Og Cv Xu Nu Thien Yet Vo Chong Ngot Nhat Gioi Hao Mon
~.⟦𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 21⟧: 𝓝𝓰𝓪̀𝔂 𝓽𝓱𝓾̛́ 𝓱𝓪𝓲 𝓶𝓾̛𝓸̛𝓲 𝓶𝓸̂́𝓽 𝓷𝓰𝓸̣𝓽 .~
—⊶⊱ʚɞ⊰⊷—
𝓝𝓱𝓲̀𝓷 𝓿𝓮̂̀ 𝓹𝓱𝓲́𝓪 𝓽𝓻𝓾̛𝓸̛́𝓬
—⊶⊱ʚɞ⊰⊷—
Nhược Nghiên Xử Nữ vốn dĩ không có hứng thú, nhưng Triệu Phương Song Ngư đã gửi rồi thì cô vẫn mở lên nhìn thử xem.Liễu Nguyệt Xà Phu nhìn cũng sáng sủa, có chút xinh đẹp, mặt của mối tình đầu bị che mờ, hai người đều mặc đồng phục, nhìn vô cùng hiền lành, vô hại, Liễu Nguyệt Xà Phu rất xứng với danh xưng bông hoa trắng nơi vườn trường.Nhược Nghiên Xử Nữ trả lời Triệu Phương Song Ngư: 【 không tồi. 】Cô vốn dĩ không định xem lại, nhưng là liếc qua một cái lại phát hiện, bộ đồng phục trong ảnh của Liễu Nguyệt Xà Phu có chút quen mắt.Nhược Nghiên Xử Nữ phóng to ảnh lên, nhìn logo bên ngực trái trên bộ đồng phục, có chút kinh ngạc.Là đồng phục trường trung học tốt nhất thành phố S.Điểm này cũng không quan trọng, chủ yếu là cô nhớ chồng cô cũng tốt nghiệp trường này.Không ngờ bọn họ lại có duyên như vậy.
Nhược Nghiên Xử Nữ bỏ điện thoại xuống, nghĩ hôm nay mua cũng đủ rồi, chuẩn bị về nhà, lúc này bên cửa tiệm YING phía đối diện có người bước ra.Là Liễu Nguyệt Xà Phu, cô ta bước ra từ cửa tiệm, phảng phất như đang quảng cáo phong cách của YING: Tinh xảo mà ưu nhã.Bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông, hai người đang nói chuyện gì đấy. Người đàn ông kia trông có vẻ đã hơn bốn mươi tuổi, trong tay còn cầm bản vẽ, có lẽ là nhà thiết kế nội thất.Nhược Nghiên Xử Nữ lắc đầu, không biết vì sao Triệu Phương Song Ngư lại thích loại khí chất này trong khi cô vốn không hợp với phong cách đó. Lúc Nhược Nghiên Xử Nữ đang chuẩn bị đi, Liễu Nguyệt Xà Phu ngẩng đầu lên, có vẻ đã thấy cô."Nhược tiểu thư." Cô ta nhẹ nhàng kêu một tiếng.Nhược Nghiên Xử Nữ quay đầu lại, nhìn thấy Liễu Nguyệt Xà Phu gật gật đầu với nhà thiết kế, người cũng rời đi, cô ta lại quay về phía cô, tươi cười.Liễu Nguyệt Xà Phu bộ dáng thướt tha mà đi tới, vươn tay ra: "Xin chào, không ngờ lại gặp Nhược tiểu thư ở đây."Nhược Nghiên Xử Nữ cũng gật đầu, bắt tay Liễu Nguyệt Xà Phu một chút: "Xin chào."Liễu Nguyệt Xà Phu nhìn Thiên Minh phía sau Nhược Nghiên Xử Nữ.Nhược Nghiên Xử Nữ giới thiệu một chút: "Là trợ lý của tôi."Thiên Minh gật đầu chào hỏi với Liễu Nguyệt Xà Phu một chút.Liễu Nguyệt Xà Phu nhìn Thiên Minh trong tay mang theo túi mua sắm: "Nhược tiểu thư qua đây mua sắm sao?"Nhược Nghiên Xử Nữ cười: "Chỉ đi dạo một chút thôi."Liễu Nguyệt Xà Phu ra bộ khó xử: "Thật hâm mộ Nhược tiểu thư, cô cũng thấy đó, gần đây có chút chuyện nên tôi bận vô cùng, nếu không đã mời cô uống một tách trà rồi."Nhược Nghiên Xử Nữ bình thản đáp: "Cảm ơn, lần sau gặp uống cũng được."Không biết vì sao, Liễu Nguyệt Xà Phu khiến cô cảm thấy không thoải mái, phảng phất như đang nói cô vô công rồi nghề, cả ngày chỉ biết dạo phố tiêu tiền, uống trà chiều, làm phu nhân đoan trang, lúc ở nhà thì ăn bám bố mẹ, lúc gả đi thì ăn bám chồng.Liễu Nguyệt Xà Phu thản nhiên: "Lễ ra mắt bộ sưu tập mới của YING, hy vọng Nhược tiểu thư có thể đến tham dự."Nhược Nghiên Xử Nữ gật gật: "Được."Cô cố gắng phớt lờ cảm giác không thoải mái kia, cho là bản thân suy nghĩ nhiều thôi.Thời đại học cô học chuyên ngành kinh doanh, là trong nhà an bài cho, cô cũng không quá thích chuyên sâu lắm. Tuy lúc tốt nghiệp thành tích cũng không tệ, nhưng vừa tốt nghiệp đã gả cho người ta, những gì học xong cũng chả có chỗ dùng, bất quá cô không thích đi làm công ty, cho nên có dùng được hay không cũng không quan trọng.Hai người nói đôi ba câu, Nhược Nghiên Xử Nữ cũng từ biệt Liễu Nguyệt Xà Phu. Cô nhớ tới lời Liễu Nguyệt Xà Phu nói, liền lấy điện thoại nhắn wechat cho Lương Nguyên Thiên Yết:【Ông xã, anh sẽ không ghét bỏ em chỉ vì em không biết kiếm tiền, chỉ biết tiêu tiền chứ? 】【Có phải ai cũng thầm mắng em chỉ biết tiêu xài phung phí nhưng không dám nói trước mặt em không?】【 dẩu miệng.jpg( version Nhược Nghiên Xử Nữ) 】Trong văn phòng, Lương Nguyên Thiên Yết thấy Nhược Nghiên Xử Nữ nhắn wechat cho anh.Lúc anh đọc được tin nhắn, trên mặt có chút ngờ vực.Nhược Nghiên Xử Nữ sao tự nhiên lại hỏi anh cái này.Ba năm trước đây, lúc hai người vẫn còn là vợ chồng plastic, anh mỗi tháng đều đưa tiền tiêu vặt cho cô, lúc đó cũng không thấy cô nói gì.Thật ra lúc Nhược Nghiên Xử Nữ kết hôn cô cũng không định dùng tiền của anh, Nhược gia cấp cho cô cũng đủ dùng, là anh chủ động đưa tiền cho cô, muốn cô về sau có thể dựa vào anh.Nhược Nghiên Xử Nữ hai tháng đầu tuy cầm thẻ của anh nhưng cũng không có tiêu xài gì, vì thế anh liền chủ động đem chuyện lo tiền tiêu vặt cho cô trở thành chuyện của mình, Nhược Nghiên Xử Nữ thấy anh đã nhiệt tình như vậy, một lòng muốn nuôi cô, thì cũng đồng ý dùng thẻ của anh.Lương Nguyên Thiên Yết nhìn sticker Nhược Nghiên Xử Nữ gửi qua, không nhịn được cười.Anh đáp lại: 【 Sẽ không có như vậy.】【 Em bây giờ rất tốt.】Nhược Nghiên Xử Nữ thấy tin nhắn trả lời của anh mới cười một cái【muah~.jpg(version Nhược Nghiên Xử Nữ) 】Thiên Minh đưa Nhược Nghiên Xử Nữ về nhà xong, lại như thường lệ mà báo cáo cho Lương Nguyên Thiên Yết hôm nay phu nhân đi đâu làm gì.Lương Nguyên Thiên Yết nghe đến chuyện Nhược Nghiên Xử Nữ ra ngoài gặp được nhà thiết kế Liễu Nguyệt Xà Phu, hai người có nói chuyện vài ba câu, anh sửng sốt một chút.Anh không biết Nhược Nghiên Xử Nữ khi nào đã quen biết Liễu Nguyệt Xà Phu.Nếu không phải do Thiên Minh nhắc đến, anh cũng đã quên mất bản thân mình rất lâu, rất lâu rồi không còn nhớ đến cái tên Liễu Nguyệt Xà Phu này.Có một lần đã nhắc tới, là 5 năm trước, lúc đó truyền thông trong nước đưa tin về nhà thiết kế Hoa kiều Liễu Nguyệt Xà Phu có đồ án tốt nghiệp được giải thưởng quốc tế, lại còn nói được giải thưởng trên là vì bộ sưu tập đó nhằm kỷ niệm mối tình đầu.Lúc đó anh mới tiếp nhận Thịnh Cảnh, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn, chỉ lâu lâu mới đọc tin tức một chút.Lúc nhìn thấy mấy chữ "mối tình đầu" kia, anh cũng chẳng thấy có liên quan gì đến mình.Liễu Nguyệt Xà Phu vì thành tích học tập tốt, nên đã được đặc cách chuyển từ một trường cấp ba bình thường đến trường trung học ở thành phố S.Lương Nguyên Thiên Yết đột nhiên phát hiện bản thân anh cũng không nhớ rõ mọi chuyện bắt đầu như thế nào, cũng không nhớ vì sao lại chấm dứt, chỉ nhớ rằng lúc học lớp mười hai, hai người có qua lại với nhau trong vòng nửa học kỳ.Lương Nguyên Thiên Yết bắt đầu sắp xếp lại văn kiện trên bàn làm việc.Có một số việc đã qua rồi thì cứ để nó qua đi, làm người luôn phải nhìn về phía trước. Nếu hai đường thẳng song song đã từng giao nhau, sau đó lại tách ra, có lẽ đã định sau này cũng chỉ mãi là hai đường song song mà thôi.
———⊶⊱ʚᾢɞ⊰⊷———
~.~.~ 𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 21 ~.~.~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com