Nomin Jaeyong The Devil And His Demon
Mười nghìn năm trước, La Tại Dân vừa sinh ra đã được tiên đoán với số mệnh lớn lao và sẽ trở thành kẻ giỏi nhất trong số thiên thần được sinh ra cùng thời. Cũng bởi vì lý do trên, Thượng Đế đưa ra nhiệm vụ cho cậu, đó là phải đến nơi đầy rẫy nguy hiểm, bất trắc nhất để rèn luyện và chuẩn bị cho sứ mệnh của mình.Trái Đất là nơi phức tạp nhất trong mọi giới, đến cả ác quỷ cũng từng phải thốt lên lũ người ở đây còn đáng sợ hơn chúng nhiều*. La Tại Dân chuyển tới đây khi bản thân chỉ mới trải qua tuổi dậy thì đầy xúc động với cha mẹ, tính theo tuổi thiên thần thì cậu đã mấy ngàn tuổi nhưng với trái đất, La Tại Dân chỉ mới mười tám mà thôi, vậy nên không khỏi gặp nhiều khó khăn, tinh thần cũng vì thế có chút xuống dốc.Người trái đất có một thói quen giải sầu rất buồn cười, họ uống rượu. La Tại Dân cũng thử chạy tới làm một miếng nhưng bị mùi hôi của khói thuốc làm cho khó chịu, vả lại những người ở trong lúc nhìn thấy cậu cứ nhìn cậu chằm chằm, hoàn toàn là một cái nhìn chẳng thiện cảm chút nào.Lúc La Tại Dân rời khỏi hộp đêm, không ít kẻ đi theo phía sau. La Tại Dân có thể sử dụng phép thuật nhưng bởi vì chỉ vừa mới tới đây, làm vậy sẽ vi phạm luật phép nên chỉ còn cách chạy trốn.Nhưng bọn họ dù có chạy mệt mỏi thế nào cũng chẳng dừng lại và La Tại Dân cũng không thể nào thắng nổi lũ người đã thông thuộc đường xá nơi đây như lòng bàn tay. Ngay lúc cậu bị dồn về một góc, một lực hút nào đó không những kéo cậu về phía trước mà còn khiến lũ người xấu kia nằm ngả rạp lên đường, tên nào tên nấy đều phun ra một ngụm máu. La Tại Dân bị kéo về một lồng ngực rắn chắc và ấm áp, lúc ngước đầu lên không thể thấy khuôn mặt của người ta, rõ ràng hắn đang cố ý trốn cậu."Không nên tự ý đi đêm đâu nhóc con."Nói rồi hắn liền phẩy tay, đó là hành động để xoá trí nhớ.Cũng vì lý do đó, La Tại Dân càng chắc chắc người vừa cứu mình chính là một ác quỷ, điều vô cùng hiếm thấy bởi lẽ so với mối thù giữa ác quỷ và thiên thần, ác quỷ và con người còn tồi tệ hơn nhiều. Người nọ chưa biết thân phận thật của cậu nhưng vẫn cứu cậu, hiển nhiên ác quỷ này miễn cưỡng có thể gắn một cái vòng thiên thần giả lên đầu."Cảm ơn anh đã cứu tôi."Một câu nói hiển nhiên nhưng đã thông tri cho người nọ, khiến hắn nhận ra cậu không phải con người bình thường. La Tại Dân cảm nhận vòng tay quấn quanh eo mình càng ngày càng chặt càng dùng sức, một lát sau một tiếng cười khẽ vang lên, giọng điệu của người nọ cũng không còn lạnh lẽo như trước."Quả nhiên thật may mắn, nhìn trúng em vừa vặn là một thiên thần."Sau đó...Không có sau đó nữa, hôm nào Lý Đế Nỗ cũng dùng vô vàn thủ đoạn để tán tỉnh cậu. Ban đầu La Tại Dân còn lịch sự từ chối, cho rằng mối quan hệ giữa bọn họ là không nên tồn tại, ít lâu sau không nhịn nổi nữa liền chuyển sang từ chối một cách bạo lực nhưng kết quả vẫn không thành. Cảm thán mình không khác gì một con cá mắc cạn, không cần chui vào lưới tình của Lý Đế Nỗ thì cũng bị cái người này trêu đùa gần chết.Lần đầu tiên giữa bọn họ xảy ra khoảng hai tháng sau khi xác nhận quan hệ, đêm đó Lý Đế Nỗ hiển nhiên không dùng hết tinh lực, trông thấy cậu ngất rồi sớm mai mới đánh thức cậu dậy làm tiếp, bị cậu trừng mắt mắng cho liền giả đáng thương bào chữa."Ít nhiều gì tôi cũng lo cho em rồi mà."Lý Đế Nỗ ngoài tật xấu thích động dục bừa bãi ra còn có một cái tật khác chính là chiếm hữu quá nặng. Bởi theo như hắn kể, thời gian ở trái đất quá lâu khiến hắn rất cô đơn, vậy nên khi nhận ra mình yêu cậu nhiều thế nào đã khiến hắn hành xử hơi điên rồ như vậy. Lấy thí dụ có một lần sau khi tự tiện ném hết đống sách cổ của cậu mới được tặng bởi bá tước vào lò, hắn liền chui tới nằm bên cạnh cậu, ôm lên đùi rồi tựa đầu vào ngực cậu, rầu rĩ vừa thú nhận tội lỗi vừa xấu xa chê trách."Ai bảo em làm tôi yêu em quá mức như vậy."Được rồi, cái gì cũng là lỗi của tôi!Ngày tháng có dài bao nhiêu thì hai cái kẻ bất tử này vẫn nồng đượm tình yêu như thuở ban đầu, không chỉ là nhờ những cuộc yêu đương nồng cháy mỗi đêm mà còn nhờ những lúc bọn họ cãi nhau, giận nhau mấy năm mới gặp lại càng làm cho tình yêu thêm đắt giá. La Tại Dân có lần vì không chịu nổi tính khí của Lý Đế Nỗ quá cực đoan, không cho cậu giao lưu cùng với hiệp hội sách chỉ vì lý do có quá nhiều đàn ông đã tức giận hét lên yêu cầu chia tay. Lý Đế Nỗ nghe xong mặt liền đanh lại, hắn không hề hồi đáp, chỉ là hai tuần sau liền xuất hiện với dáng vẻ."Chết tiệt La Tại Dân, em con mẹ nó bỏ bùa tôi bằng cách nào vậy."Câu trên không cần câu trả lời, chỉ cần thêm một lần làm tình là đủ.Mối quan hệ tuy ngọt ngào là vậy nhưng hiển nhiên không thể công khai, tuy chưa đến mức kinh thiên động địa và trong quá khứ cũng có nhiều cặp đôi như bọn họ rồi nhưng La Tại Dân vì lúc được sinh ra đã được do Chúa tể cao nhất phái xuống đây vì nhiệm vụ, nếu bị lộ mình yêu đương quên mất công việc (dù không phải) sẽ nhất định làm ông ấy nổi điên lên.Mà Lý Đế Nỗ cũng dễ tính, hắn cho rằng cái gì càng lét lút người ta càng thích làm, khi không ngoại tình ăn vụng làm chi cho mệt, phải vui lắm thì mới làm thôi.
*một câu nói của Tablo được viết trong sách.
---
Lý Đế Nỗ vuốt ve mèo nhỏ trong tay, mặc dù mũi vẫn sụt sịt vì dị ứng nhưng sự mềm mại này đã khiến hắn không cách nào từ chối chăm sóc lũ mèo nhà mình như con.
Đôi mắt hắn mê đắm vào điệu bộ chăm chú của La Tại Dân đang cẩn thận bảo quản sách, nhưng nó cũng chỉ xếp thứ hai trong danh sách những biểu cảm mà hắn thích nhất ở cậu, cái đầu tiên đương nhiên khi cậu ở trên giường rồi.La Tại Dân dường như không tìm được thứ mình cần, chán nản vứt luôn cuốn sách trong tay lên bàn. Lý Đế Nỗ tốt bụng làm phép cho chúng về chỗ gọn gàng sau đó tiến tới xoa đầu cậu, lập tức bị cậu hất ra."Em không phải là mèo.""Thì có ai nói đâu."La Tại Dân bĩu môi, đừng tưởng nói vậy có thể qua được mắt cậu, hôm nọ chính mình vừa trông thấy Lý Đế Nỗ tìm trên mạng mấy cái bờm tai mèo và đuôi, rõ ràng đang có ý định chơi mấy trò xấu xa."Sắp tới Lý Đông Hách sẽ tham dự buổi họp mặt giữa nội bộ hai thế giới." Lý Đế Nỗ ôm lấy người thương, tì cằm lên vai cậu. "Em đoán xem cậu ta sẽ nói gì?""Nổi cuồng lên sau đó cho rằng Thiên Đường đang quá mức cấm đoán hành vi của thế giới bọn anh?"La Tại Dân còn lạ gì nữa cái người tên Lý Đông Hách kia, suốt mấy ngàn năm liên tục cho rằng thiên thần đang chèn ép ác quỷ bọn họ, bất kể lợi ích nào mà thiên thần được hưởng tặng đều không hề đến tay những người đã làm việc vô cùng vất vả ở thế giới ngầm, chưa kể còn có một số thành phần cố tình phá hoại mà theo Lý Đông Hách là do thế giới của La Tại Dân cài cắm vào, mục đích là để chiếm thông tin mật."Nhiều lúc tôi muốn giết chết cậu ta ngay tức khắc!" Lý Đế Nỗ nghiến răng nghiến lợi nói, hắn còn mong hai thế giới mau sớm hoà hợp, sau đó hắn sẽ trịnh trọng cưỡng hôn La Tại Dân trước mặt bàn dân thiên hạ để cho mọi người biết cái vị thiên sứ trong mộng của biết bao nhiêu kẻ đây vốn đã thuộc về hắn lâu rồi.La Tại Dân nhếch môi. "Nhưng nhớ không nhầm đó là em họ của anh."Khỏi phải nói, người nọ tức tới hộc máu.Lý Đế Nỗ đứng dậy khỏi ghế, nhìn đồng hồ trên tay đã đến giờ hẹn liền hôn má La Tại Dân: "Tôi phải đi đây."La Tại Dân rũ mắt, nhìn người mình yêu dần bước khỏi tiệm liền không khỏi buồn chán, ngẫm ra cả sớm hắn tới đây cậu chỉ lo tìm sách cho khách hàng, để mặc hắn ngồi trên ghế đầy nhàm chán.Nghĩ như vậy làm La Tại Dân lập tức chạy ra, cậu không biết mình phải nói gì với Lý Đế Nỗ nhưng cậu chỉ muốn gặp hắn, ít nhất cũng phải chào tạm biệt nhau dù ngày mai hay thậm chí là một lát sau bọn họ có gặp nhau đi chăng nữa."Đế Nỗ.. A!"Cả người ngay khi vừa mới bước ra bên ngoài đã bị cuốn vào một vòng tay quen thuộc, La Tại Dân ôm chầm lấy cổ Lý Đế Nỗ, vừa vặn đúng tầm để nụ hôn của đối phương rơi xuống.Bọn họ đứng trong ngõ tối, La Tại Dân bị đè lên tường, cả người bị Lý Đế Nỗ ép từ đầu tới chân, nụ hôn của hắn quá mức mãnh liệt, dường như muốn hút trọn linh hồn cậu, mà La Tại Dân cũng tình nguyện đưa nốt phần này cho quỷ dữ.Nhìn người thương trong ngực đỏ bừng cả mặt, Lý Đế Nỗ nhếch môi cười."8 giờ tối?""Anh phải tới đón..""Rất sẵn lòng."*một câu nói của Tablo được viết trong sách.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com