TruyenHHH.com

Oan Gia Thanh Doi

        Sau khi ăn tối ở nhà Tịch Anh xong, ba người nhà họ Hạ trở về nhà mình ( ngay tầng trên nhà Tịch Anh):

       " Hạ Vũ, hôm nay con lạ lắm đấy! " mẹ Hạ nheo nheo mắt nhìn Hạ Vũ

       " Mẹ nói vậy là sao con không hiểu" Hạ Vũ thừa biết mẹ đang muốn nói gì nhưng giả vờ không biết

       " Ông xem nó còn giả vờ ngây ngây ngô ngô kìa" quay sang nói với ông Hạ

       " Con nó như thế mình không thấy nó giống mình à? Lúc nào không muốn nói là lại như vậy" ông Hạ nói

       " Nó nào có giống tôi, tôi thấy nó giống ông thì có, thích thì nói luôn để giúp đỡ đi lại còn cứ im im, đúng là cha nào con nấy"

       " Bà thật là chỉ được cái nói đúng, ní là con tôi thì chả cha nào con nấy à"

       " Thế mới ....."

       Hạ Vũ nhân cơ hội bố mẹ cãi nhau lẻn về phòng, tránh mẹ lại hỏi. Thật ra anh cũng chưa phải là thích cô bé kia mà anh cảm thấy trêu cô rất vui làm anh quên hết mệt mỏi cả ngày dài, mà mới quen một ngày ai lại đi thích người ta chứ

       " Hạ Vũ ơi là Hạ Vũ"
 
      Bên này Tịch Anh đang đau đầu với mẹ mình

      " Con thấy Hạ Vũ sao hả?"

      " Con chả thấy sao cả, thưa bà Tịch"

      " Người ta đẹp trai, ấm áp quan trọng là rất tốt nha"

      " Bà Tịch à, bà mới gặp người ta một lần làm sao bà biết người ta tốt hay không chứ?"
     
      " Mẹ tin tưởng vào cách giáo dục của ông bà Hạ" bà Tịch kiên định nói

      " Mẹ à con gái mẹ mới 18 tuổi, con còn chuẩn bị thi đại học đấy mẹ à"

      " Mẹ nào có ý gì đây là tự con nghĩ lung tung đấy chứ, mẹ chỉ muốn hai đứa thân thiết rồi sau này tính thôi mà, chứ không mai này con ế quá thì tính sao hả?"

      " Ôi mẹ ơi con phục mẹ rồi, bố ơi bố có thể đón phu nhân của mình về phòng được không ạ?"

      " Bố không đón được, con tự lo đi"

      " Bố con hai người hay lắm, tôi về phòng là được chứ gì" nói rồi bà đi ra, đột nhiên bà quay lại làm Tịch Anh giật mình, cô tưởng mẹ lại hỏi tiếp về tên Hạ Vũ kia nhưng mẹ chỉ dặn cô nghỉ ngơi sớm rồi về phòng.

       "Ngủ sớm thôi mai phải đến trường rồi" cô nói với bản thân, nói thì nói vậy nhưng cô vẫn tức không sao ngủ được, tên Hạ Vũ kia vậy mà lại trêu chọc cô, thù này không bảo tên cô sẽ thành Anh Tịch

       Lâu dần, tần suất tên Hạ Vũ kia đến nhà cô ngày càng nhiều, cô cũng quen luôn chả còn ngại ngùng hay thù ghét gì nữa, vì ít ra tên đó cũng nói đỡ cho cô lúc cô bị mắng hoặc lúc cô không hiểu bài đều giảng cho cô. Được rồi, cô sẽ bỏ qua chuyện trước đây mà hòa bình chung sống với anh, từ giờ sẽ xem anh là bạn thân của cô. 
  
 
       ( chúc mọi người năm mới vui vẻ🌹🌹🌹🎉🎉🎉)
     
     
      
      
   
  
     

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com