấc."Ơ... em... nhìn để... để xem kỹ đối thủ thôi ạ..." Cậu cố chữa cháy. "Tại... em nghiên cứu kỹ thuật... đối thủ á...""Vậy à?" Kaká nhướng mày, như thể đang cố nhịn cười."Dạ..." Cristiano gật đầu lia lịa, rồi chợt nhận ra: "Ơ, mà đâu cần giải thích! Em có làm gì đâu! Em chỉ—... thôi bỏ đi..."Cậu quay mặt sang hướng khác, hai tay lúng túng vò vạt áo. Lưng đổ mồ hôi nhẹ vì xấu hổ."Anh là Kaká." Giọng Kaká dịu dàng."Cristiano..." Cậu lí nhí. "Cristiano Ronaldo...""Anh biết mà." Kaká cười, nghiêng đầu nhẹ. "Cậu nổi tiếng lắm đó. Đẹp trai hơn trên TV nữa.""...Hả??"Cristiano gần như chết đứng.Cậu thốt ra một tiếng "hả" nhỏ xíu, rồi mặt đỏ như lửa, rút lui bằng cách nhìn xuống đôi giày. Tựa như nếu không thấy ai, thì người ta cũng không thấy mình đang quê.Kaká nhìn phản ứng ấy, nhếch môi: "Dễ thương thật."Cristiano: "...Khônggggg... em muốn chui xuống đất...Vài giây sau, Kaká đưa tay lên vuốt tóc nhẹ rồi hỏi:"Em có dùng MSN không?"Cristiano ngẩng đầu. "Ơ... dạ có... nhưng...""Cho anh đi." Kaká nhoẻn cười, "Biết đâu... hôm nào anh lại nhớ ánh mắt lén lút của em thì sao?""Em... không có... lén lút...""Vậy là công khai hả?" Kaká nháy mắt.Cristiano suýt nghẹn."Em... để em viết... đừng nói nữa mà... xấu hổ muốn chết luôn..."Cậu lục túi, run run lấy tờ giấy nhỏ ra ghi tay cẩn thận địa chỉ email. Tay run tới nỗi viết sai một lần phải gạch đi. Kaká đứng kế bên, nhìn chăm chú như thể việc này là quan trọng nhất hôm nay vậy."Cảm ơn." Anh nhận lấy tờ giấy, gập lại cẩn thận cho vào túi áo.Rồi anh bước đi, nhưng chưa xa, đã ngoái lại."Cristiano này.""Dạ?!""Đừng nhìn trộm nữa nha.""...???""Lần sau... nhìn thẳng luôn đi. Anh không ngại đâu."Và rồi anh bước đi thật, để lại Cristiano đứng chết trân, hai tay che mặt, không thốt nên lời."Chết thật... mình thích người ta mất rồi..."
------
Tớ rất thích fanrt của 2 anh nhà, các bạn fan bên Trung Quốc vẽ rất đẹp và luỵ lắm chứ. Xuất xắc luôn các bạn ơi
(Nghe nhạc và đọc nhé😍❤️🔥)
Trận giao hữu giữa Manchester United và AC Milan diễn ra trong không khí rực lửa tại Old Trafford. Cầu thủ hai đội lao vào từng pha bóng, không chỉ là kỹ thuật mà còn là cảm xúc. Thế nhưng, giữa cuộc chiến bóng đá ấy... lại xảy ra một chuyện rất nhỏ, rất riêng, mà không ai khác ngoài Cristiano Ronaldo mới biết.Chuyện là...Sau một pha va chạm nhẹ giữa cầu thủ hai bên, không khí trên sân nóng lên. Mọi người bu lại tranh luận, căng thẳng dâng cao. Và giữa mớ hỗn độn người đó... cậu thấy anh.Ricardo Kaká.Chàng tiền vệ người Brazil khoác áo trắng AC Milan đang đứng cách cậu vài mét. Anh không nói gì, chỉ nghiêng đầu nhẹ, ánh mắt chăm chú quan sát đồng đội. Nhưng trong mắt Cristiano... mọi thứ như chậm lại."Gì vậy trời ơi..." Cậu nuốt nước bọt. "Người thật đó hả? Sao nhìn giống mấy nam chính trong phim Hàn vậy..."Gương mặt ấy, sống mũi cao, môi mỏng nhẹ cong như thể cười, tóc bồng bềnh như gió vuốt... Tất cả kết hợp lại thành một combo khiến trái tim Cristiano nhảy nhót như phát sốt.Và thế là... cậu nhìn trộm.Một lần. Hai lần. Rồi ba lần.Nhưng đến lần thứ tư — Kaká bất ngờ quay lại.Chạm mắt.Ngay khoảnh khắc ấy... Cristiano đứng hình."Trời đất quỷ thần ơi!!" Cậu giật nhẹ cả người, vội quay ngoắt đi như chưa có gì xảy ra. Nhưng tai đỏ bừng, mặt nóng bừng, mắt đảo lia lịa, chân bước lùi về phía sau... đụng trúng cả đồng đội mà không hay."Cậu làm gì thế, Cris?" Một cầu thủ MU hỏi khẽ."Không... không có gì! Không nhìn ai hết nha! Không ai hết!!" Cậu phản ứng quá đà, khiến người kia phải cau mày khó hiểu.Cris tự lẩm bẩm: "Ổng thấy mình nhìn rồi... chắc ổng tưởng mình biến thái luôn quá..." rồi đưa tay che mặt. "Mình muốn biến mất... mình muốn tan vào cỏ..."— — — — — — — — — —Sau trận đấu, khi mọi người dần vào phòng thay đồ, Cristiano cố lỉnh đi nhanh, chỉ muốn trốn mặt Kaká càng xa càng tốt. Nhưng khi vừa rẽ qua hành lang..."Ê."Một giọng nói nhẹ nhàng cất lên sau lưng.Cristiano cứng người. Rất chậm rãi, cậu quay lại... Và đúng như cậu lo sợ. Là Kaká. Đang đứng dựa vào tường, áo thi đấu đã thay ra, chỉ còn chiếc áo thun trắng mỏng bó sát và gương mặt... vẫn y như lúc trên sân — điềm tĩnh và ấm áp."Anh... chào em." Kaká mỉm cười, đôi mắt hơi cụp xuống một cách dịu dàng."Dạ... em... ơ... chào... anh..." Cris lắp bắp như robot lỗi chương trình. "Sao ảnh nói chuyện với mình... Mình bối rối quá đi..."Kaká nhìn cậu, ánh mắt có chút trêu nhẹ. "Lúc nãy, em nhìn anh tới bốn lần. Không định giải thích hả?""Á á á trời ơi anh đếm luôn hả?!!" Cristiano thầm hét trong đầu, còn mặt thì đỏ như chín gấc."Ơ... em... nhìn để... để xem kỹ đối thủ thôi ạ..." Cậu cố chữa cháy. "Tại... em nghiên cứu kỹ thuật... đối thủ á...""Vậy à?" Kaká nhướng mày, như thể đang cố nhịn cười."Dạ..." Cristiano gật đầu lia lịa, rồi chợt nhận ra: "Ơ, mà đâu cần giải thích! Em có làm gì đâu! Em chỉ—... thôi bỏ đi..."Cậu quay mặt sang hướng khác, hai tay lúng túng vò vạt áo. Lưng đổ mồ hôi nhẹ vì xấu hổ."Anh là Kaká." Giọng Kaká dịu dàng."Cristiano..." Cậu lí nhí. "Cristiano Ronaldo...""Anh biết mà." Kaká cười, nghiêng đầu nhẹ. "Cậu nổi tiếng lắm đó. Đẹp trai hơn trên TV nữa.""...Hả??"Cristiano gần như chết đứng.Cậu thốt ra một tiếng "hả" nhỏ xíu, rồi mặt đỏ như lửa, rút lui bằng cách nhìn xuống đôi giày. Tựa như nếu không thấy ai, thì người ta cũng không thấy mình đang quê.Kaká nhìn phản ứng ấy, nhếch môi: "Dễ thương thật."Cristiano: "...Khônggggg... em muốn chui xuống đất...Vài giây sau, Kaká đưa tay lên vuốt tóc nhẹ rồi hỏi:"Em có dùng MSN không?"Cristiano ngẩng đầu. "Ơ... dạ có... nhưng...""Cho anh đi." Kaká nhoẻn cười, "Biết đâu... hôm nào anh lại nhớ ánh mắt lén lút của em thì sao?""Em... không có... lén lút...""Vậy là công khai hả?" Kaká nháy mắt.Cristiano suýt nghẹn."Em... để em viết... đừng nói nữa mà... xấu hổ muốn chết luôn..."Cậu lục túi, run run lấy tờ giấy nhỏ ra ghi tay cẩn thận địa chỉ email. Tay run tới nỗi viết sai một lần phải gạch đi. Kaká đứng kế bên, nhìn chăm chú như thể việc này là quan trọng nhất hôm nay vậy."Cảm ơn." Anh nhận lấy tờ giấy, gập lại cẩn thận cho vào túi áo.Rồi anh bước đi, nhưng chưa xa, đã ngoái lại."Cristiano này.""Dạ?!""Đừng nhìn trộm nữa nha.""...???""Lần sau... nhìn thẳng luôn đi. Anh không ngại đâu."Và rồi anh bước đi thật, để lại Cristiano đứng chết trân, hai tay che mặt, không thốt nên lời."Chết thật... mình thích người ta mất rồi..."
------
Tớ rất thích fanrt của 2 anh nhà, các bạn fan bên Trung Quốc vẽ rất đẹp và luỵ lắm chứ. Xuất xắc luôn các bạn ơi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com