TruyenHHH.com

One Chap Tinh Yeu Khong Hen Ho

Trời tối đen.. xuân trường khẽ nhích người nhấc tay hueng min sang một bên ngồi dậy chạm nhẹ từ từ xuống bụng dưới..

Nó là nam tử hán được gia tổ dậy về kỹ thuật kiếm nghệ còn chưa thành nghề đã biến thành cái gì thế này..

Gia tổ biết được có tức nó mà đi không..

Chiếc cửa hé ra một làn hơi lạnh trường bước ra ngoài rồi bước đến đình viện ngồi.. bây giờ là giữa đêm đến một cốc trà nóng cũng không có..

Cứ thế nó ngồi cho đến khi lão dị nhân bước qua rồi cầm đèn bước lại soi đêm..

Tiểu chủ.. bây giờ là giữa đêm sao người lại ngồi đây..

Lão dị nhân.. thuốc của ông hiệu nghiệm thế à..

Vâng.. hửm .. sao.. tiểu chủ ý người là ý gì..

Có thể chẩn mạch lại cho ta không..

Chẳng phải ngày nào cũng chẩn sao.. bây giờ lão còn chưa tỉnh ngủ..

Được rồi.. tiểu chủ.. người phải bảo vương tăng tiền làm đêm đấy..

Trường nhích môi cố cười.. mạch tượng người ổn định chỉ cần không đi lại nhiều..

Vậy.. đứa bé ổn chứ..

Điều đó là tất nhiên.. người xem những thang thuốc của ta không phải là phế phẩm.. tất cả đều là do ta nhiều năm săn lùng được.. bây giờ người muốn sinh tiếp hài tử sau cũng là không có vấn đề gì lớn..

Vậy phá đứa bé này đi..

Hộc.. lão mớ ngủ nên nghe nhầm đúng không..

Ta.. đứa bé này.. không giữ được..

Lão dị nhân ngợ ra có ngày tiểu chủ đã về rất muộn.. ngày hôm đó đã có chuyện gì xảy ra đúng không..

Tiểu chủ à.. thuốc của lão đem lại niềm vui không chỉ có một người.. đứa bé này vì nhân duyên với người mà đến.. người không được phép phá bỏ nó..

Nếu người phá bỏ nó.. lão già này có chết cũng không giúp người nữa..

Nhưng mà..

Không nhưng nhị gì cả.. đêm đó chỉ là một đêm.. người ở chung với vương lâu như vậy sao người không tin đứa bé là hài tử giữa hai người..

Nếu như người giết nhầm thì sao.. người sẽ làm gì có lại nó..

Lão..

Trường..

Hueng min từ hành lang viện bước ra khó chịu.. bây giờ đang gió lớn sao lại có thể ăn mặc phong phanh ra ngoài.. còn lão dị nhân kia.. ngươi muốn nói gì với thê tử ta..

Không không có.. lão...

Lão buồn ngủ rồi lão về phòng đây mai lại sắc thuốc cho vương phi..

Em .. chỉ muốn hóng một chút gió..

Không được.. bây giờ em là hai người.. mẫu phi ta dặn phải canh em cẩn thận em còn muốn nghịch.. mau về phòng ngủ..

Em.. vâng..

Bóng đêm vẫn len lỏi ở đâu đó trên cao nguyên này.. gío thổi làm ngọn lửa bùng hơn ..

Tầm hơn hai mươi người đại diện cho hai thế lực nhỏ muốn hợp tác lại với nhau..

Vương.. chỉ cần ngài cho ta quyền thương lái ta sẽ dốc sức phò trợ ngài..

Được.. nhưng mà các vị phải giúp cho ta một việc..

Ngũ vương có gì sai bảo..

Ta muốn ngươi nhân loạn giết một người..

Điều này.. không khó lắm nhưng mà ngài nói như vậy ta cũng có một điều kiện nhỏ.. cháu gái tiểu nhân năm nay vừa mười sáu.. ngài xem..

Được..

Ji hyeon không đổi sắc nhìn lão cáo già trước mặt.. đợi hắn cướp ngôi đại công cáo thành có xử ngươi tiếp không..

Vì làm việc đến sáng muộn trưa nhật ji hyeon mới có thể vào được chỗ mẫu phi đang nghe vương phi mình oán cứ..

Hoàng quý phi.. bà ấy thật đáng ghét.. con dâu mình có hài tử thì vênh mặt ngon lắm sao.. con cũng có thể..

Sao con không làm đi..

Ơ mẫu phi..

Con với ji hyeon cưới nhau còn lâu hơn thất vương cơ mà.. nàng ta mới hai tháng đã báo tin vui .. phụ hoàng thưởng không ít .. ta còn muốn trước mặt phụ hoàng con nở mũi một lần đây..

Mẫu phi.. con có phải là không muốn đâu tất cả tại ngũ vương..

Nàng cầm lấy tay phu quân mình.. chàng ngồi đây rồi thì nói cho người ta một lời đi..

Ji hyeon bận suy tính giật mình hỏi lại.. mẫu phi và nàng rốt cuộc nói chuyện gì thế..

Còn chuyện gì nữa.. thất phi có thai rồi.. những đứa cháu trước của phụ hoàng không là nữ nhi thì là chết yểu..

Phụ hoàng đang trông đợi đứa bé này lắm cơ chàng nói lỡ ả ta sinh được hài nam thì địa vị thất vương trong mắt phụ hoàng..

Ji hyeon đứng dậy làm cả mẫu phi lẫn vợ mình đều giật mình.. nàng là nói thất phi .. thật sự là thất phi..

Không đúng.. thất phi vốn dĩ là nam tử.. hắn đã kiểm chứng còn muốn đem về làm món đồ chơi chọc tức hueng min..

Sao lại có thể có hài tử.. lão dị nhân.. nếu lão ta nhúng tay vào có thể...

Nói vậy đứa bé đó.. là con hắn..?

Ji hyeon quên cả hành lễ rời khỏi điện quý phi đi thẳng hướng hoàng quý cung.. xuân trường.. nếu đứa bé đó là con của ta.. vậy ta cướp em về dễ hơn chín phần rồi..

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com