Ohmnanon Hon Uoc
nhắc nhở nhẹ : khi đọc chap này, xin mời quý bạn và các vị dọn sạch mồm để chửi cha già ohm.Nanon Korapat.Sau khi mời người đàn ông kia một bữa xin lỗi, tôi trở về mái ấm của mình với tâm trạng không mấy vui vẻ. Trong lúc dùng bữa, chẳng hiểu sao anh ta cứ thi thoảng nhìn tôi và cười, tôi không hiểu hành động ấy của anh ta nên cứ mặc kệ cho qua, vứt điện thoại lên bàn, tôi thả mình xuống sofa, mệt mỏi ngắm nghiền đôi mắt, đưa tay xoa xoa hai thái dương để giảm độ căng thẳng mệt mỏi. Tôi không biết mình ngủ từ khi nào, khi thức giất đã thấy trời sập tối, tôi mệt mỏi chẳng thèm mở đèn lên mà lấy đồ bước vào nhà tắm. Ra khỏi nhà tắm với gương mặt thờ thẫn, tôi cầm chiếc điện thoại kiểm tra phần tin nhắn, mẹ tôi nhắn rằng Pat muốn ngủ lại cùng Ohm, kêu tôi lên chăm cả hai.Mẹ nó.Tôi thầm chửi một tiếng sau đó gọi cho Frank." Nghe "" Frank, mày rảnh không? "" Rảnh "" Sang trông nhà hộ tao với, rủ cả Drake với Jimmy cũng được "" Ờ, tao qua liền "Tôi ngồi sofa đợi, một lúc sau cũng nghe thấy tiếng chuông, nhanh chống chạy ra mở cổng." Nanon, đi đâu mà cần tụi tao sang trông hộ thế? " - Jimmy lên tiếng." Tao lên bệnh viên chăm Pat với Ohm, chúng mày trông nhà giúp tao nhá "" Thế cái chị bảo mẫu mày thuê đâu? "" Chị ấy xin nghỉ việc mấy hôm rồi "" Ờ, vậy đi đi. Tụi tao trông nhà cho "" Frank, anh muốn "" Muốn cái đầu mày, khùng hả "Tôi lái xe đi, chúng nó đống cổng rồi kéo cả lũ vào nhà tôi. Mệt thật, tôi không muốn gặp mặt Ohm lúc này đâu." Hello Patttt "" Aaaa ba nhỏ "" Hôm nay ba có mang gấu bông cho Pat này "" Cảm ơn ba "Tôi đưa hai con gấu bông và bế Pat lại ghế, cho nó ngồi đấy chơi còn tôi đi dọn dẹp phòng bệnh, từ đầu tới cuối không nhìn lấy Ohm một cái." Nanon. Anh xin lỗi.. lúc nãy anh hơi nóng nảy.. "" Không sao, chắc là em nhắc đến cô ta nên anh mới phản ứng như vậy nhỉ? Em biết rồi, lần sau sẽ không đá động đến bảo bối của anh nữa "" Nanon, em đừng nói như vậy chứ? Bảo bối gì? Anh chỉ có mỗi mình em thôi "" Thôi đủ rồi, anh đừng nghĩ anh lén lút qua lại với cô ta mà em không biết. Nếu ngay từ đầu anh không muốn xa cô ta thì đừng chặn số điện thoại thế chứ? Làm con gái nhà người ta lặn lội đi đến bar tìm anh đấy "" Nanon.. "" Ohm, em không ngu ngốc như anh nghĩ đâu. Chỉ là em im lặng chịu đựng để cố giữ cái mái ấm đã nát tan này đấy. Em sợ Pat buồn, còn anh thì sao? Anh chẳng hề sợ Pat sẽ buồn một chút nào "" NANON "" Làm sao? " Em không được phép nói vậy, anh vẫn rất thương Pat, và cũng rất yêu em "" Cái gì? Yêu em á? Cách anh yêu em là đi ngoại tình sau lưng em? Và khi em nhắc đến bảo bối của anh, anh lập tức nổi cáu với em "" Em chẳng hiểu cho anh gì cả. Đêm đó anh bị cô ấy dụ dỗ "" Hiểu cho anh thì ai hiểu cho em? "" Em thôi đi. Em trẻ con quá, anh mệt em lắm rồi "" Mệt cái gì? Anh đáng ghét, trong đầu anh chỉ toàn cô ta thôi, chẳng còn hình bóng của em với Pat nữa, em ghét anh, ghét a-.. "*Chát.?Anh ấy đánh tôi?." Ba nhỏ.. "Pat kêu chúng tôi, nhưng chúng tôi chẳng quan tâm tới tiếng gọi nữa, tôi bàng hoàng nhìn Ohm, đây là lần đầu anh đánh tôi." Đau đấy, Ohm "" Ba nhỏ.. "Lúc này tôi mới bước đến chỗ Pat, cuối người xuống để dễ nói chuyện với thằng bé." Sao nào? Ba đây "" Nanon có đau không ạ, ba Ohm đánh Nanon.. "" Đau, đau chứ con, đau lắm. Nhưng không đau bằng trái tim ba lúc này. Nào, đừng có khóc, nhìn xem ba có khóc đâu? Sao con lại khóc? "" Ba Ohm đánh Nanon đỏ hết mặt rồi.. "" Pat đừng khóc, đêm nay ta về nhà ngủ, được không? "" Được, được ạ "" Vậy về giờ luôn nhé? "" Dạ "Tôi hôn lên trán Pat, lúc đứng lên tôi bị anh ấy ôm chặt, đánh rồi ôm?." Buông, Pat đang nhìn "" Nanon, anh xin lỗi.. anh xin lỗi. Nanon, em tha thứ cho anh đi.. xin lỗi em.. "" Tôi bảo buông ra "" ... "" À, lúc lên đây, tôi có hỏi bác sĩ. Bác sĩ bảo tình trạng của anh hiện đã ổn, ở lại bệnh viện một tuần nữa, hoặc một tháng tùy anh. Giờ buông tôi ra "Tôi đẩy Ohm ra, lấy điện thoại bỏ vào túi, sau đó bế Pat lên và đi ra ngoài. Lúc ra tới cửa, Pat đã quay đầu lại vẫy tay với Ohm, nó vẫn rất thương ba lớn của nó, nhưng nó đâu biết, ba lớn của nó đã thay đổi rồi." Ba nhỏ "" Hửm? "" Ba nhỏ để ba lớn ở lại một mình ạ? "" Ba lớn tự chăm sóc mình được, con không phải lo "Pat nó gật gật đầu rồi im lặng, tôi cũng không nói thì thêm. Cho Pat ngồi ghế phụ và cài dây an toàn xong xuôi, tôi khởi động xe chạy đi. Về tới nhà tôi bấm chuông, thằng Drake ra mở cổng, ánh mắt ngạc nhiên nhìn tôi và Pat." Ôi Pat, qua đây chú bế. Pat, còn nhớ chú không? "" Dạ.. chú Drake "" Aaa giỏi quá, qua đây chú bế "Tôi đưa Pat cho Drake bế, sau đó lái xe vào trong gara. Thằng Drake đóng cổng rồi vào trước, tôi đi theo sau đó vào trong, hai thằng kia nhìn tôi ngạc nhiên không khác gì thằng Drake lúc nãy." Ủa Nanon? " - Frank lên tiếng." Ờ.. tao với Ohm có chút xích mích, nên về đây, tụi bây ngủ ở đây luôn đi, khuya rồi về nguy hiểm lắm "" Ờ ờ, thế mai có định lên bệnh viện với p'Ohm không? "" Không biết, tao mệt, ngủ trước đây. Tụi bây làm gì làm đi, đừng phá nhà tao là được rồi, chăm Pat hộ tao "" Ê, vậy tối nay cho Pat ngủ với bọn tao được không? "" Được "" Đêm nay Pat ngủ với mấy chú nha? "" ...Dạ "Tôi đi lên phòng của mình và Ohm, tấm ảnh cưới xinh đẹp được treo ngay trên đầu giường. Lúc trước, nhìn thấy tấm ảnh này, tôi luôn cảm thấy thấy hạnh phúc, nhưng giờ thì không còn cảm giác ấy nữa.--vì bị anh em hăm doạ quá nên hôm nay tôi nhè bộ này ra rồi đây
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com