TruyenHHH.com

Ojamajo Doremi Ln Vietsub

"Leon nhìn vậy chứ thực ra rất tốt nhỉ?" Ai-chan cười toe toét khi xếp ghế.

"Đây là lần đầu tớ nghe nhạc jazz."

"Đây cũng là lần đầu tiên của tớ, và chúng ta thật may mắn khi có những nghệ sĩ bậc thầy như vậy biểu diễn" Momo-chan cười.

Với sự giúp đỡ của mọi người, những chiếc ghế đã sớm được dọn sạch, và phòng tập thể dục trở lại trạng thái ban đầu.

Hôm nay, GB-san và ban nhạc của cậu ấy đã được mời biểu diễn tại trường chúng tôi. Tất nhiên, Yada-kun cũng đã biểu diễn solo, và đó là một màn trình diễn tuyệt vời. Họ đã chơi một loạt các tác phẩm nổi tiếng, bao gồm một số bài hát quen thuộc từ các bộ phim truyền hình. Tất cả mọi người, bao gồm cả tôi, đều ngạc nhiên một cách thú vị.

"Tớ cũng rất vui khi được nghe Masaru-kun biểu diễn. Tớ chỉ muốn cảm ơn GB-san, vợ anh ấy, Yamaki-sensei và vợ thầy ấy, bố của Doremi-chan, và tất cả những người đã đến hôm nay, và..." Hazuki-chan tiếp tục nói chuyện vui vẻ.

Bố tôi, cha của Hazuki-chan, cũng như nhạc trưởng và một số người thường xuyên ở "Bird", nơi làm việc của Yada-kun, cũng được mời đến buổi biểu diễn. Có một số lượng đáng ngạc nhiên những người hâm mộ nhạc jazz ở độ tuổi của bố, và khi nghe tin GB-san sẽ biểu diễn, họ đã yêu cầu nhà trường cho phép họ tham dự buổi biểu diễn.

Lòng tốt của GB-san đã tỏa sáng trong suốt chương trình, bằng chứng là các buổi trò chuyện thân thiện của anh ấy. Tôi cảm thấy ông ấy, cùng với Hazuki-chan, thực sự giống như những thiên thần hộ mệnh của Yada-kun.

Ngay cả Onpu-chan cũng lén trốn ra ngoài và lắng nghe qua khung cửa sổ.

"Đáng lẽ chúng ta nên in một số áp phích và dán chúng lên bảng thông báo tại MAHO-do!" Momo-chan bĩu môi.

"Momo-chan, bộ cậu không thấy hội trường đông kín người hay sao vậy" Ai-chan nhắc nhở.

Vâng, chúng tôi đã làm tờ rơi cho buổi hòa nhạc và phân phát chúng cho tất cả những người đến MAHO-do. Vì buổi biểu diễn là miễn phí, nên chúng tôi đã lo lắng về số lượng người tham gia, vì chúng tôi không biết có bao nhiêu học sinh từ trường sẽ quan tâm để tham gia. Bên cạnh đó, ban nhạc của GB-san thường biểu diễn vào các buổi tối các ngày trong tuần, vì vậy chúng tôi lo lắng rằng những khách hàng đó sẽ không được tự do đến xem concert này.

"Chúng ta thực sự không có nhiều thời gian để quảng cáo, nhưng hãy nhìn xem, phòng thể dục hôm nay hoàn toàn kín chổ. Như vậy không phải rất tốt sao?" Onpu-chan mỉm cười. Do tình trạng nổi tiếng của mình, cô ấy đã không thể giúp quảng cáo cho buổi hòa nhạc, và ban đầu cũng khá lo lắng.

"Yada-kun thực sự biết ơn nhạc trưởng của 'Bird' vì đã giúp đỡ," Hazuki-chan chia sẻ.

"Ai mà tin được người lạnh lùng như cậu ấy lại có tính cách vậy chứ" Ai-chan trêu chọc.

"Oh, nhưng Yada-kun chắc chắn sẽ còn nổi tiếng hơn nữa! Hazuki-chan, cậu nên cẩn thận hơn đó" Momo-chan cười toe toét.

Đó là sự thật. Yada-kun rất đẹp trai, nhưng thái độ lạnh lùng của cậu ấy khiến mọi người khó tiếp cận. Bây giờ, sau khi nhìn thấy khía cạnh đam mê và sống động của anh ấy trong buổi biểu diễn này, ngay cả tôi cũng cảm thấy rằng sức hấp dẫn của anh ấy đã tăng 30% ... Ai biết được bây giờ có bao nhiêu cô gái ở đây đã say đắm anh chàng ấy rồi?

"Masaru-kun rất tuyệt. Đoán là tớ cũng cần phải chăm chỉ rèn luyện kỹ năng biểu diễn của mình" Hazuki-chan nói với một nụ cười hờ hững, hoàn toàn gạt đi sự trêu chọc của chúng tôi.

"Doremi-chan cũng vậy đó, cậu cũng nên cẩn thận đi" Onpu-chan mỉm cười và nháy mắt với tôi. Tôi nhìn chằm chằm vào cô ấy, không biết gì.

"Cậu ấy đang nói về Kotake-kun đó. Anh ấy cũng rất nổi tiếng trong trường mà đúng không? Cũng sắp đến ngày Valentine rồi. Sao không làm sôcôla cho cậu ấy đi" Momo-chan khích lệ tôi.

Chà, đúng là Kotake bây giờ cao hơn và ngầu hơn nhiều so với thời tiểu học, nhưng Kotake vẫn là Kotake. Mặc dù sự nổi tiếng hiện tại của anh ấy khiến tôi hơi lo lắng...

"Cậu ấy là tiền đạo của đội bóng đá nên lượng fan nữ cũng không ít đâu. Nhanh lên, học một số kỹ thuật từ Momo-chan và làm cho cậu ấy một số món tráng miệng Valentine đi" Ai-chan trêu chọc.

"Chắc tớ cũng nên chuẩn bị món quà. Tớ muốn tặng một ít sôcôla cho tất cả những người đã giúp đỡ chúng ta lần này" Hazuki-chan vui vẻ nói.

Khi lớn, tôi cảm thấy ngày Valentine đã trở thành một sự kiện thú vị và hồi hộp hơn một chút. Các cô gái sẽ trao đổi quà tặng và ăn sôcôla cùng nhau. Mặc dù một số cô gái cũng sẽ tặng sôcôla cho các chàng trai, tôi tự hỏi liệu có chàng trai nào mong đợi sôcôla từ chúng tôi không.

Valentine chỉ còn một tháng nữa, và trước đó, cửa hàng của chúng tôi chắc chắn sẽ có rất nhiều sôcôla dễ thương, cũng như những sáng tạo gateau au chocolat mới của Momo-chan. Những chiếc bánh madeleine được làm bằng khuôn từ xưởng của bố Yuuna-chan cuối cùng cũng sẽ ra mắt.

Nhưng tôi nên làm gì nếu Kotake thực sự không thích socola từ tôi? Tôi đã rất lo lắng việc đó xảy ra, nhưng tôi vẫn phải làm, ít nhất thì tôi muốn cậu ấy được nếm thử món do mình làm ra

Chà, một điều tôi có thể chắc chắn là tất cả chúng ta sẽ bận rộn như thế nào trong tháng tới.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com