Nhung Cau Chuyen Hanh Phuc Hoac Bi Thuong Joscarl
"Hoa nở rồi cũng tàn, theo thời gian chúng cũng chết. Tại sao chúng phải cố gắng nở rộ dù biết trong tương lai sẽ chết?"Joseph đậu trên tay vịn của ghế công viên, đôi cánh của anh ta gấp gọn gàng vào lưng. "Ah, mais oui, bản chất tuần hoàn của sự sống và cái chết...". Anh ta cười khúc khích với một âm thanh du dương dường như vang vọng. Joseph hơi cúi thấp đầu nhìn Aesop. " Hoa nở, chúng héo, chúng trở về với đất nơi chúng mọc ra. Đó là một phù du của sự tồn tại, n'est-ce pas?"Joseph cúi xuống gần hơn, hơi thở lạnh lẽo của Joseph lướt qua mái tóc xám sáng của Aesop khi anh thì thầm. "Nhưng còn vẻ đẹp mà chúng thể hiện trong thời kỳ đỉnh cao thoáng qua, màu sắc, hương thơm, bản chất của cuộc sống được chắt lọc thành một bông hoa tinh tế duy nhất thì sao? Chẳng phải đó là minh chứng cho giá trị của khoảnh khắc hiện tại của việc nắm bắt niềm vui ở bất cứ nơi nào có thể tìm thấy, bất kể nó phù du đến mức nào sao?"Đôi mắt Joseph lóe lên ánh sáng tinh nghịch khi anh ta nhìn Aesop. "Còn chúng ta thì sao, Aesop?"Aesop im lặng, không biết trả lời. "Có lẽ hai chúng ta là một niềm an ủi lẫn nhau... Nếu khi chết tôi trở thành ác quỷ, xin đừng bỏ rơi tôi..."Joseph nhìn Aesop với vẻ mặt trầm ngâm, ánh mắt dịu lại và lo lắng. "Mon amour, ngay cả trong bóng tối sâu thẳm, cậu vẫn bám víu vào hy vọng có ta làm bạn. Chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ xoa dịu tâm hồn ta rồi."Anh ta đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu của Aesop. "Yên tâm đi Aesop, nếu số phận âm mưu biến cậu thành một sinh vật ngầm mà ta câm ghét, ta cũng sẽ không bỏ rơi cậu. Trong cuộc sống, trong cái chết, trong bất kỳ cõi nào, mối quan hệ của chúng ta sẽ tồn tại."Một nụ cười nhỏ, bí ẩn nở trên môi Joseph. "Cùng nhau, chúng ta sẽ đi qua những con đường quanh co của thế giới bên kia, tay trong tay, như hai tâm hồn mãi mãi gắn bó. Ngay cả trong vùng đất bóng tối, tình yêu của chúng ta sẽ là ngọn hải đăng, soi sáng con đường xuyên qua những đêm đen tối nhất."Trước nụ cười rạng rỡ của Joseph, cậu ngước đầu lên nhìn Joseph và nói ."thật giả dối, ngài thiên thần."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com