TruyenHHH.com

Offgun Full Em Dat Moi Hon Xoa Sach Sau

Nhóc con mặt đần thối, vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu.

Off Jumpol nghiêng đầu, hắn không lên tiếng, bình tĩnh ngắm nhìn Gun Atthaphan và sự bối rối trong mắt cậu.

Hắn cũng không phải người hoàn hảo, nếu biết được bản thân trong lòng Gun Atthaphan mình tốt ra sao hắn chắc hẳn sẽ bật cười, có thể hắn không tốt như nhóc con này nghĩ, chỉ bởi vì được Gun Atthaphan thích, hắn mới trở lên đặc biệt, tình yêu của cậu khiến hắn trở thành người tốt đẹp đến thế.

"Anh nhắc lại được không? Em... em chưa nghe rõ!"

Gun Atthaphan hơi ngẩng đầu, len lén nhìn Off Jumpol rồi lên tiếng như thăm dò, Off Jumpol biết thừa cậu chỉ là thích nghe lại những lời ngọt ngào hắn vừa nói thôi.

"Anh nói là anh thích em. Em có muốn làm bạn trai nhỏ của anh không?"

Gun Atthaphan mím môi, khoé miệng cố gắng kìm xuống để không cười thật tươi. Không khí u ám xung quanh lập tức biến mất, thay vào đó cậu như được sống lại làm Gun Atthaphan của thời trung học, vô lo vô nghĩ. Off Jumpol khiến cậu tin vào bản thân một lần nữa.

Hắn nói hắn thích cậu, không phải vì con người mà cậu tạo ra, hắn yêu từ những khuyết điểm của cậu.

Gun Atthaphan không giỏi nói lời đường mật, thế nên cậu đã chủ động trao cho Off Jumpol nụ hôn thơm thơm mùi kẹo của mình thay cho câu trả lời. Off Jumpol cũng rất tự nhiên đón nhận, thậm chí còn đảo khách thành chủ, chen lưỡi vào giữa đôi môi kia.

Nụ hôn không dài nhưng đủ khiến Gun Atthaphan hít thở không thông. Hai má chậm rãi nóng lên, hai tay vẫn níu lấy áo Off Jumpol.

Off Jumpol càng nhìn càng thích, hắn nói.

"Hôn chưa rõ vị. Anh hôn lại thêm cái nữa được không?"

.

Cơ bản thì sau khi kết thúc cuộc sống độc thân, mọi thứ với Off Jumpol cũng không có gì thay đổi quá nhiều, chỉ là có thêm một người cùng hắn trải qua những ngày lặp đi lặp lại nhàm chán. Những người nhận ra sự thay đổi nhỏ nhất này phải kể đến cấp dưới và đồng nghiệp của hắn.

Arm Weerayut thừa biết bạn mình là một thằng tôn thờ tình yêu đến một mức độ có thể gọi là ngu ngốc, một tên luôn trung thành với cảm giác như Off Jumpol thì từ những cái hành động như nhìn điện thoại hi hi ha ha cười trong những lần hắn từ chối mọi kèo nhậu vì lí do đã có hẹn trước khiến Arm Weerayut có thể chắc chắn tên này đang yêu đương.

"Mày đang yêu à Off?"

Lúc anh hỏi như thế, Arm Weerayut vẫn nhớ như in cảnh cái mặt già của Off Jumpol hơi đỏ lên. hắn lấy tay sờ lên má, ỏn ẻn thừa nhận.

"Rõ ràng vậy sao?"

Arm Weerayut thấy khá thú vị, lâu lắm rồi mới thấy nó lại hạnh phúc như vậy, lần này có thể như mọi thứ đều thuận lợi với thằng bạn già của mình, nhỉ?

"Lại sa vào lòng em nào rồi?"

Off Jumpol nghe câu hỏi, đôi mắt và cả khoé miệng chậm rãi cong lên, mọi cử chỉ, ánh mắt của hắn đang tràn đầy một thứ năng lượng hạnh phúc.

"Một người đáng yêu."

.

"Cậu Atthaphan, dự án này cậu phải chịu hoàn toàn trách nhiệm." Tay trưởng phòng ném một tập tài liệu nặng nề xuống bàn làm việc của Gun Atthaphan, ánh mắt gã tràn đầy ác ý.

Gã ngứa mắt thằng nhóc này từ lâu rồi. Một phần vì Gun Atthaphan không giống mấy đứa thực tập sinh khác để gã nắm thóp rồi sai bảo, hai là do thằng này rất được lòng các nhân viên nữ, luôn luôn được các đồng nghiệp quan tâm - cái điều mà từ lúc hắn vào cái công ty này chưa bao giờ được trải nghiệm qua.

Gun Atthaphan làm sao mà không biết được tâm tư này của gã. Ngay từ ban đầu, cậu đã thể hiện rõ ràng bản thân không phải một người dễ chọc rồi, tên hèn này đúng là không dám lên mặt với cậu như mấy đứa thực tập khác.

Chắc gã phải chờ đợi mòn mỏi, nằm gai nếm mật mới chờ được cơ hội nay để hạ bệ cậu.

Gun Atthaphan là người có năng lực, công việc hằng ngày của cậu lại vượt xa lượng công việc của một thực tập sinh. Cũng chính vì có năng lực nên tên trưởng phòng này mới muốn dựa vào đó để gài cậu.

Gun Atthaphan tháo tai nghe xuống cổ, cậu không nao núng, lật từng trang của xấp tài liệu. Cậu nhìn chăm chú, giống như không thể bỏ xót chi tiết nào. Rất nhanh thôi, cậu đã phát hiện ra vấn đề ở đây.

"Trưởng phòng, dự án này là dự án tháng trước cấp trên giao cho anh mà. Deadline chỉ còn lại hai tuần. Anh không chịu làm, giờ đẩy xuống cho tôi làm là sao?"

"Cậu nói vớ vẩn cái gì vậy? Tôi không muốn phải đánh trượt cậu trong báo cáo thực tập đâu. Thế nên liệu mà làm đi."

Mẹ, cậu ngứa mắt cái tên hèn này lắm rồi. Nhìn tên của khách hàng, mắt cậu đột nhiên sáng lên.

Gun Atthaphan nhướn mày, đồng ý!

Chờ tên trưởng phòng rời đi, giống như đứa trẻ tìm thấy đồ chơi, việc đầu tiên là phải khoe với người lớn. Cậu nhắn tin cho Off Jumpol.

em bé kẹo sữa

cười chết.
cái thằng trưởng phòng của em nó tới số rồi.
suốt ngày đì em
đã thế, lần này em sẽ cho nó biết đụng tới em thì phải chết.

Kèm theo một chiếc sticker chú mèo tức giận, khiến Off Jumpol bật cười. Từ sau cái lần cả hai thẳng thắn với nhau, hắn cảm thấy Gun Atthaphan sống thoải mái hơn với chính cá tính của mình, điều này khiến hắn cành thấy thích cậu hơn. Một Gun Atthaphan tràn đầy sức sống, trông thì có vẻ như rất hung dữ nhưng thực tế lại đang không phòng bị gì cả.

Hơn bao giờ hết, được người mình yêu tin tưởng luôn là điều hạnh phúc nhất trên đời.

Hắn vừa mỉm cười vừa trả lời tin nhắn.

ngài jumpol

đúng là một tên đáng ghét.
em cứ mạnh tay vào.
có chuyện gì gọi ngay cho anh.

Điều đầu tiên trong sổ tay bạn trai.

"Nếu người yêu của bạn nói xấu một ai đó với bạn thì lí do chắc chắn phải phải do người yêu bạn. Hãy hùa theo em ấy, hãy tin vào người yêu bạn."

Với những cấp dưới theo Off Jumpol từ những ngày đầu hắn nhậm chức luôn biết thật ra đây không phải người dịu dàng như vẻ bề ngoài. Nhất là trong công việc, hắn sẽ nghiêm túc 100%, không nói chuyện trong giờ làm chứ đừng nhắc đến chuyện hắn làm mấy việc riêng như nghe điện thoại hoặc nhắn tin.

Những cái việc mà gần đây hắn làm.

Oana để ý đến điều này, và nó khiến cô ả khó chịu nhưng không dám thể hiện nó ra mặt, cô ả biết Off Jumpol đã từ bỏ mình, mất đi một con cá như hắn khiến cô ả tổn thất không nhẹ.

Cô ả gặng hỏi Nana - nhân viên đi theo Off Jumpol lâu nhất nhưng câu trả lời nhận được lại là làm tốt bổn phận của một nhân viên đi.

Đùa! Một nửa cái phòng ban này đều biết cô ả đã có bạn trai còn giở trò mồi chài quyến rũ cấp trên. Và tất cả đều cảm thấy mừng rỡ khi nhận ra Off Jumpol không bị Oana quay vòng vòng nữa. Bọn họ chắc chắn sếp nhà mình đã gặp được chân ái, dù là ai đi nữa chắc chắn đều tốt hơn con rắn độc miệng nam mô bụng bồ dao găm như Oana.

Một kẻ luôn chú ý tới thái độ của mọi người xung quanh với mình như Oana làm sao lại không rõ. Cô ả nắm chặt tay, đôi mắt loé lên sự cay độc.

Đồ cô ta không cần thì cũng không ai có thể đụng đến.

Tuy nhiên, đối thủ lần này lại quá sức với Oana rồi!

Đúng giờ tan làm, Off Jumpol gần đây không còn lao đầu vào công việc như điên nữa, đám cấp dưới thấy hắn hối há ra về cũng buông lời trêu chọc.

"Sếp Off có tình yêu vào một cái thì công việc cũng chỉ còn là một cái tên."

Off Jumpol bị trêu chọc cũng không tức giận, thậm chí hắn còn cười cười, không phản bác. Ngầm thừa nhận rằng mình đang trong một mối quan hệ yêu đương. Điều này lại càng làm cho Oana tức điên lên được, cô ả ghen tức và rất muốn biết người làm cho mình mất đi một con cá tốt có cái gì cao siêu.

Off Jumpol vừa đi, Oana cũng nối gót theo sau, cô ta cũng rất thông minh khi đi một chiếc thang máy khác. Quyết tâm để biết được người đang cặp kè với Off Jumpol.

Và cô ta được như ý nguyện.

Một cậu trai trông có vẻ không lớn lắm, đứng cạnh Off Jumpol còn thấp hơn hẳn gần một cái đầu, cậu trai và Off Jumpol nói chuyện rất vui vẻ, và cả hai đang tay trong tay. Off Jumpol giống như dành toàn bộ sự bao dung của mình cho cậu trai kia vậy, hắn chủ động cúi đầu để lắng nghe, chỉnh lại vài lọn tóc rối của đối phương. Mọi thứ Oana nhìn thấy đều khiến cô ả ghen ghét đến điên.

Người ta nói, không ăn được thì đạp đổ. Oana nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp lại những gì mình đã nhìn thấy.

Đừng trách cô ả ác. Là người mà không sống vì mình thì trời chu đất diệt mà.

Ngày hôm sau, tại diễn đàn tại công ty X xuất hiện một bào viết ẩn danh.

Trưởng phòng kỹ thuật Off Jumpol là gay, bao nuôi tình trẻ. Đạo đức suy đồi hay biến thái?

Ngay lập tức, bài viết đã khiến cho toàn bộ nhân viên sôi nổi bàn luận, nhất là ở phòng ban kỹ thuật, các nhân viên đều lo lắng cho cấp trên của mình.

Chỉ riêng hai người gần như đã đoán trước được tình hình. Một là Oana và một là Off Jumpol.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com