TruyenHHH.com

Nhu Binh Minh

"Ting~~~ting~~" tiếng chuông tin nhắn

Dòng tin nhắn nhỏ hiện lên, em thấy lại cười hạnh phúc

-Linh: chị nhớ em quá

Linh đang nằm trên giường lăn lóc không ngủ được vì nhớ em

-Hà:em xin lỗi dạo này em bận chuẩn bị cho cuộc thi

Cả tuần nay hầu như thời gian của em chỉ dành cho việc tập luyện, chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới rất ít khi có thời gian nhắn tin chứ nói gì là gặp mặt chị.

-Linh: em đói không ? Chị mang đồ ăn qua cho em nha

Tuy chị đã xong hết công việc cả ngày đây là thời gian nghỉ ngơi nhưng em hiện giờ vẫn đang chật vật chọn ra các thiết kế để mang đi thi. Chị biết em đang ở công ty nên đã làm bánh sẵn cho em, chỉ cần em nói đói là chị đem đến liền

-Hà: em ăn rồi, chị ngủ sớm đi

Em biết chị lo cho em, lúc nào cũng hỏi mệt không? Đói không? Rồi đòi mang đủ thứ qua cho

-Linh: em vẫn bận làm việc sao chị ngủ được

Em sao biết được chị thương em như nào, chị cũng có những công việc riêng nhưng luôn dành thời gian cho em khi em cần. Có những đêm em về lúc 1 2 giờ sáng chị vẫn thức nghe em, an ủi em khi em áp lực từ cuộc thi

-Hà: ngủ đi khi nào gặp em bù đắp cho chị

Bù đắp á:))

-Linh: bù đắp như nào :))

Đến đây Hà lại cảm thấy người iu cô đang nghĩ vớ vẫn nữa đây mà

-Hà: không như nào cả

Ơ....?

-Linh: em không thương chị, chị khóc đấy huhu

Khi yêu thì Linh đây là siêu cấp nhõng nhẽo nhé

-Hà: bé Linh ngủ ngoan đi, đừng có nhõng nhẽo nữa mà

-Linh: Vậy chị ngủ đây, em cũng mau xong sớm về ngủ nhá, yêu em

Em đang bận nên chị cũng không dám nhắn nhiều phiền đến em, nhưng mà chị nhớ em sắp chết đến nơi rồi

-Kiều Loan: này làm gì buồn thế  "vỗ vai"

Đến công ty sớm giờ, chỉ thấy cô bạn Lươn Linh của mình ngồi ngẫn ra không nói năn với ai

-Linh: tao hỏi mày này nhá

Kiều Loan kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi vào

-Kiều Loan: rồi hỏi đi

-Linh: ví dụ mà người yêu của mày bận công việc quên luôn mày thì phải làm sao

Kiều Loan đập đập vào đầu Linh vài cái vì tưởng hôm nay ai nhập

-Linh: gì đây tao đang hỏi thật đấy

Linh nhướng mày khó chịu, Loan thấy cô bạn của mình nghiêm túc cũng bắt đầu quan tâm

-Loan: mày đang yêu à

-Linh: ừ

Kiều Loan thật sự mừng cho cô bạn của mình hơn hai mươi mấy năm cũng biết yêu biết nhớ

-Loan: nếu người ta thiệt sự yêu mày thì không có quên mày được đâu

-Linh: nhưng mà tao nhớ người ta quá thì phải làm sao

-Loan: làm giá

Làm giá ?

-Linh: là sao

-Loan thì mày phải giả vờ như là không nhớ người ta để người ta tự tìm đến mày

À à Linh gật gù tâm đắc

-Loan: ủa mà mày yêu ai vậy

-Linh: Hà

-Loan: hảaaaaaaa

Linh nhanh chóng bịt mồm Loan lại, rồi nhìn xung quanh đã giấu rồi mà nó la cho cả công ty biết à. Loan trưng ra gương mặt khó hiểu tay múa lung tung kí hiệu

-Linh: tao với Hà đang quen nhau mày đừng có mà đi nói lung tung đó

Loan vẫn chưa hết sốc chỉ gật đầu nhẹ, chọc nó giỡn thôi mà không ngờ thành thiệt vậy nè, Linh nhìn thôi đã biết là thẳng băng mà bây giờ lại cong như câu thước dẻo, đúng là cuộc sống :))

Cả ngày vẫn chưa nhận được một tin nhắn nào từ chị, Hà có chút lo lắng

-Hà: chị bận ạ

Công dụng quá ta :))

-Linh: chị đang chuẩn bị đi chơi thôi

Đi chơi ?

-Hà: với ai

-Linh: bạn học cũ

-Hà: trai hay gái

-Linh: ờ bạn gái

Bạn gái :)

-Linh: sao thế em hỏi chi vậy

Hà nhìn dòng tin nhắn trên điện thoại khó chịu ra mặt

-Hà: chuyện là chiều nay có cô em chuẩn bị rủ bồ mình đi chơi mà có vẻ bồ cô có bạn gái xinh tươi nào đó đi chung rồi

Chị cười đắc ý, em đang chơi trò mượn nhân vật kể hoàn cảnh của mình đấy à

-Linh: cô bồ đó mới hủy kèo với cô gái kia, chuẩn bị qua rước em đây ạ

Thật ra chả có cuộc đi chơi nào cả, Linh bịa ra cho có chuyện nói ai mà ngờ được đi chơi với em, quá đãaa

-Linh: aaaa chị nhớ em nhắm luôn í

Em vừa bước ra cửa đã bị cô người yêu nhõng nhẽo ôm cứng ngắt

-Hà: em cũng nhớ chị lắm "chụt"

Chị buông ra mặt phụng phịu nói

-Linh: chị muốn ở đây cơ " chỉ chỉ vào môi"

Em thấy chỉ biết phì cười bất lực vì sực nhõng nhẽo của người yêu mình

-Hà: có ai thấy thì tiêu đấy

Linh nhìn trên nhìn dưới quay trái quay phải

-Linh: đã có ai đâu, em không thương chị huhu

Hà bất lực cười khổ

-Hà: đúng rồi không thương nữa tôi đi vào nhà

-Linh: thôi mà chị xin lỗi

Chị nắm tay ỉ oi giữ lại nhưng chưa được đáp ứng nhu cầu nên gương mặt vẫn phụng phịu

Một buổi tối se lạnh, cung đường tấp nập xe qua lại. Chiếc xe nhỏ băng băng trên đường, em luồn tay ôm eo, đặt cầm lên vai chị

-Linh: em sắp đi thi rồi chắc chị nhớ em điên mất

Em nghe không đáp, siết chặt cái ôm, hít mùi hương từ chị. Em cũng sẽ nhớ chị lắm.

Tình yêu tuổi trẻ, nồng nhiệt, trẻ con.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com