TruyenHHH.com

[NijiEN] Lullaby

[Psyborg]

CarmillaStaht

Truyền thuyết kể rằng, khi đôi lứa cùng chôn giấu tình yêu và trái tim mình dưới gốc cây liễu, hai người sẽ mãi bên nhau đến muôn kiếp muôn đời...

Anh mang theo vài ba chiếc bánh táo nhạt nhẽo dưới ánh nắng mùa hạ, ngắm nhìn gã dưới cái nắng gay gắt trên đỉnh của Pháo đài Tuyệt vọng.

Anh cất lên tiếng ca, một khúc ca như nhân ngư giữa biển trời quang đãng.

Ôi tình yêu của anh, ôi, một tình yêu không thể tồn tại...

Anh si mê gã, gã là một nhà văn với mái tóc bạch kim rất loá mắt. Gã lấp lánh qua đôi mắt chứa ánh sao sáng rực của anh, gã là ngôi sao sáng nhất dưới bầu trời đêm sáng ngợp của anh.

Giữa biển sao mênh mông, anh yêu gã, như một tên thủy thủ lãng mạn với tình yêu tha thiết với biển cả.

Tiếng ca vẫn ngân vang giữa biển trời quang đãng.

Ôi tình yêu của ta, ta mãi mong anh quay về.

Chiến tranh đem gã đi khỏi vòng tay hao gầy của anh, một chuyến hành trình xa xôi với tương lai rất mịt mù.

Người đàn ông của anh, gã mạnh mẽ nhưng cũng rất mong manh.

Người ở nơi phương xa, ngẩn người ngắm thực tại. Cho tới khi, chỉ còn nắm tro tàn.

Ôi tình yêu của ta, sao anh nỡ bỏ ta mà đi?

Anh cất lên tiếng ca, mà gã luôn yêu thích.

Dưới gốc liễu truyền thuyết, anh chôn vùi tình yêu và trái tim mình vào cát bụi.

Ôi tình yêu của ta, ta và anh mãi bên nhau nhé?

Tiếng sóng vỗ dạt dào, chỉ nghe thấy binh lính la lên thất thanh.

Thành chủ tự sát rồi! Mau cứu lấy ngài ấy!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com