TruyenHHH.com

[Ninh Dương] Chuyện Đáng Yêu Của Gia Đình Nhỏ.

Chương 1:Chuyện embe ốm (Có cảnh tắt đèn 😈)

Le6513

Mấy nay trời Hà Nội không được tốt,cứ hai ba hôm trời lại đổ mưa đổ gió,rồi lại nắng gắt đên 40-41° ,nhà lại có em bé hay ốm vặt khiến ai đó lo sốt vó.
-Dương ơi vào đây đi em,sao cứ đứng đờ người ra thế.
-Anh ơi..cây của em,chết cây của em.
Chú bật cười,em bé cứ đứng trước cửa trông mấy chậu cây suốt,mặt em đúng sắp khóc đến nơi.Bỗng gió từ đâu lùa vào lạnh cả sống lưng.Thì ra Dương lo quá nên mở hé cửa,gió ùa vào làm tóc em xốc ngược lên .
-Đấy,anh đã bảo không mở cửa cơ mà,sao em cứ không nghe lời anh thế,eo ơi nhỡ bệnh rồi sao ,em thật là.
Chú miệng cứ luyên thuyên tay đóng cửa rồi kéo em bé vào đến ghế sofa.Nhìn mặt Dương buồn trông thương cực cơ mà chú cũng không nhịn được cười.
-Thôi nào,nếu chết anh mua cả tiệm cây cho em luôn,nhé,Dương ơi.
-Dạ em biet roi.
Miệng thì dạ vâng mà mặt cứ buồn thiu cơ.Nhưng giờ cũng trễ rồi nên chú dành dỗ em bé vào giường ngủ,sáng mai rồi tính tiếp.Vừa mới nằm vào giường em đã nhắc khéo chú.
-Anh hứa đấy nhé,mai mua cây cho em..
-Rồi rồi anh hứa,bây giờ ngoan xinh yêu đi ngủ,nháaa.
Nói rồi chú kéo em vào lòng,đắp chăn rồi xoa xoa lưng cho em,cả hai chìm vào giấc ngủ.
[ HAI GIỜ SÁNG ].
Đang ngủ say sưa,chú cứ thấy người trong lòng cứ cựa quậy không thôi.
-Eo ôi Dương ơi,ngủ đi em ,anh hứa mai mua cây cho em mà.
Cảm thấy bất thường,chú dụi dụi mắt,tìm kính đeo vào ,thấy em nằm co ro,trán toát mồ hôi đầm đìa ,chú đưa tay lên trán thì phát hiện em sốt rồi.
Chân tay chú cứ lóng ngóng không biết làm sao,lật dương nằm ngửa ra mặt em đỏ ửng,miệng mấp mấy.
-Anh ơi..Ninh ơi..em mệt,em khó chịu quá.
Chú chạy vội ra lấy thau nước ấm cùng khăn đem vào phòng,lau mặt lau tay cho Dương.
Lúc đêm chắc do em mở cửa gió độc lùa vào nên lại ốm rồi đây mà.Chú xót xa nhìn em cứ mơ màng gọi tên mình,nếu chú không tỉnh dậy lúc đó chẳng thể nghĩ được em bé của chú sẽ ra sao.
-Dương ơi ,anh đây ,em mở mắt ra đi em,khổ thân sao lại bệnh giờ mưa bão thế này.
Chú hết lau mặt rồi lại xốc áo quần lên lau cơ thể cho em,người em nóng bừng không có dấu hiệu hạ nhiệt.Chú bây giờ cứ rối cả lên,chạy ra nhà bếp mở tủ tìm thuốc hạ sốt rồi đem theo nước vào cùng.Đỡ Dương ngồi dậy,bây giờ em đã có chút ý thức mặt đỏ bừng trông vừa đáng yêu mà vừa đáng thương í.
-Ninh ơi !
-Ơi, anh đây.
-Em mệt,la..lạnh quá..
Nghe thương thế cơ chứ,chú ôm em vào lòng rồi đưa nước và thuốc cho em,mong có thể giảm được cơn sốt làm em khó chịu.Ôm chặt em vỗ về,tay kia xoa xoa lưng như thói quen.Một hồi nhưng em vẫn than lạnh,chú nhanh trí cởi hết luôn áo quần của em,chỉ trừa lại chiếc quần nhỏ.Dương mơ màng cũng thuận theo,chú cởi áo để lộ vai trần to lớn.
Kéo em vào lòng ôm chặt rồi trùm lên một lớp chăn ,mong em có thể hạ sốt,chứ như này chú sót quá.Da thịt chú tiếp xúc với em như lửa đốt,nóng quá,em bé của chú chắc mệt lắm,thương em lắm cơ,chóng khỏe để chú phải lo nhé.
Tuy vậy nhưng vẫn tận dụng lúc này mà tay chú loạn xạ ,vô tình hay sao í mà tay dần đưa xuống quả đào trắng nõn kia ,thò tay vào mà nắn bóp,lâu lâu lại đưa tay miết nhẹ làm em chốc chốc lại kêu ư ử lên.Thôi không trêu em nữa,không khéo mai chú lại ra sofa ngủ.
-------------------
Hết rui hẹn lại mn vào chap sau hehe 😈

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com