Nomin Jaeyong The Devil And His Demon
Bên trong căn phòng sâu nhất của ngôi nhà ở vị trí tách biệt phố xá, dưới ngọn đèn có phần hơi ảm đạm in lên tường là vô số bóng người khác nhau. Bọn họ đều đang ngồi đây đông đủ, từ những vị tướng có chức vụ cao cấp cho tới những cận thần có phần thấp bé hơn, lần này không ai màng tới chức danh hay thân phận, cũng chẳng màng tới việc chính mình đều đang ngồi cùng với đối thủ, ai nấy đều thống nhất bắt tay cùng nhau tạo lập một kế hoạch để cứu lấy loài người."Một đòn tấn công của Ados có thể xóa sổ toàn bộ thành phố này, nếu chúng ta không di tản người dân từ sớm, thương vong không thể đo đếm bằng con số thông thường."Trong giọng điệu đầy tính nghiêm trọng của La Tại Dân còn kèm theo sự bất an khó nói nên lời, bọn họ có thể không ngại rơi đầu để đấu một trận với Ados và giành được sự toàn thắng, tuy nhiên vấn đề lại nằm ở chỗ không thể nào để việc này dẫn tới sự thương vong của loài người."Chúng ta sẽ di tản người dân, không thể sai khiến những người này rời đi nữa mà chúng ta phải trực tiếp mang họ đi."Vẻ mặt ai nấy đang ngồi trong căn phòng này đều trở nên xấu đi, di dời người dân thì không phải là chuyện gì to tát, nhưng mà...Di dời người dân đồng nghĩa với việc hầu như những thiên thần và ác quỷ còn sót lại ở đây sẽ ở một bên đi cùng với họ, đảm bảo an toàn cho loài người để những người đó đến được một nơi không bị trấn chiến với Ados gây ảnh hưởng."Chẳng lẽ các người định chiến đấu một mình?" Một ác quỷ hỏi, hắn biết Lý Thái Dung dù cho đã mất đi đôi cánh nhưng thực lực vẫn không có ai sánh bằng, chưa kể còn có Lý Đế Nỗ, cận thần trung thành và quyền năng của Lý Thái Dung, hay đến cả Tổng lãnh Thiên thần La Tại Dân nữa.Nhưng những người này năm ấy đã phải chịu rất nhiều thương tổn cùng với dư chấn từ cuộc chiến cũ, hơn hết chưa ai thực sự đấu với Ados và thậm chí đã từng thua cuộc trước con quái vật kia. Nếu không có sự trợ giúp của toàn thể những thiên thần và ác quỷ khác đang trụ lại, liệu mọi chuyện có thực sự ổn không.La Tại Dân giương mắt nhìn một vòng, cậu biết những ai ngồi đây không những muốn tham gia trận chiến này để đánh Ados một trận ra bã, mà bọn họ còn muốn phụng sự những người có thể thay đổi vận mệnh thế giới và trả lại trật tự hòa bình cho cả nhân thế như thời trước.Bởi vì chính những suy nghĩ này, mà bọn họ đã tình nguyện trốn chui trốn lủi, thà sống dưới bóng đêm ngàn vạn năm chứ nhất quyết không để bị bắt, đợi một ngày có thể hoàn toàn báo thù cho người thân, bạn bè, những người bọn họ đã từng có một mối quan hệ sâu nặng không từ ngữ nào diễn tả được.Cậu mỉm cười, dường như nụ cười ấy thật sự xua tan đi không khí ngột ngạt ngay từ đầu buổi họp cho tới bây giờ, La Tại Dân tuy trong lòng lo lắng nhưng cậu lại cảm thấy hiện tại mình có thể chân chính nở một nụ cười, bên cạnh có những cận thần như thế này, quả nhiên không cần bận tâm liệu trận chiến này có mang về chiến thắng hay không."Như vậy đi, chúng tôi sẽ cố gắng kéo dài thời gian hết sức có thể, vừa đủ để mọi người đem người dân ở đây tới chỗ an toàn, cũng như để trở lại đây hết sức có thể."Hoàng Nhân Tuấn cau mày, "Không thể sử dụng cánh cửa không gian được sao, chúng ta bắt buộc phải sử dụng cách truyền thống ư?"Lý Thái Dung lắc đầu, "Số lượng dân cư quá lớn mà số lượng quân của chúng ta lại quá ít, cánh cửa không gian cũng không thể mở quá lâu, huống hồ mở được nó sẽ tiêu hao sức lực, trừ phi thật sự có đủ năng lực thì mới nên làm như vậy."Quả thực mở được cánh cửa không gian không hề dễ, bởi vì đây vốn là một trong những phép thuật mạnh nhất trong giới, cả thiên thần lẫn ác quỷ cần phải đạt đến trình độ nhất định thì mới có thể thi triển.Những người duy nhất có thể mở được chính là La Tại Dân, Lý Thái Dung, Trịnh Tại Hiền và gần đây là Lý Đế Nỗ nhưng ai cũng chỉ mở được trong thời gian ngắn, còn những kẻ ngày trước có thể thực hiện được phép thuật này thì đáng buồn thay đã chết trong trận chiến hoặc đã đầu quân cho Ados.La Tại Dân hít thật sâu, giọng điệu trở nên trầm thấp, vừa lạnh lùng lại vừa mạnh mẽ, "Không có lý do đơn giản nào có thể giải thích rõ ràng hơn rằng, lần này Ados muốn đánh một trận ra trò với chúng ta. Việc thay đổi mục tiêu cuối cùng không còn chỉ riêng Thiên Đàng và Địa Ngục, thay vào đó lại nhằm vào con người chính là bằng chứng rõ ràng nhất. Lần này, cả hai thế giới sẽ lại bắt tay lần nữa, không những vừa bảo vệ vận mệnh của trái đất, mà thậm chí là để đòi lại những gì chúng ta đã mất."Ròng rã những tháng ngày chịu cảnh bị đuổi giết gắt gao, trơ mắt đứng nhìn người mình yêu thương chết đến không thể nhắm mắt, trách nhiệm cùng niềm tin đều bị chôn vùi dưới sâu đáy lòng mà không được thể hiện. Bọn họ sẽ nhất quyết đoạt lại tất cả.Đêm đã khuya, La Tại Dân dùng một ít lá náng hoa trắng đắp lên vết thương bên eo phải của mình. Từ khi chiến đấu với Ados cho tới lúc bàn bạc kế hoạch với mọi người, cậu không hề cảm nhận được bất kì đau đớn nào với vết thương này, lại không ngờ đến khi tắm mới phát hiện nó đã thâm một mảng lớn, vừa đụng vào đã thấy rất đau.La Tại Dân nhớ lại, chắc là lúc trở lại từ tiềm thức, cậu không cẩn thận mà va phải chỗ nào đó, tiếp theo bị Lý Đế Nỗ lôi đi chạy trốn rồi lại bận rộn đánh nhau với Ados nên mới không nhận ra.Đắp lá cây lên eo tuy không gặp khó khăn nhưng lúc mặt áo lại không tránh được vất vả, nào ngờ một bàn tay bỗng vươn ra phía trước, giúp cậu vén áo lên, sau đó thành công tròng được áo qua đầu.Lý Đế Nỗ chỉ đợi đến lúc này để được ở bên cậu, bọn họ đã xa cách quá lâu, hắn hận không thể nhào tới cùng cậu âu yếm ngay lập tức.La Tại Dân để mặc Lý Đế Nỗ làm càn, mà chính xác cậu cũng là người hưởng thụ, bao nhiêu nhớ nhung chất chứa cuối cùng cũng được giải thoát, sau bao nhiêu mắt xích đã được gỡ, La Tại Dân đã một nửa toại nguyện.Đơn giản bởi vì, cậu vẫn chưa thể giúp Lý Đế Nỗ trở lại như trước, một ác quỷ với thời gian sinh mệnh kéo dài tận hàng nghìn năm.Lý Đế Nỗ như đọc được suy nghĩ của người yêu, chậm rãi hôn nhẹ lên môi cậu tựa lời an ủi, đoạn chôn đầu vào cổ cậu, thì thầm, "Đừng lo lắng, anh sẽ ổn thôi."La Tại Dân gần như bật dậy vì tức giận nhưng cuối cùng cũng bị một Lý Đế Nỗ khỏe hơn đè xuống, hắn không muốn cậu vì những chuyện này mà mất đi bình tĩnh. Hơn ai hết hắn hiểu rõ những tác động nặng nề mà cậu phải chịu đựng, chúng vốn chẳng bao giờ dễ dàng khi cậu phải dựng lên bề ngoài ổn với mọi thứ nhưng thực chất đôi vai vì quá nặng trĩu áp lực mà sắp ngã xuống bất cứ lúc nào.Mắt La Tại Dân đỏ lên, cậu cố gắng mãi mới nói được một câu hoàn chỉnh, "Nếu như không được thì sao, nếu như anh vẫn không thể trở lại như trước...""Bằng bất cứ giá nào anh cũng sẽ trở lại, tuyệt đối anh sẽ không hèn nhát để Tại Dân một mình như trước đây nữa."Lý Đế Nỗ vừa nói vừa vỗ về lưng cậu, cảm nhận trước ngực mình nóng lên không ít, La Tại Dân không ngừng khóc, nhưng hắn không nói gì, chỉ mong cậu có thể vì mệt một chút mà ngủ thiếp đi, đừng để chuyện sinh tử của hắn là một vấn đề đeo bám dai dẳng cậu mãi.Người hắn yêu từng có một thời chỉ bận tâm đến những chuyện vô cùng nhỏ nhặt, tỉ như hôm nay có cần dọn dẹp giá sách hay không, hoặc trưa hôm nay sẽ nấu món gì để một người kén ăn như hắn sẽ ăn no. Cậu cũng sẽ bày tỏ sự bất bình trước việc hắn liên tục quậy phá không cho cậu làm việc, tuy vậy lại chẳng hề mắng mỏ một lần, những gì mà Lý Đế Nỗ cảm nhận được khi nghe cậu càm ràm chỉ có tình yêu mà thôi.Nhưng kể từ khi biến cố xảy ra, trong đầu người yêu hắn chính là vô vàn suy nghĩ, không những về quá khứ hay hiện tại, mà thậm chí còn có cả tương lai. Lý Đế Nỗ từng thử thâm nhập vào tâm trí cậu một lần, phát hiện ra đó là điều không thể, cho dù trước đây, đây chỉ là một việc vô cùng dễ dàng. Chỉ cần một cái chạm mắt hay lướt nhẹ lên ngọn tóc, hắn cũng đã đọc được hết toàn bộ những gì cậu đang suy nghĩ. Bởi theo những gì Trịnh Tại Hiền đã nói, La Tại Dân xuất hiện một cái tôi khác, đồng nghĩa với việc trói chặt toàn bộ bản gốc, cũng như những gì mà đối phương của hiện tại đang suy nghĩ cũng sẽ chẳng bao giờ được để lộ ra ngoài.Lý Đế Nỗ nhắm mắt, dường như đang thét gào trong trí não hắn chính là mong muốn thế giới vận hành như cũ bùng cháy hơn bao giờ hết.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com