Nomin Irreplaceable
Tài sản của Jaemin chỉ có một vali quần áo và một thùng sách vở, cậu rất nhanh chóng đã xếp đồ đạc xong, nhìn qua nhìn lại vẫn thấy bản thân mình không xứng được ở nơi này. Phòng tuy không rộng nhưng rất tiện nghi, có nhà tắm riêng, giường tủ bàn các thứ đều thuộc dạng nội thất thông minh, đạt đủ các tiêu chí: đẹp - gọn - đa năng. Ví dụ như phía dưới giường có 3 ngăn kéo xếp kế nhau, có thể để để được kha khá đồ. Trong đó, cái ngăn kéo nhỏ nhất ngay đầu giường có ổ cắm tiện sạc pin điện thoại, kế bên là một cái công tắc, Jaemin tò mò bật thử liền thấy một dãy ánh sáng phát lên phía trên thành giường, cái này hẳn là để đọc sách. Điều tuyệt vời nhất ở phòng này chính là ở nơi tường kính. Lúc vừa kéo màn ra, tim cậu như bị hẫng một nhịp, một góc nhỏ của Seoul khi lên đèn trông thật xinh đẹp. Đây không phải lần đầu tiên cậu được ngắm thành phố từ trên cao, nhưng nghĩ đến việc mỗi ngày đều được tận hưởng sự hoa lệ này, trong lòng cậu không ngừng suýt xoa phấn khích. Ngồi đây mà có thêm ly americano 8 shots nhâm nhi nữa thì hết sảy.Na Jaemin ngắm thành phố chán chê, cậu đóng màn lại quyết định đi ngủ. Cậu nhảy lên giường liền cuộn người vào chiếc chăn êm ái, lăn qua lăn lại tận hưởng cái sự sang xịn mịn mà chỉ người giàu mới được trải nghiệm. Jaemin bắt đầu tính đến chuyện ngày mai làm gì, chiều mới có tiết học, sáng cậu sẽ cho phép mình ngủ nướng một chút, dù gì cũng không phải làm đồ ăn sáng cho người kia. Lúc chiều cậu khá bất ngờ khi Jeno đưa tiền đi chợ cả tháng, thật ra với số lương nhận được, cậu hoàn toàn có thể trích ra một khoản để nấu ăn, có 2 người, chẳng tốn kém bao nhiêu cả. Jaemin càng nghĩ càng thấy có gì đó không hợp lý, tính ra cậu được bao ăn, bao ở, lại còn được cấp tiền. Cái công việc gì ngang ngược vậy? Hay là anh ta sẽ bắt mình làm thêm chuyện gì khác? Nhớ lại trong hợp đồng có ghi là không tiến tới tình cảm, còn chuyện abcdxyz lại không được nhắc đến. Tức là anh ta vẫn có thể abcdxyz mình mà không vi phạm hợp đồng? What the heck???*cộc cộc* Dòng suy nghĩ tiêu cực của Jaemin bị tiếng động kia chắn ngang. Tiếng gõ cửa này chỉ có thể là của Jeno. Lúc này đã 11 giờ khuya, người kia cần gì hoàn toàn có thể nhắn tin cho cậu, nhưng anh ta lại lựa chọn qua tận phòng gõ cửa thế này... Jaemin nghĩ lại những gì mình phân tích ban nãy, trong lòng bắt đầu có chút bất an.*cộc cộc*Jaemin vẫn ngồi cứng đờ trên giường, không biết nên làm gì tiếp theo.Hay giờ giả bộ ngủ, bơ luôn nhỉ?*cộc cộc*Tiếng gõ cửa thứ 3 khiến cậu bắt đầu lung lay đổi ý. Dù gì anh ta cũng là chủ nhà, gọi không ra thì kỳ lắm. Na Jaemin cố trấn an bản thân, trông mặt anh ta uy tín vậy chắc không làm gì xấu đâu. Cậu quyết định bật dậy, chỉnh trang lại đồ ngủ, không để ý tóc tai có chút lộn xộn.*cạch* Jaemin mở cửa, Jeno liền không do dự bước vô phòng. Anh ta có vẻ như vừa tắm xong, tóc mái còn ướt ướt rũ xuống dưới mi mắt, trông khá là... lãng tử, bình thường anh ta đã điển trai nổi bật rồi, với bộ dạng này anh ta còn có sức hút hơn. Nhưng mà.... anh ta vào phòng người khác mà không nói năng gì??? Lúc này tâm trí Jaemin bắt đầu hỗn loạn. Hóa ra con người này không đàng hoàng như cậu nghĩ, mới đêm đầu tiên đã lộ hết bản chất ra rồi!Jeno tìm cái remote máy lạnh, tay bấm tít tít chọn chế độ gì đó. Xem ra anh ta tính ngủ ở đây thật rồi.Na Jaemin nãy giờ vẫn đứng bất động, siết chặt tay nắm cửa, tâm thế luôn sẵn sàng tháo chạy.- Cậu bật máy lạnh chỉ cần bấm nút màu xanh lá này, đừng chọn lung tung, sáng dậy có thể chết cóng đấy. Đây là máy nội địa của Nhật, bảng điều khiển toàn tiếng Nhật, cẩn thận một chút.Lee Jeno cầm remote lại chỗ Jaemin chỉ chỉ. Lúc này cậu mới hiểu hành động nãy giờ của người kia, trong lòng âm thầm thở phào. Bản thân còn chút bối rối nhưng cậu cố bày ra vẻ mặt bình thản đáp lại đối phương.- À... Ờm... Cám ơn!Người kia rời đi, Jaemin liền đóng cửa, đứng tại chỗ cứ thế ôm mặt, vò đầu bứt tai, tự tát mình mấy cái. Jeno rõ là có ý tốt, vậy mà cậu lại nghĩ ra sự tình đen tốt kia, bản thân tự thấy xấu hổ vô cùng.Cậu không ngừng trách móc bản thân, cảm thấy có lỗi với người kia thực sự.Đêm đầu tiên, có một thanh niên mất ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com