TruyenHHH.com

Nu Phu Xk Co Dai Nam Chinh Sao Gia The Khung Ta Day Dap Do Het

 Trong căn biệt thự lớn nhất thế giới, mọi người đều đang ngóng chờ chiếc vòng cổ mị lực nhất thế giới được đem ra. Ông Khanh, chủ của chiếc vòng, nói vs mọi người: 

- K: Đây là chiếc vòng cổ Dạ Nguyệt Linh Lung mà mọi người mong chờ, mời mọi người chiêm ngưỡng

 Thấy được nó, ai nấy đều ko nhịn được mà trầm trồ, thật sự quá đẹp, khiến người ta ko thể rời mắt nếu chiếc vòng ko đột nhiên loé sáng rồi biến mất. Lâm Chấn Khanh hốt hoảng: "Ai? Là ai dám trộm Dạ Nguyệt Linh Lung của ta?"

 Đột nhiên, một tiếng cười mê hoặc lòng người vang lên: "Đồ gì ta muốn, liền là của ta. Lâm Chấn Khanh a, Dạ Nguyệt Linh Lung ko còn là của ng nữa rồi". Lâm Chấn Khanh tức  lên, sai người đi bắt kẻ trộm :"Người đâu, mau bắt cô ta lại, cô ta chính là sát thủ N (biệt hiệu sát thủ của Nguyệt)  mà mọi nơi đều đang truy bắt!" Nghe vậy mọi người đều kinh sợ, nhưng khi người ta bắt đầu truy tìm, cô đã biến mất khỏi đó rồi

 Nguyệt về nhà, đi tắm rồi leo lên giường ngắm nhìn chiếc vòng cổ. Nó vốn là của mẹ cô trước khi mất để lại cho cô khi cô còn nhỏ, vậy mà đã bị cướp đi, cô bỗng hôn nhẹ lên chiếc vòng, kia ức về mẹ dần dần lại hiện ra, nước mắt cô cứ như vậy mà chảy ra. Ai nói sát thủ đều vô cảm? Họ đều là con người mà, chỉ là họ che dấu cảm xúc của mình mà thôi.... Cô nhớ mẹ lắm, nhớ những ngày tháng năm xưa 2 mẹ con sống hạnh phúc, nhưng chỉ vì ông ta mà suýt nữa, cả cô bây h cũng ko còn. Khóc một lúc, cô lại trở lại dáng vẻ lạnh lùng. Cô hôn nhẹ lên vết bớt hình bỉ ngạn ở cổ tay rồi tiến vào ko gian riêng. Ko gian của cô rất rộng, từ khi sinh ra đã có. Ko gian có cả vườn thảo dược riêng, cô lại là một thiên tài nên có đủ mọi loại thuốc trên đời, kể cả thuốc phiện. Trong ko gian còn có rất nhiều thứ khác, chỉ là cô chưa tìm hiểu đc hết. Cô là 1 thần y thực thụ vs nhiều cách chữa bệnh rất hay, chỉ là ko có ai chấp nhận sát Thủ ghê tởm như cô. Trong ko gian còn có rất nhiều vũ khí cô chế tạo và cây đàn piano mà mẹ tặng cô năm cô 3 tuổi. Quá mệt mỏi, cô liền ngủ thiếp đi...

 Sáng hôm sau, khi thức dậy, đập vào mắt cô là gương mặt lo lắng của người phụ nữ nào đó, cô thắc mắc "Sao lại ăn mặc trang phục cổ trang như vậy, chẳng lẽ cô xuyên không?" (Nguyệt tỷ cx đọc truyện xk) Cô ngây thơ hỏi: "Bà là ai vậy?" Nghe cô hỏi vậy, hoàng hậu bỗng thất thần rồi chuyển sang lo lắng, vội gọi thái y ngay. Bà hỏi cô:

-Hh: Như nhi, con ko nhớ ta là ai sao? Ta là mẹ con đây

- Cô: "à, ra là vậy" Con là ai? Người là mẹ con sao?

- HT: Con là con của ta và mẫu hậu con, tứ quận chúa Nguyệt Như, con quên rồi sao ?

- Cô: Con ko nhớ *lắc đầu* 

 Rồi bỗng nhiên một dòng ký ức trôi vào đầu khiến cô đau đớn dữ dội. Sau khi truyền hết ký ức, cô mới biết :" Cô xuyên ko a, mà còn xuyên ko vào nữ phu thảm nhất cuốn tiểu thuyết ms cẩu huyết ms đọc nữa chứ" Cô lại là công chúa Phong Nguyệt Như của Dạ Nguyệt quốc, một cô công chúa đáng yêu nhưng vì quá đẹp nên bị tỷ tỷ "Bạch Liên Hoa" hãm hại trở thành cô gái ko giữ nữ tiết rồi bị các nam chính ghét bỏ. Cuối cùng nguyên chủ bị các nam chủ, đặc biệt là người nguyên chủ yêu nhất giết chết. Hiện tại , chắc là đoạn nguyên chủ bị nữ chủ đại nhân đẩy xuống hồ rồi giả nhảy xuống cứu đi

 Thấy cô rất đau đớn, hoàng hậu ôm lấy cô, nức nở

- Hh: Như nhi, là ta ko tốt, ta nên chăm sóc con kĩ hơn, xin lỗi con

- Cô: "Đã mượn thân xác cô ta, liền hoàn thành nghĩa vụ giúp cô ta đi, dù sao bà ấy cx thật ấm áp " Mẫu thân, nữ nhi ko sao, đã làm mẫu thân lo lắng rồi

- Hh: Con ko sao là tốt r

- Cô: Vâng


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Kéo tiếp đi

.

.

.

.

.

.

.

.


Đây là lần đầu Như viết loại này, mina cho ta ý kiến nha

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com