One Piece Fanfic Torao Sinh Nhat Vui Ve Nhe
Buổi tiệc vẫn cứ như thế, những tiếng dzô vang lên đều tai, những cuộc nói chuyện ồn ào, những tiếng reo hò,... cứ như thế mà tiếp diễn. Còn Luffy thì vẫn thế, vẫn cứ ăn và không quan tâm đến bất cứ thứ gì ngoài ăn ăn ăn và ăn. Bỗng nhiên Penguin sáp lại hỏi:- Này Mũ Rơm, cậu không uống chút gì hết vậy? Định ăn mãi như vậy à? - Tôi không thích những thứ có cồn đó cho lắm.- Luffy vừa nuốt xong miếng thịt trả lời.- Vậy à! Thuyền trưởng của băng hải tặc Mũ Rơm khét tiếng mà không uống được rượu à!? Nói ra ai mà tin chứ.
(Định khích tướng à)- Cái gì? Tôi nói tôi không thích chứ không phải không uống được, hiểu chưa?- Luffy bắt đầu nổi nóng.- Thôi nào! Đừng nóng vậy chứ, không uống được thì nói chứ đừng nổi nóng như vậy.- Nói cái gì!? TÔI NÓI LÀ TÔI UỐNG ĐƯỢC, nghe rõ chưa?- Luffy lớn tiếng nói. - Vậy... chứng minh đi.- Được.Nghe thấy tiếng ồn, Law thấy lạ bèn đi đến định hỏi thì thấy cả băng đang hồ hởi cổ vũ cho một điều gì đó hoặc... ai đó.- Cố lên nào, Mũ Rơm! Uống đi.- Uống... uống... uống.Cả băng vỗ tay cổ vũ, còn Luffy thì bị Penguin rót cho không biết bao nhiêu là rượu, hết ly này đến ly khác hết cốc này đến cốc khác. - Có chuyện gì ở đây vậy?- Law bỗng cất tiếng nói làm cả băng bất ngờ lui qua một bên.- Hê... là Torao... hức... đúng rồi là Torao.- Luffy bây giờ đã say và bắt đầu nấc nhẹ.- A! Thuyền trưởng, tôi... - Penguin định bào chữa cho bản thân.Law nhìn sơ lượt một chút đã hiểu ra vấn đề. (đúng là người thông minh có khác ^.^)- Không cần nói, tôi hiểu rồi.- Vâng.Đi lại gần Luffy định nắm tay cậu dẫn đi thì bị Luffy hất tay ra.- Cái gì?- Law bất ngờ.- Không muốn đâu... tôi muốn uống nữa cơ.- Luffy làm nũng. :))- Cậu không được...- Chưa dứt câu.- Hức... hu..hu. Tôi muốn uống nữa cơ.- Luffy bắt đầu bù lu bù loa như một đứa bé.- Haizzz...Không quan tâm Law bế Luffy lên mặc cho Luffy cố vùng vẫy. Cứ như vậy mà bước đi.- Um... Thuyền trưởng, ngài định đi đâu vậy?- Đưa cậu ấy đi giải rượu. Các cậu cứ ăn uống tiếp đi.- Vâng.Luffy cố gắng vùng vẫy nhưng vì uống rượu nên sức của cậu không còn được bao nhiêu.- Thả tôi xuống... hức... tôi muốn uống nữa.
(Lầy quá Luffy ơi!!! >_<)-....Vẫn không trả lời cứ như vậy mà bước đi. Sau đó, Law dừng lại ở sau boong tàu.(Chú thích: buổi tiệc diễn ra ở trước boong tàu)Đặt Luffy xuống, lấy tay xoa đầu cậu mà thở dài.-"Cậu đúng là một tên ngốc".-"Cảm ơn, cảm ơn cậu vì đã cho tôi biết thứ gì là quan trọng nhất. Cảm ơn vì đã ở bên tôi lúc này, cảm ơn cậu vì tất cả."- Vừa nghĩ vừa cười.Đứng dậy hóng mát một lúc.- Hê... Torao.Bỗng Luffy nhảy phóc lên ôm chầm lấy Law (như trong ảnh)- Hả?- Law đứng hình.- Này! Torao. TÔI RẤT THÍCH ANH. TÔI THÍCH ANH LẮM ĐÓ. TÔI THÍCH ANH. Shishishi...- Hả?- Hả tập 2.- Tôi nói là Tôi thích anh lắm.- Luffy nói lại một lần nữa.- Tôi biết rồi. Im đi.- Law đỏ hết cả mặt bịt miệng Luffy lại sợ sẽ có ai nghe thấy. - Vậy... anh có thích tôi không?Nhìn Law bằng ánh mắt ngây thơ như một đứa bé với hai má ửng hồng do tác dụng của rượu làm cho khuôn mặt ai nhìn vào cũng muốn "cắn" ngay lập tức. Thì làm sao Law có thể từ chối được.- C...có- Anh thì thầm trong miệng.- Cái gì cơ?- C...có- lại thì thầm chỉ đủ mình anh nghe.- Anh nói gì tôi nghe không rõ.- Có. Tôi thích cậu. Được chưa?- Lúc này anh đã khẳng định một cách rõ ràng.- Được.(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa) :vLuffy cười, một nụ cười vô cùng kawaii :3 . Còn Law chỉ muốn tìm một chỗ nào đó để có thể hét lên sự sung sướng tột độ của mình. Và còn dấu đi khuôn mặt đang đỏ ửng vì xấu hổ của mình nữa.- Này! Torao, vì hôm nay là sinh nhật của anh nên tôi sẽ cho anh 3 điều ước.- Luffy đưa 3 ngón tay lên trước mặt Law.Tiếng nói của Luffy cất lên làm Law hoàn hồn và cả bất ngờ.- Hả? 3 điều ước??? - Đúng, 3 điều ước. Rồi nói đi. - Haizzz... Sao cũng được. Cậu muốn cho tôi cái gì cũng được cả.- Như thế thì chán lắm. Anh cứ nói đi làm được tôi chắc chắn sẽ làm.Nghe Luffy nói Law đành chấp nhận chứ thật ra lúc này đối với anh như vậy là tốt rồi. Suy nghĩ một chút bỗng đỏ mặt nói không thành tiếng:- H... ho... hôn.- Lại thì thầm.- Hôn á?
( Luffy dùng Haki quan sát à? :))Law bất ngờ vì Luffy có thể nghe được những lời nói của mình nên hơi đỏ mặt, nhưng thật ra trong lòng đang xấu hổ chả biết phải làm sao nữa.- Vậy... hôn ở đâu?- Luffy ngây thơ hỏi.
- Cái gì? Nó không quá sức với cậu à?- Chỉ là hôn thôi mà phải đi chém giết gì đâu mà quá sức.Law không thể tin Luffy có thể dễ dãi đến vậy. Tại Luffy đang say hay tại bản chất của cậu là như vậy nữa, càng nghĩ Law càng không thể hiểu nổi Luffy.- Ở má.Trả lời ngắn gọn nhưng trong lòng luôn muốn Luffy hôn môi mình nhưng anh sợ Luffy sẽ nghĩ bản thân mình như mấy kẻ biến thái và sẽ ghét anh. Đang suy nghĩ bỗng bị Luffy kéo mặt lại và...Chụt...- !!! Bất ngờ, đỏ mặt, xấu hổ,... rất nhiều trạng thái bên trong và cả bên ngoài của Law như bị rối loạn. Không biết bây giờ trong đầu anh nghĩ cái gì nữa. (ngay cả t.g còn chả biết :))Hôn xong thì Luffy cười cười nói:- Shishi... rồi đó. Tôi hôn rồi đó vậy anh nói điều ước thứ hai đi.Bây giờ Law vẫn chưa hoàn hồn về thì lại phải sắp chịu cú sốc thứ hai rồi. Nhưng không biết mấy cú sốc này đối với anh là buồn hay vui nữa :3- Ờ... thì...- Sao cơ? - Tôi muốn...Đang định nói thì bị hai thằng cha thuyền viên đang quắc cần câu của mình ngắt ngang.- Này! Hôm nay tao ngủ với mày hén.- Hả? Không! Lúc nào mày ngủ với tao cũng đạp tao xuống giường hết. Không cho nhất quyết không.- Thôi mà chiến hữu, cho ngủ chung đi giường tao bẩn rồi. Mai tao nhường phần cơm trưa cho.- Thằng cha thứ 1 này nỉ.Suy nghĩ một lúc thằng cha thứ 2 thấy được nên cũng đồng ý. Nhưng họ không biết rằng mình đang chen ngang cái gì nên thản nhiên bỏ đi.-" Hai bọn ngươi ngày mai sẽ không còn thấy ánh mặt trời nữa"- Law điên tiết nghĩ trong đầu. Thật tội cho những thanh niên đó nhưng cũng nhờ vậy mà anh đã biết điều ước thứ hai của mình là gì.- Tối nay cậu có thể ngủ chung với tôi chứ?- Được. ∩__∩Không phải đơn giản vì hai thanh niên đó gợi ý mà thật sự Law muốn có lại cảm giác khi ôm ai đó ngủ. Cái cảm giác mà từ trước đến giờ anh luôn muốn- cảm giác của sự ấm áp.Chắc lúc này cũng là lúc điều ước thứ ba được sáng tỏa rồi nhỉ!. Nhưng không biết Law sẽ muốn cái gì nữa mong là những thứ không quá sức của Luffy :v - Hê! Torao nhanh nói điều ước thứ ba đi. Nói đi. Nhanh lên!Luffy thúc giục làm Law bối rối vl :)) Cậu nhóc này bình thường luôn hấp tấp nên ngay cả khi say cũng không ngoại lệ. - Ờ... thì, um... Trong đầu anh bây giờ suy nghĩ nếu có thể anh chỉ muốn một điều ước, đó là Luffy có thể là của anh, chỉ là của một mình anh và chỉ riêng anh mà thôi. Nhưng có lẽ tâm trí muốn nhưng thật sự trái tim anh luôn muốn dõi theo Luffy, không thể ích kỉ mà giữ cậu ấy của riêng anh được. Cậu ấy là người sẽ trở thành Vua hải tặc, là người quan trọng đối với băng Mũ Rơm và cũng là người anh yêu quý. Vừa suy nghĩ tim anh vừa có một chút gì đó đau thương vừa hài lòng. Nếu đây là lần cuối thì anh muốn gần gũi Luffy nhiều nhất có thể để không phải tiếc nuối. Suy nghĩ rồi kéo Luffy lại ôm chặt vào lòng.
Anh sợ nếu thả ra thì Luffy cậu ấy sẽ đi mất mãi mãi. Thế là anh ôm chặt thật chặt không muốn cậu đi đâu nữa.Cứ đà đó mà...Không nghĩ gì nhiều cứ vậy mà hôn nhẹ vào môi Luffy. Nhưng đó là một khoảnh khắc không lâu chỉ thoáng qua.Định hình lại mới biết mình đang làm gì, anh bối rối phân giải hành vi của mình:- Um... đó là điều ước... điều ước thứ ba mà tôi muốn cậu làm.-" Thôi chết lỡ hôn mất rồi! Chắc bây giờ cậu ấy hoảng sợ lắm. Haizzz..."- Những suy nghĩ này làm cho anh ngày càng bối rối thêm.Lúc này nhìn xuống thấy Luffy đang chớp chớp mắt nhìn anh.- Tôi muốn nữa...- Hả!!?- Anh bất ngờ - Tôi muốn hôn nữa. - Cái gì? Không tin vào tai mình đang nghe cái gì, suy nghĩ cậu sẽ hoảng sợ thật sai lầm. Bây giờ cậu lại muốn nữa sao?- Nữa... nữa đi mà. Nữa đi.- Tại sao chứ? -_-- Tại tôi thích. Nữa đi.- Luffy mè nheo - Haizzz... tại cậu muốn đó nha.
( Anh không muốn à!?)
Kéo Luffy lại và hôn thật sâu. Ngay bây giờ có lẽ không gian này chỉ riêng mình anh và Luffy mà thôi, không có gì có thể phá tan không khí này được.Cái gì cũng phải kết thúc nên nụ hôn cũng vậy. Bất ngờ Luffy đẩy Law ra, dùng nụ cười thật tươi nói.- Torao! Sinh nhật vui vẻ nhé!Law nhìn vào Luffy anh thấy được ánh sáng của một thiên thần, một người xứng đáng để người khác yêu thương và xem trọng.THE END ______________________________________Kẻ từ bây giờ bộ truyện đã kết thúc. Cảm ơn mọi người đã đón đọc truyện của mình. <(_ _)> P/s: đừng uống rượu rồi lầy như Luffy. Tác giả không chịu trách nhiệm đâu đấy. (=^-ω-^=)Bây giờ xin kéo tiếp xuống dưới 👇
- Có lẽ tối nay tôi không thể ngủ chung với cậu rồi.- Law nói nhỏ.- Hửa? Anh nói gì thế???- Không có gì.Câu hỏi: Tại sao Law lại không thể ngủ chung với Luffy? ( Hãy nghĩ theo cách của bạn) ●ω●
(Định khích tướng à)- Cái gì? Tôi nói tôi không thích chứ không phải không uống được, hiểu chưa?- Luffy bắt đầu nổi nóng.- Thôi nào! Đừng nóng vậy chứ, không uống được thì nói chứ đừng nổi nóng như vậy.- Nói cái gì!? TÔI NÓI LÀ TÔI UỐNG ĐƯỢC, nghe rõ chưa?- Luffy lớn tiếng nói. - Vậy... chứng minh đi.- Được.Nghe thấy tiếng ồn, Law thấy lạ bèn đi đến định hỏi thì thấy cả băng đang hồ hởi cổ vũ cho một điều gì đó hoặc... ai đó.- Cố lên nào, Mũ Rơm! Uống đi.- Uống... uống... uống.Cả băng vỗ tay cổ vũ, còn Luffy thì bị Penguin rót cho không biết bao nhiêu là rượu, hết ly này đến ly khác hết cốc này đến cốc khác. - Có chuyện gì ở đây vậy?- Law bỗng cất tiếng nói làm cả băng bất ngờ lui qua một bên.- Hê... là Torao... hức... đúng rồi là Torao.- Luffy bây giờ đã say và bắt đầu nấc nhẹ.- A! Thuyền trưởng, tôi... - Penguin định bào chữa cho bản thân.Law nhìn sơ lượt một chút đã hiểu ra vấn đề. (đúng là người thông minh có khác ^.^)- Không cần nói, tôi hiểu rồi.- Vâng.Đi lại gần Luffy định nắm tay cậu dẫn đi thì bị Luffy hất tay ra.- Cái gì?- Law bất ngờ.- Không muốn đâu... tôi muốn uống nữa cơ.- Luffy làm nũng. :))- Cậu không được...- Chưa dứt câu.- Hức... hu..hu. Tôi muốn uống nữa cơ.- Luffy bắt đầu bù lu bù loa như một đứa bé.- Haizzz...Không quan tâm Law bế Luffy lên mặc cho Luffy cố vùng vẫy. Cứ như vậy mà bước đi.- Um... Thuyền trưởng, ngài định đi đâu vậy?- Đưa cậu ấy đi giải rượu. Các cậu cứ ăn uống tiếp đi.- Vâng.Luffy cố gắng vùng vẫy nhưng vì uống rượu nên sức của cậu không còn được bao nhiêu.- Thả tôi xuống... hức... tôi muốn uống nữa.
(Lầy quá Luffy ơi!!! >_<)-....Vẫn không trả lời cứ như vậy mà bước đi. Sau đó, Law dừng lại ở sau boong tàu.(Chú thích: buổi tiệc diễn ra ở trước boong tàu)Đặt Luffy xuống, lấy tay xoa đầu cậu mà thở dài.-"Cậu đúng là một tên ngốc".-"Cảm ơn, cảm ơn cậu vì đã cho tôi biết thứ gì là quan trọng nhất. Cảm ơn vì đã ở bên tôi lúc này, cảm ơn cậu vì tất cả."- Vừa nghĩ vừa cười.Đứng dậy hóng mát một lúc.- Hê... Torao.Bỗng Luffy nhảy phóc lên ôm chầm lấy Law (như trong ảnh)- Hả?- Law đứng hình.- Này! Torao. TÔI RẤT THÍCH ANH. TÔI THÍCH ANH LẮM ĐÓ. TÔI THÍCH ANH. Shishishi...- Hả?- Hả tập 2.- Tôi nói là Tôi thích anh lắm.- Luffy nói lại một lần nữa.- Tôi biết rồi. Im đi.- Law đỏ hết cả mặt bịt miệng Luffy lại sợ sẽ có ai nghe thấy. - Vậy... anh có thích tôi không?Nhìn Law bằng ánh mắt ngây thơ như một đứa bé với hai má ửng hồng do tác dụng của rượu làm cho khuôn mặt ai nhìn vào cũng muốn "cắn" ngay lập tức. Thì làm sao Law có thể từ chối được.- C...có- Anh thì thầm trong miệng.- Cái gì cơ?- C...có- lại thì thầm chỉ đủ mình anh nghe.- Anh nói gì tôi nghe không rõ.- Có. Tôi thích cậu. Được chưa?- Lúc này anh đã khẳng định một cách rõ ràng.- Được.(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa) :vLuffy cười, một nụ cười vô cùng kawaii :3 . Còn Law chỉ muốn tìm một chỗ nào đó để có thể hét lên sự sung sướng tột độ của mình. Và còn dấu đi khuôn mặt đang đỏ ửng vì xấu hổ của mình nữa.- Này! Torao, vì hôm nay là sinh nhật của anh nên tôi sẽ cho anh 3 điều ước.- Luffy đưa 3 ngón tay lên trước mặt Law.Tiếng nói của Luffy cất lên làm Law hoàn hồn và cả bất ngờ.- Hả? 3 điều ước??? - Đúng, 3 điều ước. Rồi nói đi. - Haizzz... Sao cũng được. Cậu muốn cho tôi cái gì cũng được cả.- Như thế thì chán lắm. Anh cứ nói đi làm được tôi chắc chắn sẽ làm.Nghe Luffy nói Law đành chấp nhận chứ thật ra lúc này đối với anh như vậy là tốt rồi. Suy nghĩ một chút bỗng đỏ mặt nói không thành tiếng:- H... ho... hôn.- Lại thì thầm.- Hôn á?
( Luffy dùng Haki quan sát à? :))Law bất ngờ vì Luffy có thể nghe được những lời nói của mình nên hơi đỏ mặt, nhưng thật ra trong lòng đang xấu hổ chả biết phải làm sao nữa.- Vậy... hôn ở đâu?- Luffy ngây thơ hỏi.
- Cái gì? Nó không quá sức với cậu à?- Chỉ là hôn thôi mà phải đi chém giết gì đâu mà quá sức.Law không thể tin Luffy có thể dễ dãi đến vậy. Tại Luffy đang say hay tại bản chất của cậu là như vậy nữa, càng nghĩ Law càng không thể hiểu nổi Luffy.- Ở má.Trả lời ngắn gọn nhưng trong lòng luôn muốn Luffy hôn môi mình nhưng anh sợ Luffy sẽ nghĩ bản thân mình như mấy kẻ biến thái và sẽ ghét anh. Đang suy nghĩ bỗng bị Luffy kéo mặt lại và...Chụt...- !!! Bất ngờ, đỏ mặt, xấu hổ,... rất nhiều trạng thái bên trong và cả bên ngoài của Law như bị rối loạn. Không biết bây giờ trong đầu anh nghĩ cái gì nữa. (ngay cả t.g còn chả biết :))Hôn xong thì Luffy cười cười nói:- Shishi... rồi đó. Tôi hôn rồi đó vậy anh nói điều ước thứ hai đi.Bây giờ Law vẫn chưa hoàn hồn về thì lại phải sắp chịu cú sốc thứ hai rồi. Nhưng không biết mấy cú sốc này đối với anh là buồn hay vui nữa :3- Ờ... thì...- Sao cơ? - Tôi muốn...Đang định nói thì bị hai thằng cha thuyền viên đang quắc cần câu của mình ngắt ngang.- Này! Hôm nay tao ngủ với mày hén.- Hả? Không! Lúc nào mày ngủ với tao cũng đạp tao xuống giường hết. Không cho nhất quyết không.- Thôi mà chiến hữu, cho ngủ chung đi giường tao bẩn rồi. Mai tao nhường phần cơm trưa cho.- Thằng cha thứ 1 này nỉ.Suy nghĩ một lúc thằng cha thứ 2 thấy được nên cũng đồng ý. Nhưng họ không biết rằng mình đang chen ngang cái gì nên thản nhiên bỏ đi.-" Hai bọn ngươi ngày mai sẽ không còn thấy ánh mặt trời nữa"- Law điên tiết nghĩ trong đầu. Thật tội cho những thanh niên đó nhưng cũng nhờ vậy mà anh đã biết điều ước thứ hai của mình là gì.- Tối nay cậu có thể ngủ chung với tôi chứ?- Được. ∩__∩Không phải đơn giản vì hai thanh niên đó gợi ý mà thật sự Law muốn có lại cảm giác khi ôm ai đó ngủ. Cái cảm giác mà từ trước đến giờ anh luôn muốn- cảm giác của sự ấm áp.Chắc lúc này cũng là lúc điều ước thứ ba được sáng tỏa rồi nhỉ!. Nhưng không biết Law sẽ muốn cái gì nữa mong là những thứ không quá sức của Luffy :v - Hê! Torao nhanh nói điều ước thứ ba đi. Nói đi. Nhanh lên!Luffy thúc giục làm Law bối rối vl :)) Cậu nhóc này bình thường luôn hấp tấp nên ngay cả khi say cũng không ngoại lệ. - Ờ... thì, um... Trong đầu anh bây giờ suy nghĩ nếu có thể anh chỉ muốn một điều ước, đó là Luffy có thể là của anh, chỉ là của một mình anh và chỉ riêng anh mà thôi. Nhưng có lẽ tâm trí muốn nhưng thật sự trái tim anh luôn muốn dõi theo Luffy, không thể ích kỉ mà giữ cậu ấy của riêng anh được. Cậu ấy là người sẽ trở thành Vua hải tặc, là người quan trọng đối với băng Mũ Rơm và cũng là người anh yêu quý. Vừa suy nghĩ tim anh vừa có một chút gì đó đau thương vừa hài lòng. Nếu đây là lần cuối thì anh muốn gần gũi Luffy nhiều nhất có thể để không phải tiếc nuối. Suy nghĩ rồi kéo Luffy lại ôm chặt vào lòng.
Anh sợ nếu thả ra thì Luffy cậu ấy sẽ đi mất mãi mãi. Thế là anh ôm chặt thật chặt không muốn cậu đi đâu nữa.Cứ đà đó mà...Không nghĩ gì nhiều cứ vậy mà hôn nhẹ vào môi Luffy. Nhưng đó là một khoảnh khắc không lâu chỉ thoáng qua.Định hình lại mới biết mình đang làm gì, anh bối rối phân giải hành vi của mình:- Um... đó là điều ước... điều ước thứ ba mà tôi muốn cậu làm.-" Thôi chết lỡ hôn mất rồi! Chắc bây giờ cậu ấy hoảng sợ lắm. Haizzz..."- Những suy nghĩ này làm cho anh ngày càng bối rối thêm.Lúc này nhìn xuống thấy Luffy đang chớp chớp mắt nhìn anh.- Tôi muốn nữa...- Hả!!?- Anh bất ngờ - Tôi muốn hôn nữa. - Cái gì? Không tin vào tai mình đang nghe cái gì, suy nghĩ cậu sẽ hoảng sợ thật sai lầm. Bây giờ cậu lại muốn nữa sao?- Nữa... nữa đi mà. Nữa đi.- Tại sao chứ? -_-- Tại tôi thích. Nữa đi.- Luffy mè nheo - Haizzz... tại cậu muốn đó nha.
( Anh không muốn à!?)
Kéo Luffy lại và hôn thật sâu. Ngay bây giờ có lẽ không gian này chỉ riêng mình anh và Luffy mà thôi, không có gì có thể phá tan không khí này được.Cái gì cũng phải kết thúc nên nụ hôn cũng vậy. Bất ngờ Luffy đẩy Law ra, dùng nụ cười thật tươi nói.- Torao! Sinh nhật vui vẻ nhé!Law nhìn vào Luffy anh thấy được ánh sáng của một thiên thần, một người xứng đáng để người khác yêu thương và xem trọng.THE END ______________________________________Kẻ từ bây giờ bộ truyện đã kết thúc. Cảm ơn mọi người đã đón đọc truyện của mình. <(_ _)> P/s: đừng uống rượu rồi lầy như Luffy. Tác giả không chịu trách nhiệm đâu đấy. (=^-ω-^=)Bây giờ xin kéo tiếp xuống dưới 👇
- Có lẽ tối nay tôi không thể ngủ chung với cậu rồi.- Law nói nhỏ.- Hửa? Anh nói gì thế???- Không có gì.Câu hỏi: Tại sao Law lại không thể ngủ chung với Luffy? ( Hãy nghĩ theo cách của bạn) ●ω●
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com