8. biết ơn
note của jam:♡ mọi người nhớ bật nhạc khi nghe để tận hưởng khúc khiêu vũ nhee.
🧸
hiếu nghe tiếng bíp bíp từ khóa cửa, cậu vội chạy ra, chắc là bé iu của cậu đã về rồi.quả đúng như cậu đoán, anh đang đứng ngoài cửa tháo khẩu trang và giày.vừa nhìn thấy hiếu, huy liền cười thật tươi. cậu bước đến lấy túi từ tay anh. anh ôm lấy hiếu, vui vẻ nói:"chào bé."rồi nhón chân hôn lên môi cậu. hiếu mỉm cười, anh luôn ngọt ngào như vậy.nhưng cậu chợt nhớ ra gì đó, hơi nhăn mày hỏi anh:"sao anh bé về mà không gọi em đón?""anh không muốn làm phiền em, bé đang làm nhạc mà, gần nên anh kêu chị ba chở về luôn.""thế thì mốt anh bé cũng phải nhắn báo em là anh đang về nhé!""sao thế? anh lớn rồi mà.""em lo lắm, mình là người nổi tiếng, không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu.""ừm, lần tới anh sẽ nhắn cho bé.""bé ngoan."cậu hôn lên má của anh một cái thật kêu. nhìn vào đôi mắt hiếu, dương mỉm cười nói:"bé biết không, dù làm nghề này đã mang lại cho anh nhiều điều chẳng vui vẻ gì, nhưng nếu được chọn lại, anh vẫn sẽ lựa chọn con đường này.""vì sao? em chả muốn nhìn anh chịu đau khổ đâu.""anh cảm thấy biết ơn, vì nhờ làm người nổi tiếng mà anh được gặp em."hiếu cảm động rồi. cậu từng nghĩ nếu như anh chưa từng là "ngô kiến huy" thì tốt biết mấy, vì kể từ khi bắt đầu sự nghiệp, anh đã phải đối diện với những thương tổn quá nặng nề. kể từ khi có suy nghĩ đó, cậu không còn muốn gọi anh là "huy" nữa. cậu không ngờ anh lại nghĩ như thế.cậu ôm anh vào lòng, tựa cằm lên đầu anh thì thầm:"em thì khác, em biết ơn cuộc đời vì đã cho em gặp được người tuyệt vời như anh.""ừ, tính ra ngay từ đầu, anh còn chẳng nghĩ là chúng ta sẽ hợp nhau.""em thậm chí còn không ngờ là chúng ta có cơ hội gặp nhau, cơ bản thì chúng ta chẳng có điểm nào giao nhau. em còn từng có ý nghĩ từ chối 2 ngày 1 đêm cơ, mà tự dưng em lại có linh cảm là mình nên tham gia nó.""anh cũng thế, thời điểm đó anh đang chạy hai ba show một lúc, anh định từ chối rồi mà chẳng hiểu sao lại đồng ý.""duyên phận kì diệu thiệt ha anh.""ừm, mà bé định ôm anh đến bao giờ, anh đói rồi.""vào ăn thôi, em đã chuẩn bị một số món đơn giản.""giỏi quá ta, nay còn bày đặt nấu ăn cơ, để xem chồng sắp cưới của anh bày gì cho anh ăn nào.""lẩu thái.""nữa hả? em mà vào bếp thì chỉ thế thôi í.""chịu thôi, món tủ của em mà.""ừ nhưng mà hôm nay nóng lắm mà."huy chu mỏ nhỏ giọng nói. hiếu nấu món gì anh cũng sẽ ăn, dù đó chỉ là mỗi lẩu thái thôi, nhưng hôm nay nóng thế này mà bắt anh ăn lẩu thì lại hơi khó cho anh rồi. hiếu cười lấy tay nhéo cái má phồng lên của anh, dễ thương quá đi mất:"giỡn đó, nay em mua món hàn, mì lạnh, em có mua cả kimbap.""oa thiệt hả đã quá ta.""vâng, nên rửa tay nhanh rồi ra ăn với em, xem mắt anh sáng lên kìa, anh thích đến vậy luôn hả?""dạaa anh đi rửa tay liền."🌻
dương nhẹ nhàng mở cửa đi vào phòng làm việc của hiếu, ngồi xuống giường chăm chú nhìn cậu làm việc. lúc nào trong mắt anh cậu cũng đẹp, nhưng cậu lúc nghiêm túc làm gì đó thì luôn đẹp trai nhất. thấy bóng anh phản chiếu qua màn hình máy tính, hiếu tháo tai nghe xuống đeo lên cổ, quay ghế qua đối diện với anh, nhẹ nhàng hỏi:"anh bé vô làm gì thế?""anh hơi chán nên muốn xem bé đang làm gì thôi à.""anh bé có muốn nghe thử một đoạn trong bài hát sắp ra hong?"huy hào hứng đáp:"có có!"hiếu quay lại, mở loa ngoài. cậu bấm vào nút play, một đoạn nhạc du dương vang lên, hiếu giơ tay ra theo kiểu trang trọng, nói với giọng nghiêm túc nhất có thể:"công tử đây có thể nhảy với tôi một điệu không ạ?"dương nhìn hiếu chằm chằm rồi phì cười, sao dạo này cậu lắm trò ghê, được thôi, bé iu đã muốn thì anh sẽ chiều. anh giả vờ suy nghĩ rồi dùng giọng điệu trang trọng đáp lại:"hmm, để ta xem, thôi được, ta sẽ ban cho nhà ngươi một điệu nhảy ân huệ."nói rồi anh đặt tay mình lên tay cậu. hiếu mỉm cười cúi đầu thấp hơn, trang trọng đáp:"đa tạ công tử."hiếu đan tay mình vào tay anh, rồi đột ngột kéo anh lại, dương theo quán tính ngã vào lòng cậu. hiếu ôm lấy eo anh, rồi bắt đầu cùng anh khiêu vũ.ánh đèn mờ từ căn phòng thu âm cùng với điệu nhạc được vang lên từ chiếc loa xịn khiến cho căn phòng làm việc của hiếu giờ chẳng khác nào sảnh cung điện thật sự. dù hai người chẳng khiêu vũ theo đúng điệu, cũng còn đôi chút vụng về, anh còn vô tình đạp vào chân cậu một cái, nhưng mà hai người nhanh chóng hòa hợp đến ngạc nhiên.cậu mỉm cười hạnh phúc nhìn anh đang nở nụ cười rạng rỡ.gần hết bài, hiếu nâng tay lên để anh quay người một vòng, rồi đúng vào nốt cuối cùng, anh nghiêng người ngã lên vòng tay của cậu.mắt đối mắt, hiếu nhanh chóng cúi xuống trao cho anh một nụ hôn dài.kết thúc nụ hôn, anh nhanh chóng ôm cổ cậu đứng dậy, giọng điệu vui vẻ:"vui ghê, cảm ơn bé nhiều lắm!""anh thích không? em sẽ lấy một đoạn của bài đấy làm intro cho một bài hát trong album của em.""được đó, anh nghĩ sẽ rất tuyệt vời. bé làm việc tiếp đi nhé, anh lên phòng đây.""có gì anh bé ngủ trước nhé, em làm nốt rồi lên sau.""ừm..." dương hơi phụng phịu.anh mở cửa ra khỏi phòng, nhưng nhanh chóng lú đầu vô, mặt dương đỏ ửng:"bé lên nhanh xíu xíu nhé, anh sẽ chờ."nói rồi đóng cửa chạy thẳng.hiếu nhếch miệng cười, chà, nay anh bé nhà cậu còn biết nói những câu ẩn ý nữa.thôi được rồi, anh đã có lòng, thì mấy cái việc này để sau cũng được.cậu tắt máy, đứng lên giãn người một chút rồi bước những bước dài, chẳng mấy chốc đã tóm được anh, cậu cười ranh mãnh nói:"dù sao thì đêm nay cũng sẽ là một đêm dài, anh bé chạy nhanh thế, giữ sức tí còn làm nữa.""huhu anh đùa tí thôi màaa!""ái ái nhẹ tay thôi mai mình còn chuẩn bị cho đám cưới nữaaa!"hiếu vác anh lên vai, hướng thẳng đến phòng ngủ. dương ngọ nguậy trên vai em kêu oai oái, huhu biết khổ thế anh đã không chơi ngu rồi.hiếu thả huy lên giường, bản thân cũng nhanh chóng leo lên. huy âm thầm nhắm nắt tụng kinh niệm phật trong bụng, mong hiếu hôm nay nương nương xíu. nhưng tụng một hồi, chẳng có động tĩnh gì, huy cảm nhận được hiếu đang kéo tấm chăn ấm áp lên đến tận cổ anh, anh hé mắt ra. hiếu đang chống tay lên giường nhìn anh với ánh mắt ôn nhu, rồi cúi xuống hôn lên trán anh. "em biết hôm nay anh bé mệt rồi, nên bé ngoan đi ngủ nhé, mai tụi mình còn nhiều việc phải làm."thây huy cứ trố mắt nhìn mình, hiếu phì cười, nâng giọng:"sao thế? hay làm một ván nhé?"huy giật mình lấy tay kéo chăn qua đầu, gấp gáp nói:"bé, à lộn, anh ngủ liền."hiếu càng cười tươi thêm. cậu ôm cục bông quấn tromg chăn vào lòng, thì thầm:"anh bé ngủ ngon nhé!"huy trong lớp chăn cũng nói nhỏ:"bé ngủ ngon."nhắm mắt một lúc, hiếu cảm thấy huy chọt chọt vào mặt cậu, liền quay sang nhìn anh hỏi:"sao thế?""anh iu em nhìu lắm."xong lại quấn chăn qua đầu. hiếu kịp thấy hai tai anh đỏ ửng lên rồi. trời ơi, quen nhau hai năm mà anh huy cứ như hồi mới yêu ấy, lúc nào cậu cũng thấy anh hay ngại ngại dễ thương muốn xỉu. "em cũng iu anh bé lắm, bé ngoan ngủ đi nhé!""dạ!"hiếu chính thức ngất xỉu trước chữ dạ của anh. hiếm lắm mới được cái con người lớn hơn mười một tuổi này xưng vậy đó. quằn quại vậy đó chứ nhắm mắt một xíu là anh với cậu ngủ liền, hai người được cái dễ ngủ mà.🩷
note của jam:♡ trời vô cái kênh paracosm đó mình nghe bài nào về ballroom mình cũng muốn lồng vô hết, nghe bài nào mình cũng tưởng tượng được cảnh hiếu huy nhìn nhau tình thật tình khi nhảy í, phân vân mãi mình chọn bài đó vì bài đó là bài đầu mình nghe, nội dung bài rất hay và tiếng pháp cũng đặc biệt lãng mạn nữa.♡ spoil xíu là sau này hiếu và huy sẽ lại khiêu vũ, lúc ấy mình sẽ lồng một bài khác mà mình rất thích ehe.♡ tung một chương thiệt dài, thiệt dễ thương để bù đắp cho mọi người phần nào cái sự thiếu hint của otp tuần vừa rồi. tuần này chắc vẫn thế nhưng cứ hi vọng vậy :)). ♡ tính ém chương này đến chủ nhật nhưng mà mới xem vid tiktok mới nhất của bà iiam.gnah cảm thấy nhớ otp quá thể đáng tvt. thôi thì xem như nhân dịp black friday sale cho mng một chương nhờ? hi vọng sẽ xoa dịu sự đói hint tạm thời cho mng ehe. ♡ chắc ngày mai fic này sẽ cán mốc 1000 lượt đọc thôi, chắc mai sẽ tung thêm chương nữa hehe.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com