Nhung Cau Chuyen Nho Cua No Tron
- Mưa?? - Haewon bỗng thốt lên khi cô bước ra khỏi cửa hàng
Theo bản năng cô chìa tay ra ngoài một hạt mưa rơi vào đôi tay thon dài của cô theo bản năng cô nhanh chóng rụt tay
Lúc này một nhân viên chạy tới chỗ cô rồi thốt lên
- Quý khách ngoài trời đang mưa đây là ô của cửa hàng quý khách cầm đi cho đỡ ướt người ạ - Cô nhân viên mặt vui cười đưa ô cho cô
- Um tôi cảm ơn - Cô lạnh lùng thốt lên một câu
Đi được một đoạn thì đến ngã ba đèn xanh bỗng hiện lên các xe liền khởi động máy mà đi bỗng chỗng Òh Haewon khựng khi nhìn thấy cảnh nhiều xe lao qua như vậy cô bỗng chống nhớ lại kí ức năm đó...
- Jinsol..
*Hồi ức*
2 năm trước..
- Haewon chị xem này cô ấy đẹp quá - cô bé đi cùng Haewon chỉ về phía một cô gái xinh đẹp ở gần đó rồi quay sang nói với cô
- Em đẹp hơn cô ấy nhiều Jinsol ah - Cô vừa nói vừa nhìn cô bé tên Jinsol mà mỉm cười
Bỗng chốc mặt Jinsol đỏ bừng lên, hai người nắm tay nhau đi trong sự ngọt ngào của 2 ta ngày tháng năm đó kà những ngày tháng khó quên của cô, 2 người tay trong tay, bám nhau còb chặt hơn cả từ chặt
Nhưng rồi cuộc đời nghiệt ngã này không cho đôi ta mãi vui vẻ, hạnh phúc, ngọt ngào..
/Haewon/
"Tay em trong tay chị, em mỉm cười tươi rói như mặt trời rạng rỡ giữa bầu trời mưa vậy, em dắt đi khắp chốn từ nơi đông đúc người đến nơi vắng bóng không 1 ai. Em vẫn hồn nhiên như vậy, em vẫn cầm tay chị tung tăng mọi nơi cho đến khi đến ngã ba định mệnh đó nụ cười của e đã không còn.. "
/Jinsol/
"Em thích chị đến yêu chị Haewon ah em muốn 2 ta sẽ cứ mãi hạnh phúc như vậy mà sao 2 ta lại gặp phải tình huống như này e viết dòng thư này như để tạm biệt người e yêu thương nhất em sẽ giữ bức thư cho tới khi 2 ra đã đi đường cùng để gửi chị người em yêu nhất"
/Haewon/
"2 ta chưa đi được 1 chặng mà em bỏ chị đi trước rồi em tồi lắm"*hiện tại*
......
Không phải em tồi mà do chị đã không giữ được em bên cạnh mình
Chị nhớ em lắm..
Em còn khỏe chứ..
Chị cũng rất khỏe
.....
Lời đáy lòng chị mãi không thể thốt ra khi bên em
- Haewon khựng lại lúc lâu rồi tự nói 1 mình giữa cơn mưa đang ập đến táp vào gương mặt của cô ...
_________________________________________
Anhong:3
T đã ngoi lên rồi đây bận quá nên k có thời gian viết sorry mn vì để quá lâu nka t sẽ cố gắng nghĩ nhiều idea hay hơn cho mn đọc nka:33
Thanks:33
Theo bản năng cô chìa tay ra ngoài một hạt mưa rơi vào đôi tay thon dài của cô theo bản năng cô nhanh chóng rụt tay
Lúc này một nhân viên chạy tới chỗ cô rồi thốt lên
- Quý khách ngoài trời đang mưa đây là ô của cửa hàng quý khách cầm đi cho đỡ ướt người ạ - Cô nhân viên mặt vui cười đưa ô cho cô
- Um tôi cảm ơn - Cô lạnh lùng thốt lên một câu
Đi được một đoạn thì đến ngã ba đèn xanh bỗng hiện lên các xe liền khởi động máy mà đi bỗng chỗng Òh Haewon khựng khi nhìn thấy cảnh nhiều xe lao qua như vậy cô bỗng chống nhớ lại kí ức năm đó...
- Jinsol..
*Hồi ức*
2 năm trước..
- Haewon chị xem này cô ấy đẹp quá - cô bé đi cùng Haewon chỉ về phía một cô gái xinh đẹp ở gần đó rồi quay sang nói với cô
- Em đẹp hơn cô ấy nhiều Jinsol ah - Cô vừa nói vừa nhìn cô bé tên Jinsol mà mỉm cười
Bỗng chốc mặt Jinsol đỏ bừng lên, hai người nắm tay nhau đi trong sự ngọt ngào của 2 ta ngày tháng năm đó kà những ngày tháng khó quên của cô, 2 người tay trong tay, bám nhau còb chặt hơn cả từ chặt
Nhưng rồi cuộc đời nghiệt ngã này không cho đôi ta mãi vui vẻ, hạnh phúc, ngọt ngào..
/Haewon/
"Tay em trong tay chị, em mỉm cười tươi rói như mặt trời rạng rỡ giữa bầu trời mưa vậy, em dắt đi khắp chốn từ nơi đông đúc người đến nơi vắng bóng không 1 ai. Em vẫn hồn nhiên như vậy, em vẫn cầm tay chị tung tăng mọi nơi cho đến khi đến ngã ba định mệnh đó nụ cười của e đã không còn.. "
/Jinsol/
"Em thích chị đến yêu chị Haewon ah em muốn 2 ta sẽ cứ mãi hạnh phúc như vậy mà sao 2 ta lại gặp phải tình huống như này e viết dòng thư này như để tạm biệt người e yêu thương nhất em sẽ giữ bức thư cho tới khi 2 ra đã đi đường cùng để gửi chị người em yêu nhất"
/Haewon/
"2 ta chưa đi được 1 chặng mà em bỏ chị đi trước rồi em tồi lắm"*hiện tại*
......
Không phải em tồi mà do chị đã không giữ được em bên cạnh mình
Chị nhớ em lắm..
Em còn khỏe chứ..
Chị cũng rất khỏe
.....
Lời đáy lòng chị mãi không thể thốt ra khi bên em
- Haewon khựng lại lúc lâu rồi tự nói 1 mình giữa cơn mưa đang ập đến táp vào gương mặt của cô ...
_________________________________________
Anhong:3
T đã ngoi lên rồi đây bận quá nên k có thời gian viết sorry mn vì để quá lâu nka t sẽ cố gắng nghĩ nhiều idea hay hơn cho mn đọc nka:33
Thanks:33
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com