[NP, trọng sinh, H văn, cổ đại] Váy hạ chi thần
16 - nai con liều lĩnh - h
Úc Hàm Quang chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc cả về thể xác lẫn tinh thần như vậy, tựa như 'Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ, lại tại giá ôn hương noãn ngọc lý, tòng thử quân vương bất tảo triều.'['Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ: Đêm xuân gió thổi ngàn hoa nở
Lại tại giá ôn hương noãn ngọc lý:
Ôm mỹ nhân trong lòng
Tòng thử quân vương bất tảo triều: Từ đó vua không ra ngự triều sớm nữa.'][Editor: Mie, thơ vs chả văn. Dịch mợt mún chớt :'((( ]"Công chúa điện hạ, vi thần thật sự muốn chết cùng ngươi tại nơi này."
Úc Hàm Quang xúc động tận đáy lòng.Tạ Thanh Loan cắn chặt răng, nàng mới là người bị hắn đè dưới thân đến chết đi sống lại, có được không?Chỉ là côn thịt Úc Hàm Quang còn chưa thỏa mãn trong tiểu huyệt nàng, muốn hưởng thụ thêm dư vị được an ủi vuốt ve, thế nhưng cảm giác trướng phồng nhức mỏi làm nàng rất không thoải mái, thân thể mềm mại liền vặn vẹo tìm cách thoát ra khỏi người hắn.
Úc Hàm Quang bị thân thể 'băng cơ ngọc cốt' của nàng cọ tới cọ lui, trong lồng ngực tức thì nóng như lửa đốt.[Băng cơ ngọc cốt: Hình dung da dẻ dáng dấp trắng nuột mịn màng của người đẹp.]Thế là hắn lật cả người Tạ Thanh Loan lại, bàn tay to lớn trượt lên vòng eo thon thả, bóp lấy bầu vú tuyết trắng của nàng.Tư thế tiến vào từ phía sau, là tư thế yêu thích của Úc Hàm Quang, có thể phóng thích dục vọng nguyên thủy thú tính nhất của nam nhân, còn có cảm giác hoàn toàn chinh phục và chiếm hữu nữ tử dưới thân mình.Nam nhân ra sức đâm mạnh, vách trong non mềm khít khoa siết chặt lấy hắn, vừa sảng khoái tới cực điểm, vừa như tra tấn tới cực điểm.Úc Hàm Quang một tay vuốt ve lưng tuyết trắng Tạ Thanh Loan, tay kia vươn tới trước ngực nàng, xoa nắn bầu vú mềm mịn trơn nhẵn, bầu ngực theo từng va chạm của nam nhân, nhẹ nhàng lắc lư trong bàn tay hắn.Trong lòng Úc Hàm Quang nổi lên từng cơn sóng gợn:
"Công chúa, lần đầu tiên vi thần gặp người, trong lòng có cảm giác như nai con rối bời, không biết công chúa điện hạ có cảm giác như vậy không?"Tạ Thanh Loan dưới thân sớm đã bị Úc Hàm Quang va chạm đến choáng váng đầu óc, chỉ có thể thở gấp liên tục, làm gì còn sót khí lực trò chuyện cùng hắn.Chỉ là lặng lẽ giữ lại hai hàng nước mặt trong suốt, trong lòng bản cung nếu có là nai con, cũng bị loạn thần tặc tử ngươi đâm đến thăng thiên.Úc Hàm Quang càng thúc càng hăng, thúc vào lỗ hoa nhỏ xinh, thẳng tắp đụng vào vách trong lỗ hoa, cắm tới nơi sâu nhất trong hoa tâm, Tạ Thanh Loan chỉ cảm thấy dưới thân vô cùng đau nhức, ngứa nhột đến tê dại, thân thể lại bị từng đợt từng đợt khoái cảm vô tận không ngừng giam cầm lấy.Xuân triều mãnh liệt, ồ ạt chảy xiết, Úc Hàm Quang một trận khoái cảm từ xương cùng truyền đến, xuất ra tinh dịch nóng hổi, cùng nước mật dịch nữ nhân hòa làm một.Sau khi gió ngừng mưa tạnh, Tạ Thanh Loan yếu ớt nằm trên giường, cả người không còn chút sức lực nào, lúc này chỉ cảm thấy mình như đang cùng nai con trong lòng đi trên con đường luân hồi, không biết đến khi nào, ở đâu mới có thể lại chuyển thế làm người.Úc Hàm Quang nhẹ nhàng lật nàng lên, sau đó nghiêng người kéo nàng ôm vào lòng cùng nằm xuống, vừa vuốt ve mái tóc nàng, vừa nói:
"Công chúa điện hạ, Hàm Quang thật lòng mong cả ngày lẫn đêm đều ở cùng người, đời này kiếp này vĩnh viễn không chia lìa, Hàm Quang không đợi được nữa, ngày mai muốn tiến cung diện thánh......"Tạ Thanh Loan sau khi nghe lời này, lập tức kéo ba hồn bảy phách trở về, thân thể Tạ Chiêu đệ đệ không tốt, ở kiếp trước khi biết tin nàng bị bọn cầm thú này sỉ nhục, đã chịu đả kích rất lớn, thân thể suy yếu rất nhiều, chuyện này sớm hay muộn cũng bị bại lộ, nên nàng sẽ chăm sóc Tạ Chiêu tốt một chút, nhưng trước mắt nàng nhất định phải chăm sóc tinh trùng trên não Úc Hàm Quang ổn định cái đã.Thế là nàng hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm nói: "Hàm Quang......"Tạ Thanh Loan mới thức tỉnh từ cao trào tình dục, thanh âm kiều mị khàn khàn, mềm mại tận xương, một tiếng Hàm Quang, làm cho người bên gối, tâm thần đều rung động.Nghe được thanh âm tươi đẹp tiếp tục đến:
"Chúng ta như hiện tại cũng rất tốt."Úc Hàm Quang liền bật cười:
"Công chúa người thích loại quan hệ này? Người thích cùng vi thần vụng trộm thế sao?"Tạ Thanh Loan xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn Úc Hàm Quang. Sợ hắn phát hiện nàng lá mặt lá trái.[Lá mặt lá trái: tráo trở, không trung thực]"Ân, không phải rất kích thích a? Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng...... Trộm không được!"
Tạ Thanh Loan nhớ tới nội dung lá thư Cẩm Thư mang đến, nói toạc ra tinh túy trong đó.Hơi thở cùng thanh âm yêu kiều nàng quấn quanh trước ngực Úc Hàm Quang, làm hắn có chút tê tê ngứa nhột."Ha ha, vi thần cung kính cũng không bằng tuân mệnh!"
Úc Hàm Quang cười đứng dậy, lần nữa đè Tạ Thanh Loan dưới thân, ánh mắt thâm tình chậm rãi nhìn nàng, sau đó cúi đầu hôn lên chiếc cổ tinh tế, lướt xuống xương quai xanh thanh tú, sau đó là toàn thân trơn nhẵn nhuyễn hương.Ngay khi nàng cảm thấy da thịt kiều nộn toàn thân đều bị hắn gặm nuốt sạch sẽ, tưởng rằng hắn lần nữa muốn bộc phát thú tính, ăn nàng đến xương cốt đều không còn, Úc Hàm Quang ngược lại đột nhiên ngừng hẳn động tác, hời hợt nói hai chữ:
"Đi ngủ!"Tạ Thanh Loan rốt cục cảm thấy trong lòng hơi đảo ngược một chút, biện pháp đối phó kẻ lưu manh như hắn quả nhiên là càng lưu manh hơn nữa, hắn không có liêm sỉ, nàng càng phải trở nên vô sỉ.Mà lúc này trong lòng Úc Hàm Quang lại có tư vị đặc biệt, tiểu công chúa của hắn quả thật là một nhân tài, nhanh như vậy liền học được 'sư di trường kỹ dĩ chế di', vậy mới xứng là nữ nhân của Úc Hàm Quang hắn.[Sư di trường kỹ dĩ chế di: học tập địch, sau đó dùng nó để đánh bại địch.]Hắn cúi đầu nhìn tiểu mỹ nhân trong ngực mình, khuôn mặt nhỏ tái nhợt tuyết trắng, khóe mắt còn mang theo giọt nước mắt hơi mỏng.Nàng như thế càng làm cho hắn yêu thương, thế là kìm lòng không được liền siết chặt vòng tay....
Lại tại giá ôn hương noãn ngọc lý:
Ôm mỹ nhân trong lòng
Tòng thử quân vương bất tảo triều: Từ đó vua không ra ngự triều sớm nữa.'][Editor: Mie, thơ vs chả văn. Dịch mợt mún chớt :'((( ]"Công chúa điện hạ, vi thần thật sự muốn chết cùng ngươi tại nơi này."
Úc Hàm Quang xúc động tận đáy lòng.Tạ Thanh Loan cắn chặt răng, nàng mới là người bị hắn đè dưới thân đến chết đi sống lại, có được không?Chỉ là côn thịt Úc Hàm Quang còn chưa thỏa mãn trong tiểu huyệt nàng, muốn hưởng thụ thêm dư vị được an ủi vuốt ve, thế nhưng cảm giác trướng phồng nhức mỏi làm nàng rất không thoải mái, thân thể mềm mại liền vặn vẹo tìm cách thoát ra khỏi người hắn.
Úc Hàm Quang bị thân thể 'băng cơ ngọc cốt' của nàng cọ tới cọ lui, trong lồng ngực tức thì nóng như lửa đốt.[Băng cơ ngọc cốt: Hình dung da dẻ dáng dấp trắng nuột mịn màng của người đẹp.]Thế là hắn lật cả người Tạ Thanh Loan lại, bàn tay to lớn trượt lên vòng eo thon thả, bóp lấy bầu vú tuyết trắng của nàng.Tư thế tiến vào từ phía sau, là tư thế yêu thích của Úc Hàm Quang, có thể phóng thích dục vọng nguyên thủy thú tính nhất của nam nhân, còn có cảm giác hoàn toàn chinh phục và chiếm hữu nữ tử dưới thân mình.Nam nhân ra sức đâm mạnh, vách trong non mềm khít khoa siết chặt lấy hắn, vừa sảng khoái tới cực điểm, vừa như tra tấn tới cực điểm.Úc Hàm Quang một tay vuốt ve lưng tuyết trắng Tạ Thanh Loan, tay kia vươn tới trước ngực nàng, xoa nắn bầu vú mềm mịn trơn nhẵn, bầu ngực theo từng va chạm của nam nhân, nhẹ nhàng lắc lư trong bàn tay hắn.Trong lòng Úc Hàm Quang nổi lên từng cơn sóng gợn:
"Công chúa, lần đầu tiên vi thần gặp người, trong lòng có cảm giác như nai con rối bời, không biết công chúa điện hạ có cảm giác như vậy không?"Tạ Thanh Loan dưới thân sớm đã bị Úc Hàm Quang va chạm đến choáng váng đầu óc, chỉ có thể thở gấp liên tục, làm gì còn sót khí lực trò chuyện cùng hắn.Chỉ là lặng lẽ giữ lại hai hàng nước mặt trong suốt, trong lòng bản cung nếu có là nai con, cũng bị loạn thần tặc tử ngươi đâm đến thăng thiên.Úc Hàm Quang càng thúc càng hăng, thúc vào lỗ hoa nhỏ xinh, thẳng tắp đụng vào vách trong lỗ hoa, cắm tới nơi sâu nhất trong hoa tâm, Tạ Thanh Loan chỉ cảm thấy dưới thân vô cùng đau nhức, ngứa nhột đến tê dại, thân thể lại bị từng đợt từng đợt khoái cảm vô tận không ngừng giam cầm lấy.Xuân triều mãnh liệt, ồ ạt chảy xiết, Úc Hàm Quang một trận khoái cảm từ xương cùng truyền đến, xuất ra tinh dịch nóng hổi, cùng nước mật dịch nữ nhân hòa làm một.Sau khi gió ngừng mưa tạnh, Tạ Thanh Loan yếu ớt nằm trên giường, cả người không còn chút sức lực nào, lúc này chỉ cảm thấy mình như đang cùng nai con trong lòng đi trên con đường luân hồi, không biết đến khi nào, ở đâu mới có thể lại chuyển thế làm người.Úc Hàm Quang nhẹ nhàng lật nàng lên, sau đó nghiêng người kéo nàng ôm vào lòng cùng nằm xuống, vừa vuốt ve mái tóc nàng, vừa nói:
"Công chúa điện hạ, Hàm Quang thật lòng mong cả ngày lẫn đêm đều ở cùng người, đời này kiếp này vĩnh viễn không chia lìa, Hàm Quang không đợi được nữa, ngày mai muốn tiến cung diện thánh......"Tạ Thanh Loan sau khi nghe lời này, lập tức kéo ba hồn bảy phách trở về, thân thể Tạ Chiêu đệ đệ không tốt, ở kiếp trước khi biết tin nàng bị bọn cầm thú này sỉ nhục, đã chịu đả kích rất lớn, thân thể suy yếu rất nhiều, chuyện này sớm hay muộn cũng bị bại lộ, nên nàng sẽ chăm sóc Tạ Chiêu tốt một chút, nhưng trước mắt nàng nhất định phải chăm sóc tinh trùng trên não Úc Hàm Quang ổn định cái đã.Thế là nàng hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm nói: "Hàm Quang......"Tạ Thanh Loan mới thức tỉnh từ cao trào tình dục, thanh âm kiều mị khàn khàn, mềm mại tận xương, một tiếng Hàm Quang, làm cho người bên gối, tâm thần đều rung động.Nghe được thanh âm tươi đẹp tiếp tục đến:
"Chúng ta như hiện tại cũng rất tốt."Úc Hàm Quang liền bật cười:
"Công chúa người thích loại quan hệ này? Người thích cùng vi thần vụng trộm thế sao?"Tạ Thanh Loan xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn Úc Hàm Quang. Sợ hắn phát hiện nàng lá mặt lá trái.[Lá mặt lá trái: tráo trở, không trung thực]"Ân, không phải rất kích thích a? Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng...... Trộm không được!"
Tạ Thanh Loan nhớ tới nội dung lá thư Cẩm Thư mang đến, nói toạc ra tinh túy trong đó.Hơi thở cùng thanh âm yêu kiều nàng quấn quanh trước ngực Úc Hàm Quang, làm hắn có chút tê tê ngứa nhột."Ha ha, vi thần cung kính cũng không bằng tuân mệnh!"
Úc Hàm Quang cười đứng dậy, lần nữa đè Tạ Thanh Loan dưới thân, ánh mắt thâm tình chậm rãi nhìn nàng, sau đó cúi đầu hôn lên chiếc cổ tinh tế, lướt xuống xương quai xanh thanh tú, sau đó là toàn thân trơn nhẵn nhuyễn hương.Ngay khi nàng cảm thấy da thịt kiều nộn toàn thân đều bị hắn gặm nuốt sạch sẽ, tưởng rằng hắn lần nữa muốn bộc phát thú tính, ăn nàng đến xương cốt đều không còn, Úc Hàm Quang ngược lại đột nhiên ngừng hẳn động tác, hời hợt nói hai chữ:
"Đi ngủ!"Tạ Thanh Loan rốt cục cảm thấy trong lòng hơi đảo ngược một chút, biện pháp đối phó kẻ lưu manh như hắn quả nhiên là càng lưu manh hơn nữa, hắn không có liêm sỉ, nàng càng phải trở nên vô sỉ.Mà lúc này trong lòng Úc Hàm Quang lại có tư vị đặc biệt, tiểu công chúa của hắn quả thật là một nhân tài, nhanh như vậy liền học được 'sư di trường kỹ dĩ chế di', vậy mới xứng là nữ nhân của Úc Hàm Quang hắn.[Sư di trường kỹ dĩ chế di: học tập địch, sau đó dùng nó để đánh bại địch.]Hắn cúi đầu nhìn tiểu mỹ nhân trong ngực mình, khuôn mặt nhỏ tái nhợt tuyết trắng, khóe mắt còn mang theo giọt nước mắt hơi mỏng.Nàng như thế càng làm cho hắn yêu thương, thế là kìm lòng không được liền siết chặt vòng tay....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com