Nhung Manh Vun Vat
(1.)mệt mỏi rồi, thôi hãy dẹp hết đi!những muộn phiền, mà cần chi suy nghĩvẫn biết rằng trong ta luôn bền bỉnhưng buông hết đi, gục ngã, một chút thôi!đã nhiều lần, năn nỉ rất ỉ ôinhưng trong tôi cứ cầm lòng không thấucó mảnh không gian nào, luôn khát máu?cắn xé tôi, trôi dạt chốn âm u.---------(2.)tôi ước mình, là một đám mây xanhtreo lơ lửng giữa nền trời trắng xóathoát những ngày cầm lưu và đày đọagột rửa đi hết tâm tối cuộc đời.cũng biết rằng, ước muốn thật xa vờibởi tất cả đều không trong tầm vớiđành thở dài và thôi không nghĩ tớinhưng...đời cho ta chi thân xác với linh hồn?.---------(3.)có lẽ em đang thả hồn nơi kháclạc nỗi lòng trước bể sống chơi vơitìm khoảng trời không đau, không rỉ máuhạn thời gian, em định đến bao giờ?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com