O O
"..."_Name : Lời nói'...' _Name : Suy nghĩ//...//_ Name : Hành động[...] : Đống lời ngoài lề của con T/G gây tụt mood...* : Phần chú thích sẽ được giải thích ở cuối chap----------------------------------------------------------------------------------------------------
Một khung cảnh yên bình với một căn phòng yên ắng hiện ra trước mắt, bên ngoài là những chú chim cất lên giọng ca trong trẻo, tạo nên một bản giảo hưởng nhỏ, những bông hoa cũng nhẹ nhàng đung đưa theo gió,còn bên trong căn phòng đó là một người con gái đang nằm trong một giấc ngủ khá dài, nàng mở đôi mắt garnet xanh lá của mình, đôi mắt xanh lá hiếm có ở trong gia đình nàng, người duy nhất có được màu mắt này từ trước đến nay chỉ có nàng và bác mình. Cờ của nàng giống của Deutschland (Germany) nhưng có quốc huy hình búa, la bàn và vòng hoa lúa mì nằm ở giữa màu đỏ. Nói đến đây thì mọi người cũng biết là ai rồi nhỉ? Phải, là East Germany hoặc German Ostdeutschland.
Nàng từ từ ngồi dậy và có cảm giác khá đau đầu, bắt đầu nhìn xung quanh căn phòng để xác định đây là nơi nào, căn phòng này trông giống một căn phòng hồi sức, bên trái là một chiếc cửa sổ với một cái bàn nhỏ được cắm một lọ hoa, là hoa bỉ ngạn đỏ, đúng 12 bông, hệt như 12 bông hoa bỉ ngạn mọc lên và cũng ở bên cạnh xác của cha nàng khi ông từ bỏ cuộc đời và để lại nàng và anh trai một mình... Cạnh đó là vài bông hoa cỏ may, loại hoa mọc lên gần nàng lúc nàng từ từ tan biến trong vòng tay của anh mình.
Hồi tưởng xong, nàng liền bước đến chiếc bàn đó nhưng mới đi được một bước liền ngã xuống dưới mặt sàn.-"...."_EastNàng đang bất lực, nàng không vui, nàng không chấp nhận chuyện này, nếu bạn có thể nhìn thấy nàng bây giờ thì mặt của East đang rất bất ổn với cái khuôn mặt chán đời đó. Nàng cố đứng dậy nhưng chưa kịp đi thì đã lại ngã, khuôn mặt nàng giờ đây còn chán đời hơn lúc trước, giờ nàng y hệt như em bé mới tập đi vậy. East đang buồn, ai dỗ East đi...........Sau một tiếng vật lộn thì nàng cuối cùng cũng có thể đi lại bình thường và không ngã xuống cái sàn đã làm nàng mới tỉnh dậy đã có cả đống vết thương nhẹ ngoài da trên người với mấy vết bầm tím ở đầu gối nữa, và chúng ta sẽ không nói tới việc tự nhiên nàng vấp phải một cánh hoa mà ngã và lại có thêm một vết xước nhỏ, nó không liên quan gì hết.Lần này nàng bước đến chiếc bàn nhỏ đó, ngồi xuống ghế và nhìn ra khung cửa sổ, lâu lắm rồi nàng mới được nhìn thấy và thưởng thức sự bình yên và dễ chịu như thế này. Nhưng thế vẫn chưa đủ, nàng muốn ra ngoài đó!Nàng liền chạy ra cửa phòng rồi mở nó ra, một quanh cảnh yên bình hiện ra trước mắt, nàng đứng yên trước cửa phòng, đơ ra một lúc vì nó phải gọi là tuyệt tác, trông như mấy nơi có phép thuật này kia vậy, khu vườn nhỏ được bao bọc xung quanh với những dãy hành lanh thoáng mát với đài phun nước ở chính giữa khu vườn đấy, hoa cỏ tươi tắn, có cả bươm bướm bay quanh nơi đây, tạo nên một khung cảnh tuyệt diệu...Đơ được một lúc để chiêm ngưỡng cảnh này thì nàng sực tỉnh, liền đi làm mục đích chính của mình, nàng bắt đầu đi dọc dãy hành lang màu trắng, thật kì cục khi không có ai ở đây cả, nhưng không phải như thế thì nàng sẽ được yên bình sao? Nàng đi hết 3 dãy hành lang dài 20m rồi lại quay lại dãy hành lang của căn phòng ban nãy nàng ở, chỉ để phát hiện ra chỗ để ra ở giữa hành lang phòng nàng--"...."_EastEast đau chân, East bất lực, East mệt mỏi, East không muốn tồn tại nữa. Nhưng thôi, đằng nào cũng xong hết rồi, bỏ qua vậy, bảo thế chứ nàng ta vẫn đang đau đớn lắm. Đi ra cổng, hiện ra trước mắt nàng là một khu rừng thoáng mát, ánh mặt trời chiếu qua từng khe hở làm khu rừng sáng bừng lên. Nàng chạy đến một gốc cây với những chú chim, ngồi phịch xuống đống cỏ tươi mát, cô ngắm nhìn quang cảnh thế giới lúc này, yên bình và đẹp quá sức tưởng tượng, nếu bạn dành ít thời gian và ngắm nhìn chúng, bạn sẽ thấy rắng thế giới này xinh đẹp biết bao...Ngồi nhìn được một lúc, nàng liền cảm thấy buồn ngủ một cách lạ kì dù nàng mới chỉ tỉnh dậy sau một giấc ngủ khoảng 34* năm, thực ra nàng chẳng nghĩ nhiều, liền trườn xuống bãi cỏ, tìm chỗ dễ chịu nhất để nằm rồi ngủ ngay lặp tự, bây giờ nàng trông y như một thiên sứ nhỏ mới đáp cánh xuống trần gian vậy, rồi một cơn gió nhẹ nhàng lướt qua nàng, rồi bỗng nhiên nàng biến mất theo cơn gió đó, như thế chính nó đã đưa nàng thiên sứ đó đi vậy....[END CHAPTER 1: THỨC GIẤC]*: Toi ghi là 34 năm tại gần hết năm 2023 rồi nên tôi lấy mốc thời gian là năm 2024 luôn.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------Cuốn tiểu thuyết thứ 2 mà toi đã tự mình viết mà không phải là collab và nó vẫn như rác =)Điểm Văn thấp nhưng vẫn thích viết :P1074 từ, lúc trước là 533 từ nhưng thấy ngắn quá không dám đăng🤡 Sợ ít quá nên tự tiiiCó ai có idea gì đó cho truyện thì nói với tui nka, bị thiếu chất xám quá...Tui thề là vì thế nên cuốn này bắt đầu từ tháng 2 rồi nhưng giờ mới xong...-Thui pái pai lặn đâyyy[Làm ơn đừng xem chùa, tôi lại lấy nó xuống như mấy bộ trước giờ.][Ngày 11/11/2023, lúc 9 giờ 48 tối]Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com