TruyenHHH.com

[Ninh Dương] Ảnh Đế

Chương 84

TieuPhongGia

"Tần Sênh" cũng tiến vào giai đoạn chế tác cuối cùng, giấy phép công chiếu và thẩm định cũng đã được Cục Điện Ảnh thông qua. Thân là nam chính cộng sau lần khen ngợi không ngớt lời từ Bùi Ảnh Đế trong "Hội Chợ Phù Hoa", Tùng Dương dĩ nhiên trở thành đề tài thu hút sự chú ý của tất cả mọi người và giới truyền thông. Các fandom couple Ninh Dương cũng mọc lên như nấm, đưa ra hàng loạt giả liệu và đồn đoán về quan hệ của hai người, có phóng viên còn gan dạ lên bài "Nghi vấn Bùi Ảnh Đế hẹn hò với tiểu thịt tươi mới nổi Nguyễn Tùng Dương."

Bình thường mấy tin hẹn hò lá cải phòng làm việc Anh Ninh đính chính tốc độ phải gọi là nhanh hơn tia chớp, thẳng tay đập ngay đồn đoán không hay về ông chủ nhà mình. Nay thì hay rồi, nguyên văn phòng đổi gió im lặng, chả buồn lên tiếng đính chính khiến tin đồn chễm chệ đóng chiếm hot search mấy ngày liền, làm người khác ghen tỵ đến đỏ cả mắt.

Ngày công chiếu phim "Tần Sênh", Tùng Dương thay xong lễ phục đang ngồi cho makeup chỉnh trang, vừa lo lắng vừa hỏi dò ai kia vẫn đang nằm chơi game trên sofa "Anh thật sự không đăng tin đính chính à? Lỡ có gì ảnh hưởng thì..."

"Ba còn không sợ thì tiểu thịt tươi như em lo xa cái gì? Chuẩn bị tốt tinh thần cho vai nam chính của em tối nay là được." Anh Ninh đương nhiên chẳng quan tâm tới mấy tin đồn đó, lười nhác ngồi dậy tiến gần tới chỗ của Tùng Dương, tựa cằm lên vai cậu, ánh mắt toàn tâm toàn ý đặt vào người đối diện trong gương.

Tùng Dương đương nhiên biết được phần nào ý đồ của Anh Ninh là gì. Thật ra công khai mối quan hệ với truyền thông hay không đối với cậu không quan trọng, điều khiến cậu để tâm chỉ là thái độ và tâm tình của Anh Ninh. Cậu tự ti, không tự tin vào chính mình, sợ rằng công khai sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của Anh Ninh, cũng sẽ ảnh hưởng tới tình cảm của hai người, nhưng có lẽ những lo lắng ấy dưới ánh nhìn của Anh Ninh, là không đáng để bận tâm đến.

Cả hai chỉ lặng lẽ nắm chặt tay nhau.

Bộ phim công chiếu nhận được sự đón nhận vô cùng lớn, hội trường vang lên tiếng vỗ tay không ngừng. Cảnh quay của bộ phim vô cùng chân thật, khiến mọi người xem đến nhập tâm, diễn xuất của diễn viên thì khỏi chê, đều là người có thực lực.

Đặc biệt là Tùng Dương, truyền thông dường như bỏ quên mất tin đồn hẹn hò của cậu và Anh Ninh, chỉ tập trung hết lời tán dương về bộ phim và diễn xuất của cả hai.

"Vai diễn Tần Sênh của Nguyễn Tùng Dương"

"Diễn xuất của Nguyễn Tùng Dương"

"Bùi Anh Ninh và Nguyễn Tùng Dương gây sốt với màn trở lại trong Tần Sênh"

"Dự kiến "Tần Sênh" sẽ là phim phá đảo phòng vé năm nay????"

Sau tối hôm ấy, giới giải trí dường như rục rịch chào đón thêm một ngôi sao mới của làng điện ảnh.

...

Hai tháng sau khi ra rạp, "Tần Sênh" đem về tổng doanh thu phòng vé lên đến 2 tỷ. Bộ phim không chiêu trò, không quảng bá, chỉ lấy nội dung và đề tài mà có thể sánh ngang bằng với "Nhiếp Chính Vương" của Bùi Ảnh Đế ra mắt trong cùng thời điểm, tên tuổi của Tùng Dương nhanh chóng được nằm trong bảng đề cử nam diễn viên xuất sắc nhất trong giải liên hoan phim sắp tới.

Ngày nhận được thông tin đề cử, Tùng Dương vẫn chưa tin vào mắt mình, ngơ ngác một hồi rồi ôm chầm lấy Anh Ninh, lấp ba lấp bấp  "Em...em...em được đề cử thật này, anh ơi"

"Nguyễn - Tùng - Dương - đề - cử - nam - diễn - viên - xuất - sắc - nhất - của - năm" Tùng Dương đọc đi đọc lại thông báo đề cử, cứ như rằng người được viết tên trên đó không phải mình, còn phải quay qua hỏi đi hỏi lại vị Ảnh Đế bên cạnh liệu ban tổ chức có gửi nhầm tên không.

Với vai trò là nhà sản xuất cũng là người theo dõi Tùng Dương trưởng thành như thế nào trong mỗi vai diễn, Anh Ninh biết trước sau gì bé con nhà mình cũng sẽ nhận được đề cử lần này, chỉ bất lực gõ lên trán nhóc ấy "Đương nhiên là tên của em, nhầm là nhầm như nào. Sao sắp giành lấy ngôi vị của ông xã rồi, hả hê quá nhỉ"

"Em...em sao có thể so với anh được chứ..." Cậu chỉ nhỏ giọng đáp lại. Anh Ninh mãi mãi ảnh đế giỏi nhất trong lòng cậu, là ai cũng không thể thay thế được. Những lời này cậu chỉ dám nghĩ trong lòng, để Anh Ninh biết được thế nào cũng dạy dỗ cậu một phen.

Được đề cử cho giải thường cũng khiến cho Tùng Dương trở thành miếng thịt thơm ngon cho bao nhiêu nhãn hàng. Không ít các đại ngôn lớn nhỏ đều đồng loạt đổ về, điện thoại của An Á và Hoàng Đạt cả ngày reo không ngừng, hẹn quảng cáo, chụp ảnh, làm đại điện phát ngôn, gameshow, khiến cả hai ngày nào cũng trong trạng thái vắt chân lên cổ chạy không kịp thở.

Chỉ có vị ảnh đế kia rảnh rỗi, mấy ngày trời không được tiểu thịt tươi nhà mình quan tâm, bị hắt hủi sang một bên nên sinh hờn dỗi. Vấn đề này được Tùng Dương phát giác mấy hôm trước.

Cũng không trách được, dạo gần đây cậu quá bận, thời gian nghỉ ngơi không đủ, vừa về tới nhà là đặt lưng xuống ngủ tới quên trời quên đất, mấy lần Bùi Ảnh Đế muốn "thân thiết" đều bị cậu giả vờ dỗ ngọt, gạt cho qua chuyện. Chỉ có hôm qua, thật sự là không lừa được nữa, chỉ có thể cắn răng lâm trận, kết quả cậu ngủ quên lúc nào không hay. Đến nửa đêm tỉnh dậy, liền thấy Anh Ninh xoay lưng về phía cậu, còn không thèm ôm cậu ngủ như mọi hôm. Đây là chuyện hệ trọng nhất trần đời!!!

Sáng hôm sau, cậu lập tức nói với An Á từ chối đại ngôn chụp hình đại diện cho nhãn hàng mới gửi ngày hôm qua. Cậu mà đồng ý, hai tháng sau khi về nước có khi nào Bùi Ảnh Đế chuyển sang phòng khách ngủ luôn không chừng.

Buổi chiều chỉ có buổi họp báo nhỏ, sau khi xong liền bảo tài xế lái xe đưa cậu về nhà, cậu còn phải tranh thủ dỗ dành Anh Ninh vẫn còn đang hờn dỗi. Cả một buổi sáng còn chưa nhắn tin cho cậu một câu nào, làm cậu đứng ngồi không yên.

Vừa trở về liền thấy Bùi Ảnh Đế từ phòng sách bước ra, còn vẻ mặt giả vờ ngạc nhiên hỏi "Sao nay cậu Tùng Dương có thời gian về sớm vậy"

Tùng Dương nghe là biết là Anh Ninh đang trêu mình, chỉ từ từ nhích lại gần, nhón chân choàng tay ôm lấy cổ Anh Ninh làm nũng "Hôm nay em kết thúc công việc sớm, tối nay em cùng ở nhà ăn tối với anh được không? Anh...anh đừng có giận nữa nha."

Anh Ninh bỏ lơ đi ánh mắt long lanh như cún con của Tùng Dương, nghiêm túc nói "Anh không có giận"

"Thế sao hôm qua anh không ôm em ngủ..." Tùng Dương rúc mặt vào cổ Anh Ninh, lí nhí phản bác

"..." Bị bạn nhỏ nhà mình nhìn thấu, Bùi Ảnh Đế chỉ biết im lặng.

Không để Anh Ninh lúng túng, Tùng Dương tiếp tục xuống nước "Anh...anh đừng có giận nữa được không. Hôm nay em dành cả buổi chiều với anh, buổi tối...buổi tối anh muốn sao cũng được". Càng về sau giọng càng nhỏ, nhỏ tới mức con muỗi bay qua tiếng còn to hơn giọng cậu.

Biết sao bây giờ, chuyện này để cậu chủ động nói quá xấu hổ, nhưng để Anh Ninh hết giận chỉ có thể dùng chiêu này.

Tùng Dương chỉ lo ôm lấy Anh Ninh dỗ ngọt mà đâu nhìn thấy vẻ mặt gian xảo của Bùi Ảnh Đế đằng sau. Anh Ninh đương nhiên làm gì giận Tùng Dương, chẳng qua là muốn cảnh cáo cậu phải chú ý sức khỏe, đừng ham nhận nhiều việc rồi sinh bệnh. Chẳng ngờ, hiệu quả hơn mức mong đợi, tiểu bạch thỏ tự dâng mình đến nhiệt tình như vậy, ông đây cũng không phải chính nhân quân tử mà từ chối.

"Vậy thì tối nay em biểu hiện cho tốt, anh sẽ xem xét có nên tha thứ với em không?" Anh Ninh nhéo nhéo chiếc má của Tùng Dương, cười âm hiểm rồi đi vào phòng sách tiếp tục công việc, để lại Dương Thịt Tươi đứng nửa lo lắng, nửa sợ hãi.

Vậy rốt cuộc làm thế nào để dỗ Anh Ninh đây????

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com