No Le Cam Bi Giam Cam
Seraphina rời vương quốc Eirenthal trên một chiếc xe ngựa rộng rãi, cùng với các cống phẩm quý giá mà Alexander đã thu được trong chiến tranh. Xe ngựa được trang trí tinh xảo, nhưng không thể che giấu sự ngột ngạt và nặng nề trong không khí. Những chiếc hòm chứa vàng bạc và các món đồ trang sức lấp lánh, cùng với những trang bị chiến tranh được xếp gọn gàng quanh xe.Những con ngựa kéo xe ngựa tiến đi qua cánh đồng rộng lớn của Eirenthal, nơi dấu vết của cuộc chiến vẫn còn hiện rõ. Những cánh đồng xanh tươi, giờ đây nhuốm màu xám xịt của sự tàn phá. Seraphina nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm giác như mình đang chứng kiến sự tàn lụi của quê hương từ xa. Mỗi lần xe đi qua một ngôi làng nhỏ, người dân đứng lặng im, ánh mắt họ đầy sự thương xót và lo lắng. Cảnh tượng này càng làm nổi bật sự biệt lập và cô đơn của cô.Hành trình kéo dài nhiều ngày, với con đường rải đá gập ghềnh và những cánh rừng dày đặc hai bên. Seraphina không thể không lo lắng về những nguy hiểm đang rình rập. Dù xe ngựa được bảo vệ bởi một đội quân tinh nhuệ của Drakovia, nhưng sự bất an luôn hiện diện. Những tiếng động lạ từ trong rừng, tiếng hú của loài thú hoang, hay thậm chí là những bóng dáng mờ ảo đều khiến Seraphina cảm thấy hồi hộp vì cô chưa ra khỏi cung điện trong suốt 17 năm qua. Một đêm, khi bóng tối bao trùm trên cánh rừng, một cuộc tấn công bất ngờ xảy ra. Những kẻ cướp đường, có thể là những nhóm đối kháng từ các vùng đất không ổn định, xông vào. Tiếng gào thét và tiếng vũ khí va vào nhau vang lên trong đêm tối. Seraphina cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn, cô co rúm lại trong góc xe, cảm giác bất lực và sợ hãi.Alexander, mặc dù không có mặt trong cuộc tấn công, đã được thông báo ngay lập tức. Hắn lập tức dẫn đầu đội quân của mình, tỏ ra bình tĩnh và quyết đoán. Cuộc chiến không kéo dài lâu, nhưng sự tàn bạo và quyết đoán của quân đội Drakovia đã nhanh chóng đẩy lùi kẻ thù. Seraphina nhìn qua khe hở của xe ngựa, thấy Alexander đứng giữa các chiến binh của mình, ánh mắt lạnh lùng và nghiêm nghị. Nụ cười của hắn khi được chém giết thật sảng khoái.Sáng hôm sau, khi mặt trời ló dạng, cảnh vật hiện ra rõ ràng hơn. Con đường dẫn đến Drakovia trở nên rộng rãi và bằng phẳng hơn, nhưng vẫn còn những dấu vết của cuộc xung đột đêm qua. Seraphina rời khỏi xe ngựa để nghỉ ngơi, mặc dù còn lo lắng, nhưng bây giờ cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi thấy quân đội Drakovia đang bảo vệ con đường.Cảnh vật dần chuyển mình khi họ tiến gần đến Drakovia. Những ngọn núi cao, phủ đầy tuyết trắng, đứng sừng sững như những người canh gác khổng lồ. Đường đi được trải nhựa, người dân khá giả trông ai lấy ăn mặc tốt, nhà cửa thì được xây dựng khang trang nhiều tầng. Khi đến gần Drakovia, kiến trúc của vương quốc hiện lên, với những lâu đài cao lớn, các công trình lấp lánh và các khu vườn xinh đẹp.Seraphina nhìn vào xa xăm, nơi Drakovia hiện ra trong ánh sáng vàng rực rỡ của hoàng hôn. Cô biết rằng đây sẽ là nơi cô phải sống trong một tương lai không xác định, và mặc dù vẻ đẹp của Drakovia gây ấn tượng mạnh, nhưng trong lòng cô vẫn dấy lên nỗi lo lắng về những gì đang chờ đợi. Hết chương 4Mong mọi người xin hết bình luận ủng hộ mình nhá. Tip cho mình thì mình lại rất cảm ơn ạ. Em sẽ trả lời toàn bộ bình luận của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com