những mối quan hệ độc hại - saida fanfic full
chap 17 (smut)
Chap 17.Tối đến, Sana vẫn một mình cùng Saida ăn tối mà không có Dahyun vì cô ấy chưa về. Dahyun báo từ sáng rằng đột nhiên có việc đột xuất nên cô ấy phải lái xe hơi xa thành phố, sẽ về muộn.11 giờ tối.Dahyun sau khi đã đỗ xe vào trong gara, cô bước ra với tâm trạng uể oải. Đột nhiên kho hàng sản phẩm ở Suwon bị bốc cháy nên cô phải phi xe đến đó xử lý, cô đã phải vội vàng vắt vài bình sữa để dành cho Saida uống rồi chạy đi công việc luôn. Dahyun bước vào nhà, cởi áo khoác ra vứt xuống ghế sofa, túi xách đặt hết lên bàn làm việc, cô bước vào phòng tắm, mong muốn được tắm rửa nhanh chóng để còn đi ngủ, cô mệt quá rồi.Nhưng bước vào thì thấy Sana lại chiếm cái bồn tắm của cô mất rồi. Sana được nghỉ ngơi hai ngày nay nên cô ấy chỉ ở nhà, hiện tại cô ấy đang nằm trong bồn tắm nước nóng nghi ngút, đầu gối lên tay, mắt lim dim buồn ngủ, ở góc có điện thoại đang bật nhạc piano trầm lắng.- Sha Sha !!.Sana mở mắt ra và thấy Dahyun đang đứng ở cửa phòng tắm.- Em cần đi tắm.- Vậy thì vào đây – Sana mỉm cười.Dahyun khoanh tay lại, giọng nói không mềm mại chút nào.- Chị rảnh ở nhà cả ngày thì nên tắm sớm đi chứ, sao giờ này mới tắm, đi ra đi để tôi còn tắm, tôi đang rất buồn ngủ.- Cởi quần áo ra rồi bước vào đây chị tắm cho nhanh – Sana nhẹ nhàng nói như kiểu không có gì.Dahyun càng bực bội bao nhiêu thì Sana càng thoải mái bấy nhiêu, cô nhìn vẻ mặt gắt gỏng nín nhịn của Dahyun khá nhiều lần rồi và cô đều cảm thấy buồn cười chứ không có vấn đề gì cả, vì Kim Dahyun rất đáng yêu.Sự nhẫn nhịn của Dahyun đã nâng lên một tầm cao mới sau khi trở về Hàn, có lẽ vì cô sợ Sana sẽ hành động bộc phát cái gì đó như lần trước thì người khốn khổ là cô. Sana biết điểm yếu của Dahyun là Saida nên cô ấy luôn có cái gì đó để điều khiển Dahyun theo ý muốn.Dahyun đành chịu thua, búi mái tóc đen của mình lên, cởi quần áo ra rồi bước vào bồn tắm với Sana. Cô ngồi dựa vào thành bồn, đối diện với người kia. Nước nóng và âm nhạc piano du dương khiến cho Dahyun cảm thấy thư giãn, cô thở nhẹ nhõm một cái.- Trông em thật mệt mỏi, công việc nhiều quá hả? – Sana yêu chiều nhìn Dahyun, ngón chân cô ngoắc ngoắc vào làn da của người kia, tay cô chạm đến bàn chân của Dahyun, vuốt ve mát xa.- Kho hàng ở Suwon bị cháy nên giao hàng cho đối tác bị trễ ngày, mất tiền vì vi phạm hợp đồng, do thời tiết ở đó nắng nóng quá nên dễ bị cháy.- Vậy thì ngày mai em có phải đến Suwon nữa không?- Không, giải quyết xong rồi – Dahyun vừa nói vừa nhắm mắt, chậm rãi tận hưởng cảm giác thoải mái này.Sana ngắm nhìn Dahyun trong yên lặng, mỗi lần nhìn Dahyun trong một không gian yên ắng thế này, cô cảm nhận được rất rõ trái tim mình đập thổn thức như thế nào khi ở cạnh cô ấy.Dahyun đã hỏi cô vì sao lại ở cạnh cô ấy khi cô ấy đang bị tiêu cực, Tzuyu hỏi cô tại sao lại yêu Dahyun khi cô ấy luôn vô tâm với cô.Cô đều không trả lời được, cô hoàn toàn bị đắm chìm trong tình yêu khi ở cạnh Kim Dahyun, mặc kệ mọi vấn đề đang xảy ra giữa hai người.Sana nhấc người, nắm tay Dahyun kéo lại gần.- Lại đây.Dahyun mở mắt ra vì lực kéo của Sana, trong vòng vài giây cô bị Sana xoay tư thế và đang ngồi trong lòng cô ấy.Sana bóp một ít sữa tắm đang đặt ở trên thành bồn tắm rồi xoa lên làn da của Dahyun, mát xa từng nơi một. Dahyun đang buồn ngủ nên kệ để Sana thích làm gì thì làm, cô dựa lưng đổ hẳn người vào cô ấy, đầu gối lên vai Sana.Sana mát xa cho Dahyun từ cổ xuống vai, rồi đến lưng, ngực, eo, bụng, đùi. Rồi cô ấn nút xả nước, rồi bật nước xả vào bồn tắm cho hai người. Khi nước trong bồn tắm hoàn toàn được thay mới, Sana ấn nút chặn rồi ôm chặt Dahyun trong vòng tay. Cô chậm rãi đặt những nụ hôn yêu chiều lên tấm lưng trần của Dahyun, rồi di chuyển đôi môi đến vai, rồi đến cổ.Lưỡi của Sana làm Dahyun bừng tỉnh, cơn buồn ngủ bị gạt đi không thương tiếc để lại một cảm xúc dục vọng đang nhen nhóm vùng dậy. Sana mút mạnh vào cổ Dahyun, rồi nắm cằm cô ấy xoay về phía mình.*warning smut*Dahyun quay đầu lại bị ép vào một nụ hôn điên dại, cô bám chặt vào đùi của Sana, hông nâng lên hạ xuống vì không gian trong căn phòng tắm hiện nghi ngút khói, vừa cảm thấy nóng vừa cảm thấy mê hoặc.Sana xoa nắn cả cơ thể của Dahyun, sau khi hạ sinh Saida xong đến bây giờ Dahyun đã giảm được 5kg rồi, cô ấy vẫn đang trong quá trình giảm cân tiếp, nhưng những đường cong cơ thể kia vẫn là một vũ khí giết người.Sana nhấc người dậy và bế Dahyun ngồi lên thành bồn tắm, để lưng cô ấy dựa tường. Cơ thể Dahyun vừa được tắm rửa sạch sẽ, giờ lại được tắm thêm bởi miệng của Sana.Dahyun thở mạnh, ấn đầu Sana vào ngực mình, mông cô nhấc lên không chạm thành bồn tắm, chạm điểm nhạy cảm chính giữa của mình vào người Sana. Sana đưa tay xuống xoa nhẹ theo hình tròn, tạo khoái cảm cho người kia.Tiếng rên của Dahyun vang vọng khắp căn phòng tắm, Sana vừa nghe vừa cảm thấy phát điên, tốc độ của lưỡi và tay cứ thế mà tăng lên.Kim Dahyun lúc nói chuyện vô tâm thì gây sát thương, nhưng lúc rên rỉ dâm đãng thì cũng gây sát thương, nhưng bằng một cách rất ngọt ngào. Sana cắn nhẹ vào eo của Dahyun, cô bóp mông cô ấy thật mạnh, rồi liếm một dọc từ nách xuống mảng sườn trái rồi xuống xương chậu, rồi đi vào giữa.Dahyun luồn hai tay ôm lấy cổ Sana, hông đung đưa để cọ xát nhiều hơn với chiếc lưỡi ấy, cô sướng chết mất.Sana móc một ngón tay vào, Dahyun giãy nảy lên, tấm lưng trần không thể dựa nổi vào tường nữa, cong lên để hưởng thụ mọi cảm xúc khoái cảm này.- AAhhhh, Sha Shaaa...- Haaa, em ngon chết mất – Sana rời ra sau khi thấy Dahyun lên đỉnh, cô dán mặt vào mặt Dahyun mà tán tỉnh.Dahyun mắt nhắm mắt mở, không còn nhận thức được rõ cái gì nữa, cô vừa mệt vừa nóng và cô muốn đi ngủ.- Làm tình với chị sướng hơn hay với Nayeon sướng hơn?Câu hỏi củ chuối của Sana làm Dahyun mất hứng, cô cau mày.- Chị nói cái quái gì vậy, em và Nayeon không liên quan gì đến nhau cả.- Dù gì cũng từng ngủ với nhau rồi còn gì, chị làm sướng hơn hay Nayeon làm sướng hơn? – Sana cố hỏi, tuy cô nói với Dahyun rằng việc Dahyun ngủ với Nayeon là điều cô không quan tâm, nhưng cô sẽ không bao giờ quên cái đêm đó.- .................... – Dahyun không thích trả lời, cô thấy Minatozaki Sana quá sức trẻ con.- Nếu chị làm sướng hơn thì hôn chị đi – lời nói của Sana lả lướt trên khuôn mặt của Dahyun.Dahyun đành chấp thuận theo yêu cầu của Sana vì cô muốn đi ngủ lắm rồi, cô không muốn tranh cãi nữa. Dahyun xoay mặt hôn lấy Sana.*end smut*Mọi sự chủ động của Dahyun đều khiến Sana mê đắm ngây dại, dù sự chủ động đó có là do cô khởi xướng yêu cầu. Nhưng mỗi lần Dahyun ngoan ngoãn nghe lời mọi lời cô nói thì cô đều muốn yêu cô ấy nhiều hơn, cô tận dụng cơ hội dày vò đôi môi của Dahyun, kéo dài nụ hôn với cô ấy cho đến khi căn phòng này như nóng lên 100 độ.Dahyun mệt mỏi nói trong nụ hôn.- Cho em.... đi ngủ...Sana bật cười, cô ấn nút thoát nước, đứng dậy lấy khăn tắm lau người cho cả hai rồi bế bổng Dahyun bằng hai tay đi vào phòng ngủ.Nằm trên giường, như một thói quen bướng bỉnh Dahyun vẫn nằm quay lưng với Sana, nhưng đêm nay bị Sana mạnh mẽ lật lại.Sana ôm chặt Dahyun, ép cái đầu cô ấy vào trong ngực mình.- Nằm xoay lưng với chị hoài thế mà không thấy mỏi lưng à?- ......................- Ngủ ngon nhé baby – Sana hôn lên đầu Dahyun rồi đi vào giấc ngủ.Dahyun thả lỏng cơ thể, mặc kệ Sana điều khiển cô thế nào cũng được. Cô cảm thấy rất thỏa mãn với mọi sự âu yếm của Sana.Nhưng những cảm xúc hỗn độn và trái ngược vẫn còn ở trong cô.Nó luôn nhắc nhở cô rằng, cô không nên yêu sâu đậm Minatozaki Sana lại một lần nữa không thì cô sẽ lại bị tổn thương tiếp.--- Sáng hôm sau.Dahyun không có lịch làm việc trong ngày hôm nay và Sana cũng chưa phải đi làm lại. Khi Dahyun tỉnh dậy, cô thấy Sana vẫn đang ngủ.Cô không nghe thấy tiếng động nào phát ra từ phòng của Saida ở bên cạnh, tức là đứa bé vẫn đang ngủ say. Từ lúc đi làm hôm qua tới giờ cô chưa được gặp Saida, cô nhớ con gái của mình chết mất.Hiện tại vòng tay của Minatozaki Sana thật sự ấm áp và đem lại cho cô những hoocmon thoải mái.Nhưng ngoài trời đang là buổi sáng, tức nghĩa là thời điểm lý trí của con người đạt mức cao nhất. Dahyun đã hoàn toàn tỉnh táo và cô cần phải xem xét lại mối quan hệ của cô và Sana, cô thật sự cần gì và cô nên làm gì.Dahyun thở dài, chậm rãi rời khỏi vòng tay của Sana và ngồi dậy. Cô xoay người, ngồi thẫn thờ trên giường mải ngẫm nghĩ, quay lưng với Sana, mắt nhìn lơ đãng ra ngoài cửa sổ ngắm mây trời.Rồi có một bàn tay chạm vào chiếc lưng trần của cô, Dahyun quay đầu nhìn một chút, Sana đã tỉnh dậy.- Baby, sao dậy sớm vậy, hôm nay không phải đi làm mà – Sana bắt đầu bằng một tông giọng ngọt ngào có thể làm tan chảy bất cứ điều gì, cô vuốt tấm lưng của Dahyun từ dưới lên rồi lại từ trên xuống.- Em có chuyện muốn nói với chị – Dahyun trầm giọng nói, đôi mắt đen láy vẫn đang ngước nhìn bầu trời qua khung cửa sổ.- Có chuyện gì thế? – Sana cảm thấy sắp có chuyện gì đó không hay xảy ra, cô trườn người lên dựa vào thành giường và chăm chú lắng nghe Dahyun, tay vẫn đang đáp ở đâu đó trên tấm lưng trần của cô ấy.- Em nghĩ rằng chúng ta cần phải xác định lại mối quan hệ này, những điều mà chúng ta có thể làm với nhau và những giới hạn.- Chị biết em đã nói những gì với mọi người xung quanh em về chị – Sana bất lực nói, điều cô đang lo lắng chuẩn bị thành sự thật, tim cô đập mạnh vì sợ hãi.- Đúng là em cần chị trong việc nuôi nấng và chăm sóc Saida, một mình em không thể làm được điều đó. Nhưng mối quan hệ của chúng ta chỉ nên dừng lại ở mức độ này thôi.- Vậy là giữa chúng ta chỉ có trách nhiệm chăm sóc Saida, chứ không phải là tình yêu?- ....................Sana chớp mắt để kiềm chế những giọt nước rơi, mới sáng sớm mà đã vậy rồi, tối qua hai người rất yên bình ở cạnh nhau ở cơ mà. Cô không còn chút sức lực nào nữa, bàn tay đang đặt ở lưng Dahyun rơi tuột xuống tấm ga giường.Dahyun vẫn kiên định nhìn vào một điểm nào đó trên bầu trời, cô chẳng có đủ dũng cảm mà quay lại xem phản ứng của Sana.- Nếu giữa chúng ta không phải là tình yêu thì tại sao em lại luôn bình yên khi ngủ với chị như vậy, em luôn hài lòng khi chúng ta làm tình với nhau cơ mà – giọng Sana khản đặc.- Dục vọng hay khoái cảm chỉ là một cái gì đó nhất thời thôi chứ chẳng liên quan gì đến tình yêu hết – tông giọng của Dahyun không có cảm xúc.- Cái gì? Em làm tình với chị và không có cảm xúc của tình yêu? – Sana uất ức.- Chị cũng đã từng ngủ với một người nào đó mà không cần tình yêu còn gì.Sana cứng họng, việc cô đã làm trong quá khứ là một vết nhơ mà Dahyun luôn vịn vào đó để đẩy cô ra. Cũng đã gần 10 tháng trôi qua rồi kể từ đêm hôm đó, nhưng Dahyun vẫn không tha thứ cho cô.Dahyun rời khỏi giường, khoác một chiếc áo choàng mỏng rồi đi ra khỏi căn phòng. Cô tiến tới phòng ngủ của Saida, đúng lúc đó Saida mở mắt tỉnh dậy.- Chào buổi sáng Saida – Dahyun hôn vào má Saida rồi ẵm đứa bé lên.Mỗi lần nhìn thấy Saida cô đều cảm thấy bình yên và an toàn, đây là người duy nhất cho cô cảm giác này. Cô vạch áo ra để cho Saida bú sữa, em bé được ăn là khuôn mặt trông tươi tỉnh hẳn, vừa nhấn nhá đầu ngực vừa mỉm cười tinh nghịch. Dahyun bật cười khi thấy hình ảnh đáng yêu đó.- Saida bé bỏng, mẹ sẽ chỉ yêu mình con mà thôi.---Một tuần sau.Sana đến nhà hàng Fancy gặp Solar như đã hẹn. Cô không biết gì về nhà hàng này, khi đến nơi rồi thì mới thấy không gian của nhà hàng, ánh sáng màu vàng là chủ đạo, bàn ăn được trang trí rất kín đáo như những căn phòng nhỏ riêng biệt, và chỉ có bàn đôi.Nhà hàng này có vẻ như dành cho các cặp đôi. Sana cảm thấy không thoải mái vì cô nghĩ không nhất thiết phải gặp nói chuyện với một người không thân thiết ở cái nơi lãng mạn ngôn tình này.Nhưng mà đã lỡ rồi.....- Chào Sana – Solar nở nụ cười tươi, cô ấy đã đến chỗ hẹn trước.Hai người cùng nhau ăn tối.- Chị nói rằng muốn giúp đỡ em, chị định giúp kiểu gì vậy? – Sana vào thẳng vấn đề, cô muốn cuộc nói chuyện này diễn ra nhanh chóng.- Mới có một tuần không gặp lại mà chị thấy sắc mặt em đi xuống trầm trọng, có chuyện gì tệ lắm hả? – Solar ân cần hỏi lại.Sana không trả lời, sau cuộc trò chuyện gây sát thương với Dahyun, cô đã hoàn toàn sống trong những phút giây của tuyệt vọng.Dahyun vẫn ở bên cạnh cô, vẫn nằm ngủ bên cạnh cô, vẫn ăn cơm cùng cô, Saida vẫn ở bên cạnh cô, nhưng cô lại đang sống như một người bị trầm cảm. Cô không thể cười nổi nữa, bên trong cô đã chết hoàn toàn.Năng lượng tụt cùng cực của cô ảnh hưởng vào rất nhiều đồng nghiệp làm việc ở SM, người bị ảnh hưởng nhất vẫn là Wendy. Mọi người đều thắc mắc lý do tại sao cô lại trông đau buồn đến như vậy, họ biết cô đang ở cùng nhà với Dahyun và đang cùng nhau xây dựng gia đình, họ cứ ngỡ cô đang có một cuộc sống hạnh phúc. Họ cảm thấy khó hiểu khi cô đang trông rất đau khổ.Và cô không thể trả lời được họ.Sana nghĩ rằng nếu cô khóc thêm một lần nữa mắt cô sẽ bị mù mất. Cô chỉ còn cách cố gắng chịu đựng và nuốt mọi thứ vào trong.Cô rất muốn hét lên, cô rất muốn đập phá, nhưng trước mặt Dahyun và Saida cô lại diễn là cô đang ổn.Bên sâu trong cô cảm thấy kiệt sức, cô không thể làm gì hơn được nữa. Đến bây giờ việc động vào Dahyun cũng là một hành động mà cô không dám làm, cô không dám nắm tay cô ấy, không dám hôn cô ấy, không dám ôm cô ấy đi ngủ nữa. Mỗi đêm trôi qua cô chỉ nằm cạnh Dahyun, hướng người về cô ấy nhìn không dứt.Tấm lưng của Dahyun là một hình ảnh mà cô đã phải chứng kiến suốt 6 tháng qua, là một hình ảnh tàn khốc đã in đậm vào trong não bộ của cô, ăn mòn từng tế bào não một cách thảm thương.- Chị cảm thấy như em sắp khóc vậy – Solar uống một ngụm rượu vang.Sana thở dài rồi tiếp tục ăn.- Uống rượu đi, chai này ngon lắm, uống rồi mọi thứ sẽ nhẹ hơn, tất cả vấn đề sẽ biến thành một tờ giấy nhẹ bâng và bay đi – Solar rót rượu cho Sana, giọng nói vô cùng chân thành.Sana bắt đầu uống rượu, cô uống hết thì Solar lại rót thêm, rồi cô lại nốc hết, rồi cô ấy lại rót thêm. Thấm thoát cả hai đã hết một chai rượu vang đỏ, Solar gọi bồi bàn thêm một chai nữa, Sana cũng không có vấn đề gì, thỏa hiệp uống tiếp.Cả hai không nói chuyện gì nhiều vì Sana vẫn đang mải đắm chìm vào những suy nghĩ tiêu cực, cô chỉ ậm ừ với vài câu nói bắt chuyện của Solar.Sau khi gần hết chai rượu vang thứ hai, Solar tiến lại gần Sana, không một lời báo trước, hôn lấy cô một cách mạnh bạo.Sana hoảng loạn vì nụ hôn bất ngờ này, cô tưởng Solar đang có ý giúp cô và Dahyun, cô ấy đang làm cái quái gì vậy....Sau chục giây vật lộn cuối cùng Sana cũng đẩy được Solar ra, cô gái này vô cùng mạnh.- Chị đang làm cái gì vậy?- Chị nghĩ rượu và nụ hôn sẽ giúp em phấn chấn hơn – Solar thản nhiên nói.- Chị biết em và Dahyun là.....- Là đồng giám hộ Saida.- Không, em và Dahyun là gia đình của nhau, em có mối quan hệ ràng buộc với cô ấy, chị không thể hành xử như vậy được – Sana bực mình nói.- Em thật sự nghĩ Dahyun coi em là gia đình sao? – Solar nhấc lông mày hỏi.- ...................- Nếu không phải chuyện gì liên quan đến Saida, có lẽ cô ấy sẽ không quan tâm em đang làm gì đâu.- .......................- Đến nhà chị đi – Solar thả mật ngọt vào tai Sana, tay đang dần luồn vào bên trong áo của Sana.End chap 17.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com