One Piece Nua Vang Trang Roi
Chia tay thì thường lắm quyến luyến, không phải sao? Dù rằng Akainu thì không phải kiểu người thích thể hiện tình cảm, Kizaru thì luôn dùng vẻ ngả ngớn che lại nội tâm. Nhưng đứng trước yếu điểm, có lẽ là duy nhất, chút bịn rịn cũng không thể tránh khỏi.- Cầm lấy đi, em sẽ cần nó cho chuyến hành trình của mình.Akainu quăng cho cô thanh kiếm quen thuộc. Thứ mà Ann không nghĩ là sẽ được tìm thấy và giữ lại sau cuộc chiến kia. Kiếm vỏ đen tuyền huyền bí, vật trang trí ba màu treo trên chuôi. Hime đã đồng hành cùng cô rất lâu đến mức dù trước đó nhiều người đã hỏi, nhưng từ bản năng, Ann vẫn chẳng chọn thêm một vũ khí nào.Kizaru thì ném cho cô một đống tiền. Ý trên mặt chữ, đúng là một đống tiền, Beli và vô số chi phiếu để quy đổi ở các ngân hàng trên Hải Trình bao la. Chừng đó đủ biến Ann thành một người giàu có. Và đoán xem, chúng dùng để đổi lại gì?Vive Card của cô.Phải thừa nhận một điều, nhờ vào việc chưa từ đưa ai Vive Card của chính mình, Ann thành công giả chết mà không ai biết. Giờ thì cô nghĩ cũng không cần nghĩ nữa, vì căn bản là họ không cho phép chúng xảy ra.- Cảm ơn hai người, vì những gì đã làm.Ann nói, bằng giọng nhỏ xíu trong cổ họng. Cả hai nhìn cô, mơ hồ quá đỗi vì điều mình vừa nghe thấy.- Ý em là gì? Anh nghĩ là tụi anh mới nên nói về điều đó.Kizaru tò mò, khi vươn tay xoa má cô em gái như một thói quen. Ann cũng vô thức nương theo, sau đó mới luyến tiếc rời khỏi, cốt để tiếp tục cuộc trò truyện.- Là vì đã không bắt hay truy cùng giết tận Ace và băng Râu Trắng. Em biết thừa là mọi người đủ khả năng, nếu có quyết tâm. Nên em biết ơn vì điều đó.- Không cần để điều đó trong lòng. Suy cho cùng, đó cũng là chuyện duy nhất chúng ta có thể làm, sau tất cả mọi thứ.Akainu đáp, một cách nhân đạo đến mức Ann cảm thấy hơi buồn cười.Vì cô mà hắn trở nên mâu thuẫn quá đỗi. Hi vọng bên trên sẽ không phiền hà gì. Nếu không, một lời khó nói hết.....Chuyện mà Aokiji không ngờ tới nhất, ít nhất là Ann nghĩ thế. Chính là việc cô đã có được Vive Card của anh trong tay.Đó là khi Ann than thở về việc tìm một người trên Hải Trình rộng lớn này khó khăn cỡ nào thì Kizaru đã dúi vào tay cô cái Vive Card chẳng biết từ chỗ nào ra của Aokiji.Gã bảo là gã lén tạo ra nó. Sau khi gom đủ nguyên liệu sau cuộc gặp cuối cùng.Hay ho thật. Mặc dù thẳng thắn là Ann chẳng muốn biết về cuộc gặp cuối cùng này đâu.Vive Card dẫn cô tới một hòn đảo xa xôi nơi Tân thế giới. Và điều đó khiến cô tự hỏi, về việc tại sao Aokiji lại tới tìm Mihawk làm gì.Hơn cả thế, nhìn con tàu to lớn quen thuộc đậu ngay ngoài khơi. Ann lập tức loé lên suy nghĩ muốn quay thuyền bỏ trốn.Vì hơn bất kì ai trên Đại Hải Trình, Ann cảm thấy mất mặt nhất khi đối diện với Shanks tóc đỏ. Giá mà anh ta đã không nói câu đó thì tốt biết mấy.Tất nhiên, Ann thật sự đã không làm điều mình nghĩ.Chung quy, cô cảm thấy hơi phiền hà với việc trốn tránh. Một mình chính quyền thế giới đã là quá nhiều. Kéo thêm mấy băng hải tặc cũng không phải ý gì hay.Thêm vào đó, với cái mỏ hay đi trước của Kizaru. Cô cho rằng Aokiji cũng đã được nghe về điều gì đó.....Đám khỉ trên đảo là một đám không biết điều. Ann chắc chắn.Dù rằng cô, trong quá khứ, đủ mạnh để hăm doạ chúng dù không rút kiếm. Và cô ở hiện tại, thừa sức chém bay xác bất cứ con nào không biết điều. Nhưng với tư cách là một kẻ xâm nhập hợp cách, Ann chỉ có thể miễn cưỡng cầm hoà.Cô không dám làm chúng bị thương. Mihawk là một tên dơi già thù dai khó chiều. Nhưng cô không giỏi kiểm soát mọi thứ lắm. Và rồi, sau một cái trượt tay. Con khỉ gần nhất bị Ann đấm bay đến gần dinh thự.Ann cho rằng mình không cần nghĩ cách khiến họ bất ngờ nữa làm gì. Một con khỉ từ trên trời rơi xuống còn chưa đủ à?Cô bước nhẹ một bước về phía trước. Ngay tắp lự, một viên đạn bắn thẳng vào phần đất phía trước cô. Nó làm Ann rùng mình, một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng cô gái. Mặc dù gương mặt sau lớp mặt nạ vẫn duy trì nụ cười quen thuộc.Cô đưa mắt, lập tức xác định được người vừa bắn mình. Và cả đám người đang lao đến đây như bay nữa chứ. Vuốt lấy mái tóc đen nhánh, Ann lập tức nhảy lùi về sau ngay trước khi chỗ mình vừa đứng nổ tanh bành.Mihawk dừng ngay trước mặt cô, trên lưng là thanh kiếm quen thuộc. Ann vươn tay, cũng thuận thế tóm lấy thanh kiếm của con khỉ nào đó ban nãy bị cô đập bất tỉnh để thay cho Hime bị bọc vải kín mít trên lưng.- Xưng tên đi, kẻ xâm nhập ngu ngốc.Gã mắt diều hâu lên tiếng, cao ngạo ra lệnh mà gã cho là kẻ không biết điều xâm nhập lãnh thổ chính mình. Ann, gương mặt sau lớp mặt nạ bĩu môi, duy trì im lặng không đáp. Chỉ là thanh kiếm cầm trên tay lập tức được bọc lại bằng haki vũ trang, dùng hành động thay cho lời nói."Đánh một trận đi!"Mihawk đối với khiêu khích trắng trợn kiểu này, ngay cả một ánh mắt cũng lười phản ứng. Suy cho cùng, gã đã gặp đủ nhiều người để hiểu, mấy kẻ không biết điều này chẳng được gì ngoài cái đầu xốc nổi.Chỉ là, cái đầu xốc nổi này thật sự làm gã bất ngờ.Mắt diều hâu nghĩ đến điều đó khi nhận ra, bên má phải đã rách ra một vết sâu hoắm. Phía xa xa, giọng cười của tên tóc đỏ đập vào tai Mihawk. Nhưng cười người hôm trước, hôm sau người cười lại gấp đôi. Ngay khi Shanks còn đang bận cười trên nỗi đau của người bạn chén chú chén anh. Kẻ xâm nhập giấu mặt đã ngay lập tức lao đến. Đường kiếm sắc bén, mỗi nhát đều là đòi mạng. Shanks nhận ra, không phải Mihawk sơ xuất, căn bản đối phương là kẻ có thực lực.Rất mạnh, cũng gợi lại cho anh một người khó quên.Cảm xúc khó hiểu vừa đánh úp, Shanks vô thức rút ra kiếm bên hông. Và thanh kiếm trên tay Ann cứ thế vỡ thành từng mảnh. Tất nhiên, vấn đề không phải do Shanks mạnh quá mức kiểm soát. Chỉ là cô mất kiểm soát haki, dẫn đến thanh kiếm bị ép đến tan tành.- Chậc.Cô tặc lưỡi, ném đi chuôi kiếm khỏi tay. Tất cả mọi người cảnh giác nhìn cô, dường như chỉ cần cô bước thêm một bước sẽ phát động tấn công.Ann đảo mắt, người cuối cùng muốn tìm cũng chưa xuất hiện. Cô biết, Aokiji đang nấp trong bóng tối nhìn về phía này. Và rõ ràng, đánh nhau thông thường sẽ không làm người nọ lộ mặt.Thế thì làm cho nó bất thường thôi nào.Nghĩ là làm, Hime lập tức được kéo ra khỏi vỏ, cũng thoát khỏi lớp vải dày bao bọc. Tất cả chỉ diễn ra trong chưa tới một cái chớp mắt. Nhưng hiển nhiên rồi, Shanks hoàn toàn thấy được thứ vừa hiện ra là gì.Và ngay trước khi lưỡi kiếm trên tay cô kịp chạm đến cổ một tứ hoàng, một bên tay và hai chân của cô đã hoàn toàn bị băng ghìm chặn. Và một phát đạn, từ chỗ mà Ann đã sớm phát hiện ra, lập tức bắn tay đi chiếc mặt nạ che kín dung nhan cô gái.- Gì đây? Anh tính giết em thật đấy à? Kuzan.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com