TruyenHHH.com

Okihiji Hoang Tu Sadist Va Mayo Prince

"Trời nhiều sao ghê ta, chắc ngày mai nắng vỡ đầu quá." Hijikata nhìn những vì sao lấp lánh như những mảnh kim cương rải rác trên nền trời đêm.
"Công nhận, hình như lâu lắm rồi tôi mới nhìn ngắm bầu trời như thế này." Okita nói.
"Đúng là trong cái rủi có cái may, lâu lâu tản bộ dưới trời đêm thế này cũng ổn phết đấy chứ." Hijikata châm điếu thuốc. Anh cùng Okita đang đi tuần ca đêm thì xe bị hỏng, cũng may là bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ và đang ở khá gần Tân Đảng nên hai người đành bỏ xe ở lại cuốc bộ về.
"Tởm quá Hijikata-san, tôi không thích thú gì việc tản bộ dưới trời đêm với anh đâu à nha."
"Im đê, mi chả bao giờ nói được câu nào tử tế với ta hết!" Hijikata hít một hơi, nhả ra một vòng khói, mắt nhìn mặt trăng tròn vành vạnh toả sáng lạnh lùng nổi bật giữa những vì sao nhỏ. "Trăng đêm nay thật đẹp."
Okita hơi khựng lại đôi chút, cậu quay sang nhìn Hijikata, anh chỉ chuyên tâm ngắm trăng, dường như câu nói kia chẳng mang hàm ý gì cả. Okita ngẩng đầu lên nhìn trăng sáng, "Ừ, gió cũng thật dịu dàng."
Hijikata khẽ cong khoé môi, không nói gì.
Ánh trăng rất sáng, sáng đến mức chiếu tỏ lòng của hai người...
-Hết-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com