Nhung Ca The Phi Thuong
Đôi chân bước ngay trên con đường mòn thô sơ dẫn thẳng vào trong tộc , mắt cậu nhìn thẳng về phía trước nắm chặt thanh gươm đỏ rỉ máu trên tay.
Bước chân nhanh hơn. Vung tay thật mạnh phóng thẳng thanh gươm thẳng về phía trước. Cậu biến mất ( *biến mất ở có thể hiểu là: khi di chuyển quá nhanh và đột ngột mắt thường không thể bắt kịp được* )*vèo...* Đưa tay chộp lấy thanh gươm, máu bắn tứ tung trên không, cái xác ngã xập xuống đất ngay sau cậu. Một tên bị giết trong chớp mắt.. ... Nhanh chóng và vô cùng bình thản cậu đưa thanh gươm lên chỉ thẳng vào tên đang đứng trước mặt cậu (một lão già lụ khụ, khom lưng - *trưởng tộc *) cười nhẹ và nói: -"chắc mi làm được nhỉ ? .... làm cho mẹ ta sống lại nhé? "Lão già với vẻ vô cùng cẩn thận , nhìn cậu không chớp mắt,...... quác to :-" Đồ con quỷ ghê tởm ... mi định làm gì với tộc ta hả .........nói mauuuuuuu!!!!" -" mi làm được chứ ? " cậu hỏi lại với nụ cười .-" cút ra khỏi tộc ta ... cút mauuuuuuuuu " lại quác .Vẫn nụ cười trên môi , như không nghe gì, cậu lại hỏi với giọng lãnh lót : -" Sao mi không trả lời ta ......hay mi không làm được? ... cứ thử đi không sao đâu , hehe!, nào nào ,hehe "Trước sự mời gọi đầy ác ý . Sát khí tỏa ra nghi ngút, với vẻ mặt lạnh tanh lão già lặng im đưa tay trái ra sau lưng rút một con dao ngắn đưa lên ngang mặt, tay còn lại cầm chặt cây gậy, thẳng lưng đưa lên bắt chéo với tay còn lại vung tay mạnh vỏ chiếc gậy văng ra, từ bên trong một thanh gươm bóng loáng, sắt bén vô cùng( có vẻ như đã được chăm sóc rất kỹ )nhanh như chớp lão lao tới, nhưng lại biến mất ( *biến mất : như trên *)ngay trước mắt Reas.Với vẻ hoảng hốt cậu quay bặt người ra đằng sau....-" chết tiệt " có lẽ cậu đã đoán sai -" đằng này nè con quỷ " Âm thanh vang vọng trên không trung. Reas xoay người thật nhanh mở to mắt nhìn lên trời, lão già đang lao tới với tốc độ rất cao cùng thanh gươm dài đặt trên trán . Chân trụ mạnh vào đất, Reas vung thanh gươm lên hòng đở đòn hiểm từ lão. Lại một lần nửa lão lại biến mất(* như trên nốt nhé :v) ngay trước mặt Reas , và xuất hiện ngay sau lưng cậu với thanh kiếm kiếm dài vẫn trước trán và con dao nhỏ nghiêm chặt vào vai trái cậu . Thả con dao ra , hạ thanh gươm trên trán xuống ngực xoay nhanh người thật nhanh vung gươm nhắm thẳng vào cổ Reas -" chết đi ..." lão thì thầm .* vèo * Trong chớp mắt Reas nhảy ra thật xa,may mắn thoát được đòn chí tử , máu tuôn ra thật nhiều từ hông cậu. Loạng choạng, cậu ngã xùy xuống đất. Như không quan tâm cậu bật dậy, mặc cho máu không ngừng chảy, Lao thẳng tới lão vung kiếm thật mạnh , một áp lực kinh khủng như xé toạt không khí , uy lực kinh khủng đến mức để lại những vết cắt trên mặt đường dù cho chưa hề chạm kiếm tới . Không mấy bất ngờ lắm, lão tộc trưởng như đoán được được di chuyển của cậu đã nhảy ra sau đồng thời chém thật mạnh . Nhờ vào mọi giác quan Reas đã chặn được nhát kiếm , nhưng không ngừng ở đó với tốc độ kinh hoàng lão vung kiếm chém tới tấp. Vẫn liên tục chống cự máu cậu bắn ra từ mọi vị trí trên cơ thể . -'' aaaaaaaaaaaaaaaa'' một nhát kiếm với uy lực khổng lồ Reas chém mạnh trong tiếng thét Chợt nhận ra nguy hiểm lão nhảy ra xa. Lập tức một đợt sóng khí khổng lồ bay ngay trên đầu hắn cắt đôi mọi thứ nó đi qua. Mọi thứ đổ sập xuống đằng sau lãoKhuôn mặt lão hạ sắc trầm trọng, giận dữ đến tột độ quát lớn :-" X.....Xem.... Mi đã làm gì với ngôi làng yêu quý của ta thế này " -"ta sẽ chặt mi ra từng khúc để tạ lỗi với những người trước( các trưởng tộc nhiệm kỳ trước ) " lão gằng giọngNhìn thẳng vào Reas với ánh mắt như muốn băm cậu thành từng mảnh, nhưng có lẽ vì còn hãi nhát chém vừa rồi, lão còn chần chừ chờ cơ hội... .......Trong khi đó , Reas đứng bất động trên đôi chân run bần bật , hàng ngàn vết thương lớn nhỏ trên người cậu liên tục rỉ máu, hơi thở cậu trở nên gấp gáp, cơ thể cậu như muốn ngã xuống bất cứ lúc nào ........ Bầu trời mưa vẫn nặng hạt . Một dòng nước đầy bùn đất pha vơi máu của Reas chảy dài trên con đường mòn dẫn vào làng. Mạng sống treo vắt trên bờ vực của tuyệt vọng . Nỗi đau lan tràn trên cơ thể cậu, đôi mắt mơ hồ dần dần ......khép lại........ .....Cuộc trả thù của con quỷ bất đắt dĩ sẽ chấm dứt tại đây ?????????
Bước chân nhanh hơn. Vung tay thật mạnh phóng thẳng thanh gươm thẳng về phía trước. Cậu biến mất ( *biến mất ở có thể hiểu là: khi di chuyển quá nhanh và đột ngột mắt thường không thể bắt kịp được* )*vèo...* Đưa tay chộp lấy thanh gươm, máu bắn tứ tung trên không, cái xác ngã xập xuống đất ngay sau cậu. Một tên bị giết trong chớp mắt.. ... Nhanh chóng và vô cùng bình thản cậu đưa thanh gươm lên chỉ thẳng vào tên đang đứng trước mặt cậu (một lão già lụ khụ, khom lưng - *trưởng tộc *) cười nhẹ và nói: -"chắc mi làm được nhỉ ? .... làm cho mẹ ta sống lại nhé? "Lão già với vẻ vô cùng cẩn thận , nhìn cậu không chớp mắt,...... quác to :-" Đồ con quỷ ghê tởm ... mi định làm gì với tộc ta hả .........nói mauuuuuuu!!!!" -" mi làm được chứ ? " cậu hỏi lại với nụ cười .-" cút ra khỏi tộc ta ... cút mauuuuuuuuu " lại quác .Vẫn nụ cười trên môi , như không nghe gì, cậu lại hỏi với giọng lãnh lót : -" Sao mi không trả lời ta ......hay mi không làm được? ... cứ thử đi không sao đâu , hehe!, nào nào ,hehe "Trước sự mời gọi đầy ác ý . Sát khí tỏa ra nghi ngút, với vẻ mặt lạnh tanh lão già lặng im đưa tay trái ra sau lưng rút một con dao ngắn đưa lên ngang mặt, tay còn lại cầm chặt cây gậy, thẳng lưng đưa lên bắt chéo với tay còn lại vung tay mạnh vỏ chiếc gậy văng ra, từ bên trong một thanh gươm bóng loáng, sắt bén vô cùng( có vẻ như đã được chăm sóc rất kỹ )nhanh như chớp lão lao tới, nhưng lại biến mất ( *biến mất : như trên *)ngay trước mắt Reas.Với vẻ hoảng hốt cậu quay bặt người ra đằng sau....-" chết tiệt " có lẽ cậu đã đoán sai -" đằng này nè con quỷ " Âm thanh vang vọng trên không trung. Reas xoay người thật nhanh mở to mắt nhìn lên trời, lão già đang lao tới với tốc độ rất cao cùng thanh gươm dài đặt trên trán . Chân trụ mạnh vào đất, Reas vung thanh gươm lên hòng đở đòn hiểm từ lão. Lại một lần nửa lão lại biến mất(* như trên nốt nhé :v) ngay trước mặt Reas , và xuất hiện ngay sau lưng cậu với thanh kiếm kiếm dài vẫn trước trán và con dao nhỏ nghiêm chặt vào vai trái cậu . Thả con dao ra , hạ thanh gươm trên trán xuống ngực xoay nhanh người thật nhanh vung gươm nhắm thẳng vào cổ Reas -" chết đi ..." lão thì thầm .* vèo * Trong chớp mắt Reas nhảy ra thật xa,may mắn thoát được đòn chí tử , máu tuôn ra thật nhiều từ hông cậu. Loạng choạng, cậu ngã xùy xuống đất. Như không quan tâm cậu bật dậy, mặc cho máu không ngừng chảy, Lao thẳng tới lão vung kiếm thật mạnh , một áp lực kinh khủng như xé toạt không khí , uy lực kinh khủng đến mức để lại những vết cắt trên mặt đường dù cho chưa hề chạm kiếm tới . Không mấy bất ngờ lắm, lão tộc trưởng như đoán được được di chuyển của cậu đã nhảy ra sau đồng thời chém thật mạnh . Nhờ vào mọi giác quan Reas đã chặn được nhát kiếm , nhưng không ngừng ở đó với tốc độ kinh hoàng lão vung kiếm chém tới tấp. Vẫn liên tục chống cự máu cậu bắn ra từ mọi vị trí trên cơ thể . -'' aaaaaaaaaaaaaaaa'' một nhát kiếm với uy lực khổng lồ Reas chém mạnh trong tiếng thét Chợt nhận ra nguy hiểm lão nhảy ra xa. Lập tức một đợt sóng khí khổng lồ bay ngay trên đầu hắn cắt đôi mọi thứ nó đi qua. Mọi thứ đổ sập xuống đằng sau lãoKhuôn mặt lão hạ sắc trầm trọng, giận dữ đến tột độ quát lớn :-" X.....Xem.... Mi đã làm gì với ngôi làng yêu quý của ta thế này " -"ta sẽ chặt mi ra từng khúc để tạ lỗi với những người trước( các trưởng tộc nhiệm kỳ trước ) " lão gằng giọngNhìn thẳng vào Reas với ánh mắt như muốn băm cậu thành từng mảnh, nhưng có lẽ vì còn hãi nhát chém vừa rồi, lão còn chần chừ chờ cơ hội... .......Trong khi đó , Reas đứng bất động trên đôi chân run bần bật , hàng ngàn vết thương lớn nhỏ trên người cậu liên tục rỉ máu, hơi thở cậu trở nên gấp gáp, cơ thể cậu như muốn ngã xuống bất cứ lúc nào ........ Bầu trời mưa vẫn nặng hạt . Một dòng nước đầy bùn đất pha vơi máu của Reas chảy dài trên con đường mòn dẫn vào làng. Mạng sống treo vắt trên bờ vực của tuyệt vọng . Nỗi đau lan tràn trên cơ thể cậu, đôi mắt mơ hồ dần dần ......khép lại........ .....Cuộc trả thù của con quỷ bất đắt dĩ sẽ chấm dứt tại đây ?????????
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com