TruyenHHH.com

Nu Than Thuc Su Nhac Ngoai

« Quả nhiên, một tháng sau, đội nghiên cứu đó quay lại vác ta đi, nhưng tháng này ta lại biến thành một thiếu nữ tóc vàng mắt xanh rồi.»

- Không có gì bất ngờ, hoàn toàn là một người bình thường.

- Không có khả năng!!!

- Hazz, kiểm tra lại lần nữa xem. Nếu không chúng ta biết ăn nói thế nào với ( Anh thứ hai của Carol ) đây?

Bỗng có một tên bảo vệ xuất hiện, mặt hốt hoảng, thở hồng hộc, giọng nói có phần ngứt quoãng.

- Thưa, thưa, thưa,...

- Có chuyện gì? Ngươi làm ta khó chịu đấy!

- Cô, cô ta trốn thoát rồi!!

- Cái gì?

- Thưa sếp! lúc tôi quay lại đã không thấy cô ta trong phòng, cửa sổ còn mở!!

- Lối cửa sổ dẫn thẳng tới mê cung bắt trộm của chúng ta, là ngõ cụt, chắc chắn không thoát ra được! Mau cử người đi bắt lại!!

Nàng đang ở ngoài đường, mê cung gì chứ, nàng biết lâu rồi, người ta đường đường đi của chính thoát ra, cửa sổ chỉ là thành phần phụ đánh lạc hướng cho nàng chạy... Nói chung nàng cố tình để một sợi dây dài chạm đất buộc vào thành giường vắt qua cửa sổ.

- Ha ha, về thôi, chắc bây giờ con bé Carol đang ở Hitaito. Mà nó chưa gặp mình mấy tháng rồi nhỉ?

...

Xuyên qua

...

Mở mắt ra, một vùng trời xanh thẳm, cao vút hiện lên. Trời đẹp thế này, chỉ tiếc Carol chắc sẽ không để ý.

- Lâu không gặp lại, ngươi chắc hẳn biết Carol ở đâu.- Memphis nhìn người con gái dưới chân nằm hình chữ đại, khóe môi khẽ co giật.

- Đương nhiên thưa Memphis, muốn bà đây nói không cho ngươi thì hời quá rồi.

- Nói!! Muốn gì?

- Ta muốn tiền.

Quả nhiên trừ Carol ra, người nào cũng chỉ là những con người tham tiền bạc, phú quý.

Nhìn ánh mắt khinh bỉ của Memphis nhìn mình, nàng nhận ra hắn nghĩ gì.

- Ngươi cho con nhỏ kia hàng tá rồi, nó xin làm gì nữa, trong khi ta đến đây cũng lâu lâu mà chả có một xu dính túi.

Memphis nén giận, nàng ta dám nói Carol của hắn như thế, hắn sẽ tìm thời cơ thích hợp trả thù.

- Ngươi muốn bao nhiêu.

( Khái niệm tiền bạc Ai Cập ta hoàn toàn không biết. Nói bừa nha, không đúng bảo ta, ta sẽ rút kinh nghiệm.)

- 100 vàng.

- Cái gì? Nhiều như vậy?!

- Xem ra ngươi không muốn ta giúp rồi. À, ta có thể cứu thoát Carol với điều kiện....- Nàng kéo dài giọng, như chọc tức ai kia.

- Điều kiện gì?- Mặt hắn trầm xuống.

- Thưởng ta thêm 100 vàng nữa.

- Hả?! - Số tiền lớn như vậy, mặc dù hắn có thể trả cho nàng, nhưng...

- Ngươi cũng không muốn, vậy ta chịu rồi.

- Được, ta đồng ý.- Hắn cắn răng, nói vội, sau khi Carol của hắn về nhất định sẽ phải trừng trị nàng ta một trận để nàng ta biết Memphis là ai.

Keria khẽ cười, nụ cười thật giống Carol, nhưng lại có chút gì đó lạnh lùng ẩn giấu sâu.

'' Ha Carol, ngươi nên cảm ơn ta đi, còn Izumin và Memphis, xem ra ta không dạy dỗ các ngươi không được rồi.''

................

Mọi người thử nghĩ xem cách của chụy Keria là cách gì :D

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com