TruyenHHH.com

Nơi tôi thuộc về [KHR x Black Butler]

Chap 4

RohpeDoccia

Chú ý!!!!!! Nhân vật sẽ OOC, tình tiết sẽ không đi theo nguyên tác. Nên nhớ kĩ điều này trước khi đọc! Meo sẽ không giải thích nhiều.

===================



Thành phố phồn hoa và nhộn nhịp nhất nước anh, thủ đô London. Đương nhiên với một nơi mà dân số đông đúc, pha trộn nhiều tầng lớp xã hội như vậy thì những vụ án mạng sẽ rất dễ xảy ra, nếu không muốn nói là khá thường xuyên.

Tsuna nhàm chán nhìn khung cảnh bên ngoài vụt qua cửa xe ngựa. Cậu nhận được thông báo về một vụ thảm sát liên hoàn nhắm vào những cô gái trẻ. Những báo cáo xét nghiệm đã được gửi tới từ hôm qua và giờ cậu phải lết cái thân khổ sở này đi kiểm tra hiện trường vụ án giết người gần nhất được ghi nhận trong chuỗi hàm sát liên hoàn này.

Trong lúc chờ xe ngựa đi tới hiện trường vụ án, Tsuna hồi tưởng lại cuộc nói chuyện trước đó vài ngày với...





"Ồ? Mấy cái tin giật gân trên báo đó sao? Đứa cháu đáng yêu của ta quan tâm tới nó à?" Madam Red tao nhã nhấp một ngụm trà Earl Grey, đôi mắt đỏ rượu câu nhân chăm chú nhìn lấy đứa cháu trai "dễ thương" của nàng.

Tsuna vắt chéo chân, ngả lưng vào thành ghế sopha, khuôn mặt non nớt bày ra bộ dáng nghiêm túc.

"Đúng, đây vốn dĩ không phải là một vụ sát nhân thông thường. Cháu đang nói tới cách hạ thủ của tên sát nhân ấy. Rất không bình thường. Thế nên moiwsc chọc 'bà ấy' quan tâm đến vậy."

"Ý cháu là gì?"

"Kỹ nữ bị giết tên là Mary Ann Nichols. Giống như những nạn nhân khác, vết thương của cô ta được gây ra bởi đường cắt nhanh gọn, tạo nên một cái chết đau đớn. Cảnh sát và những kỹ nữ khác gọi tên kẻ sát nhân đó là Đồ Tể Jack. Xem xét thấy cần có cháu thâm gia vào vậy nên cháu đã vội tới Luân Đôn."

"Hê!"

Tsuna ghé mắt nhìn tới người vừa phát ra tiếng cười mang theo ý vị châm chọc kia: Lau - Quản lí chi nhánh Anh quốc của Hội ngoại thương Trung Quốc.

"Thế...Chó săn của Nữ Hoàng đã đánh hơi thấy gì chưa? Tôi cũng rất hứng thú với vụ này đấy. Tuy nhiên...Bá tước bé nhỏ có đủ can đảm tới hiện trường chứ?"

"Ý ngài là gì?"

Lau bật cười, tiếng cười ám trầm và đầy ý vị. Hắn ta đứng dậy, tiến đến gần anh và nâng khuôn mặt non nớt, nhỏ nhắn ấy lên quan sát. Bàn tay như có như không mà vuốt ve làn da nhẵn mịn nơi gò má. Giọng nói cất lên tựa như được pha chút gì đó bí ẩn của vùng đất phía Đông xa xôi.

"Mùi vị của bóng tối và dã thú ở hiện trường cũng là một thứ nghiệp chướng. Nếu ngài bước vào, ngài có thể sẽ bị nuốt chửng bởi sự điên cuồng đó đấy, Bá tước bé nhỏ ạ. Ngài đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

Một câu hỏi, hai ý nghĩa. 

Tsuna khẽ nhíu mày, nhưng bây giờ chưa phải lúc. Cứ để tên này tùy tiện đi. Đứng ở bên cạnh, Sebastian im lặng liếc nhìn.

"Ta tới đây là để giải tỏa nỗi lo lắng của 'người đó'. không cần ngài nói mấy lời vô nghĩa."

"...Rất tốt, ánh mắt của ngài thật mạnh mẽ. Vậy thì...chúng ta mau tới hiện trường thôi nào!"

Không khí nặng nề ban nãy chỉ bởi một câu nói hào hứng của Lau mà bị đánh bay sạch. Hắn ta hớn hở cầm tay Tsuna kéo ra cửa. Vốn có ý định lôi kéo người đi liền, nhưng lại bị Madam Read quát đứng lại.

"Thật là! Hiếm khi ta mới có dịp uống trà với Ciel, nhưng lại không được hưởng thụ trong yên bình. Đã thế, ta cũng muốn đi. Lau, hiện trường ở đâu?"

Bị nhắc tới, Lau khựng lại một chút rồi vui vẻ hỏi lại Madam Red như lẽ đương nhiên.

"Bà không biết ư? Phu nhân? Đã vậy thì đành hỏi người quanh đó thôi. Không thì chịu rồi"

"Ăn nói ngạo mạn trong khi người cũng không biết?!"

Madam Red nổi đóa, cùng Lau cãi nhau tới mất cả hình tượng. Tsuna đau đầu, không thể không lên tiếng để kết thúc một màn trước mắt này.

"Hai người bình tĩnh. không ai nói là chúng ta phải tới hiện trường."

"Hử?" _ Hai con người đã ngừng gây lộn quay qua.

"Ở hiện trường chắc chắn sẽ có rất nhiều người, mà chúng ta tới thì chắc chắn cảnh sát cũng sẽ bu lại một chỗ."

"Thế chúng ta phải làm như thế nào?"

"Bá tước? Không lẽ ngài định..."

"Khống có cách nào khác. Nếu được, ta cũng không muốn dùng tới cách này. Nhưng hiện tại, không ai nắm giữa nhwungx thông tin chính xác về vụ việc bằng tên đó..."



"Vậy...đây là nơi nào thế?"

Năm người đứng trước một cửa hàng nhếch nhác với biển hiệu ghi "Undertaken", có hình đầu lâu ở trên.

"Đây là noi mà người làm dịch vụ tang lẽ thiếu gia quen biết ở." _ Sebastian rất tận trách giải đáp thắc mắc.

"Dịch vụ tang lễ?"

*cạch*

"Ngài có ở đây không? Ông chủ?"

Tsuna vừa dứt lời thì một tiếng cười quái dị vang lên.

"Tôi biết...thế nào ngài cũng tới..."

*két*

Nắp chiếc quan tài đặt dựng đứng bên tay phải của Tsuna đột nhiên cử động và từ từ kéo ra, để lộ một nam nhân tóc trắng dài bên trong. Ba người Lau, Madam đã bị một loạt sự kiện xảy ra trước mắt này dọa cho tái mét mặt và run như cần sấy luôn rồi. Tên quản gia Grell còn khoa trương hơn, đã sợ tới mức không thể đứng vững mà ngồi bệt ra sàn.

"Chào mừng ngài, Bá tước... . Phải chăng ngài muốn thử một trong những chiếc quan tài đặc biệt của tôi?"

"Không hề." _ Thẳng thắn và lạnh lùng từ chối.

"Kekeke~ Được rồi...ngài không cần phải nói. Tôi biết, tôi biết mà...lý do ngài tới đây. Nhìn là tôi biết ngài muốn gì... . Cô gái ấy không phải là một vị khách thông thường. Tôi đã giúp cô ấy trở nên cực kì xinh đẹp."

"Hm? Ta muốn nghe về chuyện đó đấy."

"Mời ngồi, tôi sẽ đi pha ít trà~ cứ ngồi lên trên là được rồi~"

'Ngồi đâu?! Trên mấy cái quan tài này á?'

Trên là tiếng lòng của ba con người vẫn run cầm cập nãy giờ khi chứng kiến dưới chân, bên cạnh bọn họ ngoài quan tài ra cũng chả có lấy một chiếc ghế nào. Trái ngược, Tsuna rất thản nhiên đặt mông ngồi xuống chiếc quan tài ngay dưới chân anh. Bộ dáng thuần thục tới bất ngờ.

"Về vụ của Đồ tể Jack thì đây không phải là lần đầu tiên tôi xử lý những vụ giống thế này."

Ngoài Tsuna ra dường như ai cũng khá là bất ngờ với một thông tin như vậy. Madam Red lên tiếng hỏi thay tiếng lòng mọi người.

"Không phải là lần đầu tiên? Ý ngài là?"

"Việc gái làng chơi bị giết đã xảy ra từ rất lâu rồi. Có điề gần đây thủ pháp giết người càng ngày càng trở nên lòe loẹt và dã man hơn. Ngài Bá tước ăn bánh xương chó chứ?"

"Khỏi, ta không muốn."

"Eh~ Ban đầu, mấy vụ này không có gì đặc biệt nên cảnh sát cũng chẳng mấy chú ý. Nhưng mà, những vụ gái làng chơi như thế này thường có một điểm chung."

"Điểm chung?"

"...Là gì?"

"Ái chà~ thật ra điểm chúng đó là gì. Rất thú vị..."

Undertaken lại bật cười quái dị, ý tứ khỏi cần suy nghĩ nhiều cũng có thể hiểu. Lau lanh chanh lên tiếng, gật gù thấu hiểu.

"Tôi hiểu, làm dịch vụ tang lễ chỉ là cái vỏ bề ngoài. Thông tin đó giá bao nhiêu?"

Nghe Lau nói, Undertaken giật mình như thể không thể tin được những điều mà gã vừa nghe, sau đó hùng hồn áp sáp hắn, nhân mạnh.

"Tôi không cần tiền của Nữ Hoàng."

Rồi cười nguy hiểm quay qua nhìn Tsuna, hai bàn tau dấu trong ống tay áo dài vươn tới, nâng khuôn mặt của anh lên, khóe miệng còn chảy vệt nước khả nghi.

"Nào~ Bá tước...tôi chỉ có một yêu cầu mà thôi. Hãy kể cho tôi nghe một chuyện cười hài hước nhất...! Nếu được, ngài muốn gì tôi cũng nói...!"

Một yêu cầu trao đổi kì lạ, nó càng thêm phần quái dị hơn khi mà khuôn mặt trắng bệch của Undertaken nổi lên vệt hồng hồng khả nghi cùng vệt nước dãi chảy dài từ khóe miệng. Và không biết gã nghĩ cái gì mà cứ cười "hê hê hê~" hoài sau khi đưa ra yêu cầu.

Kết quả cuối cùng, vẫn là Sebastian ra tay mà cả đám người thuận lợi lấy được thông tin.

"Tất cả các nạn nhân đều thiếu một thứ...đó là tử cung."

Tử cung, một đáp án "ngoài ý muốn".

"Gần đây, những vị khách kiểu này tăng lên nhanh chóng. Xác của họ ngày càng xấu xí, làm tôi rất bận rộn."

"Cứ cho rằng không có nhiều người trên phố vào ban đêm. Nhưng một người bình thường không thể cắt bỏ nội tạng một cách chính xác như thế được đúng không?"

"Ngài quản gia hiểu nhanh lắm, tôi cũng nghĩ vậy." _ Undertaken vỗ tay khen ngợi Sebastian, nhưng gã lại tiến đến chỗ Tsuna. Một tay vòng qua cổ anh, vuốt ve chiếc cằm và cái cổ tinh tế. Còn một tay luồn xuống phía dưới bụng, như có như không cọ sát một chút vòng eo nhỏ nhắn. Gã ghé sát khuôn mặt của gã xuống, gần sát tai của anh, chầm chậm nhả từng chữ _ "Để làm như vậy trong thời gian ngắn như thế, hắn ta sẽ cắt đứt cổ họng trước. Sau đó mới mổ bụng của nạn nhân. Như vậy sẽ dễ thành công hơn. Xem xét những tác phẩm của tên tội phạm, có thể khẳng định sự chính xác đó không tài nào có thể do một người bình thường sở hữu. Đó phỉa là một kẻ co nhiều kinh nghiệm và nằm trong thế giới ngầm. Thế nên tôi biết chắc chắn ngài Bá tước sẽ tới."

Nói xong câu cuối cùng, mặt của Undertaken đã sát mặt Tsuna tới mức dường như đôi môi nhợt nhạt của gã đã chạm vào má của anh, tạo ra một nụ hôn phớt không rõ ý tứ.

"Nếu tên sát nhân thuộc thế giới ngầm, nên tôi nghĩ ngài chắc chắn sẽ ra mặt. Tên sát nhân kia sẽ không dừng tay, chắc chắn không. Trừ khi có người ngăn chặn hắn ta. Ngài làm được chứ? Con Ác Quỷ của giới quý tộc, Bá tước Phantomhive?"

Tsuna nghiêng đầu, híp mắt nhìn tên quái dị đang đeo bám trên người mình. 

"Có phải ngài đánh giá hắn ta quá cao rồi không? Cùng lắm cũng chỉ là một viên sỏi bé nhỏ mà thôi. Nhưng nếu là vì 'người ấy' ta cũng không ngại dọn đường." _ Tsuna đẩy Undertaken ra, để Sebastian giúp anh mặc áo khoác _ "Cảm ơn về đống thông tin. Xin lỗi vì đã làm phiền, ông chủ."

Cho tới khi cả của tiệm còn lại một mình, Undertaken mới bật cười. Tiếng cười của gã vẫn quái dị như vậy, nhưng lần này pha thêm một chút sung sướng. Gã nằm bò ra chiếc quan tài ban nãy anh ngồi, tay nhẹ nhàng vuốt ve, lưu luyến.

"Cái 'người ấy' mà ngài nói, ngài Bá tước...không biết là Nữ Hoàng đáng kính của ngài...hay là...một 'ngài' khác đây?"















==================================

Meo: Chap này không hiểu sao tôi viết thấy Lau và Undertaken với Tsuna nó cứ ám muội dư lào ý :)))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com