TruyenHHH.com

[Oikage] Senpai Khó Hiểu

Ngoại truyện 1:Những bóng đèn đáng thương

Yoeypipi

  Từ ngày lễ hội mùa hè hôm đó,thứ bảy tuần nào Oikawa cũng xin về sớm hơn bình thường.Không ai trong đội biết cậu ta xin về làm gì,thậm chí là người "anh em chí cốt" Iwazumi cũng không được nghe nói một chữ.Đặc biệt,cứ hễ bước ra khỏi nhà thể thao để về,Oikawa lại vui ra mặt,hát vu vơ rồi đôi lúc còn nhảy chân sáo=))).Chắc chắn là tên này đang làm gì đó mờ ám,đó không phải hướng về nhà hắn.
  Đúng thật,Oikawa ghé vào một cửa hàng tiện lợi gần đó,mua một hộp sữa,hai cái cơm nắm,à,hôm nay pudding vani đang giảm giá nữa.Rời cửa hàng tiện lợi,anh lại tới nhà ga.Đã rất rõ ràng,Oikawa sang Karasuno,vì không có người bạn nào ở phía Bắc Miyagi hết.
  -Em đợi lâu chưa,Tobio chan?
  -Đừng gọi em như thế ở ngoài chứ.
  -Có sao đâu,hồi trung học anh gọi suốt còn gì:>>
  Kageyama bĩu môi,có chút giận dỗi.Nhưng để dỗ ẻm là một chuyện vô cùng đơn giản với đàn-anh-kiêm-người-yêu kia.
  -Í,Tobio chan đừng giận mà,em mà giận thì ai ăn chỗ đồ ăn này hộ anh đây?
  Mới tập bóng xong thực sự rất mệt,vậy mà lại có đồ ăn đồ uống thì hết sẩy.Thôi thì tạm tha.
   -Em thích ăn đến vậy cơ à?
   -Úng òi(Đúng ròi mà ẻm đang ăn hăng say nên nói sai á)
  Khoảnh khắc đáng yêu đó không diễn ra lâu.Hinata,Tsukishima,Yamaguchi,Yachi đều đi vào từ cửa nhà ga.
   -Kageyama,xin lỗi,tớ bị ép phải nói.-Yachi rối rít cúi đầu.
   -Thì ra mấy nay đức vua lén lút hẹn hò với đại đế vương.-Tsukishima không quên châm chọc
   -Tsukki,thôi nào.-Yamaguchi kéo tay áo Tsukishima
   -Chúng tui là bạn cậu mà cậu không hé răng một lời,tên tồi tệ này!-Hinata chống tay nói.
   -Ngu-ngốc-kawa!Hóa ra đây là lý do cậu trốn về sớm mỗi tuần hả?
   Iwazumi ngay sau khi thấy tên bạn thân mình lén lút trốn về trước cũng đã kịp thời bám theo đến tận đây.Sự im lặng bất thường này thật ngột ngạt.
   -À ừm...Tôi và Oikawa-san đang hẹn hò.
   -Bao lâu rồi.-Nguyên một đám đồng thanh hỏi.
   -Tầm 4 tháng?
   -CÁI GÌIIIIIIII!??!?
   -Từ hồi mùa hè ấy hả?!-Iwazumi trố mắt nhìn
   -Vâng/Đúng(Hai bé trả lời cùng lúc á)
   -Vậy thì tại sao hai người không nói ngay từ đầu?định đợi bao giờ chia tay mới cho chúng tôi biết à?-Tsukki chống tay lên cằm.
   -Chúng tôi sẽ không bao giờ chia tay đâu tên bốn mắt!
   -Ơ..Oikawa..san?-Kageyama ngước mắt nhìn
   -Nhỉ?Tobio-chan?-Anh ngước nhìn Kageyama trìu mến,nhẹ xoa lên mái tóc cậu.
   -Hừ,kệ mấy người,yêu được thì yêu,bọn này chả quan tâ-
   -Cố lên nhé!-Tsukishima chưa kịp nói xong câu đã bị bộ ba năm nhất ngây thơ của Karasuno ngắt lời.
   -Lần sau nếu muốn đi chơi với nhau thì phải nói rõ cho đội biết,đừng bỏ đi mà không nói gì tên-ngốc-kawa kia.
   Vậy là mọi chuyện đã rõ,tuy việc này nói ra có chút gượng gạo,nhưng khi mọi người biết rồi thì quả thật vô cùng nhẹ lòng.Không chỉ vậy,cả hai đều có thể chia sẻ,cùng vui,cùng buồn với nhau mà không cần phải giấu diếm ai cả!

P/s:Tớ định xin ý kiến các cậu cho ngoại truyện 2,cậu nào có ý tưởng hay thì cho tớ xin một cmt tham khảo nhé<333

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com