Nơi bú liếm otp độc lạ //LOOKISM//
Kim Gitae x Kwak jichang : bám (1)
Ở đây , nếu cách xưng hô trên là chú mày theo cách hỗ sàng thì tôi nghĩ một kẻ như hắn phải nói là " tên đó " hoặc " kwak jichang " thay vì từ " chú ấy " Ờm đó là cách nhìn của tôi về xưng hô thôi , tôi vẫn thích gitae gọi là chú với ý nghĩa gã nhỏ tuổi hơn jichang thay vì là chú mày 😅😅😅 hoan hỉ hoan hỉ hehe . Gitae tôn trọng vì thấy chú ngon và kẻ đáng đc chiêu mộ ko chỉ vì sức mạnh mà còn là trí tuệ 👌👌__________________⚠️ Vampire ⚠️
" này ! Cậu chắc là ở đây chứ " Gitae hơi nhướn người về trước tông giọng trầm thấp hỏi yisu " vâng , tôi đã tìm hiểu rất kĩ ạ " Gitae thở hắt ra gã khoanh tay trước ngực ngả lưng ra sau ghế dù hơi khó tin nhưng người xác nhận là yisu thì gã cũng không nghi ngờ thêm nữa . " sao chúng ta vẫn đứng yên tại chỗ vậy " " ừm....thưa ngài ...chúng ta bị kẹt rồi " Yisu rồ ga nhưng chiếc xe vẫn đứng yên , bánh xa mắc kẹt vào vũng lầy sâu trơn trượt rõ ràng trời mưa là thời điểm chẳng hề thích hợp cho một chuyến đi . Và hình như gitea đã quên rằng bản thân đang ở chungcheon nơi làng quê yên tĩnh không lấy một bóng người . Trời mưa như trút nước sối xả vào cửa kính . Gã gõ gõ tay vào thành ghế đôi lông mày khẽ nhíu lại . Tâm trạng của gã đang như shit vậy . Kể từ cái ngày hôm đó gitae vẫn luôn thấy hối tiếc vì đã không vác jichang về chính jichang đã khiến hắn nhớ tới nỗi khó chịu , gã chẳng biết đó là gì cả gã chỉ biết gã nhớ người đàn ông đó , nhớ cái dáng vẻ không chịu khuất phục ai , dửng dưng giơ ngón giữa lên trước mặt gã mặc cho đang ở trong tình thế bất lợi . Một kẻ thà chết còn hơn ở dưới trướng gã , người thú vị như vậy sao lại bỏ lỡ nhỉ ? Không , làm sao có thể như vậy. Cũng bởi vì lẽ đó mà ngay trong đêm gã đi máy bay riêng tới hàn quốc rồi đi xe tới thẳng chungcheong và bây giờ gã bị kẹt giữa cái nơi khỉ ho cò gáy này đây , đã thế trời còn mưa tầm tã . Không sao , chuyện gì cũng có cách giải quyết của nó . Chẳng có thứ gì có thể ngăn cản tiếng gọi con tim . " ngài chắc sẽ tự mình đi chứ " " ừ " Đàn em của gã đến mang theo xe moto , cái nơi làng quê với những con đường chật chội này xe ô tô của gã không đi vào được tồi tệ hơn khi đường trơn do nước mưa . Gitae leo lên xe mặc cho nước mư thấm qua áo khoác ngoài làm ướt đẫm chiếc áo sơ mi bên trong , gã băng qua cơn mưa lướt qua những cánh đồng cho đến khi dừng trước cửa một ngôi nhà . Gitae dừng lại , ngẫm nghĩ xem có thật sự đúng địa chỉ không và đúng là nó . Gã bước đến trước cửa ấn chuông . Một lần , hai lần cuối cùng cũng có người ra mở cửa . " ai lại đến đây giờ này chứ " Người ra mở cửa lại chẳng phải là jichang mà lại là một cậu thiếu niên đang trong tình trạng ngáy ngủ và điều đó khiến nụ cười trên môi gã tắt vụt đi . Jihan dụi mắt nhìn lên cái bóng trước mặt , cái bóng cao hơn hẳn cậu đôi mắt đục ngàu trong đêm đen trời mưa tầm tã sấm chớp lóe lên lộ rõ khuôn mặt đáng sợ của người nọ . Jihan rùng mình , miệng lắp bắp khi đôi mắt của gã liếc xuống nhìn cậu . " không....phải sao ?" " AAAAAAAAAA....." jihan la lên một tiếng 7749 kịch bản về sát nhân trong mưa hiện lên . Gitae nhíu mày , giờ gã đang rất bực mình muốn tìm cái gì đó để giải tỏa , bàn tay lạnh ướt nước mưa đưa ra trước mặt jihan. Cậu lùi ra sau thủ thế trán sớm đã đổ đầy mồ hôi . Nghe thấy tiếng kêu jichang cũng vội xuống nhà " có chuyện gì vậy jihan " Gitae giật mình khi nghe thấy một giọng nói quen thuộc , gã tiến dần lên một bước muốn thật sự xác nhận , ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài lướt qua trên khuôn mặt người nọ * tách *Jichang bật công tắc điện , ánh sáng làm mọi thứ trở nên rõ ràng hơn bao gồm cả con người ướt sũng đang đứng ngoài cửa đôi mắt chẳng hề có ý định di chuyển sang hướng khác . Khi đã nhìn rõ mọi thứ gitae vui mừng ra mặt còn jichang thì không . Anh mở to đôi mắt nhìn kẻ trước mắt " kim...gitae..." Thanh âm quen thuộc thốt ra từ khuôn miệng cứng ngắc từ nãy đến giờ . Theo phản xạ anh đứng chắn trước mặt jihan lùi về sau . " sao cậu lại ở đây ?" Gitae cười hắt ra như thể gã đã tìm thấy thứ yêu thích của bản thân bị thất lạc bao lâu nay . Gã vuốt mái tóc ướt sũng nước của mình ra sau , chân bước thêm một bước nữa " a~ đúng là chú rồi ! Cuối cùng cũng tìm được " " cậu....cậu đứng yên đấy " Trán jichang sớm đã rịn mồ hôi , trạng thái phòng thủ được bật lên cao nhất . Anh không biết cái tên điên kia tại sao lại biết nơi anh ở và càng tồi tệ hơn khi chẳng biết gã định làm gì " anh biết người đó sao ?" Jihan nhìn thấy sắc mặt jichang không được tốt lần đầu tiên cậu thấy anh mình như vậy . Jihan liếc nhìn người đàn ông cao lớn kia cũng nảy sinh nghi ngờ " lên phòng đi jihan " Cậu ngạc nhiên khi nghe thấy lệnh của jichang " nhưng...." " không sao đâu , cậu ta là người quen của anh " Jichang xoa xoa mi tâm cố trấn an jihan . Nếu biết trước có chuyện này xảy ra chắc chắn anh sẽ không đồng ý cho thằng bé ngủ lại đây . Nhưng một người anh làm anh sao từ chối được . Jichang có hai căn nhà . Một căn là chỗ mà jihan và jibeom ở chung , một căn là một mình anh ở để thuận tiện cho công khi chuyển về chungcheon . Cũng vì hôm nay jihan đi học về muộn và trời đổ mưa nên thằng bé cứ thế chạy đến nhà anh thay vì về nhà của mình , là một người anh sao jichang có thể từ chối thằng bé và vì là một người anh jichang phải bảo vệ em của mình . Jihan thấy đôi mắt kiên định của jichang cũng không dám cãi thêm lời nào cũng ngoan ngoãn trở về phòng . Sau khi thấy jihan khuất bóng jichang mới quay lại đối mặt với con quái vật đang chờ con mồi của mình bảo vệ gia đình . " được rồi ! Giờ cậu muốn......." Gitae không nói thêm một lời nào sau khi jihan đi khỏi gã chỉ cần bước chân thứ ba là với tới anh , hai cánh tay dang rộng ôm chặt lấy jichang như thể cúi xuống lâu sẽ làm lưng của gã mỏi nên gã đã nhấc bổng jichang lên khỏi mặt đất . Toàn thân gã ướt sũng áp sát vào người anh lạnh toát , jichang khẽ rùng mình nước lạnh thấm qua lớp áo sơ mi mỏng , anh nhíu chặt mày tỏ vẻ khó chịu ra mặt khi gã một tay ôm trọn lấy anh , mái đầu đen vùi vào hõm cổ nhưng điều khó chịu hơn cả là giờ đây cơ thể anh cũng bị gã làm cho ướt hết ." argggg......thả tôi ra " Jichang ngọ nguậy muốn thoát nhưng gã vẫn không có dấu hiệu bỏ ra" chú có biết tôi đã tìm chú vất vả đến chừng nào không " " tôi lục khắp cái seoul lại không thấy cuối cùng chú lại ở cái nơi khỉ ho cò gáy này sao ? Chú trốn kĩ thật đấy " Thì ra tên điên này đã tìm anh khắp nơi , jichang điều chỉnh lại cảm xúc anh từ từ nói " vậy cậu tìm tôi có chuyện gì ? Cậu đã có seoul rồi giờ muốn tới đây dành cả chungcheon sao ?" " phffffffff......" " cậu cười cái gì ?" " biểu cảm của chú thú vị thật đấy " Gitae bụp miệng cười khi thấy biểu cảm của anh , vẫn như năm nào jichang luôn là người khiến gã cảm thấy thú vị nhất " chú thư giãn đi , lông mày của chú sắp hôn nhau đến nơi rồi kìa " Thư giãn sao được khi có một tên điên chẳng hiểu kiểu gì nửa đêm nửa hôm chạy vào nhà mình cơ chứ . Có vẻ jichang vẫn còn hoài nghi lắm , đôi mắt rắn sắc bén nhìn thẳng vào gã . Đúng vậy chính là đôi mắt xinh đẹp này làm gã nhớ đến chết đi sống lại . " chú hiểu nhầm rồi ! Tôi chả thiết cái nơi này đâu , thứ tôi cần là chú " Gã gục đầu vào vai anh có cảm giác như một con chó lớn nũng nịu với chủ . Anh không biết rằng suốt những ngày tháng qua gã đã chật vật với cái nỗi nhớ chết tiệt ấy đến nhường nào . Nghĩ rằng chỉ thú vị nhất thời lại không ngờ nó đã in sâu vào tâm trí gã . " đi với tôi đi , chú chắc chắn sẽ không phải chịu thiệt thòi đâu " Jichang khẽ thở dài " Gitae , câu trả lời của tôi vẫn như một năm trước " " tôi sẽ không làm việc ở dưới trướng bất kì ai hết , cậu nên từ bỏ và tìm người khác đi " PHẬP Như một mũi tên đâm thẳng vào tim gã . Sao giống bị từ chối tình cảm thế nhỉ . Nhưng kẻ như gã thì làm gì biết đến tình yêu , gã chỉ biết lồng ngực gã đau đến lạ . Gitae nhẹ nhàng đặt anh xuống đất , chân vừa chạm xuống jichang thầm mừng < Mặt đất đây rồi > Vẻ mặt gitae khó coi ra hẳn , gã bước lại gần anh giọng khàn khàn mang theo chút ấm ức " chú , là bọn họ đúng chứ , chú đừng tưởng tôi không biết gì " " rõ ràng chú đang làm việc cho một lão già mà hay tôi......" " Kim Gitae "Jichang gằn từng tiểng , chiếc răng nanh lộ ra như hành động đe dọa con mồi " không được làm bậy , chú ấy là vị tiền bối mà tôi kính trọng cấm cậu làm bậy " Thay vì sợ gã lại thấy hành động đó rất đáng yêu " nghe chú cả " Jichang mệt mỏi đi về phía phòng , anh đi một bước gitae theo một bước . Jichang từ tốn cởi chiéc áo sơ mi bị ai đó làm ướt sũng ra , cả thân trên lộ ra trắng một cách bất ngờ . Gitae dán chặt mắt vào tấm lưng trần gã không nghĩ lưng của anh lại mịn màng như thế , tưởng rằng trên đó hay trên cơ thể kia phải có dăm ba vết sẹo . < ồ eo thon đấy > " cậu nhìn đủ chưa " Jichang vứt cho hắn một bộ quần áo vẻ mặt khó chịu khi có tên nào đó cứ nhìn chằm chằm vào lưng của anh " chưa đủ , tôi còn muốn nhìn nhiều hơn " " cút đi tắm đi , tôi không muốn có kẻ nào đó chết vì bị cảm ở nhà của tôi đâu " Gitae cười khúc khích rồi theo lời chú yêu đi tắm . *TINH *[ thưa ngài kim tôi đã đặt được khách sạn gần chungcheon cho ngài rồi ạ ] cho yisu [ Hủy đi ] < hở ngài kim tìm được chỗ ở rồi sao > * gửi địa chỉ * [ gửi tôi mấy bộ quần áo đến đây ] [ vâng , thưa ngài ]
.
.
." chú , tôi sẽ ngủ ở đâu đây " " ngoài sofa " Gitae bước ra khỏi phòng tắm , mái tóc đen rũ xuống còn đọng vài giọt nước nhỏ xuống sàn nhà . Jichang gỡ kính ra đặt quyển sách lên bàn , anh ném gối với chăn cho gã . " tôi chỉ cho cậu ở đến sáng mai thôi " " chú vô tâm thật đấy " Dù miệng nói thế nhưng kiểu gì gã chẳng đóng đô ở đây cho đến khi jichang chịu đi cùng gã một chuyến đến mexico . Jichang định quay người bỏ đi thì bỗng anh thở hắt ra xoay người lại , lục tìm trong tủ cái máy sấy tóc tiến lại gần ghế sofa anh ngồi xuống trước sự ngỡ ngàng của người nọ " lại đây gitae " Gã ngạc nhiên mở tròn mắt nhìn anh rồi cũng không chần chừ mà ngồi xuống giữa hai chân anh . " chú đây là đang quan tâm tôi đấy à " " nằm mơ đi , sấy nhanh rồi đi ngủ , có tiếng ồn tôi không ngủ được " " haha " Tiếng máy sấy bật lên , bàn tay lướt nhẹ trên mái đầu đen ướt nước , anh vừa lau vừa sấy cảm giác rất thoải mái , còn dễ chịu hơn khi đi spa cao cấp . Có chút giống bàn tay của mẹ , gã từng được mẹ sấy tóc cho như thế này chưa nhỉ ? Gitae nhắm mắt , đầu hơi ngửa vào lòng anh , tận hưởng cảm giác dễ chịu hiếm có này , gã thường hay mất ngủ nhìn đôi mắt là biết . Không chỉ vì công việc mà còn là những giấc mộng và cảm giác không an toàn luôn hiện hữu xung quanh gã . Khoảnh khắc gã ôm lấy jichang , mùi hương từ cơ thể của anh lại mang cho gã cảm giác dễ chịu và an toàn đến lạ . " xong rồi đấy , cậu lên sofa ngủ đi " " chú...." " hửm" " tôi nghĩ chú nên mở spa đi nhưng chỉ được một mình tôi đến thôi " " nếu tôi có mở thì tôi sẽ cấm một mình cậu , ngủ đi và đừng làm phiền tôi " Nói xong jichang quay lưng lên phòng anh tắt điện cũng không quên khẽ liếc nhìn tên to xác đang nằm trên ghế sofa . Nửa đêm , gitae lại trằn trọc không ngủ được , gã lững thững đi lên phòng của jichang . Rồi tự nhiên như ruồi leo lên giường anh nằm . Gã với tay chạm nhẹ vào người anh < người chú ấy ấm quá > Gã nhẹ nhàng kéo jichang lại gần vòng tay ôm trọn lấy anh . Jichang cựa quậy tỏ vẻ khó chịu nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền còn hắn thì thoải mái vùi đầu vào người anh mà ngủ ngon lành , jichang như một chiếc gối ôm thoải mái nhất trên đời mà gã từng có .
.
.
." ưm.....nặng quá " Jichang mơ màng tỉnh dậy , anh cựa mình bỗng thấy cơ thể nặng đến lạ . Jichang giật mình lật chăn lên thấy một tên to xác đang ôm chặt lấy anh không buông . Khuôn mặt jichang sớm đã nổi gân xanh . Jichang là một chiến lược gia một người thông minh rất biết cách cư xử và luôn giữ được bình tĩnh ngay cả khi cái chết cận kề trước . Một người học thức như xử lí những tình huống như này quả thực rất đơn giản . Jichang chỉ nhẹ nhàng lật chăn , dơ đôi chân của mình lên khẽ đạp cho gitae một cước làm gã bay thẳng xuống sàn . Bình tĩnh , điềm đạm với ai chứ với tên này thì không . Jichang bước xuống giường với tiếng kêu oai oái của tên kia " Duele mucho " ( đau quá ) Gã không nghĩ có ngày bản thân bị đạp xuống không thương tiếc như thế . " tôi đã nói cậu không được làm phiền tôi rồi mà " Gã đứng dậy xoa xoa mông , cảm thấy khá bất ngờ khi đêm qua là lần đầu tiên gã ngủ được một giấc trọn vẹn " tôi sợ ngủ một mình có ma kéo chân tôi " " cậu kéo chân ma còn nghe được có ma nào dám kéo chân cậu " " haha chú hài hước thật đấy " " ừm chứ ai nhạt như cậu , giờ thì đi khỏi đây đi " Kim Gitae - một kẻ máu lạnh , được cho là quái vật giết người không ghê tay , thế giới ngầm ai cũng phải sợ hắn , phải nể hắn ấy thế mà bị người đàn ông họ kwak phũ một cách thẳng thừng như vậy . Thay vì gã thấy tức giận , gã lại thấy thú vị nhiều hơn . Thứ gì càng khó , càng hiếm gã lại càng muốn có được . Jichang từ tốn cởi chiếc áo ngoài thay bằng một chiếc áo sơ mi và cà vạt " nếu người đằng sau chú không phải tôi thì chú vẫn tự nhiên thay quần áo vậy sao " Gitae tiến lại gần jichang thoáng chốc đã đứng đằng sau anh . " không đâu " " vì sẽ chẳng có tên nào như cậu cả "Mắt gã vẫn không rời khỏi cổ jichang , thật khiến người ta muốn cắn một phát " chú nhầm rồi , chú không biết rằng bản thân ngon đến cỡ nào đâu " " đối với những con chó bị bỏ đói lâu ngày thì miếng thịt nào cũng thấy ngon nếu chúng no căng thì dù có bắt mắt tới đâu cũng sẽ chẳng động đến " "Tôi đã nói rất rõ rồi . Tôi sẽ không làm việc cho cậu đâu , giờ thì cậu về đi tôi không tiễn " Jichang thắt cà vạt , lấy chiếc áo cảnh sát treo trên móc rồi từ tốn ra ra ngoài để lại một kim gitae đang che lấy miệng của mình . Vai gã khẽ run lên , gã đang khóc ? Không! gã đang cười . " kwak jichang nếu tôi không có được chú tôi sẽ không còn là kim gitae nữa " Sau khi thay đồ mà yisu mang đến gã bắt đầu chiến dịch đeo bám . Mình nói một lần không được mình sẽ nói nhiều lần . " này , tôi bảo cậu rời khỏi đây chứ có phải theo tôi đâu " Jichang quay đầu lại nhìn cái con người từ nãy đến giờ cứ đi theo anh mãi . Từ xuống lầu đến nhà bếp rồi đến bàn ăn giờ anh đi làm gã cũng theo . Ban đầu nghĩ gã sẽ rời khỏi đây nhanh ai mà ngờ được gã lại bám theo cơ chứ . " tôi còn nhiều việc cần làm lắm không có thời gian đùa với cậu đâu " " chú cứ làm việc của chú đi còn tôi vẫn sẽ làm việc của mình " Gitae thản nhiên tới cái mức anh muốn đá bay gã xuống cánh đồng bên cạnh . Jichang thở dài chẳng muốn nói gì thêm với gã nữa , anh đội mũ cảnh sát lên rồi bắt đầu đi tuần . Từ khi bỏ công việc ở seoul anh quay trở lại quê hương của mình nhờ sự giúp đỡ của tiền bối anh trở thành cảnh sát nằm vùng , ở đây cũng được coi là khá yên bình lâu lâu lại xảy ra mấy vụ trộm cắp bởi thế sáng nào anh cũng đi tuần không chỉ để đảm bảo an toàn cho các cô các chú mà còn giúp họ khu cần . " ô ! Cậu cảnh sát đi tuần đấy à " " vâng , cháu chào các dì " " dì để cháu giúp cho " " cậu có bạn gái chưa , đẹp trai vậy cơ mà " " bà này nói gì kì quá , bạn trai cậu ấy đang ở đằng sau kia kìa " Mấy thím nhìn gitae đứng đằng sau , khuôn mặt lạnh như băng không lấy chút biểu cảm nào " khụ khụ , không phải đâu dì " " cậu cảnh sát hôm nay dẫn bạn trai cùng đi tuần hả " " a....không phải đâu ạ , cậu ấy chỉ là bạn của cháu thôi " " cậu không cần phải ngại đâu ,người cùng làng cả mà " Jichang bất lực x2 anh quay sang gitae như muốn nói với cậu ta rằng " này giải thích đi " . Trong khi anh đang bị kẹt giữa các thím trong xóm với lời mặc định gitae là bạn trai của anh thì cái tên to xác đứng đằng sau kia lại sắp không nhịn nổi cười rồi . Là một chiến lược gia thông minh ấy thế mà anh lại đuối lí trước các bà cô trong làng . Sau đó hai người lại tiếp tục đi tuần quanh làng . Anh vừa đi vừa kiểm tra xung quanh cẩn thận còn cái tên đằng sau cứ cười khúc khích mãi không thôi " cậu có thôi đi chưa " " chú à , chú bỏ seoul để về đây làm cảnh sát ấy hả ?" " không liên quan đến cậu " " không liên quan gì chứ , tôi thấy mấy thím đó nói rất đúng đấy " Gitae tiến lại gần anh , vòng tay qua ôm lấy eo anh cằm gã đặt lên vai anh cọ qua cọ lại . " chú không thấy hai chúng ta rất hợp sao " " không thấy hợp chút nào hết .....cậu thả tôi ra " " chú đi mexico với tôi đi " " tôi nói là không đi " " vậy chúng ta cứ như này đi tuần nhé " Gitae một tay nhấc bổng anh lên , bắp tay săn chắc đỡ dưới mông anh , ôm anh gọn gẽ chỉ với một tay . " THẢ TÔI XUỐNG KIM GITAE " Bỏ qua lời anh nói gitae vẫn ẵm anh đi bằng cách đó " này , người đó là ai thế " Jibeom thắc mắc hỏi jihan " theo lời đại ca thì đó là bạn của anh ấy " " ờ...........hừm........." " sao thấy cứ kì kì " Jibeom và jihan đồng thanh khi thấy gã bế anh chỉ với một tay , jichang cũng là một người đàn ông trưởng thành chứ đùa nhưng đối với tên cao hơn 2m như gã thì vẫn là em bé . Nhờ cái độ mặt dày của gã mà cả ngày hôm nay anh bị các thím trong làng trêu suốt , thật muốn đào một cái lỗ chui xuống . Dù có đuổi thì gã vẫn đóng đinh ở nhà anh và còn hối lộ bằng rất nhiều đồ ăn ngon mà gã nhờ đàn em mang đến . Ban đầu anh còn mắng gã sau đó thì không thèm mắng nữa . Và cứ thế ngày nào gã cũng bám theo anh , anh đi đâu gã theo đó đi tuần gã cũng theo , đi mua đồ gã cũng lẽo đẽo đi sau . Tin đồn về cảnh sát kwak jichang có thêm một cái đuôi cũng chẳng còn lạ . Mỗi ngày gã sẽ nói câu " chú đi mexico với tôi đi " không được hôm nay thì để hôm sau . Gã ung dung tận hưởng cuộc sống ở đây còn mớ công việc ở mexico gã giao hết cho đàn em làm , bình thường gã cũng có làm đâu bao gồm cả sổ sách . Ngay cả hai đứa em của jichang cubgx quen với việc anh mình bị một cái đuôi bám theo .
.
.
. " này gitae cậu......" Jichang quay ra sau lưng nhưng lại chẳng thấy gã đâu " cậu ta đi đâu rồi " Cách đó vài mét gitae đang nói chuyện với một cô bé , jichang ngạc nhiên anh hơi lo sợ với vẻ ngoài đó thì gã sẽ dọa sợ cô bé mất và cô bé đó khóc thật . Anh cẩn thận tiến lại gần hai người " có chuyện gì vậy " " chú ơi ......bạch tuyết.... em ấy bị lạc rồi " " là cháu hả " Jichang nhẹ nhàng ngồi xuống dỗ dành cô bé " chú đây rồi , cô bé này cứ bám riết lấy tôi rồi nói con chó tên là bạch tuyết đi lạc " Gitae ngẩng đầu lên , ngón út chọc vài lỗ tai ngoáy ngoáy . Tiếng khóc trẻ con thật ồn ào quá Cỏ vẻ anh đã hiểu tình hình rồi , cô bé có một con chó samoyed , đã có mấy lần nó đi khỏi cô bé nhưng mỗi lần đều là quanh xóm rồi sẽ quay về ngay nhưng lần này đợi lâu lắm lại chẳng thấy nó về nên cô bé rất sợ . Jichang cũng nhiều lần giúp em tìm chó nên cũng đã quen mặt con chó . " được rồi , đừng khóc nữa chú sẽ giúp cháu tìm " Sau khi dỗ cô bé nín jichang lôi gitae đi cùng . " sao chúng ta phải tìm chứ mua một con mới là được " " mua cái gì chứ , con chó đó ở với cô bé từ nhỏ không thay thế được đâu " Gitae nhìn vẻ mặt lo lắng của người trước mặt , gã mới nghĩ chỉ là một con chó thôi mà sao anh lại phải gấp gáp như vậy còn bày ra vẻ lo lắng đó nữa ánh mắt đó anh đã bao giờ nhìn gã như thế chưa nhỉ ? Gitae bĩu môi bước dài chân chạy theo anh . Jichang đi khắp nơi đến những chỗ bạch tuyến hay chơi , anh dừng lại ở bên cánh đồng đầy cỏ dại và hoa . Jichang bồn chồn tìm khắp nơi , trời sắp tối rồi nếu không tìm nhanh thì sẽ rất khó khăn khi trời tối hẳn . Gitae nhìn một hồi rồi gọi anh " chú ! là nó phải không " Gã chỉ tay về phía cái tai trắng đang nhấp nhô trong bụi cỏ . Jichang giật mình nhìn theo hướng gitae chỉ , anh gọi lớn " BẠCH TUYẾT " con chó trắng nghe thấy người gọi tên mình thì ngẩng đầu lên. Nó nhận ra anh liền vẫy đuôi một mạch chạy lại chỗ jichang nhảy lên người anh . Jichang không kịp phản ứng bị mất đà nên ngã nhào ra sau , con chó vẫy đuôi mừng rỡ còn không ngừng liếm mặt anh . Gitae đứng bên cạnh không nhịn nổi nữa , gã ngồi xổm xuống đẩy đầu con chó ra " đủ rồi đừng liếm nữa " Dù cái mông hơi ê ẩm nhưng anh mừng vì đã tìm được nó . Bầu trời sớm đã ngả vàng , ánh nắng dịu nhẹ phảng phất trên cánh đồng cỏ làm rực rỡ những bông hoa dại . Jichang mệt mỏi xoa xoa đầu con chó " cô chủ của mày rất lo đấy " Thấy anh mải vuốt ve con chó mà chẳng ngó ngàng gì tới gã . Gitae gỡ tay jichang ra khỏi đầu con chó , gã kéo người anh lại gần " chú ! Sao chú không xoa đầu tôi " Jichang ngạc nhiên đôi mắt anh mở to nhìn thẳng vào mắt gã rồi " phffffff....hahhahahhahahah......" " hửm...chú cười cái gì ?" " cậu đang ghen với con chó ấy hả ...haha" Ánh nắng chiều tà lướt qua trên gương mặt anh , nó làm bừng sáng lên nụ cười của người sở hữu . Lần đầu gã thấy anh cười như vậy cũng là lần đầu tiên anh cười với gã một cách thoải mái như thế. Bất giác gã với tay chạm lên khuôn mặt ửng lên vì cười của anh " chú nên cười nhiều một chút " Trong khung cảnh ấy , gitae sát lại gần anh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của đối phương . Cho đến khi khoảng cách của hai người chỉ vỏn vẹn 5cm " BỤP " Bạch tuyết húc đầu lên trên , nó thè lưỡi ra " hề hề " trước mặt gã . Trong một vài khoảnh khắc chính bản thân anh cũng không hiểu tại sao lại không đẩy gã ra . Jichang với tay chạm lên đầu gã xoa xoa . " cảm ơn cậu nhé " " chúng ta về thôi , muộn rồi " Gã đứng dậy lườm con chó một phát rồi nhanh nhảu chạy theo anh . Khi về đến làng cô bé vui lắm vì tìm lại được chó của mình . Cô bé ríu rít cảm ơn jichang nhưng anh lại nói " không phải chú đâu , là cái anh kia đã tìm thấy nó " Gitae đang đứng tần ngần một bên thì có bàn tay kéo ống quần gã " cảm ơn anh nhé " Gitae ngạc nhiên nhìn cô bé , bất chợt gã thấy có thứ gì đó khác lạ tràn vào lồng ngực mình . Lời cảm ơn ấy không giống những lời cảm ơn trước đây gã từng nghe . Gitae xoa đầu em rồi nói " lần sau giữ chó cẩn thận nhé , nhờ nó mà anh đây mất cơ hội đấy " * ring ring * [ gitae đồ ngài cần đến rồi ạ ] [ tôi biết rồi ] Mặt gitae bỗng tối lại , lại nữa sao , khó chịu thật đấyGitae chuyển chiếc thùng sốp vào trong nhà . Gã mở thùng ra , một bịch nhựa có ống liền với túi . Gã chẳng muốn nạp cái thứ kinh tởm này vào người chút nào nhưng nếu không có chúng dù có khỏe đến đâu cũng chẳng thể tồn tại lâu được. Gã đã bỏ bẵng nó lâu quá rồi giờ không thể trì hoãn thêm nữa . Màu Mắt gitae dần trở nên đỏ hơn , gã ngậm lấy ống hút uống chất lỏng màu đỏ có trong bịch . * cạch * " Kim.....Gi..tae" Gitae giật mình túi máu rơi xuống sàn bắn tung tóe " a .......chú " ______
Còn tiếp : Chg này dài quá và tôi mỏi nữa nên đến đây thôi 😅😅😅 đọc lại thấy kì kì mà thôi kệ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com