Nữ vệ sĩ, người tôi thầm yêu - LingOrm
Chap 39
Chap 39
Susie sau khi đưa kẹo cho nhân viên phân phát dùm vốn định sẽ trở về phòng làm việc, vừa quay người lại đã suýt đụng trúng ai đó, theo quán tính vội lùi ra sau."Ying! Hôm nay em cũng tới công ty à?" - Susie nhìn thấy nữ diễn viên, người chị em khá thân với nghệ sĩ nhà mình, vui vẻ chào hỏi.Ying tươi cười đáp lại: "Vâng! Em đến xem qua kịch bản phim mới. Hôm nay Orm cũng tới đây phải không chị?""Phải đó! Em ấy đang đọc kịch bản trong phòng nghỉ của mình."Ying nghe thấy liền bước tới phòng gặp Orm, Susie có phòng làm việc riêng của mình nên đã tách ra tạm biệt cô. Tính ra từ lúc hay tin em ấy bị thương tới giờ, vì lịch trình bận rộn nên Ying chỉ có thể gọi điện thoại hỏi thăm, nay có dịp gặp mặt cô rất muốn trực tiếp gặp Orm để chào hỏi."Hi!"Orm ngẩng đầu dời sự chú ý từ sấp kịch bản trong tay lên người vừa xuất hiện sau cánh cửa, nét mặt rạng rỡ hẳn cất tiếng đáp: "Chị Ying! Trùng hợp vậy!"Ying đi tới ngồi cạnh Orm, tay chạm nhẹ lên tay em hỏi: "Em bị thương ở tay nào vậy? Đã khỏi hẳn chưa?""Vết thương nhỏ không sao đâu chị, em khỏi lâu rồi.""Ừm!" - nhìn Orm tràn đầy sức sống như thường ngày Ying đã an tâm, lúc này ánh mắt mới chú ý nhìn lên cô gái ngồi đối diện, chạm phải ánh mắt đối phương vẫn luôn quan sát mình, lên tiếng chào: "Cô đây chắc là Lingling, vệ sĩ xinh đẹp đang rất nổi tiếng mấy ngày gần đây.""Không dám!" - Lingling gật nhẹ đầu lịch sự chào lại, thực ra từ lúc bàn tay Ying chạm vào tay Orm tới giờ sự chú ý của cô gần như đều rơi vào động chạm thân thiết ấy. Nếu đã thăm hỏi xong rồi cần gì phải nắm lâu như vậy? Sợ người khác nhìn vào không biết bọn họ có mối quan hệ tốt đẹp sao? Mà cô làm gì nổi tiếng như vậy? Nếu không phải để tâm đến những tin tức liên quan đến Orm chắc gì cô ấy đã biết tới mình.Orm cảm nhận được sắc mặt Lingling có điểm khác lạ, nhìn xuống bàn tay vẫn đang được Ying nắm chột dạ thu về, lấy chai nước suối trên bàn đưa cho Ying để động thái của mình trở nên tự nhiên hơn: "Phòng em đơn sơ chỉ có nước suối thôi, chị uống tạm nhé!""Giữa chúng ta em còn cách sáo cái gì?"Ying nhận lấy chai nước, bàn tay không biết vô tình hay cố ý lại chạm vào tay Orm lần nữa mới cầm chai nước mở nắp ra đưa lên miệng uống. Cử chỉ nhỏ nhặt lại hoàn toàn lọt vào mắt, khắc vào đầu nữ vệ sĩ ngồi đối diện, ngoài vẻ mặt lạnh như tiền vốn có, ánh mắt cô lúc này càng thêm lạnh lẽo nhìn về phía hai nữ diễn viên đang trò chuyện vui vẻ cùng nhau, như thể nơi này chỉ có hai người họ."Em cũng nhận được kịch bản bộ phim "Nụ cười của em" à?"Orm nhìn xuống bìa phim mỉm cười: "Dạ! Em được đề cử vào vai Anong, nữ chính của phim. Tuy em chưa đọc hết nhưng thấy vai diễn này khá tốt.""Chị được đề cử vai Nam, bạn thân của chị gái nữ chính, đây cũng là nữ thứ trong phim. Nếu em nhận kịch bản này chúng ta sẽ có cơ hội làm việc cùng nhau nữa rồi." - hai mắt Ying sáng lên, tay tìm tới bàn tay Orm nắm chặt, phấn khích đưa lên lắc lắc.Và cách đó không xa, ai đó tâm tình cực kỳ không vui chăm chăm nhìn vào hai bàn tay cứ không ngừng nắm lấy, thực sự ngứa mắt mà không thể, cũng không có lý do để tiến tới tách cả hai ra."Vừa mới đòi hôn mình xong rồi vui vẻ nắm tay người khác mà coi được sao?"...Sau khi đọc qua một bộ kịch bản phim cũng đã tan tầm, trước đó Orm đã gọi cho dì Han nói bà nấu cơm tối cho mình và Lingling, cả ngày nay em để ý thấy chị ăn ít hơn bình thường, dù biết được tâm trạng nữ vệ sĩ đang còn xáo động, nhưng Orm vẫn muốn đảm bảo chất lượng bữa ăn cho chị."Hôm nay hai đứa về sớm thế? Mấy đứa rửa tay đi, dì vừa nấu cơm xong rồi này!" - dì Han tắt bếp múc canh gà cho vào tô, nói với ra khi nhìn thấy Lingling và Orm đã trở về."Dạ! Dì cũng ăn với tụi con luôn nha!" - Orm bước tới bồn nước lấy xà phòng rửa tay, mỉm cười với bà."Hai đứa cứ tự nhiên đi! Ăn xong để đó sáng mai dì rửa cho. Giờ dì về nhà ăn cơm cùng con trai rồi.""Vậy tạm biệt dì! Mai gặp lại dì sau!"Khi dì Han rời khỏi, không gian rộng lớn chỉ còn lại Lingling và Orm ngồi vào bàn ăn. Lúc này ánh mắt nữ diễn viên mang theo sự si mê quen thuộc không hề che giấu ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người ngồi đối diện mình: "Cả ngày nay chị ăn ít lắm đó! Em đã nhờ dì Han nấu toàn món chị thích.""Sau này không cần phiền vậy đâu. Tôi ăn gì cũng được mà."Orm nhướng mày, lời nói pha chút trêu đùa khi biểu cảm trên mặt Lingling vẫn khá hờ hững, giống như còn đang tức giận chuyện gì đó: "Em quên mất! Còn nửa thùng kẹo dâu ở phòng khách, chị có thể ăn kẹo thay cơm mà nhỉ?""..." - sắc mặt Lingling càng khó coi hơn, chuyện xấu hổ này không chỉ riêng cô, nhưng mỗi lần Orm nhắc tới lại như đang hờn dỗi, oán trách mình khiến Lingling cảm thấy vừa ngượng vừa quê.Gắp cái đùi gà vào chén Lingling, Orm thong thả nói tiếp: "Chị ghen sao?""Làm gì có!"Ánh mắt Orm tràn ngập ý cười thâm thúy như muốn nói "Em không tin" với Lingling, em uống một muỗng canh mới nhẹ nhàng giải thích: "Chị Ying và em từng hợp tác với nhau vài dự án phim và quảng cáo. Từ lúc vào giới giải trí, chị ấy là người bạn và người chị đầu tiên em quen trong giới, tính tình rất tốt lại giúp đỡ em rất nhiều, em rất quý và xem chị ấy như chị gái của mình.""Liên quan gì với tôi đâu, em không cần phải giải thích.""Phải giải thích chứ, người em thích và muốn tiến tới mối quan hệ yêu đương là chị mà. Chị Ying nhiệt tình như vậy em cũng không thể bất lịch sự giữ khoảng cách, nhưng em cũng rất cố gắng hạn chế những tiếp xúc không cần thiết.""Nhiệt tình?! Tôi thì nhìn sao cũng thấy cô ấy có ý với em. Bên cạnh em có nhiều người thích như vậy, cần gì phải để tâm đến tôi.""Chị như thế đáng yêu lắm đó có biết không?" - Orm chống tay lên cằm, say mê thưởng thức từng biểu cảm hờn dỗi lại còn cứng miệng của Lingling, thích thú nói."...""Thay vì cứ nghĩ mãi đến những chuyện không vui, chị nên nghĩ xem tối nay nên hôn em như thế nào đi! Hôn cũng là cả một nghệ thuật đó!""...""Trong mắt em chỉ có chị là người đặc biệt nhất thôi. Người đầu tiên khiến em rung động, muốn quyến rũ chị, hôn chị, ngủ cùng chị, làm những chuyện thân thiết chỉ những người yêu mới có thể làm với nhau."Orm đặt chén xuống bàn, đứng dậy bước tới dùng ngón cái vuốt nhẹ lên vành môi đỏ mọng của Lingling, cúi xuống thì thầm vào tai chị: "Em đợi chị trong phòng ngủ nhé!"Người đã đi khỏi một lúc mà Lingling vẫn ngồi hóa đá cả buổi chưa tỉnh táo được, miệng lầm bầm không mấy chắc chắn: "Ai muốn hôn em ấy đâu chứ? Mình bị bắt buộc thôi."Và cũng là chị, sau khi tắm rửa xong đã đánh răng đến ba lần, đứng trước gương nửa ngày nhìn xem bản thân có chỗ nào chưa tốt hay không. Dù cả hai đã từng hôn nhau nhưng lần này lại không giống, bởi vì lần này Lingling mới chân chính tính nó là nụ hôn đầu tiên giữa hai người. Tâm lý vừa chờ mong lại vừa khẩn trương."Cố lên! Mình làm được mà!"...TBC.Đi hôn chứ không phải đi đánh giặc nhé Lingling Kwong!
Susie sau khi đưa kẹo cho nhân viên phân phát dùm vốn định sẽ trở về phòng làm việc, vừa quay người lại đã suýt đụng trúng ai đó, theo quán tính vội lùi ra sau."Ying! Hôm nay em cũng tới công ty à?" - Susie nhìn thấy nữ diễn viên, người chị em khá thân với nghệ sĩ nhà mình, vui vẻ chào hỏi.Ying tươi cười đáp lại: "Vâng! Em đến xem qua kịch bản phim mới. Hôm nay Orm cũng tới đây phải không chị?""Phải đó! Em ấy đang đọc kịch bản trong phòng nghỉ của mình."Ying nghe thấy liền bước tới phòng gặp Orm, Susie có phòng làm việc riêng của mình nên đã tách ra tạm biệt cô. Tính ra từ lúc hay tin em ấy bị thương tới giờ, vì lịch trình bận rộn nên Ying chỉ có thể gọi điện thoại hỏi thăm, nay có dịp gặp mặt cô rất muốn trực tiếp gặp Orm để chào hỏi."Hi!"Orm ngẩng đầu dời sự chú ý từ sấp kịch bản trong tay lên người vừa xuất hiện sau cánh cửa, nét mặt rạng rỡ hẳn cất tiếng đáp: "Chị Ying! Trùng hợp vậy!"Ying đi tới ngồi cạnh Orm, tay chạm nhẹ lên tay em hỏi: "Em bị thương ở tay nào vậy? Đã khỏi hẳn chưa?""Vết thương nhỏ không sao đâu chị, em khỏi lâu rồi.""Ừm!" - nhìn Orm tràn đầy sức sống như thường ngày Ying đã an tâm, lúc này ánh mắt mới chú ý nhìn lên cô gái ngồi đối diện, chạm phải ánh mắt đối phương vẫn luôn quan sát mình, lên tiếng chào: "Cô đây chắc là Lingling, vệ sĩ xinh đẹp đang rất nổi tiếng mấy ngày gần đây.""Không dám!" - Lingling gật nhẹ đầu lịch sự chào lại, thực ra từ lúc bàn tay Ying chạm vào tay Orm tới giờ sự chú ý của cô gần như đều rơi vào động chạm thân thiết ấy. Nếu đã thăm hỏi xong rồi cần gì phải nắm lâu như vậy? Sợ người khác nhìn vào không biết bọn họ có mối quan hệ tốt đẹp sao? Mà cô làm gì nổi tiếng như vậy? Nếu không phải để tâm đến những tin tức liên quan đến Orm chắc gì cô ấy đã biết tới mình.Orm cảm nhận được sắc mặt Lingling có điểm khác lạ, nhìn xuống bàn tay vẫn đang được Ying nắm chột dạ thu về, lấy chai nước suối trên bàn đưa cho Ying để động thái của mình trở nên tự nhiên hơn: "Phòng em đơn sơ chỉ có nước suối thôi, chị uống tạm nhé!""Giữa chúng ta em còn cách sáo cái gì?"Ying nhận lấy chai nước, bàn tay không biết vô tình hay cố ý lại chạm vào tay Orm lần nữa mới cầm chai nước mở nắp ra đưa lên miệng uống. Cử chỉ nhỏ nhặt lại hoàn toàn lọt vào mắt, khắc vào đầu nữ vệ sĩ ngồi đối diện, ngoài vẻ mặt lạnh như tiền vốn có, ánh mắt cô lúc này càng thêm lạnh lẽo nhìn về phía hai nữ diễn viên đang trò chuyện vui vẻ cùng nhau, như thể nơi này chỉ có hai người họ."Em cũng nhận được kịch bản bộ phim "Nụ cười của em" à?"Orm nhìn xuống bìa phim mỉm cười: "Dạ! Em được đề cử vào vai Anong, nữ chính của phim. Tuy em chưa đọc hết nhưng thấy vai diễn này khá tốt.""Chị được đề cử vai Nam, bạn thân của chị gái nữ chính, đây cũng là nữ thứ trong phim. Nếu em nhận kịch bản này chúng ta sẽ có cơ hội làm việc cùng nhau nữa rồi." - hai mắt Ying sáng lên, tay tìm tới bàn tay Orm nắm chặt, phấn khích đưa lên lắc lắc.Và cách đó không xa, ai đó tâm tình cực kỳ không vui chăm chăm nhìn vào hai bàn tay cứ không ngừng nắm lấy, thực sự ngứa mắt mà không thể, cũng không có lý do để tiến tới tách cả hai ra."Vừa mới đòi hôn mình xong rồi vui vẻ nắm tay người khác mà coi được sao?"...Sau khi đọc qua một bộ kịch bản phim cũng đã tan tầm, trước đó Orm đã gọi cho dì Han nói bà nấu cơm tối cho mình và Lingling, cả ngày nay em để ý thấy chị ăn ít hơn bình thường, dù biết được tâm trạng nữ vệ sĩ đang còn xáo động, nhưng Orm vẫn muốn đảm bảo chất lượng bữa ăn cho chị."Hôm nay hai đứa về sớm thế? Mấy đứa rửa tay đi, dì vừa nấu cơm xong rồi này!" - dì Han tắt bếp múc canh gà cho vào tô, nói với ra khi nhìn thấy Lingling và Orm đã trở về."Dạ! Dì cũng ăn với tụi con luôn nha!" - Orm bước tới bồn nước lấy xà phòng rửa tay, mỉm cười với bà."Hai đứa cứ tự nhiên đi! Ăn xong để đó sáng mai dì rửa cho. Giờ dì về nhà ăn cơm cùng con trai rồi.""Vậy tạm biệt dì! Mai gặp lại dì sau!"Khi dì Han rời khỏi, không gian rộng lớn chỉ còn lại Lingling và Orm ngồi vào bàn ăn. Lúc này ánh mắt nữ diễn viên mang theo sự si mê quen thuộc không hề che giấu ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người ngồi đối diện mình: "Cả ngày nay chị ăn ít lắm đó! Em đã nhờ dì Han nấu toàn món chị thích.""Sau này không cần phiền vậy đâu. Tôi ăn gì cũng được mà."Orm nhướng mày, lời nói pha chút trêu đùa khi biểu cảm trên mặt Lingling vẫn khá hờ hững, giống như còn đang tức giận chuyện gì đó: "Em quên mất! Còn nửa thùng kẹo dâu ở phòng khách, chị có thể ăn kẹo thay cơm mà nhỉ?""..." - sắc mặt Lingling càng khó coi hơn, chuyện xấu hổ này không chỉ riêng cô, nhưng mỗi lần Orm nhắc tới lại như đang hờn dỗi, oán trách mình khiến Lingling cảm thấy vừa ngượng vừa quê.Gắp cái đùi gà vào chén Lingling, Orm thong thả nói tiếp: "Chị ghen sao?""Làm gì có!"Ánh mắt Orm tràn ngập ý cười thâm thúy như muốn nói "Em không tin" với Lingling, em uống một muỗng canh mới nhẹ nhàng giải thích: "Chị Ying và em từng hợp tác với nhau vài dự án phim và quảng cáo. Từ lúc vào giới giải trí, chị ấy là người bạn và người chị đầu tiên em quen trong giới, tính tình rất tốt lại giúp đỡ em rất nhiều, em rất quý và xem chị ấy như chị gái của mình.""Liên quan gì với tôi đâu, em không cần phải giải thích.""Phải giải thích chứ, người em thích và muốn tiến tới mối quan hệ yêu đương là chị mà. Chị Ying nhiệt tình như vậy em cũng không thể bất lịch sự giữ khoảng cách, nhưng em cũng rất cố gắng hạn chế những tiếp xúc không cần thiết.""Nhiệt tình?! Tôi thì nhìn sao cũng thấy cô ấy có ý với em. Bên cạnh em có nhiều người thích như vậy, cần gì phải để tâm đến tôi.""Chị như thế đáng yêu lắm đó có biết không?" - Orm chống tay lên cằm, say mê thưởng thức từng biểu cảm hờn dỗi lại còn cứng miệng của Lingling, thích thú nói."...""Thay vì cứ nghĩ mãi đến những chuyện không vui, chị nên nghĩ xem tối nay nên hôn em như thế nào đi! Hôn cũng là cả một nghệ thuật đó!""...""Trong mắt em chỉ có chị là người đặc biệt nhất thôi. Người đầu tiên khiến em rung động, muốn quyến rũ chị, hôn chị, ngủ cùng chị, làm những chuyện thân thiết chỉ những người yêu mới có thể làm với nhau."Orm đặt chén xuống bàn, đứng dậy bước tới dùng ngón cái vuốt nhẹ lên vành môi đỏ mọng của Lingling, cúi xuống thì thầm vào tai chị: "Em đợi chị trong phòng ngủ nhé!"Người đã đi khỏi một lúc mà Lingling vẫn ngồi hóa đá cả buổi chưa tỉnh táo được, miệng lầm bầm không mấy chắc chắn: "Ai muốn hôn em ấy đâu chứ? Mình bị bắt buộc thôi."Và cũng là chị, sau khi tắm rửa xong đã đánh răng đến ba lần, đứng trước gương nửa ngày nhìn xem bản thân có chỗ nào chưa tốt hay không. Dù cả hai đã từng hôn nhau nhưng lần này lại không giống, bởi vì lần này Lingling mới chân chính tính nó là nụ hôn đầu tiên giữa hai người. Tâm lý vừa chờ mong lại vừa khẩn trương."Cố lên! Mình làm được mà!"...TBC.Đi hôn chứ không phải đi đánh giặc nhé Lingling Kwong!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com