One Piece So Menh Bat Tu
Khoan dừng khoảng chừng là 2s. Cháu, tôi nói: - Anh, ủa chuyện này là sao cháu? Cháu gì ở đây, anh còn chưa kết hôn mà. Em cũng có biết gì đâu, anh đám cưới rồi á?? Là sao em không hiểu??? Tôi hoang mang cực độ. Không hiểu gì cả, tôi cho hai tay lên đầu hoang mang x100. - Khoan đã Jas nghe anh nó... - Chẳng nhẽ anh ăn của người ta rồi đổ vỏ hả?? - KHÔNG!!! Tôi lập tức im bặt, nhìn chằm chằm vào Sengoku rồi nhìn xuống thằng nhóc đang bị ăn bơ một cục. Sengoku lấy lại bình tĩnh rồi nói: - Đây không phải cháu ruột mà là cháu nuôi. Anh mày không có chuyện ăn ốc đổ vỏ nhé!! Cũng chưa có kết hôn gì ở đây hết. Tôi nghịch mặt ra, rồi nói: - Đúng rồi ha, anh cứ như thế này có già cũng không có vợ đâu. Hahaa. Sengoku khi nghe vậy thì cau có hẳn lên nói: - Sao mày toàn nghĩ xấu cho anh không vậy? Không nghĩ gì tốt đẹp cho anh hết à? Tôi trả lời ngay lập tức một tiến" KHÔNG"--------------------------------------------------------------------- - 6 tiếng trước. Ở Tổng Bộ Hải Quân- Garp thấy người đồng nghiệp của mình đang đi đi lại lại suy nghĩ gì đó nên cất tiếng hỏi: - Sao vậy Sengoku? Mới có 27 tôi mà sao lại cau có thế già sớm đó! Ngồi vào ăn bánh đi này! Tsuru thấy Garp hỏi Sengoku cũng nói: - Sengoku có chuyện gì sao? Sao trông ông có vẻ lo lắng vậy? Sengoku ngồi xuống ghế trả lấy một miếng bánh gạo, vừa ăn vừa nói: - Tôi đang nghĩ về chuyện của Rosinante. Ở tổng bộ rất là bận, tôi không thể chăm sóc cho nó được! Tôi đang nghĩ nên nhờ người chăm sóc cho thằng bé... Tsuru nghe vậy nói: - Tôi thấy vậy được đấy. Ông nên nhờ người chăm sóc cho thằng bé. Đang nói chuyện từ xa Rosinante chạy tới gọi: - Ông nội ơi! Cả 3 người quay đầu lại xem người vừa cất tiếng gọi. Tsuru thấy Rosinante đang chạy tới rất nhanh liền nhắc nhở: - Cháu không nên chạy trên hành lang đâu Rosinante sẽ ngã đó. - Cháu không có sao đâu ạ. Garp thấy cậu bé liền lại gần cho cậu một miếng bánh gạo nói: - Cho cháu này! Rosinante thấy Garp cho liền nói: - Cháu cảm ơn ngài phó đô đốc! Sengoku từ nãy đến giờ đang quan sát mọi hành động của 3 người kia. Liền đưa ra một phương án táo bạo. Sengoku lại gần Rosinante cúi xuống nắm hai vai của đứa cháu trai nuôi. Nói: - Rosinante à, cháu biết đó ở đây ông đang rất bận không thể chăm sóc cho cháu được. Ông nghĩ sẽ nhờ người quen nuôi cháu, cháu nghĩ có được không?. Ông dịu dàng cất tiếng hỏi. Rosinante nghe vậy cũng hiểu chuyện mà nói: - Cháu đồng ý ạ! Cháu cũng biết ông rất bận rộn nên là cháu sẽ nghe theo sắp xếp của ông! Ông liền vui mừng, tươi cười rạng rỡ. Nói với hải quân đang đứng ở ngoài: - Chuẩn bị tàu đi chúng ta sẽ đến biển Bắc một chuyến! Rồi chạy đi mất hút. Hai người Tsuru và Garp từ nãy đến giờ thở dài. Tsuru nói: - Hai người họ đi rồi, chúng ta quay trở lại làm việc thôi. Garp từ nãy đến giờ vẫn rất tò mò không biết người sẽ nuôi Rosinante là ai. Liền hỏi: - Rốt cuộc ai là người sẽ chăm sóc cho Rosinante vậy? - Tôi cũng chịu. Tsuru thở dài, quay ngườu bỏ đi.---------------------------------------------------------------------
12/4/2022 - Đã hoàn thành chap 3- 8:48 PM
12/4/2022 - Đã hoàn thành chap 3- 8:48 PM
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com