TruyenHHH.com

( NP /Song / Caoh ) Xuyên Nhanh : Bé Đáng Thương Bị Các Lão Đại Quyển Dưỡng

Chương 9 : Kết thúc thế giới 2

ThL2714

Đường Tiểu Đường nhìn xấp ảnh mà bố mẹ đưa cho thì khóe mắt liền giật giật.

Chỉ thấy trong xấp ảnh dày cộm đó toàn bộ đều là hình cậu chụp cùng mấy tên sói con.

Hơn nữa, cũng không biết họ đã chụp bằng cách nào nữa. Phải biết rằng bình thường để duy trì hình tượng rụt rè của nguyên chủ thì ở bên ngoài Đường Tiểu Đường nhất quyết không để bọn sói con quá gần gũi với mình.

Thế nhưng trong xấp ảnh này lại có không ít những tấm hình cực kỳ thân mật của bọn họ. Trong đó còn có một tấm là cảnh Triệu Cương và Tôn Thu Dương hôn lên má cậu cùng một lúc.

Chẳng cần phải mắc công đoán làm gì , Đường Tiểu Đường biết ngay đây là trò của ai rồi.

Chắc chắn là do vai thụ chính sắp đặt.

Nhưng mà chuyện bị chụp lén này cậu không phát hiện ra thì có thể chấp nhận được, nhưng chẳng lẽ mấy tên sói con đó cũng không hề hay biết luôn à ?

Đường Tiểu Đường giữ thái độ nghi ngờ về điều này.

"Con ngoan à,những tấm ảnh này..."

Bà Đường chần chừ mà không biết phải mở lời như thế nào.

Ông Đường cũng có cảm giác gần giống với bà Đường.

Hai vợ chồng họ chỉ có một đứa con là Đường Tiểu Đường, bình thường chẳng dám nói nặng lời với cậu. Mặc dù lần này khi nhận được những tấm ảnh đó khiến họ tức muốn chết, nhưng đến lúc gọi cậu từ trường về thì không nỡ nói nặng nói nhẹ một câu.

Đường Tiểu Đường cúi đầu, khuôn mặt nhỏ trở nên đỏ bừng. Dù không trả lời trực tiếp cho bố mẹ nhưng bố mẹ nào mà không hiểu con mình chứ?

Với biểu cảm e thẹn này của cậu, chỉ cần nhìn sơ thôi đã là biết mấy bức ảnh kia đều là thật rồi.

Bà Đường cảm thấy trước mắt như có hơi tối đi, bà thở dài một hơi rồi đưa tay xoa lên đầu nhỏ của Đường Tiểu Đường.

"Con ngoan, con còn nhỏ, sau này không được qua lại với họ nữa, biết không?"

Đường Tiểu Đường ngước mặt lên.

"Bố mẹ, con cũng sắp trưởng thành rồi mà, hơn nữa, hơn nữa họ thực sự rất tốt với con"

Cậu không nhịn được mà bênh vực cho mấy cậu nam sinh kia, như thể thực sự là một người đang đang rơi vào lưới tình.

Hai vợ chồng nhìn nhau, trong mắt họ hiện rõ sự kiên quyết, họ nhìn thiếu niên, giọng điệu cũng có phần nặng nề hơn một chút.

"Con nên nghe lời đi, bố mẹ làm tất cả cũng chỉ vì muốn tốt cho con thôi, hơn nữa..."

"Con có nghĩ tới chuyện nếu thực sự ở bên bọn họ thì sau này sẽ phải chịu biết bao nhiêu lời đàm tiếu không?"

"Còn nữa, những đứa trẻ ở cái tuổi này vẫn còn chưa thực sự chín chắn đâu. Con có chắc là họ sẽ luôn đối tốt với con không?"

Quả nhiên cậu thiếu niên đã trở nên lưỡng lự.

Khuôn mặt nhỏ lộ ra vẻ buồn bã như thể đang thực sự suy nghĩ về vấn đề thực tế mà bố mẹ vừa nói đến.

"Con không biết, con thực sự không biết ,bọn thật sự sẽ không thích con cả đời sao?"

Bà Đường đau lòng không thôi, bà lại xoa đầu Đường Tiểu Đường sau đó nhẹ giọng nói:

"Con ngoan, vào phòng nghỉ ngơi trước đi. Mẹ đã xin phép giáo viên của con rồi, mấy ngày này con không cần đến trường đâu, cứ nghỉ ngơi cho thật tốt"

Đường Tiểu Đường ngước lên nhìn mẹ, đôi mắt to tròn ngấn nước trông đơn thuần ngây thơ như một bé nai con.

"Mẹ ơi..."

Nhưng lần này bà Đường đã quyết ý ,cho dù Đường Tiểu Đường có nói cách mấy bà cũng không chịu nhượng bộ.

Đường Tiểu Đường ở nhà liền ba ngày liền.

Ngay cả điện thoại cũng bị mẹ tịch thu luôn,bà ấy nói rằng chỉ khi cắt đứt mấy người bạn ở trường mấy ngày thì Đường Tiểu Đường mới có thể suy nghĩ lý trí hơn về vấn đề này.

Về việc này Đường Tiểu Đường cũng không có ý kiến gì lớn , cậu vẫn ăn uống đầy đủ , không có chuyện gì làm thì nằm phè ở sofa coi tivi.

Hơn nữa cậu biết là so với mình thì mấy tên sói con ở trường mới là người thực sự nôn nóng.

Đường Tiểu Đường đoán không trật đi đâu được, bọn người Triệu Cương thật sự đều đang lo sốt vó.

"Không được rồi, sao cục cưng lại về nhà lâu như vậy , đã thế điện thoại cũng không liên lạc được nữa chứ? Chắc chắn là đã xảy ra chuyện rồi!"

Triệu Cương đập bàn đứng dậy rồi cầm áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài.

Hắn phải đến đó xem sao, nếu còn không gặp được thiếu niên thì hắn hết sống nổi trên cuộc đời này nữa rồi.

Tôn Thu Dương kéo tay Triệu Cương lại nhưng trên mặt cậu ta cũng đầy vẻ lo lắng.

Cậu ta nhìn về phía Lý Minh Hiên và Trịnh Khai Vũ vẫn đang trầm mặc,Tôn Thu Dương liền hừ một tiếng.

"Bọn mày nói gì đi chứ. Trong bốn thằng mình thì được mỗi hai đứa bây là khôn hơn chút, nghĩ cách nhanh lên. Chắc chắn cục cưng đã bị ba mẹ nhốt lại rồi!"

"Tao đã nói từ đầu rồi, đừng có để ba mẹ của cục cưng nhìn thấy mấy tấm hình đó mà bọn mày không chịu nghe. Giờ thì sao nào, ngay cả người cũng không gặp được!"

Lý Minh Hiên lườm hắn một cái.

"Gấp gì chứ. Cục cưng không đồng ý công khai mối quan hệ của bọn mình nên chúng ta chỉ có thể dựa vào những tấm ảnh đó thôi. Lúc đầu bọn mày cũng đồng ý còn gì?"

Tôn Thu Dương lập tức mất khí thế nhưng vẫn không khỏi bực bội.

"Vậy làm sao bây giờ, đã ba ngày trời bọn mình chưa gặp được cục cưng rồi, mày coi quầng thâm trên mắt tao này, ba ngày nay tao không ngủ ngon được một giấc nào hết"

Lý Minh Hiên trầm ngâm nói :

"Đợi lát nữa chúng ta cùng qua đó , ba mẹ của cục cưng thực sự rất thương em ấy, chỉ cần họ thấy chúng ta thật lòng thích cục cưng thì chắc chắn họ sẽ đồng ý"

Cả bọn lập tức thống nhất ý kiến.

Vì vậy nên đến chiều ngày hôm đó, chuông cửa nhà Đường Tiểu Đường liền vang lên.

Bà Đường đang bận tay nên đã kêu Đường Đường một tiếng :

"Đường Đường, có người tới ,con ra mở cửa đi"

Đường Tiểu Đường lập tức chạy ào từ phòng mình ra, chạy thẳng tới cửa chính của phòng khách.

Sau khi mở cửa, thấy bốn người ăn mặc chải chuốt chỉnh tề đứng bên ngoài,cậu liền trợn tròn mắt.

"Các...sao các anh lại đến đây?"

Đường Tiểu Đường cẩn thận nhìn về phía phòng bếp, trông dáng vẻ hệt như đang làm gì đó rất mờ ám lén lút.

Cái mình nhỏ của cậu chắn ngay trước mặt mấy người kia, hoàn toàn không có ý định cho họ vào nhà.

Bọn sói con vừa nhìn thấy thiếu niên thì mắt lập tức đỏ lên.

Nếu không phải nhớ rằng lần này đến là để lấy lòng bố mẹ tương lai thì có lẽ họ đã không kiềm được mà lập tức nhào lên ăn sạch cậu rồi.

Nhân lúc không ai nhìn thấy Tôn Thu Dương làm liều ,tiến đến gần Đường Tiểu Đường rồi trực tiếp hôn lên môi cậu một cái.

Chỉ hạm nhẹ rồi tách ra.

Đường Tiểu Đường lập tức trừng to cặp mắt vì hoảng sợ,cậu theo phản xạ quay lại nhìn vào phòng khách.

Thấy bố mẹ vẫn chưa ra, cuối cùng cậu cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó lại trợn mắt lườm Tôn Thu Dương một phát, trông chẳng khác nào một bé mèo con đang xù lông.

Tôn Thu Dương cũng chẳng biết ngượng mà còn cười hì hì rồi nhướng mày với Đường Tiểu Đường.

Kết quả là trong lúc còn đang đắc ý thì  hắn bất ngờ bị tán một cái vào gáy.

Tôn Thu Dương la lên một tiếng.

Ngay sau đó hắn liền thấy được Triệu Cương nhìn mình với vẻ mặt ghen tị , còn vẻ mặt của Lý Minh Hiên và Trịnh Khai Vũ cũng vô cùng bực bội, cái mặt tối sầm nhưng thể sắp đổ mưa vậy.

Tôn Thu Dương lập tức hết giận nhưng bị đánh một cái đau nên vẫn định nói lý vài câu.

Nhưng mà còn chưa kịp mở miệng thì có người từ bếp bước ra.

Là bà Đường.

Mấy tên sói con bỗng chốc như đang lâm vào đại địch, mới nãy còn rất hăm hở nhưng giờ thì người nào người nấy cũng đều trở nên nghiêm chỉnh đứng thẳng tắp

"Chào cô, chúng cháu là bạn học của Đường Đường"

Cả bọn rất lễ phép chào bà Đường, còn làm ra cái vẻ ngoan ngoãn nết na.

Đường Tiểu Đường ở bên cạnh sốc tới nỗi đôi mắt đều trợn to.

Má ơi.

Từ khi nào mà mấy người họ lại ngoan ngoãn như vậy trời, này chắc là bị nhập rồi!

Bà Đường cũng khá ngạc nhiên nhưng vì khoảng cách quá xa với cả còn bị khuất tầm nhìn nên bà không nhìn rõ bọn họ là ai, cứ nghĩ đây thật sự là bạn học của Đường Tiểu Đường.

Trong lòng bà cũng không khỏi nghĩ thầm ,mấy đứa trẻ này đúng là lễ phép thật.

"Aiz ,Chào các cháu, mau vào đi, Đường Đường, sao con còn chặn ở cửa làm gì ,mau để các bạn của con vào nhà"

Khóe miệng Đường Tiểu Đường giật giật,cậu nghĩ thầm 'mẹ ơi , lát nữa sợ người muốn đuổi họ lại là mẹ đó ạ'

Dù vậy nhưng cậu vẫn nhích sang một bên , nhường đường cho họ tiến vào.

Ngay sau đó, cậu liền nhìn thấy nụ cười tươi trên mặt mẹ mình lập tức biến mất mà thay vào đó lại biến thành vẻ kinh ngạc.

"Là các cậu, các cậu đến nhà tôi làm gì hả?"

"Mong các cậu sau này đừng đến tìm Đường Đường của chúng tôi nữa, nhà chúng tôi không hoan nghênh các cậu đâu"

Đường Tiểu Đường lén bĩu môi, thấy chưa.

Bọn sói con này từ nhỏ đến giờ đều cao cao tại thượng, làm sao mà chịu mất mặt như thế này được. Nếu là người khác dám chỉ vào mặt mũi họ nói như vậy thì chắc chắn họ sẽ không nói hai lời mà trực tiếp xử lý ngay.

Nhưng bây giờ, người đứng trước mặt lại là mẹ của cục cưng nhà mình, thế nên cũng coi như là mẹ ruột của bọn họ, không! Còn hơn cả mẹ ruột nữa!

Vậy nên tình thế lúc này lập tức khác hẳn.

Bị nói như vậy nhưng mấy người họ chẳng hề tức giận mà trái lại còn ân cần đón lấy cái vá nấu ăn từ tay mẹ Đường, còn tươi cười nói:

"Cô ơi, cô đang nấu cơm ạ? Cô ngồi xuống nghỉ đi, để cháu làm cho"

"Dạ thưa cô, đây là chút quà bọn cháu mang đến cho cô chú, cũng không biết cô thích gì nên bọn cháu mua tạm ít rượu Mao Đài và trang sức, mong là cô sẽ thích"

"Vậy ra cô chính là mẹ của Đường Đường sao ạ? Nhìn cô trẻ thật luôn, cháu còn tưởng Đường Đường có một chị gái nữa cơ"

.......….......

Dù bà Đường có giỏi đến đâu thì cũng chỉ là một người bình thường,nào đã gặp qua mấy người như vậy.

Đặc biệt là mấy người này lại còn rất khéo ăn khéo nói, cuối cùng mẹ Đường cũng giữ nổi khuôn mặt nghiêm nghị nữa.

Đến khi ông Đường tan làm về nhà thì cảnh tượng ông nhìn thấy chính là :

Mấy cậu nam sinh trong ảnh chụp cùng với con trai mình lúc này đang ngồi trên sofa ở nhà họ.

Ai nấy đều ngồi rất đoan trang,trên mặt thì nở một nụ cười nhã nhặn, lễ phép trò chuyện vui vẻ với vợ ông.

Chuyện này...

Ông Đường suýt chút nữa tưởng mình hoa mắt.

Đây có phải là bà vợ mới tối qua còn than rằng mấy thằng nhóc này đã làm hư bảo bối Đường Đường nhà mình không vậy?

Nhưng rất nhanh ông đã hiểu vì sao.

Trời ạ, mấy đứa nhỏ này quá lễ phép đi, hơn nữa lại còn rất hiểu biết, ăn nói khéo léo, dù cho có nói về chuyện gì thì họ cũng trả lời rất hoàn hảo.

Đều quan trọng nhất đó là.

Chúng thật sự rất nghiêm túc với bảo bối Đường Đường của nhà ông.

Dù là đang nói chuyện phiếm hai vợ chồng nhưng ánh mắt mấy người bọn họ chưa bao giờ dời khỏi Đường Tiểu Đường.

Ngay cả khi Đường Đường chỉ hơi nhíu mày một chút thì cả bọn liền trở nên sốt sắng, thậm chí còn ngây ngốc hỏi xem cậu có muốn đi bệnh viện không.

Mấy đứa nhỏ này thông minh như vậy nhưng khi dính dáng đến chuyện của con trai mình thì đầu óc lập tức trở nên chậm chạp, điều này chứng chuyện gì?

Chỉ có thể chứng tỏ rằng chúng quá quan tâm đến cậu mà thôi.

Đúng là 'quan tâm quá thành loạn'!

Sau một hồi quan sát, bố mẹ Đường hoàn toàn thay đổi cách nhìn về mấy cậu nam sinh này.

Tiễn họ về xong thì ông bà Đường liền gọi Đường Tiểu Đường lại rồi nghiêm túc nhìn cậu.

"Con ngoan, nói thật với bố mẹ nghe, con thật sự thích bọn họ đúng không?"

Khuôn mặt nhỏ của Đường Tiểu Đường đỏ ửng lên, cậu gật đầu : "Dạ"

Bố mẹ Đường thở dài một hơi sau đó nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm mại của Đường Tiểu Đường

"Được rồi, nếu con thích thì bố mẹ sẽ ủng hộ con."

Cả nhà trò chuyện thêm rất nhiều chuyện nhưng có một điều đã được xác nhận rõ ràng.

Đó là ông bà Đường sẽ không phản đối Đường Tiểu Đường ở bên những người kia nữa. Đối với họ, chỉ cần cục vàng nhà mình được hạnh phúc là họ đã vô cùng mãn nguyện rồi.

Hơn nữa qua quá trình quan sát của họ thì bọn họ liền chắc chắn rằng mấy cậu trai đó là thật lòng yêu Đường Tiểu Đường nhà mình.

Chỉ cần cục vàng nhà họ có thể sống hạnh phúc thì họ không cần phải so đo thêm cái chi hết.

Còn về phía bên kia...

Bọn sói con cũng chẳng nhàn rỗi. Họ đã tìm ra kẻ chụp trộm , hơn nữa còn lần ra kẻ chủ mưu đứng phía sau.

Quả nhiên đúng là Hà Miêu!

Mấy tên sói con không phải là cái dạng người bao dung gì nên họ lập tức gây áp lực lên việc làm ăn của ba Hà Miêu.

Ông Hà vốn chỉ là một người phất lên chỉ nhờ khoản tài chính may mắn ,thực tế cũng không có nhiều kinh nghiệm kinh doanh.

Thêm vào đó, thân phận của bọn sói con đâu phải dạng vừa, chỉ trong vài ngày, doanh nghiệp của gia đình Hà Miêu đã tuyên bố phá sản.

Không chỉ vậy mà họ còn nợ hàng chục triệu nhân dân tệ.

Lần này nhà họ Hà coi như là hoàn toàn sụp đổ.

Mà không có tiền thì ông Hà tất nhiên sẽ không cho Hà Miêu tiếp tục học trường quý tộc nữa. Thêm vào đó là Hà Miêu vốn đã học kém, hơn nữa nếu không phải vì cậu ta thì nhà họ Hà cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như bây giờ. Ông Hà dứt khoát bắt cậu ta nghỉ học để đi làm kiếm tiền, bình thường còn đánh mắng không ngừng.

Từ nhỏ Hà Miêu đã quen được nuông chiều, nên làm sao chịu được khổ cực như vậy. Cậu ta cãi nhau bố mình một trận rồi bỏ nhà ra đi.

Còn về chuyện sau khi bỏ nhà đi Hà Miêu đã làm gì thì Đường Tiểu Đường cũng chỉ tình cờ mới biết được.

Lúc đó Đường Tiểu Đường đang ngồi trong chiếc siêu xe, bên cạnh là mấy cậu trai cao to, họ vây cậu ở giữa.

Cậu vô tình nhìn ra ngoài một cái ,sau đó liền thấy được Hà Miêu đang mỉm cười nịnh nọt với một gã đàn ông bụng bia, trông vô cùng nhếch nhác ở ven đường.

Gã đàn ông nhếch nhác đó còn đưa bàn tay béo ú của mình vào trong quần của Hà Miêu, đùa bỡn ở giữa hai chân cậu ta.

Dường như Hà Miêu cũng đã quen với chuyện này,cậu ta còn phối hợp mà hơi tách chân ra một chút để người đàn ông thoải mái đùa bỡn hơn.

Phát hiện Đường Tiểu Đường đang nhìn ra bên ngoài,bọn sói con bên trong xe lập tức thấy bất mãn.

Cục cưng của họ sao có thể nhìn người khác chứ, tốt nhất là lúc nào cũng phải nhìn bọn họ mới đúng.

Ngay sau đó cả bọn nhìn theo hướng mà thiếu niên đang nhìn , họ liền nhướng mày.

Một bàn tay lớn liền đưa lên che kín mắt của cậu lại, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Đường Tiểu Đường.

"Ngoan, đừng nhìn mấy thứ bẩn thỉu đó nữa, sẽ làm dơ mắt của cục cưng đấy."

Đường Tiểu Đường bĩu môi, cậu dùng hai bàn tay nhỏ xíu bất mãn kéo bàn tay to của người đàn ông xuống rồi quay đầu lườm hắn ta một cái.

"Không được che mắt em nữa"

Mấy tên sói con lập tức bật cười.

Tôn Thu Dương ghé sát lại cái miệng bé xinh hồng hồng của Đường Tiểu Đường rồi hôn lên một cái.

"Cục cưng còn nhớ chuyện tối qua không?"

Chưa kịp nói dứt câu thì miệng của hắn lập tức bị bàn tay non mềm của thiếu niên bịt lại.

Thiếu niên lườm anh một cách hung dữ.

"Không được nhắc đến chuyện tối qua!"

Giọng điệu thì rất dữ nhưng khuôn mặt thì đỏ bừng như tôm luộc.

Nghĩ đến chuyện tối qua, Đường Tiểu Đường xấu hổ đến mức chỉ muốn dùng ngón chân đào ra được một cái hầm ngầm để chui xuống.

Rõ ràng tối qua cậu muốn về ký túc xá ngủ nhưng lại bị mấy người đó kéo đến chung cư của họ.

Và rồi sau đó họ còn kéo cậu xà quần suốt cả đêm.

Đúng là suốt một đêm thật,bắt đầu từ lúc ăn tối xong cho đến thẳng sáng ngày hôm sau, mấy người họ vẫn còn tiếp tục làm.

Đường Tiểu Đường đáng thương, cả hai cái lỗ nhỏ trước sau đều sưng vù lên.

Quá đáng hơn nữa là...

Bọn họ lại còn bịt mắt cậu rồi đút dương vật bự vào lỗ nhỏ của cậu, một hai phải bắt cậu đoán dương vật to dài đang đút vào là của ai, nếu đoán sai thì sẽ bị phạt.

Hình phạt của bọn họ cũng rất đơn giản, đó chính là bắt Đường Tiểu Đường học theo đủ loại lời nói dâm loạn của bọn họ.

Nào là cặc to của chồng đút em sướng quá.

Lỗ dâm của cục cưng chỉ cho mỗi chồng đút thôi, em muốn làm chậu thịt của chồng.

Muốn sinh em bé cho ông xã, muốn vắt sữa cho mấy anh chồng uống nữa.

.......

Vân vân và mây mây.

Có thể nói, đêm đó, Đường Tiểu Đường đã trải qua một đêm bùng cháy.

Hèmmmm.....

Ít ra thì bề ngoài là như vậy.

Hơn nữa cứ như vậy, mấy tên sói con này vẫn chưa chịu buông tha cho cái lỗ nhỏ của cậu, mới sáng sớm tinh mơ đã lôi cậu ra làm tiếp một hiệp.

Đường Tiểu Đường càng nghĩ thì mặt nhỏ càng đỏ, đôi mắt to long lanh ngấn nước trông đáng yêu cực kỳ.

Mấy tên sói con nhìn thấy lại càng thêm rạo rực, họ liền ôm cậu vào lòng, bàn tay to lớn kéo rẹt một cái, quần lập tức đã bị lột phăng ra,sau đó để lộ ra phần thân dưới trần trụi.

Đôi chân bị dạng rộng, phong cảnh giữa hai chân lộ rõ mồn một.

Hai cái bông nhỏ xinh hồng hào lúc này đều đang ngậm một cây gậy mát xa thô to, đây là thứ mà đám đàn ông một hai phải nhét vào cho cậu, nói là phải nới lỏng cái lỗ nhỏ ra gì gì đó, nếu không sẽ không ăn hết được dương vật của mấy anh chồng.

Thiếu niên ngơ ngác, cậu không hiểu lắm, cậu đã ăn rồi mà, sao họ còn nói ăn không hết nữa?

Kết quả là bọn sói con phải phổ cập kiến thức khoa học cho cậu ta một số thứ.

Với cả bọn họ còn nói sau khi nới lỏng xong thì hai con cu sẽ có thể đút vào một cái lỗ nhỏ cùng một lúc,làm như vậy thì cũng sẽ không bị thương.

Thiếu niên lúc ấy vô cùng hoảng sợ,cậu òa khóc nói không muốn nhưng trong chuyện này bọn đàn ông kia lại tỏ ra cường thế lạ thường, cuối cùng họ vẫn cứ cứng rắn nhét vào cho cậu.

Sau đó thì lỗ nhỏ của Đường Tiểu Đường đã bị nhét hai thứ như vậy, nghe giảng cả một ngày.

Nhưng đây vẫn chưa phải là quá đáng nhất, Đường Tiểu Đường cũng là lúc đang nghe giảng mới phát hiện ra, hai thứ này vậy mà còn biết rung nữa.

Khi đó cậu bị dương vật giả trong lỗ nhỏ đột nhiên rung lên kích thích đến mức cao trào luôn, hơn nữa còn rên ra tiếng rất mất mặt.

Kết quả thầy giáo còn tưởng cậu bị làm sao nên đã cố tình đi từ bục giảng xuống, đến bên cạnh cậu hỏi han tình hình.

Mà cho dù là vào lúc đó thì hai cái thứ kia vẫn còn rung, hơn nữa còn rung càng ngày càng mạnh hơn.

Đường Tiểu Đường chỉ có thể vừa kẹp chặt hai chân vừa cắn răng cố không rên ra tiếng mà trả lời câu hỏi của thầy giáo.

Đường Tiểu Đường thật sự sắp bị hành chét rồi, cậu thiệt tình nghĩ là mấy tên sói con này thật mẹ nó biết cách chơi mà.

Nhưng mà sướng thì cũng sướng thật, hé hé!

Bọn sói con nhìn hai cái lỗ nhỏ giữa hai chân thiếu niên bị gậy mát xa nhét đầy, hai mắt liền trở nên đỏ ngầu.

Miệng lỗ hồng hào bị căng ra tới mức trắng bệch, dịch trong suốt làm làn da trắng nõn của thiếu niên càng thêm óng ánh.

Đẹp quá, đẹp thật á chứ!

Cái lỗ nhỏ ngon nghẻ thế này sao có thể chỉ dùng dương vật giả được, phải dùng hàng thật mới phải chứ.

Triệu Cương liền rút dương vật giả ra khỏi lỗ nhỏ của thiếu niên, sau đó dùng con cặc nóng hổi của mình ấn lên lỗ dâm của cậu và rồi với một cú thúc mạnh thì nguyên con cu hoàn toàn cắm hết vào bên trong.

Thân thể thiếu niên đột nhiên ưỡn cong lên, cậu hét lên một tiếng rồi bắn ra một chất lỏng loãng.

"Hu hu hu, đừng mà, em ăn không nổi nữa, mệt quá, em không còn chút nào hết"

Tối qua cậu đã bị mấy tên sói con hành nguyên đêm,  hôm nay lại bị hai cái gậy mát xa giày vò đến sướng cả ngày.

Bây giờ Đường Tiểu Đường mới thật sự cảm thấy mình một giọt cũng chẳng còn nữa!

Nhưng đám sói con này làm sao mà dễ dàng ứng phó như vậy.

Hai người liền kẹp thiếu niên ở giữa, dương vật to bự lần lượt đụ chịch lỗ nhỏ của thiếu niên, họ dùng lực rất mạnh, hận không thể đâm xuyên qua thiếu niên.

Mà ở chỗ giao hợp của bọn họ nước đã bắn tung tóe khắp nơi.

Cái miệng nhỏ đang khóc nức nở của cậu thiếu niên cũng bị một con cu khủng khác đụ đến nỗi hai má đều phồng hết lên.

Xe dừng lại bên đường.

Ngay sau đó, cửa sau được mở ra, lại chen vào thêm một người.

"Má, nhường chỗ cho tao đi,cặc tao sắp nổ luôn rồi này !"

Đường Tiểu Đường bị địt đến ngây dại, cậu chợt cảm thấy lòng bàn chân mềm mại của mình đã chạm vào thứ gì đó nóng rực.

Gần như ngay lập tức,Đường Tiểu Đường liền co bàn chân lại định rút trở về.

Nhưng bàn tay to lớn của người đàn ông đã nắm chặt lấy cổ chân cậu, cứ thế mà điều khiển cái gót chân nhỏ đó chà xát lên trên dương vật nóng hừng hực kia.

Lông mu rậm rạp lại hơi cứng chọc vào lòng bàn chân Đường Tiểu Đường khiến cậu nhột , ư ư muốn nói đừng làm nữa.

Nhưng cái miệng nhỏ của cậu đang bị một con cu khác thụt ra nắc vào nên một câu cũng không nói nên lời.

Chiếc siêu xe đẳng cấp tuyệt vời lặng lẽ đậu bên đường lắc lư dữ dội, khiến người đi qua lại không khỏi tò mò mà ngó qua nhìn.

Có mấy đứa nhỏ còn bám vào cửa kính xe cố gắng nhìn vào bên trong.

Lúc này đúng lúc Đường Tiểu Đường bị đè lên cửa kính, cậu chạm mặt với mấy đứa trẻ bên ngoài.

Lập tức cơ thể của thiếu niên trở nên căng thẳng,bàn tay nhỏ xinh bịt chặt miệng mình lại mà không dám phát ra âm thanh nào.

Còn tay kia thì cố sức đẩy bọn đàn ông  ở sau lưng, móng tay tròn trịa cứ thế không nể nang gì mà cấu véo vào cái cơ bắp rắn chắc trên người họ.

Hai con hàng khủng bị cái lỗ nhỏ của thiếu niên bất ngờ co rút kẹp chặt khiến toàn thân sướng rơn, càng ra sức dập mạnh hơn.

"Ngoan,chúng không thấy được đâu"

Lý Minh Hiên vừa đụ lỗ nhỏ của cậu thiếu niên vừa dùng giọng trầm thấp an ủi cậu.

Thiếu niên nước mắt lưng tròng,trông cực kỳ đáng thương mà quay đầu lại nhìn hắn , cầu xin trong im lặng.

"Đừng mà , dừng lại đi"

Nhưng mà sự kháng cự yếu ớt ấy chẳng có tác dụng gì, ngược lại vẻ mặt đáng yêu tội nghiệp này lại càng kích thích đám đàn ông muốn điên cuồng rong ruổi trên thân thể non nớt này của cậu để lưu lại dấu vết của riêng mình.

Bất chợt hắn dập mạnh hơn mém tí nữa khiến thiếu niên đập đầu vào cửa kính xe,cậu tức giận xoay người lại rồi cắn mạnh vào vai Lý Minh Hiên, cắn chặt mà không chịu nhả ra.

Nhưng cậu càng cắn chặt thì hắn lại càng nắc mạnh hơn, mỗi lần đều dập đều thọc mở cổ tử cung, sau đó gậy thịt lớn lập tức khuấy đảo ở bên trong.

Con cu của người đàn ông thật sự là quá khủng, mỗi lần nhét hết vào quả thật đúng là một cực hình.

Đường Tiểu Đường cảm thấy tử cung bé nhỏ của mình như sắp bị thọc tới biến dạng.

Cậu kêu rên lên một tiếng rồi buông miệng ra, tựa đầu vào trên vai hắn sau đó bắt đầu thở hổn hển từng đợt một

"Hưm, nhanh quá, hu hu hu, bụng em sắp vỡ rồi, khó chịu quá"

Nhưng người đàn ông vẫn cứ mặc sức mà chịch mạnh vào tử cung của cậu , cũng chẳng có ý định làm chậm lại chút nào.

Đường Tiểu Đường biết điều nên vội vàng gọi 'chồng ơi, chồng à' liên tục.

"Chồng ơi, thương em chút được không, chồng ơi"

Tên đàn ông đang hì hục trên người cậu lúc này mới dừng lại một chút,dùng đôi mắt đen láy nhìn cậu thiếu niên với hốc mắt đỏ hoe ở bên dưới, vô cùng thương xót mà hôn lên mắt cậu.

"Ngoan"

"Chồng thương em mà"

Trong lòng Đường Tiểu Đường liền thầm mắng một câu, bà mẹ, đây là cái kiểu thương của anh đó hả?

Nhưng mà cậu cũng chỉ dám thầm mắng trong lòng như vậy thôi chứ trên mặt vẫn là cái vẻ mặt đáng thương vô tội kia.

Giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại nghe như thể đang làm nũng.

"Vậy anh chậm lại một chút được không, nhanh quá em chịu không nổi đâu"

Bọn đàn ông cười sau đó gật gật đầu.

"Được, nghe lời cục cưng của bọn anh hết"

Thế nên bọn họ thật sự đã làm chậm lại.

Nhưng chẳng được bao lâu thì Đường Tiểu Đường lại thấy bất mãn.

Không gì khác, chỉ là bọn họ làm thật sự quá chậm, mỗi lần ra vào đều cọ qua điểm mẫn cảm trong lỗ nhỏ nhưng cái lực thật sự là không đủ.

Cứ như đã thiếu thiếu cái gì đó, cảm giác này còn giày vò hơn so với kiểu làm tình điên cuồng mãnh liệt vừa rồi.

Thiếu niên ư ử vùi mặt vào ngực người đàn ông, cái mông nhỏ thì chủ động vặn vẹo nhún lên dương vật của họ.

"Cục cưng làm sao vậy?"

Bàn tay to của người đàn ông xoa nắn cái mông nhỏ đầy thịt của thiếu niên, giọng nói mang theo ý cười.

Đường Tiểu Đường lại uất ức mà nỉ non :

"Khó chịu, mấy anh nhanh lên một chút đi, em khó chịu quá, hu hu hu"

Trong xe lập tức vang lên tiếng cười trầm thấp của mấy tên đàn ông.

"Cục cưng vừa bảo là chịu không nổi mà? Giờ đã chịu nổi rồi hửm?"

Đường Tiểu Đường sắp bị cơn ngứa ngáy trong người hành hạ đến phát điên, cái mông nhỏ vặn vẹo càng lúc càng dữ dội, nhưng sức lực của thiếu niên thật sự có hạn, chẳng mấy chốc đã dựa vào ngực người đàn ông thở hổn hển.

"Đừng chậm nữa mà, nhanh lên, nhanh lên một chút, em muốn các anh mau đâm vào trong, hu hu hu, thật sự khó chịu quá"

"Cục cưng khó chiều thật đấy, nhanh cũng không được mà chậm cũng không xong, lát nữa có muốn đổi không?"

Đường Tiểu Đường liên tục lắc đầu.

"Không đổi, thật sự không đổi nữa đâu"

Mấy người đàn ông liếc nhìn nhau, trong mắt họ là nụ cười đắc ý, mỗi người đều hôn lên cơ thể nhỏ bé của thiếu niên một cái rồi dùng giọng nói dịu dàng :

"Được, nghe theo cục cưng !"

Vừa dứt lời thì chợt đâm thẳng vào bên trong!

"Á!"

Hai con cu to bự cũng chẳng còn rề rà như trước nữa mà liền dùng sức một chút ,bất ngờ trực tiếp đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể của thiếu niên, kích thích cậu đến nỗi ưỡn người lên cao trào một lần nữa.

Nhưng bọn đàn ông kia lại hoàn toàn không có ý định dừng lại.

Ở trong cái lỗ nhỏ chợt co rút lại của thiếu niên mà điên cuồng mãnh liệt ra sức đụ địt.

"Không! Không được, dừng lại một chút, mau dừng lại, hu hu hu, em không muốn nữa"

"Ứm!"

Cái miệng nhỏ đang lải nhải của cậu thiếu niên bị chặn lại một lần nữa.

Bên trong chiếc siêu xe, tràn ngập cảnh xuân...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com