TruyenHHH.com

Nomin Markhyuck Vai Chuyen Tinh Yeu Cua F4 Sopa

Nhưng chắc là Jeno cũng không cảm nhận được nỗi sầu của Haechan đâu.

Bởi vì hiện giờ anh cũng đang rất sầu.

Anh giương mắt ngóng trông đi gõ cửa phòng Jaemin, kết quả người ta sập cửa đi mất, đi ra ngoài luôn, ngay cả bóng lưng cũng không để lại cho anh. Anh muốn đi tìm Haechan để cầu cứu, nhưng mà anh nghĩ khả năng cao Haechan cũng chỉ quăng cho anh mấy bộ fanfic để anh tham khảo.

Tham khảo cái con khỉ, nếu như cách trong fanfic anh có thể học được anh còn phải đứng chờ trước phòng sao?

Jeno lặng lẽ mở cửa phòng Jaemin, đặt ga giường đã được giặt xong vào tủ đồ. Hộp đồ của Haechan cũng đặt ở đó, không nghiêng không lệch, ngay cả hộp giấy gói hàng cũng được xếp ngay ngắn ở đó.

Cái tên FullMark lập lòe trước mắt, Jeno có muốn giả vờ không nhìn thấy cũng không được.

Anh lần theo manh mối, việc tìm được tài khoản của Jaemin cũng không hề khó. Cho đến khi Jeno nhận ra bản thân mình đang làm gì, anh đã chép đầy một mặt giấy những tư thế mà Jaemin từng viết.

Thì ra Jaemin thích thế này.

Jeno nghĩ trong lòng.

Được thôi.

Anh lại tiện tay làm thêm một việc, đó là gọi điện cho Mark: "Anh, nếu như có người muốn yêu đương trong nhóm thì phải làm thế nào?"

Mark lại nhớ đến cuộc điện thoại mà Haechan gọi cho mình tối hôm qua, cho rằng hai người này đang có gì với nhau nên trả lời rất rõ ràng và quyết đoán: "Không được!"

"À, vậy anh nhớ khuyên răn Haechan nha." Jeno nói rất vô tâm. "Em thấy hình như cậu ấy thích anh."

Dù sao thuận nước đẩy thuyền, chỉ cần cậu ta không để tâm tới việc anh với Jaemin đang làm gì là được.

Đầu bên kia điện thoại đột nhiên không còn tiếng nói, qua lúc lâu Mark nói thật cẩn thận hỏi một câu: "Tại sao?"

"Là chuyện riêng tư của Haechan em không tiện nói." Jeno ném ra một câu lại thêm một câu kích thích trái tim của Mark. "Nhưng mà người có thể kiên trì để làm fan only của anh từ hồi Rookies đến bây giờ thật sự không có nhiều."

Jeno nghe câu 'Không được' kiên quyết của anh lúc trước, đột nhiên lại lo lắng cho thằng bạn cùng tuổi của mình: "Anh, dù sao cậu ấy đã thích anh lâu vậy rồi, lại chung thủy tới vậy, ngay cả những lời trái lương tâm như anh Taeyong và Jaemin đều xấu trai cậu ấy còn nói ra được, lúc mà anh từ chối cậu ấy hãy khéo léo chút."

Jeno nghe thấy giọng Mark có chút run rẩy, có lẽ là anh bị dọa sợ cũng có thể là anh giận. Nếu anh là Mark, biết từ năm 13 tuổi Haechan đã tạo một chiếc acc clone chỉ để dành cho bản thân, thậm chí có lúc còn chửi cả bản thân Haechan, là thẳng nam như anh Mark chắc chắn ảnh chịu không nổi.

Mark nuốt nước bọt nói: "Anh biết rồi."

Jeno cảm thấy mình đúng là người vô lương tâm, Haechan đã lặng lẽ dè dặt thích Mark bao nhiêu năm như thế, mà cứ vậy bị bản thân lật tẩy cho anh Mark, sau này anh nhất định sẽ mời Haechan ăn một chầu.

Amen.

Nhưng mà tuyệt đối không thể để cho Haechan và Jaemin thành lập liên mình nữa, nếu sau này Haechan cứ tới phòng Jaemin ngắm goods của Mark thì anh phải thế nào đây?

Tuyệt đối không được.

Khi Jaemin trở về, cậu nhìn thấy Jeno trói tay phải của mình vào đầu giường, cơ bắp cánh tay đẹp tựa như tượng tạc, còn chủ nhân của cánh tay thì cười híp mắt nói với cậu: "Jaemin ơi."

"Shit." Jaemin nói thế.

Cậu xong đời rồi, cậu bị lộ rồi.

Cậu xoay người chuẩn bị chạy trốn, nhưng mà Jeno trói bản thân chỉ để làm cảnh, anh bật người xuống giường kéo cậu lên giường.

Jeno sờ cậu, phát hiện người xong đời là anh.

Hôm qua đúng là anh quên xài bao.

Jaemin sốt rồi. Nhưng mà cậu chỉ lạnh lùng nhìn anh, không phải thích mà còn chối, cũng không ngại ngùng đỏ mặt.

Jeno nghĩ, bản thân mình tiêu đời thật rồi.

Anh cực kỳ tuyệt vọng đè người đang nằm dưới thân mình, nghĩ trong lòng rằng đây có khả năng là lần cuối cùng rồi. Sau này hai người họ chỉ là quan hệ đồng đội bình thường, là người xa lạ quen thuộc nhất, anh không thể nào bò lên giường của Jaemin nữa. Angry sex đúng là không thể tùy tiện, lỡ không ổn là mất luôn cả người yêu. Không làm thì thôi, đã làm thì phải làm tới cùng. Dù sao bản thân mình đã vào danh sách đen rồi thì cứ làm tới, ít nhất sau này vào đêm khuya còn có cái để nhớ về khi ôm chăn nằm khóc. Anh cúi đầu xuống khẽ hôn lên môi Jaemin, nói đầy cam chịu: "Em truyền bệnh cho anh đi."

Jaemin đột nhiên được hôn còn chưa kịp rung động, nghe lời anh nói chỉ muốn lấy gối đập vào đầu anh.

Cái này có thể truyền bệnh được hả! Có phải cảm cúm đâu!

"Anh hôn cái nữa." Jaemin không nhìn anh mà nghiêng đầu nhìn vào hướng khác, cứ như cậu nhìn nơi khác thì lời này không phải do cậu nói vậy.

Jeno lại sống dậy rồi, anh vô tình đã lật ngược ván cờ rồi. Tuy rằng cũng không biết bản thân đã làm gì, nhưng mà có vẻ như Jaemin rất thích. Bây giờ anh cực kỳ tập trung, chờ đợi Jaemin tuyên bố kết quả là sống hay chết.

Người Jaemin như đang bốc khói, từ tai đến cả mặt: "Nói không chừng có thể lây được."

Jeno nghe được câu này nhanh chóng cúi đầu, còn không quên nói thêm: "Một lần không được, hôn thêm mấy lần." Jeno không biết rằng, trên giường Jaemin chuyện gì họ cũng từng làm, nhưng đây lại là lần đầu tiên hôn nhau.

Ngây ngô như tình đầu.

Lần này Haechan không mắc lỗi, cậu không trực tiếp mở cửa. Cậu chọn đứng ngoài cửa nghe lén, nghe đến đó thì gương mặt nặng nề, cũng không dám tiếp tục nghe nữa. Chuyện xảy ra trong phòng của Jaemin, không thể nói cho quản lí, cũng phải giấu trước mặt mấy đứa nhỏ. Tuy rằng Mark hiện giờ đã tốt nghiệp khỏi Dream, nhưng mà đối với Haechan Mark đã làm leader của cậu 5 năm rồi, có chuyện gì xảy ra người đầu tiên cậu nghĩ tới vẫn là Mark.

Đám nhóc con này thật là, đã nói rồi đừng đọc fanfic mãi, xem đi, lên mạng lướt web riết rồi có chuyện.

Cho đến khi mấy anh 127 trở về, Mark đã bị Haechan kéo đi khỏi nhóm. Cậu thậm chí còn lạnh lùng vô cảm tìm lí do đuổi anh Jaehyun qua phòng kế bên. Cậu ngó nghiêng liếc dọc thấy không ai chú ý tới hai người họ thì bảo Mark ngồi lên giường, còn bản thân mình thì khóa cửa lại, chuẩn bị thảo luận chuyện yêu đương của mấy bạn nhỏ.

Mark dù chưa về bao lâu lại biết được quá nhiều chuyện nên cả người cứng ngắc tựa như cương thi, đoan trang nề nếp ngồi trên mép giường. Trong lòng anh tự luyện tập kiến thức, chuẩn bị cho một màn biểu diễn lộng lẫy.

Anh nhìn dáng vẻ như ăn trộm của Haechan có chút hồi hộp. Haechan có lẽ muốn kể chuyện của đồng đội, chẳng hạn như Renjun yêu thầm Jaehyun nhưng không thành, xoay người nhào vào lòng Jaemin, hoặc là nhào vào lòng Jeno. Whatever, dù sao thì chuyện mà bây giờ anh muốn làm quan trọng hơn, và cũng có liên quan rất nhiều với thứ trong túi áo. Vì để hai thứ đó lát nữa có thể được sử dụng, Mark lấy dũng khí nói với Haechan.

Hai chuyện.

"Donghyuck, tài khoản của em anh biết rồi."

Haechan ngơ người, hiểu anh muốn nói về tài khoản nào, chính là cái tài khoản fan only mà cậu chửi cả bản thân là kẻ theo đuôi đó. Trong chốc lát cậu không biết mình nên đi tìm Jaemin tính sổ hay đỏ mặt trước. Cuối cùng cậu nghĩ ngợi rồi quyết định chạy trốn, giây phút này cậu phải bình tĩnh để còn đi tìm máy quay ngược thời gian.

Nhưng mà hành động khóa cửa và sự hoang mang của cậu làm kéo dài thời gian cậu chạy trốn. Mark ôm lấy cậu từ phía sau, vòng cả hai cánh tay của cậu vào trong lòng anh. Đứa chỉ lo nằm ở ký túc xá như Haechan có thế nào cũng không làm lại một Mark Lee Canada hay tập gym được, cậu vùng vẫy cũng không thoát khỏi anh được. Vì thế Mark nói chuyện thứ hai bên tai của Haechan:

"Anh thích em, thực sự, rất thích em."

"Cách trị liệu tâm lí." Ba tháng sau nanananojaminipuba bình luận như thế dưới một bộ truyện Chanmark mới đăng. Tác giả này nhìn có vẻ như là người đã đọc truyện lâu năm nhưng lại là lần đầu tiên viết truyện, tuy có chút ngây ngô nhưng được cái rất chân thực.

Chẳng hạn như Mark có năm quyển sổ, bụng sáu múi và đôi tai không có xương mềm, cơ bắp trên đùi.

"Đây thực sự là trị liệu tâm lí." nanananojaminipuba lại bình luận lần nữa. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com