Nomin Gan Bo Mot Doi
Bọn họ chỉ không ngờ rằng trận chiến đầu tiên lại đến sớm như vậy. Đêm đó, đối phương đã khơi màn một trận chiến mà không hề báo trước, đê tiện hết mức có thể, thậm chí là còn muốn đánh lén và ám sát thống lĩnh.Một vài lính gác sắc sảo trong tiểu đoàn đã sớm phát hiện ra kẻ địch liền nhanh chóng phản ứng lại. Nhưng quân địch đã có chuẩn bị từ trước, nhanh chóng dập tắt được ngọn lửa vừa được nổi lên, sau đó lẻn vào được trại của Thống soái.Kim Đình Hựu nhìn loại tình huống như này chỉ biết, được phái đi tới phía bắc là tiền trạm đội đều có những lính gác với tinh thần lực rất mạnh, có thể che chắn hầu hết các giác quan phi thường của các lính gác khác."Mau bảo vệ Đế Nỗ và Tại Dân.""Đã biết."Hai người phối hợp ăn ý, hành tẩu trong bóng đêm cũng không hề gặp chướng ngại gì. Kim Đình Hựu cảm giác được Lý Đế Nỗ đã hơi hơi triển khai tinh thần lực của bản thân, lập tức giúp hắn tái cấu trúc một lá chắn mới. Trong cái lều lớn nhất của doanh trại, thanh kiếm sáng loáng đã sớm được rút ra, La Tại Dân hai mắt đỏ ngầu, đem Lý Đế Nỗ bảo hộ sau lưng. Bọn họ còn quá trẻ, nhất là Lý Đế Nỗ vừa mới phân hoá cách đây không lâu, chưa hề có kinh nghiệm chiến đấu thực tế gì hết."Tại Dân, mau quay lại!"Lính gác tiến lên phía trước, Lý Đế Nỗ chỉ có thể nghe thấy thanh âm đao kiếm va chạm vào nhau, càng lúc càng rõ ràng.Sự xuất hiện của Hoàng Húc Hi khiến cho thích khách rơi vào thế bị động, hai đầu đều bị tấn công trực diện, nhưng La Tại Dân đã bị ép cho đỏ cả mắt rồi, thậm chí còn vung kiếm vào người Kim Đình Hựu."Tại Dân"Lá chắn tinh thần lực của Lý Đế Nỗ cuối cùng cũng tạo xong, luống cuống của La Tại Dân ngay lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Cậu nhận thức được dẫn đường của mình đang bảo vệ cậu, và cậu thực sự cũng cần hắn bảo vệ.Lúc này thích khách kia cũng đã bị chế phục trong lều, Hoàng Húc Hi dẫn người đi, để lại hai con người kia ở lại để trấn định tinh thần."Thế tử và Thế tử phi mau nghỉ ngơi đi, chúng ta ngày mai còn sẽ có một trận chiến đấu mới nữa."Nhưng Lý Đế Nỗ thì không muốn như vậy.Hắn là đang áy náy đến mức muốn rơi lệ, mặc dù La Tại Dân đã thanh tỉnh nói rằng cậu ổn, đầu cũng không còn đau nữa. Lý Đế Nỗ nâng mặt La Tại Dân lên, thương tiếc hôn môi cùng khoé mắt cậu, sau đó còn tự mình băng bó vết thương cho cậu. "Ta khiến cho ngươi lâm vào nguy hiểm, ta thật đáng chết mà.""Đế Nỗ, nếu như ngay cả ngươi cũng cho là như vậy, chúng ta ngày mai còn có thể ra trận hay không chứ?""Ta...""Tỉnh táo lại, mau đứng lên, ngươi là Thế tử. Ngươi chỉ cần biết rằng ta vĩnh viễn tín nhiệm ngươi, nguyện ý đem ngươi bảo hộ sau lưng. Nhìn Húc Hi và Đình Hựu đi, trên chiến trường bọn họ chưa từng nghi ngờ chính bản thân mình cũng như người kia."Ánh mắt La Tại Dân kiên định nhìn Lý Đế Nỗ, nhưng ánh mắt đó cũng đầy dịu dàng như một cơn gió xuân.Lý Đế Nỗ mím môi nói "Ta hiểu rồi."
Ngày hôm sau, đội quân do Hoàng Húc Hi chỉ huy đã giành chiến thắng trong trận chiến đầu tiên vào mùa đông này.Bởi vì phát hiện ra cảnh tượng ba ngôi làng dọc biên giới bị cướp bóc và tàn sát một cách tàn nhẫn mà Hoàng Húc Hi đã vô cùng tức giận, lập tức yêu cầu đẩy mạnh quân biên phòng đóng ở phía Bắc. Trong thời kỳ này, một số cuộc xung đột dữ dội đã tự nhiên nổ ra, áo choàng hắn vừa nhuốm máu đỏ thẫm vừa dính cát vàng lấp lánh bay phấp phới trong gió.Màn đêm buông xuống, Lý Đế Nỗ tới nơi quân binh tập trung, nhìn các binh sĩ vì bị thương mà đau khổ khóc lóc, liền có chút vu tâm không đành lòng. Nhất là những lính gác mất đi dẫn đường của mình, họ thường sẽ chọn cách tự tử với nỗi bi thương khôn xiết, ôm lấy thi thể của dẫn đường mà chết đi trong đau đớn."Ta tuyệt đối sẽ không bỏ mạng trước ngươi đâu." Lý Đế Nỗ nắm chặt lấy tay của La Tại Dân, ngữ khí giống như đang tuyên thệ "Và nếu như ngươi chết trước thì ta cũng sẽ không tiếp tục sống nổi nữa mất."La Tại Dân trầm mặc một lúc, sau đó lại nở nụ cười vừa ôn nhu vừa có chút bất lực."Ta nên khuyên ngươi một chút, lính gác mất đi dẫn đường thì vẫn có thể kết hợp một lần nữa. Ta nên cổ vũ ngươi sống tiếp, bởi vì ngươi là con trai duy nhất của Hoàng thượng, chỉ là Đế Nỗ à, ta sẽ chờ được tới ngày được cùng ngươi mai táng một chỗ.""Tựa hồ như chỉ cần nghĩ tới chuyện sẽ được cùng ngươi mai ở một chỗ mãi mãi, thì chết chóc cũng chẳng có gì là đáng sợ cả.""Thế là không công bằng nha Tại Dân" Lý Đế Nỗ nói "Ta sợ ta sẽ chết trước mặt ngươi, như thế ta sẽ trở thành một chiến binh nhát gan trên chiến trường. Bọn họ đều nói rằng khi có người mình thương ở bên cạnh thì sức mạnh chiến đấu của họ cũng trở nên mạnh mẽ hơn. Ta thì khác, ta sợ người ta thương sẽ chết trước mặt ta."La Tại Dân mỉm cười, nắm lấy tay của Lý Đế Nỗ, hôn lên những đầu ngón tay của hắn "Nhưng ngươi nói đúng, vô luận như thế nào đi chăng nữa, bảo vệ chính mình vẫn là tốt nhất. Nếu như ngươi ngã xuống ngay trước mặt ta, có lẽ ta cũng sẽ phát điên tại chỗ mất."Tình yêu sẽ khiến cho một chiến binh khoác lên áo giáp của chính mình, nhưng cũng sẽ khiến cho anh ta có một gót chân Achilles, chưa kể đó là người ta thương, người dịu dàng và đẹp đẽ nhất trên đời, là người cùng ta trải qua khói lửa sinh mệnh. Nếu như bất hạnh bị mũi tên vàng của Apollo bắn trúng, thì có lẽ bọn họ sẽ được chào đóng ở phủ của Hades cùng nhau."Thật không may, để cho ngươi không phát điên tại chỗ, ta hy vọng rằng bản thân có thể bảo vệ mình, và bảo vệ ngươi đến hết đời." Lý Đế Nỗ nói.
So với những người trẻ tuổi thì Hoàng Húc Hi và Kim Đình Hựu trông lại rất bình tĩnh, buổi đêm ngưng chiến, Hoàng Húc Hi lôi kéo Kim Đình Hựu vào tắm chung cùng mình, giải phóng tinh lực bị kích thích vào ban ngày mà không thể tiêu hao hết.Thể chất của lính gác thực đáng sợ, Kim Đình Hựu mỗi đêm đều là mệt đến mức mơ màng thiếp đi, nếu như không phải là nhờ khả năng tự hồi phục của anh rất tốt thì trận chiến này đã không cần anh xuất hiện.Thực ra trừ bỏ tình dục thì Hoàng Húc Hi cũng có những khoảnh khắc vô cùng ôn nhu. Tỷ như lúc hắn ôm anh nói "Tân gia của chúng ta tốt nhất là nên được bao quanh bởi núi và sông, cũng sẽ có một sân luyện tập thật lớn, thư phòng cũng như phòng ngủ phải thật rộng, giường phải rộng nhất mềm mại nhất để ngươi đi ngủ không bị đau lưng, rồi bồn tắm cũng phải thật to để chúng ta dễ dàng..."Nói chưa xong mà hắn đã ngừng lại hỏi anh "Ngươi không có yêu cầu gì đặc biệt sao? Ta nhất định sẽ ghi nhớ thật kỹ, sau này làm lại y đúc ý ngươi."Kim Đình Hựu nghĩ nghĩ, đem mặt lại gần trái tim Hoàng Húc Hi, nghe được nhịp đập của nó, liền mỉm cười nói "Ta chỉ hi vọng, tân gia của ta có ngươi là được rồi."Hoàng Húc Hi nghe vậy liền mỉm cười.
Mang theo khát vọng về một tương lai như vậy nên bọn họ thực sự đã chiến đấu vô cùng mãnh liệt, nhanh chóng trở thành bộ đôi thống lĩnh vô cùng ưu tú, lập được vô số chiến công. Thậm chí là ngay trước khi trở về đã nhận được thư khen ngợi của Hoàng thượng, bao gồm cả đề nghị xây dựng một phủ riêng."Chúng ta phải cảm ơn Đế Nỗ rồi." Kim Đình Hựu nói.Vì vậy bọn họ liền đi tới lều của Thế tử và Thế tử phi để bày tỏ lòng biết ơn, đúng lúc Lý Đế Nỗ đang viết thư hồi âm cho phụ thân, La Tại Dân ngồi trên đùi hắn làm loạn một phen khiến cho không biết bao nhiêu tấm giấy da bị lãng phí rồi."A, thực ghen tị a." Lý Đế Nỗ nói.Thế tử phi ngồi ngay ngắn lại trên đùi Thế tử, mở miệng trêu chọc "Ây da, sao ta lại đi thành thân với Thế tử thế nhỉ? Tự do phóng khoáng như hai ngươi lại tốt quá đi?"Lý Đế Nỗ trầm giọng, tay không quen nhéo lấy thắt lưng La Tại Dân trừng phạt "Sao? Bây giờ cảm thấy hối hận rồi ư? Hối hận cũng vô dụng thôi, ngươi là của ta.""Hahaha..."La Tại Dân thực sự thích thú với sự ghen tuông của Lý Đế Nỗ, cậu cười xong thì Hoàng Húc Hi và Kim Đình Hựu cũng đã ly khai. La Tại Dân xoay người hôn "Thế tử không có tự do" của mình, đột nhiên muốn thổ lộ hết tấm lòng của mình cho Lý Đế Nỗ nghe."Vĩnh viễn sẽ không hối hận, được cùng Đế Nỗ thành thân là chuyện may mắn nhất cả cuộc đời ta.""Kiếm mà không có bao, sẽ chỉ gây sát thương mà thôi.""Kiếm có bao bảo vệ, gắn bó bên nhau một đời.""Ta yêu ngươi, Lý Đế Nỗ.""Ta cũng yêu ngươi, La Tại Dân."END.---T/N: Cuối cùng thì cũng xong bộ này, thực ra thì lúc đầu mình hơi không thích nó lắm cơ, chẳng qua tới cuối tác giả lấy hình ảnh thanh kiếm và vỏ kiếm, tựa như lính gác và dẫn đường ý, làm mình kiểu ngộ ra chân lý, cảm giác được kiểu giữa hai đứa Nỗ Dân thì không ai yếu hơn ai cả, hai đứa bảo vệ lẫn nhau và thiếu đi một thôi thì người còn lại cũng sẽ chết ý =)) Đúng cảm giác rồi nên quyết tâm đặt tay dịch =))Cảm ơn mọi người vì đã yêu thích "Gắn Bó Một Đời", nếu như mọi người thích thì mình cũng sẽ tìm những truyện tiếu binh hướng đạo nhiều hơi để dịch cho mọi người, mặc dù gu mình khá kén truyện cộng thêm lười nữa, chưa biết bao giờ lết xong =))Nói nhảm nhiều quá rồi, một lần nữa cảm ơn các bạn vì đã đi cùng mình đến hết bộ này, mình sẽ quay lại sớm thôi bye bye =))P/S: Anyway, đây là một bộ mà mình cực kì ưng ý, cặp phụ thì không phải cặp mình thích cho lắm (sorry nếu như mình có đụng chạm), tuy nhiên thì đất diễn của Hi Hựu không hề ít nên mình cũng kiểu ồ wow dễ thương, được đấy =)) Mọi người theo dõi thì sẽ biết trong NCT mình thích cặp nào mà haha =)) Xin phép được PR cho bộ "Yêu Lại Từ Đầu" sở hữu 2 couple mình thích luôn ở đâyyyyyyyy, mong mọi người ủng hộ nhiều nhé love love <3
Ngày hôm sau, đội quân do Hoàng Húc Hi chỉ huy đã giành chiến thắng trong trận chiến đầu tiên vào mùa đông này.Bởi vì phát hiện ra cảnh tượng ba ngôi làng dọc biên giới bị cướp bóc và tàn sát một cách tàn nhẫn mà Hoàng Húc Hi đã vô cùng tức giận, lập tức yêu cầu đẩy mạnh quân biên phòng đóng ở phía Bắc. Trong thời kỳ này, một số cuộc xung đột dữ dội đã tự nhiên nổ ra, áo choàng hắn vừa nhuốm máu đỏ thẫm vừa dính cát vàng lấp lánh bay phấp phới trong gió.Màn đêm buông xuống, Lý Đế Nỗ tới nơi quân binh tập trung, nhìn các binh sĩ vì bị thương mà đau khổ khóc lóc, liền có chút vu tâm không đành lòng. Nhất là những lính gác mất đi dẫn đường của mình, họ thường sẽ chọn cách tự tử với nỗi bi thương khôn xiết, ôm lấy thi thể của dẫn đường mà chết đi trong đau đớn."Ta tuyệt đối sẽ không bỏ mạng trước ngươi đâu." Lý Đế Nỗ nắm chặt lấy tay của La Tại Dân, ngữ khí giống như đang tuyên thệ "Và nếu như ngươi chết trước thì ta cũng sẽ không tiếp tục sống nổi nữa mất."La Tại Dân trầm mặc một lúc, sau đó lại nở nụ cười vừa ôn nhu vừa có chút bất lực."Ta nên khuyên ngươi một chút, lính gác mất đi dẫn đường thì vẫn có thể kết hợp một lần nữa. Ta nên cổ vũ ngươi sống tiếp, bởi vì ngươi là con trai duy nhất của Hoàng thượng, chỉ là Đế Nỗ à, ta sẽ chờ được tới ngày được cùng ngươi mai táng một chỗ.""Tựa hồ như chỉ cần nghĩ tới chuyện sẽ được cùng ngươi mai ở một chỗ mãi mãi, thì chết chóc cũng chẳng có gì là đáng sợ cả.""Thế là không công bằng nha Tại Dân" Lý Đế Nỗ nói "Ta sợ ta sẽ chết trước mặt ngươi, như thế ta sẽ trở thành một chiến binh nhát gan trên chiến trường. Bọn họ đều nói rằng khi có người mình thương ở bên cạnh thì sức mạnh chiến đấu của họ cũng trở nên mạnh mẽ hơn. Ta thì khác, ta sợ người ta thương sẽ chết trước mặt ta."La Tại Dân mỉm cười, nắm lấy tay của Lý Đế Nỗ, hôn lên những đầu ngón tay của hắn "Nhưng ngươi nói đúng, vô luận như thế nào đi chăng nữa, bảo vệ chính mình vẫn là tốt nhất. Nếu như ngươi ngã xuống ngay trước mặt ta, có lẽ ta cũng sẽ phát điên tại chỗ mất."Tình yêu sẽ khiến cho một chiến binh khoác lên áo giáp của chính mình, nhưng cũng sẽ khiến cho anh ta có một gót chân Achilles, chưa kể đó là người ta thương, người dịu dàng và đẹp đẽ nhất trên đời, là người cùng ta trải qua khói lửa sinh mệnh. Nếu như bất hạnh bị mũi tên vàng của Apollo bắn trúng, thì có lẽ bọn họ sẽ được chào đóng ở phủ của Hades cùng nhau."Thật không may, để cho ngươi không phát điên tại chỗ, ta hy vọng rằng bản thân có thể bảo vệ mình, và bảo vệ ngươi đến hết đời." Lý Đế Nỗ nói.
So với những người trẻ tuổi thì Hoàng Húc Hi và Kim Đình Hựu trông lại rất bình tĩnh, buổi đêm ngưng chiến, Hoàng Húc Hi lôi kéo Kim Đình Hựu vào tắm chung cùng mình, giải phóng tinh lực bị kích thích vào ban ngày mà không thể tiêu hao hết.Thể chất của lính gác thực đáng sợ, Kim Đình Hựu mỗi đêm đều là mệt đến mức mơ màng thiếp đi, nếu như không phải là nhờ khả năng tự hồi phục của anh rất tốt thì trận chiến này đã không cần anh xuất hiện.Thực ra trừ bỏ tình dục thì Hoàng Húc Hi cũng có những khoảnh khắc vô cùng ôn nhu. Tỷ như lúc hắn ôm anh nói "Tân gia của chúng ta tốt nhất là nên được bao quanh bởi núi và sông, cũng sẽ có một sân luyện tập thật lớn, thư phòng cũng như phòng ngủ phải thật rộng, giường phải rộng nhất mềm mại nhất để ngươi đi ngủ không bị đau lưng, rồi bồn tắm cũng phải thật to để chúng ta dễ dàng..."Nói chưa xong mà hắn đã ngừng lại hỏi anh "Ngươi không có yêu cầu gì đặc biệt sao? Ta nhất định sẽ ghi nhớ thật kỹ, sau này làm lại y đúc ý ngươi."Kim Đình Hựu nghĩ nghĩ, đem mặt lại gần trái tim Hoàng Húc Hi, nghe được nhịp đập của nó, liền mỉm cười nói "Ta chỉ hi vọng, tân gia của ta có ngươi là được rồi."Hoàng Húc Hi nghe vậy liền mỉm cười.
Mang theo khát vọng về một tương lai như vậy nên bọn họ thực sự đã chiến đấu vô cùng mãnh liệt, nhanh chóng trở thành bộ đôi thống lĩnh vô cùng ưu tú, lập được vô số chiến công. Thậm chí là ngay trước khi trở về đã nhận được thư khen ngợi của Hoàng thượng, bao gồm cả đề nghị xây dựng một phủ riêng."Chúng ta phải cảm ơn Đế Nỗ rồi." Kim Đình Hựu nói.Vì vậy bọn họ liền đi tới lều của Thế tử và Thế tử phi để bày tỏ lòng biết ơn, đúng lúc Lý Đế Nỗ đang viết thư hồi âm cho phụ thân, La Tại Dân ngồi trên đùi hắn làm loạn một phen khiến cho không biết bao nhiêu tấm giấy da bị lãng phí rồi."A, thực ghen tị a." Lý Đế Nỗ nói.Thế tử phi ngồi ngay ngắn lại trên đùi Thế tử, mở miệng trêu chọc "Ây da, sao ta lại đi thành thân với Thế tử thế nhỉ? Tự do phóng khoáng như hai ngươi lại tốt quá đi?"Lý Đế Nỗ trầm giọng, tay không quen nhéo lấy thắt lưng La Tại Dân trừng phạt "Sao? Bây giờ cảm thấy hối hận rồi ư? Hối hận cũng vô dụng thôi, ngươi là của ta.""Hahaha..."La Tại Dân thực sự thích thú với sự ghen tuông của Lý Đế Nỗ, cậu cười xong thì Hoàng Húc Hi và Kim Đình Hựu cũng đã ly khai. La Tại Dân xoay người hôn "Thế tử không có tự do" của mình, đột nhiên muốn thổ lộ hết tấm lòng của mình cho Lý Đế Nỗ nghe."Vĩnh viễn sẽ không hối hận, được cùng Đế Nỗ thành thân là chuyện may mắn nhất cả cuộc đời ta.""Kiếm mà không có bao, sẽ chỉ gây sát thương mà thôi.""Kiếm có bao bảo vệ, gắn bó bên nhau một đời.""Ta yêu ngươi, Lý Đế Nỗ.""Ta cũng yêu ngươi, La Tại Dân."END.---T/N: Cuối cùng thì cũng xong bộ này, thực ra thì lúc đầu mình hơi không thích nó lắm cơ, chẳng qua tới cuối tác giả lấy hình ảnh thanh kiếm và vỏ kiếm, tựa như lính gác và dẫn đường ý, làm mình kiểu ngộ ra chân lý, cảm giác được kiểu giữa hai đứa Nỗ Dân thì không ai yếu hơn ai cả, hai đứa bảo vệ lẫn nhau và thiếu đi một thôi thì người còn lại cũng sẽ chết ý =)) Đúng cảm giác rồi nên quyết tâm đặt tay dịch =))Cảm ơn mọi người vì đã yêu thích "Gắn Bó Một Đời", nếu như mọi người thích thì mình cũng sẽ tìm những truyện tiếu binh hướng đạo nhiều hơi để dịch cho mọi người, mặc dù gu mình khá kén truyện cộng thêm lười nữa, chưa biết bao giờ lết xong =))Nói nhảm nhiều quá rồi, một lần nữa cảm ơn các bạn vì đã đi cùng mình đến hết bộ này, mình sẽ quay lại sớm thôi bye bye =))P/S: Anyway, đây là một bộ mà mình cực kì ưng ý, cặp phụ thì không phải cặp mình thích cho lắm (sorry nếu như mình có đụng chạm), tuy nhiên thì đất diễn của Hi Hựu không hề ít nên mình cũng kiểu ồ wow dễ thương, được đấy =)) Mọi người theo dõi thì sẽ biết trong NCT mình thích cặp nào mà haha =)) Xin phép được PR cho bộ "Yêu Lại Từ Đầu" sở hữu 2 couple mình thích luôn ở đâyyyyyyyy, mong mọi người ủng hộ nhiều nhé love love <3
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com