Chap 6: con tim và lý trí
Khi anh tỉnh giấc thì mặt trời đã lặn xuống. Anh đầu óc choáng váng, anh nhìn xung quanh căn phòng lạ lẫmKakashi: nơi nào thế này? Sao mình lại ở đây Anh nhìn đồ đạc trong căn phòng ấy thì mới nhận ra đây là phòng của hắn vì có một khung ảnh lúc bé của hắn được đặt trên bàn làm việcKakashi hốt hoảng: sao mình lại vào đây. Cậu ấy về thấy sẽ tức giận mất - anh loạng choạng bước đến mở cửa để ra ngoài
Khi bước ra, anh nghe tiếng động dưới bếp kèm theo tiếng đĩa vỡ, anh nhìn đồng hồ thì ngẫm có trộm đột nhập vì bây giờ quá sớm để hắn trở về. Anh cầm một quyển sách để tự vệ, và rón rén bước xuống bếp.Trong bếp, Obito vừa đọc sách dạy nấu ăn vừa dọn những mảnh vỡ rải rác. Kakashi vừa vào bếp định dùng cuốn sách đập vào đầu hắnKakashi: Obito ơi, nhà có trộm!!! - anh nhắm mắt la lên mà tay cầm quyển sách đập lên đầu hắn vì nghĩ hắn là trộmHắn đột nhiên bị đánh vào đầu khiến hắn hơi bất ổn. Hắn tức giận sờ đầu, nhìn anhObito: gì mà trộm - hắn xoa đầu mình nhìn anhKakashi: hả, Obito. Tớ..tớ nghĩ có trộm nên mới làm thế - anh cầm quyển sách tay hơi runObito: do tôi ở bếp nấu bữa tối thôi. Trộm gì chứ - hắn nhìn anhKakashi: cậu biết nấu ăn à? - anh vừa hỏi vừa cuối xuống nhặt mình mảnh vỡ dưới sàn nhàObito: không, tôi lỡ tay làm vỡ một chiếc đĩa rồi - hắn tỉnh bơ, cuối xuống nhặt cùng anh. Đôi tay hắn có vết bị dao cắt vào tay, và cả vết bị mảnh vỡ cứa vào, nhưng hắn chỉ rửa tay qua loa mà không sơ cứu gìKakashi: thôi thôi, cậu đi ra ngoài đi. Để tôi làm - anh nói thế khi thấy bàn tay của hắnObito: tôi chưa xử cậu việc tự ý uống rượu đâu đấy - hắn nhìn anh mà nói
Kakashi rùng mình nhưng vẫn đứng lên kéo hắn bước ra ngoài phòng khách: ngồi ở đây điObito: nay cậu gan lớn nhỉ? Thả tự do cho cậu rồi cậu lên mặt với tôi đấy à - nói thì nói nhưng hắn vẫn ngồi trên sofa nhìn Kakashi
Kakashi cầm hộp dụng cụ sơ cứu y tế ra, ngồi bên cạnh mà khử trùng và băng những vết thương kia trên tay hắn. Dù hắn có làm gì anh cũng chịu, nhưng hãy để anh sơ cứu cho hắn trước, anh không muốn thấy những vết thương trên cơ thể hắn. Obito ngồi yên nhìn Kakashi. Băng xong, anh dặn dò hắn phải ở yên đấy. Anh bước vào bếp, dọn dẹp bãi chiến tranh hắn tạo ra. Anh nhặt rau nấu bữa tối, hắn đứng nép bên ngoài nhìn bóng lưng của anh. Anh đứng nêm nếm món súpKakashi: cậu đứng đó làm gì, muốn làm thì vào đây nêm nếm món súp này đi - dù anh quay lưng nhưng vẫn biết hắn đang nhìnObito bước vào đứng bên cạnh anh. Anh đưa hắn cái thìa khác, nhưng hắn lấy cái thìa anh vừa nếm và múc một ít súp cho lên miệngKakashi: cái thìa đó tôi vừa dùng nó rồi mà Obito: súp ngon đấy, tài năng nấu ăn của cậu vẫn như thế nhỉ? - hắn lơ câu nói của anhKakashi thở dài: xong rồi đấy, cậu có thể bát đầu bữa ăn của mình - anh bước ra ngoài, định tự giác về căn phòng kia của mìnhObito: này ăn tối cùng đi - hắn nắm cổ tay anh lạiKakashi: sao lại đột ngột thế? - anh bất ngờ nhìn hắnObito: chắc cậu cũng đói rồi, nên ăn cùng đi
Anh sau khi do dự thì cũng đồng ý ăn tối cùng hắn. Cả hai ăn tối trong không khí gượng gạo. Hắn vừa ăn vừa hướng mắt nhìn anhKakashi: này Obito, cậu có thể nào đừng nhìn tớ được không? Điều đó khó chịu khi đang trong một buổi ăn đấy Obito: nhưng tôi cứ thích nhìn đấy thì sao nào? - hắn nhìn anhKakashi: vậy tùy cậu, tớ no rồi - anh hạ đũa xuống Obito: thôi tôi đùa
Cả hai xong bữa ăn liền dọn dẹp sạch sẽ và rửa bát. Obito đứng bên cạnh nhìn Kakashi rửa bátKakashi: cậu đã nghĩ ra trò mới để chơi rồi sao? - anh rửa bát mà hỏi hắnObito: không có, sao lại nói thế?Kakashi: tôi thấy cậu cư xử lạ lắmObito nhanh chóng rời đi và bước lên phòng mình, bỏ mặc anh ở lại. Anh nhìn vậy cũng không nói gì mà làm cho xong rồi mới lên căn phòng được cho là của bản thân. Anh nằm trên giường, mặt hướng lên trần nhà, bên trên vẫn còn những sợi dây đỏ đã treo anh hôm qua. Anh khẽ rùng mình mà úp mặt xuống gối
• bên hắn•Obito: gì vậy chứ? Cảm giác này là sao? Mình yêu Rin mà, mình không yêu Kakashi - hắn ngồi vò đầu mà giả dối bản thân vẫn còn yêu Rin thay vì đã động lòng Kakashi*trong hắn*
Trái tim : ta nói rồi, bây giờ người ta yêu là Kakashi, Hatake KakashiLý trí: không, ta yêu Rin. Không phải KakashiTrái tim: rõ ràng thế mà dối trá làm gì? Cuối cùng trái tim hắn đã thắng lý trí
Hắn ngồi trầm lặng rồi bắt đầu đứng lên, bước nhanh qua phòng Kakashi. Lực mở cửa hắn khá to, khiến cho Kakashi đang nằm cũng giật mình ngồi dậy. Hắn đi đến ôm Kakashi vào lòngKakashi: sao thế? Cậu lại gặp chuyện gì nữa à, Obito? Obito: không gì cả, tôi muốn như thế này. Chỉ một lúc thôi - hắn chỉ nói vậy và ôm anh thật chặtKakashi: đừng ôm tớ chặt quá, tớ không thở đượcObito: tôi xin lỗi - hắn lỏng tay ra, để anh có thể thoải mái hơnKakashi: cậu cư xử lạ thật đấy ObitoObito: lạ gì cơ? - hắn ôm anh mà hỏiKakashi: tớ không biết, nhưng cảm thấy cậu thật lạ. Khác với con người trong suốt 4 năm qua
Hắn im lặng mà ôm cậu. Cơn mưa chợt rơi từng giọt xuống mái nhà rồi tiếp đó là một cơn mưa lớn trút xuống. Không khí bây giờ thật là lạnh, hai con người truyền hơi ấm cho nhau để không để nhau bị lạnh. Thật ấm áp biết bao nhiêu......
___________to be continue_________
Khi bước ra, anh nghe tiếng động dưới bếp kèm theo tiếng đĩa vỡ, anh nhìn đồng hồ thì ngẫm có trộm đột nhập vì bây giờ quá sớm để hắn trở về. Anh cầm một quyển sách để tự vệ, và rón rén bước xuống bếp.Trong bếp, Obito vừa đọc sách dạy nấu ăn vừa dọn những mảnh vỡ rải rác. Kakashi vừa vào bếp định dùng cuốn sách đập vào đầu hắnKakashi: Obito ơi, nhà có trộm!!! - anh nhắm mắt la lên mà tay cầm quyển sách đập lên đầu hắn vì nghĩ hắn là trộmHắn đột nhiên bị đánh vào đầu khiến hắn hơi bất ổn. Hắn tức giận sờ đầu, nhìn anhObito: gì mà trộm - hắn xoa đầu mình nhìn anhKakashi: hả, Obito. Tớ..tớ nghĩ có trộm nên mới làm thế - anh cầm quyển sách tay hơi runObito: do tôi ở bếp nấu bữa tối thôi. Trộm gì chứ - hắn nhìn anhKakashi: cậu biết nấu ăn à? - anh vừa hỏi vừa cuối xuống nhặt mình mảnh vỡ dưới sàn nhàObito: không, tôi lỡ tay làm vỡ một chiếc đĩa rồi - hắn tỉnh bơ, cuối xuống nhặt cùng anh. Đôi tay hắn có vết bị dao cắt vào tay, và cả vết bị mảnh vỡ cứa vào, nhưng hắn chỉ rửa tay qua loa mà không sơ cứu gìKakashi: thôi thôi, cậu đi ra ngoài đi. Để tôi làm - anh nói thế khi thấy bàn tay của hắnObito: tôi chưa xử cậu việc tự ý uống rượu đâu đấy - hắn nhìn anh mà nói
Kakashi rùng mình nhưng vẫn đứng lên kéo hắn bước ra ngoài phòng khách: ngồi ở đây điObito: nay cậu gan lớn nhỉ? Thả tự do cho cậu rồi cậu lên mặt với tôi đấy à - nói thì nói nhưng hắn vẫn ngồi trên sofa nhìn Kakashi
Kakashi cầm hộp dụng cụ sơ cứu y tế ra, ngồi bên cạnh mà khử trùng và băng những vết thương kia trên tay hắn. Dù hắn có làm gì anh cũng chịu, nhưng hãy để anh sơ cứu cho hắn trước, anh không muốn thấy những vết thương trên cơ thể hắn. Obito ngồi yên nhìn Kakashi. Băng xong, anh dặn dò hắn phải ở yên đấy. Anh bước vào bếp, dọn dẹp bãi chiến tranh hắn tạo ra. Anh nhặt rau nấu bữa tối, hắn đứng nép bên ngoài nhìn bóng lưng của anh. Anh đứng nêm nếm món súpKakashi: cậu đứng đó làm gì, muốn làm thì vào đây nêm nếm món súp này đi - dù anh quay lưng nhưng vẫn biết hắn đang nhìnObito bước vào đứng bên cạnh anh. Anh đưa hắn cái thìa khác, nhưng hắn lấy cái thìa anh vừa nếm và múc một ít súp cho lên miệngKakashi: cái thìa đó tôi vừa dùng nó rồi mà Obito: súp ngon đấy, tài năng nấu ăn của cậu vẫn như thế nhỉ? - hắn lơ câu nói của anhKakashi thở dài: xong rồi đấy, cậu có thể bát đầu bữa ăn của mình - anh bước ra ngoài, định tự giác về căn phòng kia của mìnhObito: này ăn tối cùng đi - hắn nắm cổ tay anh lạiKakashi: sao lại đột ngột thế? - anh bất ngờ nhìn hắnObito: chắc cậu cũng đói rồi, nên ăn cùng đi
Anh sau khi do dự thì cũng đồng ý ăn tối cùng hắn. Cả hai ăn tối trong không khí gượng gạo. Hắn vừa ăn vừa hướng mắt nhìn anhKakashi: này Obito, cậu có thể nào đừng nhìn tớ được không? Điều đó khó chịu khi đang trong một buổi ăn đấy Obito: nhưng tôi cứ thích nhìn đấy thì sao nào? - hắn nhìn anhKakashi: vậy tùy cậu, tớ no rồi - anh hạ đũa xuống Obito: thôi tôi đùa
Cả hai xong bữa ăn liền dọn dẹp sạch sẽ và rửa bát. Obito đứng bên cạnh nhìn Kakashi rửa bátKakashi: cậu đã nghĩ ra trò mới để chơi rồi sao? - anh rửa bát mà hỏi hắnObito: không có, sao lại nói thế?Kakashi: tôi thấy cậu cư xử lạ lắmObito nhanh chóng rời đi và bước lên phòng mình, bỏ mặc anh ở lại. Anh nhìn vậy cũng không nói gì mà làm cho xong rồi mới lên căn phòng được cho là của bản thân. Anh nằm trên giường, mặt hướng lên trần nhà, bên trên vẫn còn những sợi dây đỏ đã treo anh hôm qua. Anh khẽ rùng mình mà úp mặt xuống gối
• bên hắn•Obito: gì vậy chứ? Cảm giác này là sao? Mình yêu Rin mà, mình không yêu Kakashi - hắn ngồi vò đầu mà giả dối bản thân vẫn còn yêu Rin thay vì đã động lòng Kakashi*trong hắn*
Trái tim : ta nói rồi, bây giờ người ta yêu là Kakashi, Hatake KakashiLý trí: không, ta yêu Rin. Không phải KakashiTrái tim: rõ ràng thế mà dối trá làm gì? Cuối cùng trái tim hắn đã thắng lý trí
Hắn ngồi trầm lặng rồi bắt đầu đứng lên, bước nhanh qua phòng Kakashi. Lực mở cửa hắn khá to, khiến cho Kakashi đang nằm cũng giật mình ngồi dậy. Hắn đi đến ôm Kakashi vào lòngKakashi: sao thế? Cậu lại gặp chuyện gì nữa à, Obito? Obito: không gì cả, tôi muốn như thế này. Chỉ một lúc thôi - hắn chỉ nói vậy và ôm anh thật chặtKakashi: đừng ôm tớ chặt quá, tớ không thở đượcObito: tôi xin lỗi - hắn lỏng tay ra, để anh có thể thoải mái hơnKakashi: cậu cư xử lạ thật đấy ObitoObito: lạ gì cơ? - hắn ôm anh mà hỏiKakashi: tớ không biết, nhưng cảm thấy cậu thật lạ. Khác với con người trong suốt 4 năm qua
Hắn im lặng mà ôm cậu. Cơn mưa chợt rơi từng giọt xuống mái nhà rồi tiếp đó là một cơn mưa lớn trút xuống. Không khí bây giờ thật là lạnh, hai con người truyền hơi ấm cho nhau để không để nhau bị lạnh. Thật ấm áp biết bao nhiêu......
___________to be continue_________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com